Gió Xuân Rực Lửa - Chương 74

Tác giả: Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Tiếng ồn ào náo nhiệt ở bên ngoài dường như không ảnh hưởng đến hai người trong xe, ngoại trừ giọng nói, hơi thở của anh ra, bên tai Lâm Sơ Thịnh chỉ còn……
Chỉ còn tiếng tim đập loạn của cô.
“Có anh ở đây mà, không cần sợ, cũng đừng căng thẳng, đám kia không dám làm gì đâu.

Tay anh lại vỗ nhẹ lên đỉnh đầu cô.
Còn môi anh chưa từng rời đi, cứ để cạnh lỗ tai cô, lúc thì chạm nhẹ vào, rồi ma sát, giống như muốn lấy mạng của cô vậy.
Giọng nói của anh cực kỳ gần, biến thành lời âu yếm nỉ non, “Thịnh Thịnh, xuống xe nào.

Lâm Sơ Thịnh gật đầu thở phào, khuôn mặt cô đỏ bừng, tuy rằng khi xuống xe có một cơn gió lạnh thổi qua hết hơi nóng trên mặt, nhưng cũng không thể thổi hết sự nóng bỏng ở trong lòng.
Sau khi vào nhà hàng, nhân viên phục vụ dẫn hai người đến phòng đã được đặt trước.
**
Lúc này ở trong phòng ăn, mọi người đều đông đủ rồi, chỉ thiếu mỗi hai người Lâm Sơ Thịnh và Quý Bắc Chu thôi.
Nồi lẩu cũng đã sôi rồi, bánh kem cũng đã được mang lên, chỉ chờ hai người đến là bắt đầu động đũa.
“Em gái Lâm chậm chạp quá, hay chúng ta ra ngoài xem sao đi.

“Vội vàng làm gì.
” Quý Thành Úc tặc lưỡi, “Hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt bạn trai cậu ta, mà chúng ta lại là người nhà mẹ đẻ cơ mà, tên nhóc kia chắc chắn phải lấy lòng chúng ta, hôm nay ai cũng phải vững quan điểm đấy nhá.

“Đương nhiên rồi, nhưng mà tôi tò mò kiểu người nào mới làm em gái Lâm rung động được nhỉ.


Mọi người đang thảo luận nhiệt tình, bỗng nhiên cửa phòng bị người khác đẩy ra, cả đám vốn đang uể oải lập tức phấn chấn lại rồi ngồi nghiêm chỉnh.
Mọi người nhìn chằm chằm vào cửa, người đi vào đầu tiên là nhân viên phục vụ, sau đó là Lâm Sơ Thịnh.
Người ở trong phòng nhiều hơn Lâm Sơ Thịnh nghĩ và toàn là bạn học cô quen biết cả.
“Lâm Sơ Thịnh, cuối cùng thì cậu cũng đến rồi, thế bạn trai cậu đâu!” Mọi người cười nói, “Chỉ còn đợi mỗi hai người thôi, lát nữa hai người chắc chắn phải chịu phạt uống rượu.

“Anh ấy…” Lâm Sơ Thịnh quay đầu lại nhìn về phía sau.
Quý Thành Úc đang cúi đầu ăn bắp rang bơ, tuy rằng hắn tò mò nhưng vẫn phải ra vẻ làm dáng, nhất định phải thể hiện khí chất để bắt chẹt người khác, không thể để lộ sự vội vàng được.
Không thể làm như hắn muốn gặp bạn trai Lâm Sơ Thịnh lắm rồi, mà phải thể hiện vẻ tự nhiên, tùy ý.
Đang lúc hắn cúi đầu vân vê hạt bắp rang ở trong tay, bỗng nhiên hắn lại nghe được một giọng nói quen thuộc.
“Xin lỗi bọn tôi đến muộn rồi, lát nữa tôi sẽ tự phạt trước ba ly.

Ngón tay Quý Thành Úc run lên, hắn ngay lập tức ngẩng đầu lên, đúng lúc chạm phải ánh mắt Quý Bắc Chu.
Trong nháy mắt, hắn chỉ cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều chấn động, đầu óc trống rỗng trắng xóa.
Cả phòng đều im lặng.
Im lặng giống như một bữa tiệc ૮ɦếƭ chóc.
Chỉ có mình nhân viên của Haidilao là nhiệt tình, vừa dẫn hai người ngồi xuống ghế, rồi đi lấy khăn giấy, cầm áo khoác ngoài của hai người, sau đó đưa tạp dề cho bọn cô mặc vào.
Ngón tay Quý Thành Úc cầm chặt lấy hạt bắp rang bơ, Ⱡồ₦g иgự¢ hắn phập phồng, sau đó hắn nhìn chằm chằm vào hai người vừa mới tiến vào phòng.
“Em với em dâu ngồi cùng đi.

Quý Bắc Chu lại ngồi để ý đến Lâm Sơ Thịnh từng tí một, hoàn toàn quan tâm chuyện mọi người ở đây đã bị dọa mất hồn mất vía!
Sau khi hai người ngồi xuống, nhân viên phục vụ rời khỏi phòng, ngoại trừ nồi lẩu đang sôi thì trong phòng không phát ra tiếng động gì nữa.
Lâm Sơ Thịnh thở ra một hơi thật sâu, sau đó cười với mọi người, “Ừm… Đây là bạn trai của tớ.

Mọi người: “!!!”
Mọi người đều mang vẻ mặt như bị sét đánh.
Cái quái gì vậy trời!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ánh mắt băn khoăn của mọi người dừng lại trên người Lâm Sơ Thịnh và Quý Bắc Chu, sau đó thì dừng lại trên người Quý Thành Úc.
Lúc này, Quý Thành Úc giống như rơi vào trong hầm băng, trong đầu hắn chỉ có từng tiếng ầm ầm.
Tôi đang nằm mơ, chắc chắn là tôi vẫn chưa tỉnh ngủ!
Sao anh tôi lại có thể ở cạnh Lâm Sơ Thịnh……
Điên rồi, thế giới này ảo quá rồi.
Ngón tay Quý Thành Úc run rẩy, hạt bắp rang mà hắn vừa cầm lên lại rơi xuống rồi lăn trên mặt đất.
“Ừm thì… anh cả.
” Triệu Thiến ho lên, cô ấy cũng mang vẻ mặt khi*p sợ như mọi người, “Anh với Sơ Thịnh…”
“Bọn anh ở bên nhau.
” Quý Bắc Chu nói thẳng, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt trơ như phỗng của mọi người.
“Anh, anh với cậu ấy…”
Quý Thành Úc mới vừa mở miệng, Quý Bắc Chu đã quay người nhìn về phía hắn, cái nhìn đầy áp lực của anh khiến cả người hắn lạnh toát.
Hắn không khống chế được vẻ mặt sắp sụp đổ của mình.
“Anh với cô ấy thì làm sao?” Quý Bắc Chu nhướng mắt lên, dáng vẻ vẫn uể oải không để tâm, “Bọn anh ở bên nhau khiến bọn em khó hiểu được, khó tiếp nhận à?”
“Không, không phải…” Mọi người cười gượng.
“Đúng vậy, không khó hiểu, bọn em còn quên chưa chúc mừng anh Bắc.

“Chúc mừng, chúc mừng anh Bắc.


Mọi người cười lấy lòng, chỉ có mình Quý Thành Úc vẫn đờ đẫn, mất hồn mất vía, hắn chỉ thấy không khí như bị rút sạch.
Trong lòng hắn tồn tại vô số suy nghĩ, ai mà lại dễ dàng chấp nhận được chuyện mối tình đầu trở thành chị dâu đây!
Hơn nữa mấy ngày trước anh hắn còn lừa dụ hắn cùng đi đến nhà bố vợ, đi đến nhà họ Lâm? Bố của Lâm Sơ Thịnh kiểu gì cũng đánh gãy chân chó của hắn, đây là đẩy hắn vào trong hố lửa đấy!
Da đầu Quý Thành Úc run lên, trong đầu chỉ còn lại đúng một ý nghĩ:
Hắn xong rồi!
Lần này anh hắn quay về đúng là có mục đích không đơn giản, hắn thì vừa mới kết hôn, còn chưa đi tuần trăng mặt mà, chẳng lẽ phải nộp mạng ở nhà chị dâu tương lai?
Cổ họng hắn như bị mắc cái gì đó, rồi như bị vận mệnh Ϧóþ chặt lấy yết hầu.
Không, nói chính xác hơn là bị anh hắn Ϧóþ chặt lấy yết hầu!

Mọi người vốn còn định làm khó bạn trai Lâm Sơ Thịnh một lúc, bây giờ thì chỉ mong Quý Bắc Chu đừng làm khó bọn họ thôi, bọn họ cũng không dám gọi Lâm Sơ Thịnh là em gái nữa, nhưng mà bỗng nhiên lại phải gọi là chị dâu, đúng là nói chẳng nên lời.
Bầu không khí ở trong phòng lại cực kỳ ngại ngùng.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không biết phải làm như thế nào, bỗng nhiêu cửa phòng lại bị người khác kéo ra —
Nhân viên phục vụ Haidilao nối đuôi nhau đi vào, còn có từng tiếng leng keng vang lên.
Một nhân viên phục vụ cầm bảng【 sinh nhật vui vẻ】, mấy người còn lại thì đi vào phòng, vỗ tay rồi vừa cười vừa hát:
* “Nói bye-bye với tất cả phiền não, nói hi-h với tất cả niềm vui.

“Chúc bạn thân yêu sinh nhật vui vẻ –”
“Chúc bạn hạnh phúc mãi mãi, hạnh phúc mãi mãi.


Đến lúc này, mọi người hoàn toàn sụp đổ!
Lời của tác giả:
Có ai được ăn sinh nhật ở Haidilao chưa, nếu chưa biết thì có thể lên mạng tra video, thêm cả thức ăn nữa thì càng tuyệt.
(Tâm: chất lượng phục vụ ở Haidilao thì mình nghe nhiều review rất tốt, lúc nào có tiền đi ăn sinh nhật ở đấy thử xem sao ^_^)
……
Quý Thành Úc: Xong rồi, ૮ɦếƭ tôi rồi, ngày này năm sau không biết còn ai nhớ đến cúng tế tôi nữa không.
Anh Bắc: Chuyện bọn anh ở bên nhau khó hiểu lắm, khó tiếp nhận lắm à?
Quý Thành Úc: Đừng nói nữa, em muốn được yên tĩnh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc