Hạ Kì Ân trong cơn mơ lắc đầu đầy đau đớn, cô cảm thấy cả cơ thể như có cái gì đè lên càng ngày càng dí mạnh, vừa nặng vừa đau.
Cô bật dậy, ập vào mắt mình là Mẫn Hạ Kỳ, cùng bàn chân cô ta vẫn đang dẫm vào bụng cô.
Cô nhăn mày, dùng tay đẩy bàn chân của cô ta trên bụng mình ra.
" Ồ, cuối cùng mày cũng dậy, tao còn định đưa chậu nước vào tạt giúp mày đấy."
Mẫn Hạ kỳ tay chống trước иgự¢, khinh thường nhìn Hạ Kì. Việc bắt nạt cô đã trở thành thói quen giải trí của ả, từ rất lâu rồi.
" Mày mau thay lẻ bộ đồ, đi mua sắm với mẹ con choa."
Nói đoạn ả ra khỏi phòng để cho cô vẫn trong cơn đau bụng. Thật ác độc!
Khu mua sắm X
Mẫn Hạ Kỳ cùng Mẫn Hạ Vân vừa bước vào đã bị hào quang của nó làm choáng ngợp. Mặc dù trên danh nghĩa là phu nhân Thập gia, nhưng Thập Hùng lại chi tiêu rất tính toán, rất lâu mới cho bà ta mua sắm thoải mái như vậy.
Hạ Kì Ân nhìn ánh mắt không dấu khỏi thèm khát của 2 mẹ con bà ta, đôi môi nhếch lên nụ cười giễu cợt.
" Lấy tôi bộ này, bộ này, bộ này, này nữa!"
Hạ Kì Ân đau mọi cả chân, cũng không mua cho cô thì bắt cô đi làm gì? Biểu trưng hả?
" Cầm lấy."
Suy nghĩ cô vụt tắt, nhìn Mẫn Hạ Kỳ đưa một đống đồ về phía mình dần hiểu ra. Là muốn cô xách đồ miễn phí. Được!
Hạ Kì Ân cầm lấy túi to, túi nhỏ từ tay Mẫn Hạ Kỳ, bước chân cũng theo họ.
Choeng!
Tiếng vỡ thủy tinh, cùng tiếng kim loại trộn lẫn nhau. Mẫn Hạ Vân, cùng Hạ Kỳ đồng thời quay lại. Nhìn bộ trang sức đắt tiền mình vừa chọn bị rơi vỡ, trong lòng tức không thôi.
" Mày cầm thế hả?"
Mẫn Hạ Kỳ đẩy Hạ Kì Ân ra, cô theo thế mà ngã xuống, đôi mắt rướm nước, môi run run, đầy sợ hãi.
Nhanh chóng mọi người xung quanh đều để ý mà đi đến như xem kịch hay, trong đó có nhiều người nhận ra thân phận họ, bắt đầu bàn tán to nhỏ.
" Ấy, đó không phải phu nhân Thập sao, cô gái xinh đẹp đang quỳ đó là ai?"
" Là tiểu thư Thập gia đấy, nghe nói bị câm, tội thật...Mẹ mất, bây giờ bị người ngoài ςướק cha, còn bị đánh đập nữa chứ."
...
Lời bàn tán xôn xao, tất cả đều lọt vào tai mẹ con nhà Mẫn. Bọn họ tức đến điên cả người, nhưng cố trấn an nhau, cúi xuống đỡ Thập Kì Ân dậy.
Kì Ân nhìn bọn họ bắt đầu diễn kịch mẹ hiền con tốt, thuận thế đứng dậy, lại ngã xuống, cố ý văng ra xa hơn, nước mắt lúc này trào ra liên tục, lắc đầu đầy cự tuyệt.
Mọi người lúc này nhìn vào cũng phát bực, đã không đỡ cô bé dậy còn đẩy ngã ra, còn nhân tính không vậy.
\'\' Bà Thập, cô bé không phải con gái ruột của bà nhưng cũng đừng bắt nạt nó thế chứ? Đã ăn bám người ta rồi mà còn bắt nạt lại họ, không biết chủ tịch Thập có biết con gái mình bị bắt nạt không nhỉ?"
" Đúng đấy!"
Mọi người hùa theo, nhiều người như thấy kịch hay quay lại. Hai mẹ con họ cũng sợ hãi vội chối, hét lên bảo họ tắt hết camera đang quay.
Từ đầu đến cuối, Hạ Kì Ân vẫn cúi thấp đầu xuống, đôi môi anh đã khẽ nhếch nên nụ cười thoả mãn.