" Anh Hầu, chúng tôi điều tra ra, vụ tai nạn 10 năm trước ở biệt thự nhà anh là do có kẻ hãm hại, cố tình đổ xăng và thiêu cháy, sau dựng lên vụ nổ ga
Khi tôi lật lại bằng chứng tìm được bộ quần áo người hầu có dính xăng được ném gần đó
Mà trước ngày đó, nghe nói biệt thự nhà anh bị trộm đồ, nghe đồn là do người hầu trong nhà làm. Tôi nghĩ...anh hiểu."
Anh cảnh sát đưa những bằng chứng trước mặt Hầu Khiết Minh. Chỉ thấy vẻ mặt hắn nhìn nó rất phức tạp.
Nếu là do người hầu trong nhà làm, vậy anh đã trả thù sai người sao? Không những vậy, anh còn là kẻ Gi*t người vô tội. Không, không thể nào.
" Tôi biết rồi, còn có gì nhớ báo cho tôi."
Nói rồi hắn lạnh lùng rời đi.
Lúc này, từ sau bức tường Kì Ân bước ra, ngồi đối diện anh cảnh sát lúc nãy.
" Hàn Nhân, cảm ơn cậu."
" Kì Ân, cậu cảm ơn gì chứ, biết cậu sống lại tôi vui còn không nổi, à để tôi báo cho Tô Cẩm nữa chứ."
Kì Ân xúc động, nhìn cậu bạn thân này. Cũng may ngày cưới của cô, Tô Cẩm sắp sinh nên 2 người không tham gia được. Nếu không, cô có ૮ɦếƭ cũng không yên lòng.
" Tớ còn việc về trước, ở đây lâu không ổn."
" Ừm, vậy hẹn cậu sau."
Kì Ân rời khỏi, nhanh chóng bắt xe trở về biệt thự.
Cô vừa về phòng, đã nghe thấy tiếng mẹ con nhà Mẫn trở về.
Mất tích 2 ngày nay, cũng được thả về sao?
Kì Ân cười lạnh, cô đã dự đoán được tất cả. Tất nhiên, cô biết Lan Chi Chi đang điều tra đến mình.
Cô là đang cố ý bỏ lại bằng chứng, cho bọn họ lọt lưỡi. Chỉ sợ họ ngu, không biết lại rơi vào hố khác thôi.
*
Sau 1 tháng công tác, Thập Hùng trở về, mang theo quà, dĩ nhiên chỉ Kì Ân mới có.
Mẹ con nhà Mẫn cũng chỉ ăn cay nuốt đắng, không dám nói gì. Họ mới được Lan Chi Chi thả ra, 2 ngày nhịn đói nên bây giờ chỉ biết lấp đầy bụng trống này.
Nghĩ tới lời thoả ước với Lan Chi Chi, Hạ Kỳ phút chốc chứa đầy tia độc.
" Phải nghe lời tôi như 1 con chó, trung thành với chủ."
Lan Chi Chi, tao sẽ tìm ra điểm yếu của mày.