Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 643

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Chỉ là, bọn họ tựa hồ như đã quên, chiếc xe của Lisa giống với chiếc xe của bọn họ, đều đã được cải tạo, trang bị qua thiết kế chống đạn, đạn của bọn họ bắn vào xe đều nhẹ nhàng rơi xuống, căn bản không hề có lực công kích.
Mộ Dịch Thần tăng tốc xe, nhanh chóng vượt qua khúc cua.
Lisa đạp mạnh chân ga, không hề có ý định phanh xe lại, phóng thẳng về phía chiếc xe Jeep đang gần sát vách núi đen
"Ầm - -" một tiếng, hai chiếc xe rất nhanh liền lao về phía hàng rào bảo vệ.
Chỉ trong một cái chớp mắt lúc xe lao ra khỏi con đường, Lisa nhanh chóng mở cửa xe, linh hoạt nhảy xuống đất.
Hai chiếc xe một trước một sau bay ra khỏi hàng rào bảo vệ, rất nhanh liền rơi thẳng xuống vách núi.
Vách núi này cũng phải cao đến vạn trượng( 1 trượng= 3,33m), rơi xuống đấy, nói là tan xương nát thịt cũng không phải nói quá..
Một lát sau, dưới vách núi sâu thẳm liền phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, ánh lửa khiến cho đáy vực chỉ trong nháy mắt liền bừng sáng giống như giữa ban ngày.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, vang vọng khắp núi đồi.
Trong cơn gió lớn, cô gái một thân đứng bên vách núi, vạt áo màu xanh bay lượn theo gió, cho dù một thân dính máu cũng không hề làm giảm đi phong thái của cô ta.
Mộ Dịch Thần vững vàng dừng xe lại bên cạnh núi, lúc cậu xuống xe, một đôi bàn tay cũng đã thấm mồ hôi lạnh.
Mô phỏng tác chiến vốn không thể so sánh với thực chiến, vô cùng khốc liệt.
Mô phỏng tác chiến, xảy ra sai sót còn có cơ hội sửa đổi.
Nhưng thực chiến thì chỉ cần một suy nghĩ dẫn đến lựa chọn sai, đổi lại chính là bài học tàn khốc, máu chảy đầm đìa.
Mộ Dịch Thần cùng Hữu Hữu xuống xe, rất nhanh chạy về phía Lisa, thấy cô ta một thân dính máu, ánh mắt cả kinh còn tưởng rằng cô ta bị thương chỗ nào.
"Cô... Không có việc gì chứ!?" Cậu quan tâm hỏi, vẻ mặt toát lên sự vội vàng lo lắng.
Lisa liếc mắt nhìn cậu, bờ môi lại thốt ra những lời vô cùng lạnh lùng.
"Còn sống."
Cô ta nói một câu lời ít mà ý nhiều, vẻ mặt không chút thay đổi liền đi về phía xe.
...
Phong cách nói chuyện cũng thực ngầu..
Trong lòng Mộ Dịch Thần nói thầm một câu.
Thực lực cô gái này thật không thể khinh thường!
Cậu... Tin đúng người rồi!
Lisa đi đến trước xe, vừa định lên xe, lỗ tai nhạy cảm lại nghe thấy được âm thanh khác thường.
Cô ta cúi người, lại trông thấy trên mặt đất là một vũng xăng.
Mới vừa rồi lúc Mộ Dịch Thần đột ngột quay xe có ᴆụng phải đá vụn rơi xuống mặt đất, ᴆụng phải bình xăng khiến nó bị vỡ.
Lisa hơi nhíu mi, bình xăng xe đã vỡ, xem ra không thể lái tiếp rồi.
Cô ta lấy đồ trang bị trong xe ra, đeo túi trang bị lên lưng, xoay người nói: "Bắt lấy!"
"Ồ...." Hữu Hữu lập tức bắt được.
Mộ Dịch Thần cũng đuổi theo: "Làm sao thế? Xe không lái được nữa sao?”
"Ừ, rò rỉ xăng rồi."
"Rò rỉ xăng?"
Mộ Dịch Thần ngẩn ra, nghĩ một chút, vừa rồi trong lúc cấp bách, xe hình như không cẩn thận có va phải một khối đá lớn, tảng đá kia tương đối góc cạnh, chỉ sợ là phá hỏng bình xăng rồi.
"Làm sao bây giờ?"
“Trở về."
Lisa ngẩng mặt lên, dơ tay dựng thẳng ngón cái, đối chiếu với sao Bắc Đẩu trong trời đêm, sau đó lập tức chỉ phương xa, nói: "Nơi đó chính là phía Bắc, đi về phía Bắc tụ họp với đại đội."
Mộ Dịch Thần gật gật đầu.
