Giam Em Cả Đời - Chương 25

Tác giả: Thảo Phạm

“Không, Cố Mặc... anh ấy không phải của cô ! Anh ấy...”
Hắn rốt cuộc là gì đối với Ôn Noãn ? Cố Mặc thực sự muốn nghe đáp án của cô. Thế nhưng, cô lại lựa chọn buông tay ra, không nói một lời. Khỏi phải nói, trong thâm tâm hắn thất vọng tới mức nào. Đối với cô, hắn chẳng là gì, đúng không ? Cho dù hắn dịu dàng, hay là tàn nhẫn, cô đều nhận định hắn như vậy.
“Tránh ra !”
Tâm trạng của Tống Y Na vốn dĩ đang rất tốt, bỗng nhiên lại gặp người phá đám như Ôn Noãn, cô ta đương nhiên khó chịu ra mặt. Cô ta chỉ dùng tay đẩy nhẹ Ôn Noãn thì cũng đã khiến cô ngã xuống. Cô gái này ngoại trừ gương mặt ra thì chẳng có cái gì cả, gầy gò như là chỉ cần đứng trước gió cũng có thể bị thổi bay vậy.
Cố Mặc chỉ liếc nhìn Ôn Noãn một lần rồi đi theo Tống Y Na. Ôn Noãn mím chặt môi lại, cố gắng không phát ra âm thanh khi khóc. Mái tóc dài của cô đã che đi những giọt nước mắt rồi.
Không phải Cố Mặc nói yêu thương cô lắm sao ? Tại sao khi cô ngã, hắn cũng mặc kệ ? Hắn dùng những cử chỉ, hành động ấm áp trước kia rốt cuộc là muốn gì ?
Một lúc sau, có mấy cô gái chạy đến kéo Ôn Noãn đứng dậy. Tuy nhiên, họ không phải muốn giúp hay an ủi cô, mà là trách móc nhiều hơn. Người quản lý đánh mạnh vào tay cô mấy phát, cả một vùng da trên cánh tay đều đỏ ửng lên.
“Sao cô lại ngu ngốc như thế chứ ? Còn dám ngang nhiên tranh giành tiên sinh với phu nhân sao ? Cô là thứ gì chứ ? “
“Phu nhân đang mang thai, tiên sinh cũng rất yêu phu nhân và con, nếu cô để phu nhân bị kích động, cô không sống nổi ở cái nơi này đâu !”
“Mau về dọn dẹp cái đống đổ vỡ mà cô gây ra đi !”
Ôn Noãn như người mất hồn, cô không có cách nào đứng vững được, và đương nhiên sẽ không ai quan tâm. Họ chán rồi thì để mặc cô ở đó rồi đi chỗ khác.
Cô từng được dạy con cái là kết tinh của tình yêu, lẽ nào... người mà Cố Mặc thật sự yêu không phải là cô, mà là người phụ nữ đó sao ? Cô không yêu Cố Mặc, nhưng cô có cảm giác như mình bị lừa dối suốt bao năm qua vậy.
Thật không dễ chịu chút nào...
Tuy nhiên, khóc một hồi rồi cũng thôi, nước mắt cạn rồi, Ôn Noãn lại đứng dậy, đi vào trong bếp. Cô đói quá, muốn tìm thứ gì đó để ăn.
“Cô tưởng đây là nhà cô mà muốn lấy gì thì lấy chắc ? Qua đây ăn !”
Ôn Noãn đi đến chỗ mọi người đang ngồi ăn. Trên bàn toàn là những món cô chưa thấy bao giờ, trông cũng không hề bắt mắt như những gì cô thường ăn. Dù vậy, cô vẫn cố gắp vài thứ vào bát mình, nhưng dường như ai cũng nhìn ra cô kén ăn cả rồi.
“Bệnh công chúa hả ? Cô không muốn ăn thì thôi, ra chỗ khác !”
Ôn Noãn ngay lập tức rời bàn ăn, thà rằng cô không ăn còn hơn. Mùi vị của thức ăn vừa sộc lên mũi, đã làm cô khó chịu rồi.
Đến chiều, Ôn Noãn cũng có kha khá việc phải làm, thế nhưng việc nào đến tay cô cũng đều hỏng cả. Mọi người loạn lên vì cô, cũng không dám để cô động vào việc gì nữa. Quản lý thực sự muốn đuổi Ôn Noãn đi ngay, nhưng vì cô là người được đích thân Lão Châu đưa đến, nên chỉ đành giữ lại.
Thay vào đó, họ đem Ôn Noãn nhốt vào trong nhà kho. Như vậy, sự tồn tại của cô cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Ôn Noãn cũng không náo loạn buộc mọi người thả mình ra nữa, bởi cô đã quen với việc này rồi. Đây đâu phải lần đầu tiên cô bị nhốt. Trước kia, Cố Mặc xích cô lại trong phòng tối, còn đáng sợ hơn nhiều.
Ôn Noãn nhìn sắc trời qua khung cửa sổ, bây giờ đã tối rồi, vẫn không ai đem đồ ăn tới cho cô cả. Cô đói từ sáng rồi, bây giờ không được ăn chắc sẽ ૮ɦếƭ đói mất. Cô bắt đầu lấy tay đập vào cửa, đập đến nỗi bàn tay chảy máu, xương tưởng chừng như vỡ nát.
Đây là món quà sinh nhật kiểu gì chứ ?
Ôn Noãn bật khóc, cô muốn trở về...
Lúc Ôn Noãn tưởng mình không xong rồi, cửa lại được mở ra, làm cả người cô đổ về phía trước. Lão Châu đứng trước mặt cô, đem đến một hộp cơm. Ôn Noãn quá đói, ông vừa đặt hộp cơm xuống, cô ngay cả thìa cũng không dùng, trực tiếp dùng tay bốc ăn.
“Ôn... Ôn tiểu thư...”
Ôn Noãn vừa ăn vừa khóc, còn chưa ăn được bao nhiêu thì cổ họng sớm đã nghẹn lại, không ăn nổi nữa, cơm lại rơi một đống xuống đất.
“Tại sao chứ ? Cố Mặc... tại sao lại làm vậy ?”
“Ôn tiểu thư, cô thấy đấy, thế giới này không tốt như cô nghĩ đâu. Cố tiên sinh chỉ muốn bảo vệ cô thôi.”
“Ít ra họ cũng không lừa dối tôi như Cố Mặc. Anh ta nói... anh ta yêu tôi mà... vậy mà... anh ta có con với người khác...”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc