" Giống 90%"
" Chuẩn bị xe đến Dạ gia. Tôi muốn xem mặt cô ta giống vợ tôi đến thế nào"
"Vâng"
Hà Dịch Phong lấy vội chiếc áo trên ghế khoác vào người rồi nhanh chóng rảo bước ra ngoài
Thật ra, nếu là trước kia việc cô vợ gì đó của Dạ Trì Duật có giống Thẩm An Ngọc hay không thì hắn cũng vẫn mãi không bao giờ nhìn tới chứ nói gì để tâm.
Nhưng hiện tại thì khác rồi
Một mặt ở ngoài Hà Dịch Phong phải đối mặt với truyền thông về việc cô vợ sống " khép kín " chẳng bao giờ ra khỏi nhà. Về nhà thì lại phải gặp phải sự ghét bỏ, chán nản của những người ở Hà gia và cả di ảnh của cô
Nếu cô ta đúng như lời Cố Lý nói: giống đến 90% thì chẳng phải đã có thể giúp hắn rồi sao?
Vợ ૮ɦếƭ, nhờ người hoả táng. Vậy mà hắn cũng dám có suy nghĩ này?
Bỉ ổi
Không lâu sau, một chiếc Mercedes được dừng ngay trước cánh cửa cổng lớn của Dạ gia. Từ bên trong có dì Trần cùng chú Cố nhanh chóng lật đật chạy ra mở cửa cho hắn vào bên trong sân
Vốn dĩ việc Hà Dịch Phong trước kia hợp tác thương nghiệp với Dạ Khắc nên cũng đã có một khoảng thời gian thường lui tới đây nên việc cả dì Trần và chú Cố cũng chẳng xa lạ gì nên cứ thế mở cửa cho Hà Dịch Phong
" Hà tổng, bây giờ lão gia không có ở nhà. Không biết là..."_Tiếng dì Trần vang lên, tay của dì cũng không ngừng rót nước mời khách
" À, không sao. Tôi đến đây để gửi quà cưới cho Dạ thiếu"
" Vâng vâng! Mời Hà tổng vào nhà đợi một lát, tôi đi báo với thiếu gia một tiếng"
" Phiền dì rồi"
Hà Dịch Phong nhếch môi nở một nụ cười nhạt...
Khi nãy vừa vào nhà thì hắn đã liếc ngang qua mọi thứ ở phòng khách thì cũng đã " vô tình " nhìn thấy một giỏ đồ của phụ nữ mang khi sinh cùng vài thứ đồ lặt vặt của trẻ con khiến Dịch Phong chau mày
Xem ra, cô vợ này của Dạ Trì Duật này là rõ ràng " ăn cơm trước kẻng" để có thể bước chân vào Dạ gia đây mà
Từ phía trên lầu dì Trần cũng đã lóc cóc lên báo rằng có Hà tổng đang đợi đưa quà cưới dưới nhà khiến cho Thẩm An Ngọc thất kinh
Không ngờ có thể nhanh đến vậy
Mẹ con cô vừa về lúc sáng chưa được bao lâu thì Hà Dịch Phong đã đến đây rồi sao?
An Ngọc giờ đây phải sử dụng đến bao nhiêu nổ lực vừa qua để đối mặt với Hà Dịch Phong rồi?
Cô đưa tay kéo kéo cánh tay áo của Dạ Trì Duật, gương mặt xinh đẹp cũng đã bắt đầu có nét sợ sệt. Thẩm An Ngọc lo sợ là thế nhưng đối với Dạ Trì Duật đây cũng là một việc khá thú vị...
" Hà tổng, lâu rồi không gặp. Thất lễ quá! Vừa nãy vợ tôi có chút không ổn nên tôi xuống hơi chậm "_ Dạ Trì Duật vừa bước xuống từng bậc thang vừa nói lớn
" Không sao "
Dạ Trì Duật?
Giờ đây, nhìn thấy Dạ Trì Duật sâu tận trong tâm của Hà Dịch Phong có chút ngượng ngạo.
Hoá ra...
Cái tên quen quen mà Cố Lý đã nhắc đến lại là con trai của Dạ Khắc đấy sao?
Vậy việc Hà Dịch Phong nhờ hắn mai táng An Ngọc. Liệu...
" Nhìn anh có vẻ bất thần vậy? Hà tổng khó chịu chỗ nào sao?"
" Hả? À..không. Chỉ là tôi có việc vừa nhớ ra thôi"
Câu nói của anh dường như đã cắt ngang dòng suy nghĩ của Hà Dịch Phong để kéo hắn về với hiện tại
Hắn cười ngượng...
Cầm lấy túi quà được gói đỏ trên bàn mà Cố Lý chuẩn bị sẵn cùng với hồng bao, Hà Dịch Phong nhanh chóng đưa vào tay anh mà bật cười:
" Chúc mừng Dạ thiếu!"
" Đây..."
"Khi nãy tôi có nhận được thiệp mời nhưng tiếc lịch tiệc lại trùng với lịch công tác nên không thể đến được. Nay tôi có chút quà, gửi anh cùng với thiếu phu nhân chúc hai người đầu bạc răng long"_ Nhìn thấy sự ngạc nhiên của Dạ Trì Duật nên hắn đành phải nhiều lời giải thích
Đây có lẽ cũng tính là một trong những quy tắc lịch sự bất thành văn của việc hợp tác thương nghiệp
Dạ Trì Duật cong môi cười rồi để gọn chúng sang một bên:
" Hà tổng có lòng rồi"
Lúc này, Thẩm An Ngọc đứng trên cầu thang chứng kiến nãy giờ lòng cũng đã đủ chua xót
Chúc vợ mình và người khác đầu bạc răng long sao?
Haha
Hà Dịch Phong, từ khi nào anh lại tốt đến thế?
Cô bật cười!
" Chồng ơi...."
Nghe tiếng cô vang lên trên bậc cầu thang khiến Hà Dịch Phong giật thót mình
Cái giọng này....
Hắn giật mình vội vàng đặt tách trà xuống mà quay lại nhìn cô
" Cô Thẩm...Thẩm ...An Ngọc "
" Không phải An Ngọc mà là Nan Ngọc, vợ sắp cưới của Trì Duật thưa Hà tổng"