Hạ Kì Ân - Chương 22

Tác giả: Hồng Hạnh

Cuộc hẹn chiều mai cũng tới, Kì Ân nhìn đồng hồ thấy đã sắp đến cuộc hẹn, vẫn từ từ thay quần áo, trang điểm, như xem cuộc hẹn này vốn không quan trọng.
...
Ở quán ăn, Hầu Khiết Minh nhìn đồng hồ, đã 15 phút trôi qua mà vẫn chưa thấy người đầu khiến hắn hơi sốt ruột, lại càng thêm chắc chắn về sự nghi ngờ của mình.
Cửa nhà hàng bị đẩy ra, 1 Kì Ân bước vào, mái tóc dài xoã ngang vai, bộ váy liền màu sữa làm tôn lên làn da trắng của cô...thoạt nhìn qua như học sinh trung học.
Kì Ân bước tới, cúi đầu 1 cái như là lời xin lỗi cho việc bản thân đến muộn, nhưng trong lòng lại thanh tịnh như nước.
" Không sao, cô ngồi đi."
Kì Ân nghe vậy mới lịch sự ngồi xuống, vừa đặt ௱ôЛƓ xuống, nhanh chóng phục vụ bưng món lên, nhìn Hầu Khiết Minh đang ngồi đối diện,rõ bữa ăn này có chút tâm cơ.
" Đợi cô hơi lâu nên tôi đã gọi món luôn, không biết hợp khẩu vị cô Thập không?"
Kì Ân cười nhẹ, lắc đầu ý bảo không sao, sau cũng cầm đũa lên thưởng thức.
" Cô không ăn rau sao? Nghe nói món rau xào ở đây có hương vị rất đặc biệt, tôi cũng khá thích?"
Hầu Khiết Minh nói xong lại nhìn biểu hiện của Kì Ân, vẫn bình tĩnh không chút thay đổi...vẻ bình tĩnh này nếu nhìn lâu sẽ sinh ảo giác, giống Hạ Kì Ân.
Kì Ân mỉm cười, gắp rau bỏ vào miệng nhai, khẽ gật đầu đồng ý với câu khen của hắn.
Buổi ăn kết thúc, Hầu Khiết Minh tỏ ý lai cô về nhà lập tức bị cô từ chối, dù sao hắn cũng đã có vợ, cô không muốn lại vướng víu vào tin đồn làm kẻ thứ 3 đâu.
Hầu Khiết Minh rời đi, Kì Ân cũng thanh thản đi dạo phố, nghĩ đến cảnh lúc này không khỏi cười lạnh.
Hạ Kì Ân trước đây bị dị ứng với tỏi, nhưng không có nghĩa Thập Kì Ân cũng bị dị ứng. Nếu Hầu Khiết Minh đã nghi ngờ cô, ắt hẳn sẽ tìm người theo dõi, có lẽ sau này phải cẩn thận hơn rồi.
...
Tại bệnh viện, Lan Chi Chi nhìn những tấm hình do thám tử gửi đến, tức đến tái cả mặt.
Hầu Khiết Minh và Hạ Kì Ân lại hẹn nhau ăn cơm. Con nhỏ khốn khi*p, mày nghĩ tao không Gi*t mày ૮ɦếƭ thêm lần nữa sao?
Lan Chi Chi nghĩ rồi lại nhìn tên cảnh sát canh trực 24/24 giờ ngoài kia, trong mắt chứa đầy tia độc.
Vụ án đang được khởi tố, chờ Lan Doãn Khánh tỉnh dậy sẽ đem ra xét xử.
Nếu vậy, mọi danh tiếng, tiền tài, địa vị cô ta làm bao nhiêu thủ đoạn có được cũng biến mất.
Không, không được...
Bàn tay Lan Chi Chi bấu chặt đến bật cả máu, cuối cùng đôi mắt đó loé lên tia sáng, môi nhếch nên nụ cười ác độc.
Hạ Kì Ân...hãy chờ đấy!
...
Kì Ân trở về biệt thự, đã thấy Thập Hùng ngồi trên bàn đọc báo, liền đi lại cúi đầu chào.
" Ân Ân, con đi đâu về vậy?"
Kì Ân vội rút giấy ra, ghi lên trên đó dòng chữ.
Mặc dù Thập Hùng biết đôi chút ngôn ngữ câm, nhưng không hiểu hoàn toàn nên nhiều khi kì Ân cũng phải viết ra.
" Con gặp chủ tịch Hầu, anh ta mời cơm thay cho lời xin lỗi."
Thập Hùng nhìn vậy cũng không tỏ ra kinh ngạc, chỉ gật đầu.
" Sau này đừng tiếp xúc nhiều với hắn, dù sao đàn ông có vẻ lại nổi tiếng vậy, rất dễ mang tai tiếng."
Kì Ân gật đầu như đã hiểu sâu đó lên phòng.
Vừa đẩy cửa phòng, lại nhận 1 tin nhắn lạ...
Hừ, hai vợ chồng này thay nhau mời cô gặp mặt sao?
Lan Chi Chi:" tôi là Lan Chi Chi, tôi có chuyện muốn nói với cô, đến bệnh viện gặp tôi, tôi chờ.
Bệnh viện Y, Phòng 205, dãy X."
Kì Ân thở dài 1 hơi, xoa nhẹ 2 huyệt thái dương, sau cũng đứng dậy thay bộ đồ khác, đến bệnh viện gặp bạn cũ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc