Tại cửa hàng chụp ảnh cưới, Lan Chi Chi khó chịu nhìn đi nhìn lại cửa ra vào. Đã 8 giờ rồi vẫn chưa thấy Hầu Khiết Minh đến khiến ả ta hơi sốt ruột.
Nghĩ lại câu nói hồi sáng:" anh bận họp, sẽ đến muộn.", Càng làm ả ta hơi bực mình, bận họp, đến muộn, nó quan trọng hơn ngày chụp ảnh cưới của họ sao?
Ả ta nhìn đến đau cả cổ, chán nản lướt mạng, không biết sao lại nhấn vào video về ngày hôm đó ở thương mại.
" Chi Chi..."
Lan Chi Chi vội quay lại, cất điện thoại sang 1 bên đi tới khoác lấy tay Hầu Khiết Minh.
" Sao anh lâu vậy? Làm người ta chờ đau cả cổ."
" Anh xin lỗi, chúng ta vào chụp thôi. Còn đi chọn trang sức nữa."
" Vâng."
....
Kì Ân bước xuống xe cùng Thập Hùng bước vào tiệm trang sức nổi tiếng.
" Đi thôi con."
Kì Ân khẽ gật đầu, ngoan ngoãn đi theo ông.
" Cho tôi mẫu mới nhất đi."
Nhân viên cửa hàng nghe vậy vội lấy ra những mẫu hot nhất.
Kì Ân nhìn 1 lượt vẫn không ưng, đôi mắt cô bỗng lướt qua vòng cổ ở phía đối diện, đôi chân không kiểm soát đi đến.
Là 1 chiếc vòng cổ hình lá cây, rất giống chiếc vòng cổ mà cô bị Lan Chi Chi ςướק đi.
" Chủ tịch Hầu, anh đến mua trang sức cho vợ chưa cưới sao? "
Tiếng nói vọng lại, cô vội quay mặt lại nhìn. Cả cơ thể vẫn chưa kịp thích nghi đã run lên.
Hầu Khiết Minh dùng mấy câu xã giao chào lại Thập Hùng, ánh mắt lướt nhìn cô gái trong trẻo phía trước, thật giống cô ấy.
" Anh, đi thôi."