Giao Ước Nguyện Yêu Em - Chương 11

Tác giả: Mạc Thước Nghi

"C..cô"
" Cô cái gì mà cô? Tao bẻ cổ mày lật ra sau bây giờ. Người ta có con rồi mà mở mồm ra gọi \' chồng\' rồi tự nhận vợ. Chồng cái bà nội tao đây nè"
"Có..có con rồi? Vậy thì tiễn nó đi có gì đâu mà làm căng lên vậy chứ"
" Đã gọi người ta là chồng mà còn đòi Gi*t con người ta vậy thì nay mày tới số với tao"
Vừa bị chửi, vừa bị cây kéo trên tay " bà y tá điên" kia vừa dí thêm vào khiến Nhã Tam tức lắm nhưng cũng sợ nên cũng chả dám manh động gì..
Sự việc xảy ra ngoài tầm dự đoán nên Nhã Tam cũng phần nào giật thót mình. Theo phản xạ, ả định bật ra để tát cho bà y tá kia một bạt tay ra oai nhưng giờ đây cây kéo lại sát ngay bên mặt...
Nếu bây giờ Nhã Tam ấy cựa quậy lỡ đâu cây kéo trượt tay thì gương mặt sẽ bị hủy sao?
Ả ngu gì mà động...
"B...Bảo vệ! Bảo vệ đâu? Cô ta dùng hung khí.."
Đúng lúc này may sao, cái đầu cô ta lại phát huy công dụng mà gọi bảo vệ cơ chứ...
Bắt đầu có trò hay để xem rồi!! Càng hấp dẫn sao đúng lúc này, Lưu Sở Nghiên tay cầm bệnh án cùng Dạ Trì Duật và vài bác sĩ từ phía trên đi xuống, tất cả những gì xảy ra phía dưới đều bị thu vào tầm mắt của họ...
Kể cả cây kéo trên tay y tá...
Vội vàng gấp cuốn bệnh án lại mà đẩy sang cho một vị bác sĩ gần đó, Lưu Sở Nghiên lẫn Trì hốt hoảng chạy vội xuống chỗ đang chuẩn bị xảy ra xô xát kia..
" Bỏ kéo xuống. Cô không cần việc nữa à?"
"Đ...đúng. Cô mau bảo cô ta bỏ kéo xuống"
Tiếng Lưu Sở Nghiên vang lên thu hút được sự chú ý của cô y tá kia, đồng thời cô cũng đã vừa kịp xuống để gỡ cây kéo xuống mà ném xuống nền..
Về phần của Dạ Trì Duật cũng đã dùng sức gỡ tay y tá ra khỏi người Nhã Tam mà trừng mắt nhìn ả mà cất giọng hỏi lộ vẻ không vui:
" Em đến đây làm gì?"
" Trì Duật! Em nhớ anh lắm nên em mới đến đây để thăm anh"
" Chỉ đến thăm anh thôi?" Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen24h.Com
" Đúng! Nhớ anh quá nên em mới..."
Ả nũng nịu với giọng điệu ẻo lả cùng với cặp mắt đã đong đầy nước mắt giả tạo mà dựa vào иgự¢ của Dạ Trì Duật khiến cho cái máu " nữ cường" của bà y tá vừa được Lưu Sở Nghiên kéo ra lại sôi lên sùng sục
Mẹ nó! Cái con Tiểu Tam này, nó mới bảo là nó định " tiễn " con nhà người ta cơ mà, giờ lại bảo thăm..
Nhờn à?
Lúc nãy nếu không nghe ả nói sẽ Gi*t con của Trì Duật thì cô cũng đâu tức giận đến thế? Nay tao có bị đuổi cũng dạy mày nên người nha con...
" Thăm cái gì mà thăm? Nãy rõ ràng cô ta bảo sẽ tiễn con anh lên đường đấy Trì Duật "
Nghe y tá nói cả ba người đều trợn tròn mắt. Nhất là Nhã Tam, ả cũng không ngờ bà điên y tá này lại dám khai ra. Còn Dạ Trì Duật và Lưu Sở Nghiên cũng chỉ biết sựng người mấy vài giây rồi cùng nhau quay sang trừng mắt với ả...
Con đàn bà này định Gi*t con của hắn sao? Ai cho cô ta cái quyền như thế?
Con của tôi thì chỉ có tôi mới được ᴆụng, bất kể là ai muốn động vào nó đều hãy tự mình chuẩn bị quan tài trước rồi hãy quay lại
" Thật à?" _ Tiếng Trì Duật rít lên, đôi mắt chứa đầy sự tức giận như xoáy vào ả khiến Nhã Tam cúi đầu lúng túng
" Em..."
" Em cái gì mà em? Có thật không? Tôi không rảnh mà đùa với cô đâu"
" Em có gì thua à Trì Duật? Em là vợ chưa cưới của anh cơ mà. Cái con điếm mang thai con của anh có tư cách gì mà trèo lên giường của anh?"
Nghe Nhã Tam gọi Thẩm An Ngọc là điếm đã đẩy cho cơn giận bên trong Dạ Trì Duật lên tới đỉnh điểm khiến anh quát thẳng vào mặt cô ta:
" Trèo được lên giường được là do tôi cho phép đấy, được chưa? Còn cái loại tự nhận vợ như cô thì hỏi xem cái mặt để đâu hả?"
"Anh..."
"Cút"_ Dạ Trì Duật gằn một tiếng cuối cùng đối với cô ta khiến cho bao nhiêu người ở đó hả hê thật sự. Nhã Tam cúi mặt ấp úng, không tin rằng một ngày Trì Duật lại có thể nói những câu này với ả
" Cút gì mà cút? Bác sĩ Duật, kéo của em vẫn chưa rạch mặt nó mà?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc