Mạt Mạt lưỡng lự giây lát nhưng vẫn hỏi: “Thế anh ấy có hỏi là bạn nào không?”
Mẹ cô cong môi cười đắc ý, “Có hỏi. Mẹ con thông minh như thế, đương nhiên phải nói với nó là con đi gặp bạn nữ rồi, chính là con bé Tiệp Nhi đấy.”
Mạt Mạt thấy bất lực vô cùng, đúng là giấu đầu lòi đuôi còn gì.
Cô đắn đo một thôi một hồi, cuối cùng vẫn gọi điện cho Cố Vị Dịch: “Này, em vừa đi gặp Phó Phái.”
“Anh cũng đoán thế.”
Mạt Mạt ngập ngừng, “Thế có cần phải giải thích không?”
Cố Vô Dịch lãnh đạm đáp: “Không cần.”
????
Men say khướt Phó Phái kia về nhà. Ví tiền của cậu ta đánh rơi ở chỗ em. Không biết giải thích như thế quý ngài đã thấy hài lòng chưa?”
“Tư Đồ Mạt, em thắng được một lần nên cảm thấy vui vẻ lắm đúng không?”
“Cũng tạm thôi, không tới mức quá vui vẻ.”
…..
Không khí im lặng một lúc lâu, Cố Vị Dịch mới nói: “Em thật sự không thích chiếc xe đó sao?”
“Không biết nữa. Lúc đó em quá tức giận, nên đâu có nhìn kỹ nó.”
Cố Vị Dịch thở dài,. “Thật sự tức giận tới như vậy sao? Thế anh bán xe đi nhé?”
“Anh bị dở hơi à? Anh không biết xe đã qua tay là mất giá đi một nửa sao?”
“Thế em muốn thế nào?”
“Nếu em không học lái xe được thì biết làm sao?”
Lúc này Cố Vị Dịch mới bật cười, “Thì em đẩy đi.”
Mẹ của Mạt Mạt đứng bên cạnh, không thấy một cuộc cãi cọ nảy lửa nào, bèn lắc đầu tỏ vẻ không còn gì hứng thú sau đó rời đi.
Mạt Mạt thấy mẹ đi rồi mới bắt đầu xấu tính làm nũng: “Từ giờ trở đi chúng ta đừng cãi nhau nữa có được không?”
Cố Vị Dịch yên lặng một lúc mới đáp: “Ôi, anh cảm thấy với tính cách của anh và em thì điều này khó thực hiện lắm.”
“Haiz, hình như đúng là như vậy.”
Bầu không khí lại rơi vào trầm lặng. Mat tính cách của anh và em thì điều này khó thực hiện lắm.”
“Haiz, hình như đúng là như vậy.”
Bầu không khí lại rơi vào trầm lặng. Mạt Mạt bèn nói: “Thấy chưa, cãi nhau xong gượng gạo, ngại ngùng đến nhường nào cơ chứ.”
“Dáng vẻ em lúc không mặc quần áo anh còn nhìn thấy rồi, việc gì anh phải ngượng ngạo với ngại ngùng?” WebTru yenOn line . com
Mạt Mạt tức tối giậm chân, “Ai thèm nói chuyện đó với anh.”
Giọng Cố Vị Dịch mang theo ý cười, “Bao giờ em mới về?”
Mạt Mạt suy nghĩ rồi nói: “Chắc phải hai hôm nữa. Anh tới đón em được không? Dù sao cũng có xe rồi.”
“Không thèm. Chỉ vì chuyện mua xe mà em cho anh một cơn thịnh nộ như thế, hơn nữa, nhà em còn xa ơi là xa.”
Mạt Mạt cao giọng: “Mẹ, Cố Vị Dịch mua xe rồi, anh ấy nói hai hôm nữa sẽ đến nhà mình.”
“Xem như em lợi hại!”