Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 757

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Khi được thông báo về Vân Thi Thi, anh liền bắt đầu tìm kiếm lễ phục trên thảm đỏ.
Chọn tới chọn lui, chọn trúng món này.
Lễ phục này, là anh bỏ ra giá cao để lấy.
Vị kim chủ kia ban đầu không nguyện ý.
Lễ phục này là bảo vật xinh đẹp vô giá, từng có người ra giá chín con số, cũng không đạt được ước muốn.
Nhưng mà Cung Kiệt là ai?
Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, sỗ sàng cầm súng dí vào trán người ta, đem lễ phục này nửa mua nửa ςướק, lấy về.
Trong mắt anh, chỉ có lễ phục này, mới xứng với chị anh.
Ngoại trừ chị, bất kỳ người nào cũng không xứng!
Một tác phong bá đạo quen thuộc, không thể nghi ngờ.
"Chị thích, thì tốt rồi."
Cung Kiệt dừng một chút, lại hỏi: "Mặc nó đi lên thảm đỏ, thích hợp."
Anh muốn chị mình, xinh đẹp mà xuất hiện trên màn ảnh.
Vân Thi Thi bật cười: "Như vậy... Có thể quá kiêu ngạo rồi hay không?"
"Sợ cái gì? Chị đẹp như vậy, kiêu ngạo một chút, có lỗi a?" Cung Kiệt lại hùng hồn hỏi lại.
Vân Thi Thi nhất thời á khẩu không trả lời được, chỉ mỉm cười.
"Tiểu Kiệt, chị phải trang điểm, chờ chị về nước, sẽ nhắn tin cho em."
"Được."
Vân Thi Thi cúp điện thoại, liền bị Tần Chu đẩy đi làm một bước tạo hình cuối cùng.
Thay lại lễ phục, phải thay đổi kiểu tóc một chút.
Tần Chu dặn thợ trang điểm làm tóc kiểu cổ điển mà hoa lệ cho cô, phối hợp với bộ hoa phục Thủy Mặc này, đẹp đến mức tưởng chừng như quá đáng.
Bởi vậy, khi cô đi ra khỏi phòng VIP, cùng không hẹn mà gặp Lâm Chi vừa thay lễ phục xong.
Khi Lâm Chi nhìn thấy Vân Thi Thi một thân hoa phục, cả người đều giật mình, trong nháy mắt cảm giác bộ lễ phục kiểu Âu trên người mình, lập tức mờ nhạt đi!
Cô ta hao phí tâm lực, khổ sở nửa ngày, kết quả vừa đi ra, nhìn thấy Vân Thi Thi hoa lệ và khí chất vô cùng, lại thầm so với bản thân, nhất thời cảm giác lễ phục của mình, nhìn thế nào cũng quá thường rồi!
Hoàn toàn so không bằng!
Còn chưa lên trên thảm đỏ, cũng đã cao thấp rõ ràng vậy rồi.
Lâm Chi còn tưởng rằng lễ phục trên người Vân Thi Thi là nhãn hiệu đưa tới, nhất thời cảm giác Vân Thi Thi đoạt danh tiếng của mình, thế là, không vui nói: "Lễ phục này, vốn nên thuộc về tôi!"
Cô ta cố tình gây sự, Vân Thi Thi lại không thèm để ý, nhìn cũng không thèm nhìn cô ta lấy một cái.
Kể từ đó, trong lòng Lâm Chi càng bất bình, tức giận nói: "Lễ phục này vốn là nên để tôi chọn trước, Vân Thi Thi, cô cởi ra, cho tôi mặc!"
Tần Chu đứng ở một bên, nhịn không nổi nữa: "Lâm Chi, cô có bị bệnh không? Đi ra ngoài uống thuốc đi? Đừng ở đây làm bừa."
Làm bừa ——?
Lâm Chi bị một câu mắng của Tần Chu làm cho một trận mặt xanh mày đỏ, lập tức, cãi chày cãi cối nói: "Tần Chu, anh đừng tự cao rằng với một chút thủ đoạn bối cảnh của mình, liền ỷ thế Hi*p người! Anh rõ ràng là bắt nạt em, đúng hay không? Lễ phục nhãn hiệu đưa tới, dựa vào cái gì để Vân Thi Thi chọn trước, còn không phải là vì cố ý ép buộc em sao?"
"Cố ý ép buộc cô?"
Tần Chu nghe xong, phì cười một tiếng: "Lâm Chi, mặt cô dày bao nhiêu, tôi phải đặc biệt hao tổn tâm lực cố ý ép buộc cô? Đừng quá tự cho là đúng! Người ta cười cho!"
"Em mặc kệ!"
Lâm Chi trong lòng vô cùng bất bình, bắt đầu giở trò: "Dù sao, lễ phục này vốn là thuộc về em! Anh trả lại cho em!"
"Cút."
Tần Chu hoàn toàn mất kiên nhẫn, phất phất tay, giống như đang đuổi một con ruồi quấy nhiễu người khác, vô cùng phiền cái cô Lâm Chi này rồi.
Lâm Chi kinh ngạc nhìn qua anh ta, thấy Tần Chu vậy mà không khách khí nói với cô "Cút", đôi mắt nhất thời đỏ lên, rơi nước mắt, nức nở nói: "Các người thật quá đáng!"
Lâm Chi kinh ngạc nhìn qua anh ta, thấy Tần Chu vậy mà không khách khí nói với cô "Cút", đôi mắt nhất thời đỏ lên, rơi nước mắt, nức nở nói: "Các người thật quá đáng!"
"Các người thật quá đáng mà!"
Tần Chu bắt chước bộ dáng xinh đẹp, đem sắc mặt Lâm Chi mô phỏng vô cùng sắc sảo.
Người trong phòng làm việc không khỏi cười ra tiếng.
Trong tiếng cười không hề thiện ý đó, sắc mặt Lâm Chi càng trắng bệch, một đôi mắt vằn vện tia máu gắt gao trừng anh ta, nếu như ánh mắt có thể Gi*t người, như vậy Tần Chu cho dù ૮ɦếƭ một vạn lần, cũng không đủ rồi!
Vân Thi Thi trên mặt lạnh tanh.
Lâm Chi này, làm sao lại không biết xấu hổ như vậy.
Cô rất ít khi dùng từ không biết xấu hổ để hình dung một cô gái.
Nhưng Lâm Chi lại xứng đáng với cái từ này.
Nhưng mà nữ ngôi sao trong làng giải trí không phải chỉ có như thế, nếu có thể lợi dụng thời cơ lên trên, cho dù là không từ thủ đoạn, lấy hết tất cả, cũng phải chiếm hết lợi cho mình.
"Ai nha, sắc mặt lộ ra ác tâm như vậy, không cảm thấy ghê tởm sao? Bộ trang phục này không thuộc về cô, cho dù thuộc về cô, trang phục cao quý như vậy mặc trên người cô, khẳng định giống như mặc một bộ quần áo ngoài vỉa hè! Cũng không nhìn một chút xem bản than là kiểu gì, chân ngắn như vậy, có thể chống lên khí chất của lễ phục này được à?"
Tần Chu không chút lưu tình hung hăng châm chọc.
Lại hoàn toàn đem da mặt Lâm Chi đào đến cái gì cũng không còn.
Môi Lâm Chi run run, lại lời gì cũng không phản bác được.
Bởi vì giờ khắc này Vân Thi Thi, thực sự quá lóng lánh.
Cho dù cô ta không tình nguyện thừa nhận, nhưng mà cũng không thể không thừa nhận, lễ phục này mặc trên người Vân Thi Thi, cực kỳ hợp.
Quá đẹp.
Một chút chỗ trống để cô phản bác đều không có.
Người chính là như vậy, một khi đối mặt với người ưu tú sáng giá hơn mình, liền sẽ cảm giác tự ti mặc cảm, đồng thời, sức đáp trả cũng không có.
Cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Chu dẫn Vân Thi Thi lên một chiếc Bentley xa hoa, nghênh ngang rời đi.
Ánh mắt Lâm Chi ngoan độc mà nhìn bọn họ rời đi, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Trên xe, Tần Chu vừa rồi chụp ảnh Vân Thi Thi trong phòng VIP, nhìn sơ qua một cái, liền đăng lên Weibo.
Đoàn có bộ phận chuyên sửa chữa, trên laptop hai ba thao tác, chỉnh màu sắc, liền đăng lên rồi.
Vân Thi Thi được trời ưu ái, căn bản không cần hao phí quá nhiều công sức, hơi chỉnh màu sắc, liền OK rồi.
Ảnh chụp vừa mới truyền lên trang web, truyền thông đã sớm theo binh đợi thủ(*), lập tức bắt đầu tuyên binh đoạt người, bắt đầu trắng trợn tuyên truyền.
(*): chầu chực chờ đợi sẵn từ lâu.
"Đẹp ở tầm cao mới".
"Đẹp phá chân trời".
"Sát thủ chụp ảnh".
Không có gì hơn những lời khen ngợi, bình mới rượu cũ.
Trên Weibo cũng trong nháy mắt nổ banh nồi.
Vân Thi Thi gần đây hấp thụ ánh sáng dẫn đầu tin hot, lại tham dự tuần lễ thời trang Milan lần này, nhất thời danh tiếng không kể hết.
Tần Chu trước đem truyền lên tài khoản làm việc, đoạt chiếm trước, liên quan tới khai mạc tuần lễ thời trang càng thêm hot.
Khách sạn Mahattan, phòng tổng thống.
Cung Kiệt ngồi trên ghế sofa, xem Weibo.
Anh lúc trước cũng không có Weibo, nhưng sau khi biết Vân Thi Thi bắt đầu sử dụng Weibo, lập tức cũng lén mở tài khoản, chỉ theo dõi hai tài khoản của Vân Thi Thi và tài khoản làm việc của Vân Thi Thi.
Tài khoản làm việc của Vân Thi Thi, Tần Chu đang cẩn thận quản lý.
Bởi vậy, Cung Kiệt cũng trước tiên, thấy được ảnh chụp phòng làm việc của Vân Thi Thi được đăng lên.
Khi anh nhìn thấy tấm hình, trong phòng VIP, Vân Thi Thi đứng trước gương thử trang phục, một tay vịn eo nhỏ, tư thái ưu nhã.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc