Thêm một bước nữa.Vài ngày sau đó.
Enji lang thang trên đường, tìm một lí do hợp lí cho việc Saka khuyên cô nên ra ngoài. Chính xác thì, anh đã đến và nói với cô một câu rất phũ phàng:
" Enji. Em ra ngoài chơi đi. Hạn chế ở nhà thôi ".
.....
Thực ra, cô cũng không làm gì. Chỉ là khi cô cho người chuyển phòng thí nghiệm đặc biệt của mình về nhà mới, cô đã không đồng ý cho những vệ sĩ với nhiệt tình cao ngất trời giúp cô chuyển những máy móc kì lạ và rất nặng. Lí do là cô không muốn họ bị thương. Cô nhớ rõ, khi cô nói điều đó ra, họ như thể bị xúc phạm ghê gớm lắm. Sau đó, một mình cô đã khuân vác không chút nặng nhọc những cái máy đó, ý ở đây là một cái máy đó, cần ba người vệ sĩ của nhà, mà họ làm thì mệt ghê lắm.Cô Elik nói Enji đã đả kích họ rất nặng nề.
Sau đó, cái kho được sử dụng làm phòng thí nghiệm. Một mình Enji đã dọn dẹp nó trong cả một buổi chiều, chú ý rằng nó rất bụi bặm, nhiều đồ,vvv... và cô cũng không đồng ý với sự trợ giúp của những cô hầu. Lí do?. Cô không muốn họ bị bẩn. Nhưng quan trọng nhất là nếu để những cô hầu làm việc, cả cái kho đó, họ cũng mất ít nhất là hai ngày. Sau khi chứng kiến Enji hoàn thành công việc, một vài người đã bị sốc. Cô Elik nói họ cảm thấy xấu hổ về năng lực của mình.
Nói chung, đứng trước Enji, dường như tất cả đều trở thành người thừa. Cô khiền họ mất tự tin vào cả những lĩnh vực mà họ tự hào nhất.
Sau khi chứng kiến tất cả mọi người trong nhà xuống tinh thần nghiêm trọng, nhất là mấy anh vệ sĩ. Họ luôn lẩm bẩm những câu kiểu như:
"..cô ấy nói tôi có thể bị thương.."
Ông Langdon cố an ủi mọi người rằng Enji giống như siêu nhân, còn Saka đã đến nói với cô câu nói đó.
.........
Như thế đó, giờ đây Enji ở trên đường. Cũng chưa đến giờ ăn, cô phải tìm thứ gì đó có thể níu giữ mình ở bên ngoài.
Nhìn thấy một công viên nhỏ, khá xinh đẹp. Cô băn khoăn đôi chút, quyết định đi vào.
Enji bước dạo đến một nơi bị khuất bởi những tán cây cổ thụ, và ở đây, cô nghe thấy tiếng khóc. Tò mò, cô bước đến gần. Trên một chiếc ghế đá hơi cũ màu xanh cẩm thạch, một cô gái ngồi đó, giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt thanh tú.
Cộng thêm không khí tĩnh lặng và ánh nắng về chiều, khung cảnh càng trở nên thê lương.
" Đáng thương quá. Chắc cần sự giúp đỡ ". Enji nghĩ thầm .
" Được rồi. Ta tới đây ". Thật đúng lúc, cô đang rảnh.
Loạt xoạt.....
Enji đạp lên cỏ khô đi tới.
Nghe thấy tiếng động, cô gái ngước lên nhìn. Vẻ lúng túng thoáng qua. Cô gái ngẩn ngơ nhìn Enji trước mắt đang mỉm cười. Cô đang định bước đi, nhưng khi mắt vừa chạm đến khuôn mặt đó, nụ cười đó, người cô như bị một lực vô hình giữ lại. Enji rất đẹp mà.
Nếu có kẻ nào chưa nhìn thấy cô cười, sẽ không thể hiểu được sức mạnh của nó đâu.
Còn Enji, cô đang cô nở nụ cười đẹp nhất có thể nhìn cô gái kia. Một nụ cười, Enji nghĩ phải ấm áp một chút, chân thành một chút, dễ khiến người ta tin tưởng. Cười, đã xong rồi. Giờ để lời nói làm việc.
" Cô gái, có chuyện buồn sao?. Tôi có thể giúp điều gì không? ". Một giọng nói thanh thoát nhẹ nhàng lại ấm áp vang lên. Tin chắc rằng, đây không phải là giọng của Ennj.
Cô gái vẫn ngồi đó, cô nhẹ nhàng tiến lại gần, ngồi xuống bên cạnh, vẫn giọng nói đó.
" Nào nào, đừng nhìn tôi như thế. Cô có chuyện gì có thể tâm sự với tôi không?. "
Người kia nhìn cô đến thất thần, khi nghe lời cô nói, vội tỉnh lại, hỏi một câu không đầu không cuối:
" Thiên sứ? "
Enji khẽ cười, lấp lánh tỏa ánh quang, đáp lại:
" Không quan trọng. Chuyện quan trọng là chuyện của cô ". Ây dà. Cô gái này, mau nói chuyện của mình đi chứ. Enji tò mò lắm rồi.
Cô gái nhìn Enji, đáy mắt trở nên đầy nước. Sau đó, nước mắt lã chã tuôn, sụt sịt kể cho Ennj chuyện của mình.
Cô tên Arika. Cha của cô là tổng giám đốc một công ti xây dựng, tuy không quá lớn, nhưng cha cô là người có tài, nên làm ăn rất phát đạt. Nhưng mới đây, cha cô vì tin lời của một khách hàng quen mà kí một hợp đồng lớn khi chưa hề điều tra kĩ càng. Bao nhiêu vốn công ty bỏ ra, vay ngân hàng rồi cả những kẻ cho vay nặng lãi, số tiền lớn được bỏ ra. Kết quả, cha cô bị bọn lừa đảo lừa. Chẳng có hợp đồng lớn, có công trình xây dựng nào cả. Giờ đây, công ti cha cô có nguy cơ phá sản nếu không trả đủ khoản nợ hàng tỉ.....
" Sao lại như thế được. Nhà cô đã báo cảnh sát chưa? ". Enji lo lắng hỏi. Sao sự việc của Arika lại nghiêm trọng thế này chứ. Lúc đầu, cô chỉ nghĩ cô bị thất tình hoặc gì gì đó thôi. Ai biết đâu?
Thế này,Enji lại kéo rắc rối về mình không chừng.
" Cha tôi làm hết các cách rồi. Nhưng cảnh sát chưa tìm ra được bọn lừa đảo. Nhà tôi cũng không biết làm sao. Khi cha tôi tìm đến tên khách hàng kia, nhà hắn chẳng có người. Điều tra, đó cũng chẳng phải tên thật của hắn...Cả nhà tôi mấy ngày nay ai cũng suy sụp, mẹ tôi còn đang nằm viện nữa. Lại còn....". Nói đến đây, Arika bỗng nhiên ngừng, nước mắt lại rơi
" Mấy tên cho vay nặng lãi mấy ngày nay đều đến tìm cha tôi. Chúng dọa nếu tối nay không trả đủ tiền, thì nhà tôi...". Arika lúc này đã nức nở, không thể nói thêm lời nào.
Ennji nhìn cô thương cảm, những giọt nước mắt của Arika từng giọt một, dần dần chạm đến trái tim cô, khiến cô mềm lòng.
Suy nghĩ, Enji quyết định làm một việc.
" Arika, nhà cô nợ bao nhiêu? "
" Nhà tôi?. Còn khoảng hơn ba tỉ. Thời gian qua cha tôi cũng trả được hơn một nửa. Thực ra cha tôi có khả năng trả, ông ấy chỉ cần thời gian thôi. Nhưng bọn chúng ép qua, không cho nhà tôi một cơ hội ". Cô buồn nói.
" Được, vậy ba tỉ đó. Tôi sẽ cho nhà cô vay. Thấy thế nào? ".Enji mỉm cười hỏi. Đối với cô, ba tỉ không phải là một số tiền lớn.
" Thật ư? ". Arika tỏ ra không tin cô.
" Tất nhiên. Số tiền đó tôi lo đươc." Cô đắc ý đáp.
" Nào, giờ ta đến nhà cô, tôi sẽ nói chuyện với cha cô. Tối nay bọn chủ nợ đến phải không. Lúc đó cứ để tôi nói chuyện với bọn chúng. ". Enji kéo Arika đứng dậy, khẽ dùng tay lau nước mắt cho cô.
" Cô...thật...tốt ".Arika nắm tay Enji, nghẹn ngào nói.
" Không có gì. Tôi luôn thế mà..Nhanh lên, trời đã tối rồi ".
............
Có một điều nên chú ý. Enji à. Cô có bao giờ dự trữ tiền mặt đâu. Nếu cần số tiền lớn như thế, phải ra ngân hàng. Mà giờ, nó đóng cửa rồi còn đâu.
Vừa bước đến cửa nhà Arika, Enji đã thấy một cảnh hỗn loạn. Một nhóm người hung dữ đang đập phá nhà Arika.
Rầm...rầm...
" Các người làm gì thế?. Dừng lại ngay. Hạn trả nợ hết tối nay kia mà ". Nhìn cảnh tượng trước mắt, Arika vội vã chạy đến ngăn mấy kẻ xiết nợ đó lại.
" Tránh ra. Kiểu gì các người cũng không trả nổi. Bọn ta đến trước xem xét một chút. ". Một tên giống như đại ca ở đó quát lớn với cô, nhìn cô khinh bỉ, vừa nói xong, còn đẩy mạnh cô ngã để tránh đường cho hắn.
Bộp...bộp. Nhẹ vài tiếng. Một bàn tay đập vào vai hắn. Hắn ta quay lại.
" Bốp.."
Nhưng chưa kịp nhìn thấy thứ gì. Đầu óc đã quay cuồng, má trái rất đau. Hắn ngã mạnh xuống đất, cảm nhận được vị tanh của máu trong miệng.
" Anh bạn. Đánh phụ nữ là rất xấu. Mẹ anh không dậy như thế sao? ". Một giọng cao cất lên, mang theo sự giận giữ.
" Đại ca...đại ca..".Mấy tên đàn em đi theo thấy hắn ngã vội dừng ngay hành động phá phách lại, chạy ngay đến đỡ hắn dậy.
" Cô...cô ".Hắn ta đã tỉnh táo hơn sau cú đấm. Nương theo một tên đàn em mà đứng dậy, nhìn thẳng trừng mắt với Enji.
Cả người hắn lập tức cứng đờ, khi hắn nhìn thấy nụ cười ngạo nghễ của cô.
" Sao?. Anh có ý kiến. "Cô nhìn hắn rất coi thường.
" Ực..". Hắn nuốt nước miếng. Lại nhìn cô hung dữ, vừa nghe câu nói của cô, hắn liền tỉnh luôn, không quên cô chính là người đánh hắn.
" Dám đánh ta, biết ta là ai không. Chúng mày, đứng đấy làm gì. Đánh nó cho tao. ". Hắn ta quát với mấy tên đàn em đang nhìn Enji si mê.
" Đại ca...Cái này.."
" Đánh. Chúng mày muốn ૮ɦếƭ à ". Hắn ta giận tím mặt, quát thét.
" Cách...". Là tiếng lên cò súng. Mấy tên đó lạnh gáy nhìn lên.
" Tôi đang bận, anh bạn. Mời di chuyển nhanh ra chỗ này.".Cô lạnh lùng nhìn bọn chúng, cất lời ngọt ngào. Cô không muốn dây dưa thêm với bọn chúng, cần phải nói chuyện ngay với cha của Arika. Phải có người mở cửa để bọn chúng vào nhà, gây phá phách thế này. Chắc người đó là cha của Airka, nhưng nãy giờ đều không thấy ông ấy, có phải có chuyện gì xảy ra rồi không?.
" Dám..."
Đoàng. Ngay chân hắn
" Cút. Tối nay đến lấy tiền. ". Enji thực sự mất kiên nhẫn rồi. May nhà Airka là nhà biệt thự rộng, súng cô được lắp giảm thanh, nếu không cô cũng không thể bắn. Enji nhiều lần vào sở cảnh sát chơi vì tội tàng trữ νũ кнí trái phép rồi.
Vẻ hoảng sợ lộ trên mặt mấy tên đó, liếc nhau vài cái, cả đám theo tên đại ca bỏ đi, miệng không ngừng **** rủa.
" Arika. Vào nhà thôi". Cô quay lại nói với Arika đang đứng ở góc xa. Thấy cô còn đang hoảng sợ, Enji thở dài một cái. Bước đến phải kéo cô đi.
Enji đá một cái ghế sang bên trái, lựa chân bước tránh những mảnh vỡ của một chiếc bình gốm đang vương đầy trên đất. Cô cùng Arika bước vào phòng khách, ở đây cũng đã bị phá không ít.
" Cha...". Arika thét lên thất kinh. Chạy về phía một người đàn ông đang nằm ngất trên đất.
" Cha...cha tỉnh lại đi. Cha. Con sợ lắm.". Giọng cô run run, biểu tình vô cùng sợ hãi. Nước mắt lại sắp rơi.
Enji thở dài nhìn cảnh trước mắt. Tự hỏi vì sao phụ nữ lại yếu đuối như vây. Cô nhìn quanh, thấy một bình nước ở trên bàn.
Ào...ào.....
Nước đổ thẳng vào người cha của Arika, đồng thời cũng làm ướt Arika chút ít. Arika ngước lên nhìn Enji khó hiều. Cô ấy định làm gì vậy, đáp lại, là tiếng Enji lạnh lùng.
" Được rồi, đừng khóc nữa. Ông ấy tỉnh luôn ngay giờ thôi.".
Khi lời cô vừa dứt, mi mắt của cha Arika liền động đậy. Ông từ từ mở mắt ra, mơ màng. Khi thấy trước mắt mình là cô con gái yêu quý mắt đang đỏ hoe nhìn ông đau thương. Ông nhanh chóng tỉnh táo trở lại.
" Arika...."
" Cha, cha tỉnh lại rồi. Cha vừa ngất.".Giọng cô vui mừng, nhưng trên mặt vẫn rất lo lắng nhìn cha. Cha cô vốn bị bệnh tim, nếu không may có chuyện gì xảy ra với ông, mẹ con cô sẽ không thể sống nổi.
Ông Juu - cha của Arika bỗng chú ý tới cô gái đứng đằng sau con gái mình, đang chăm chú quan sát, dường như đánh giá ông. Chú ý tới sự ướƭ áƭ trên người, chú ý thấy cô gái đó cầm trên tay bình nước trống...
\'\' Con gái, ai kia? ".
Nghe cha hỏi, Arika quay đầu lại nhìn Enji, cô vui mừng định giới thiệu cho cha về Enji, nhưng chưa kịp nói, Enji đã nói thay cô.
" Tôi là Senje Enji. Ông Kanda . Tôi sẽ cho nhà ông vay tiền để trả nợ. Chuyện này tôi đã nói với con gái của ông rồi. Không biết ý ông thế nào.?". Hỏi ý kiến ông ta như vậy, nhưng Enji gần như chắc chắn ông ta sẽ đồng ý. Ông ta hiểu tình hình hiện nay của mình như thế nào. Nhưng nếu ông ta đồng ý luôn ngay lập tức, không chừng cô sẽ suy nghĩ lại.
\'\' Cô có ý gì ". Ông Juu hỏi Enji nghi hoặc. Không tự nhiên lại có một người xuất hiện đồng ý cho nhà ông vay tiền.
Enji nhìn ông ta mỉm cười mang theo sự trêu đùa nham hiểm.
" Nếu tôi nói tôi yêu con gái ông, ông có tin không?". Người đàn ông này, rất cẩn thận. Dù đang rất cần tiền, nhưng cũng không tùy tiện đồng ý với lời đề nghị của cô. Chắc chắn ông ta đã rút ra bài học cho sự việc lần này rồi.
Cả hai cha con nhà Kanda nhìn Enji sửng sốt, Arika bỗng trở nên bối rối, mặt dần đỏ. Ông Juu nhìn cô một hồi, suy nghĩ, sau đó quả quyết nói:
" Trông cô không giống như yêu con gái tôi. Ít nhất cô không thuộc những người đó ".( Ý rằng Enji không phải )
Enji cười thích thú khi nghe câu trả lời của ông Juu. Cô bước đến gần ông, kéo ông đứng dậy. Nói lời rất thân thiện:
" Bác Juu ( cha của Arika tên Kanda Juu ). Xin thứ lỗi cho cháu vì hành động và lời nói vừa rồi. Bác đứng dậy ngồi lên ghế đi ".
Ông Kanda nhìn cô không hiểu chuyện gì, Arika cũng vậy. Phút vừa rồi, Enji còn đang rất đáng sợ, xa cách, lạnh lùng. Nhưng bây giờ lại như một con người khác, đối lập hoàn toàn. Hai cha con họ chỉ biết im lặng theo lời cô mà ngồi lên ghế. Còn Enji, cô như vị chủ nhà hiếu khách, đi lang thang xung quanh vào trong bếp, tìm các thứ, pha trà mang ra cho hai cha con. Vừa rót trà mời ông Kanda, Enji vừa hỏi:
" Bác Juu, bác có biết vừa rồi, nếu bác đồng ý với lời đề nghị của cháu ngay lập tức, cháu sẽ làm gì không? "
Ông Kanda hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của cô, ông nghĩ một lát, do dự trả lời.
" Cô sẽ...không cho tôi vay tiền "
" Đúng vậy." Enji trả lời hài lòng. " Bác biết vì sao không? ". Cô lại hỏi tiếp.
Ông Juu như hiểu ra chuyện gì, đáp lời ngay lập tức, trong lời nói còn có vẻ vui mừng.
" Cô đang muốn thử tôi. Nếu tôi đồng ý luôn, có nghĩa là tôi không hề rút được kinh nghiệm gì từ việc vừa rồi. Nhưng việc đó đâu liên quan đến cô."
" Tất nhiên là có. Cháu thực sự muốn giúp Arika, nhưng cháu cũng chỉ có cho người khôn ngoan vay tiền . Cứ như thế, bác sẽ lại phạm sai lầm ngay thôi. Rồi lại nợ người khác...Nếu bác không trả nổi nợ của cháu thì sao.? ".Cô nhún vai đáp.
Hai cha con nhà Kanda nhìn nhau, sau đó liền phì cười. Rồi cảm kích nhìn Enji.
" Được rồi, hai người chờ ở đây. Bây giờ cháu phải đi ra ngân hàng, cháu không dự trữ nhiều tiền mặt lắm.". Cô uể oải nói, đứng dậy. Chợt đưa tay lên nhìn đồng hồ.
Buổi chiều. 7 giờ 56 phút. Ngân hàng hiện giờ đóng cửa.
Cô quay sang nhìn hai cha con, thấy biểu hiện trên mặt hai người cũng đang có tình trạng giống như mình. Ngơ ngác không tin được.
\'\' ૮ɦếƭ. Sao giờ?". Cô lúng túng hỏi hai người họ.
Đây đúng một trong những sai lầm nghiêm trọng và xấu hổ nhất trong cuộc đời cô.