Đường núi phía Tây kéo dài ngàn dặm( 1 dặm= 1,609Km), nếu muốn đi tới địa điểm tập hợp, nhất định phải xuyên qua một rừng tùng mới đến.
Cả đêm tranh thủ lên đường, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tới lúc bình minh có thể đến nơi.
Lisa quay đầu liếc mắt nhìn Hữu Hữu một cái: "Đi được chứ?"
"Ừ, tôi không thành vấn đề."
Lúc này Lisa mới quay đầu lại tiếp tục đi về phía trước.
Mộ Dịch Thần cảm thấy bản thân bị lạnh nhạt rồi.
Vì sao Lisa lại không hỏi xem cậu có đi được không, tốt xấu gì thì hiện tại bọn họ cũng là đồng đội nha!
Lúc vừa mới vào rừng tùng, phía trước không xa liền truyền đến ánh đèn ô tô.
"Ùng ùng ùng - - "
Con đường núi bên cạnh, một loạt những chiếc xe quân đội lướt qua những hàng cây gây ra chấn động trên mặt đất.
Ba bóng dáng cẩn thận ẩn nấp trong một bụi cây rậm rạp, um tùm. Xuyên qua những nhánh cây, Lisa nhìn thấy một nhóm người áng chừng là một đội quân đang chạy về phía Đông.
Mãi cho đến khi đội quân kia cách bọn họ một khoảng khá xa, Mộ Dịch Thần mới buông xuống lo lắng trong lòng, khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Không phải quân đội Chu Tước."
Vốn dĩ Lisa hẹn Chu Tước tiếp ứng, nhưng xem ra, nhóm người vừa rồi là tay chân của Mộ Liên Tước.
Tai nghe không dây đã bị hỏng, cũng mất đi liên lạc với Chu Tước, xem ra, muốn tới nơi hội họp, chỉ có thể dựa vào sức mình thôi.
Cô ta quay sang, trong lúc vô tình môi mỏng xẹt qua gò má trắng nõn của Mộ Dịch Thần.
Lisa ngẩn ra, giương mắt nhìn lên, đã thấy Mộ Dịch Thần dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn cô ta, khiến cô ta không khỏi mấp máy môi.
Hai người cách nhau rất gần nhau, thân mật dựa sát vào nhau.
Thậm chí Lisa có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim đập thình thịch trong Ⱡồ₦g иgự¢ cậu, từng tiếng từng tiếng đều vô cùng mạnh mẽ.
Cô ta không dấu vết di chuyển ra sau, lại bị một bàn tay của cậu nắm chặt lấy thắt lưng, một chút cũng không thể động đậy.
"Cẩn thận một chút."
Gió nhẹ lướt qua tán cây, tạo ra âm thanh xào xạc, cho đến khi chiếc xe cuối cùng rời khỏi đường núi, dần dần biến mất khỏi tầm mắt, lúc này mọi thứ mới trở nên yên tĩnh.
Ngay sau đó, chính là sự yên tĩnh đến gần như ૮ɦếƭ lặng, người nào cũng không có ý định phá tan sự im lặng này.
Khóe môi Mộ Dịch Thần bỗng nhiên nhếch lên tạo thành một độ cung đẹp mắt, một con dao sắc bén liền dừng ở eo cậu.
Lisa trầm giọng lạnh lùng nói: "Buông."
Cô ta không có thói quen bị bất luận kẻ nào ᴆụng vào, mặc dù chỉ là một ngón tay cũng không được!
Đây là điều cấm kỵ của cô ta!
Đối với Lisa mà nói, đối tượng bảo vệ, từ đầu đến cuối chỉ có duy nhất một mình Vân Thiên Hữu.
Ngoài Hữu Hữu ra, người khác không nằm trong phạm vi bảo vệ của cô ta!
Mộ Dịch Thần không khỏi nhướng mày mỉm cười: "Hung dữ như vậy? Nếu tôi không buông, cô định ra tay thật?"
Lisa từ chối cho ý kiến: "Tôi không phủ nhận ý kiến này."
"Được. Vậy thử xem?"
Mộ Dịch Thần dán vào lưng cô ta, bàn tay ở eo khẽ nhéo một cái.
Lisa trở tay không kịp liền nhào vào trong lòng cậu, cả cơ thể liền đặt hết lên người cậu, bên cạnh cây cối là vùng đất dốc, hai người cứ như thế liền lăn xuống sườn núi.
Một hồi quay cuồng, hơi thở hai người dường như hòa quyện vào nhau.
Lisa chỉ cảm thấy bên hông truyền đến một trận đau nhức như vừa bị khoan một lỗ, giống như là vừa ᴆụng gẫy một cây nhỏ trên sườn núi.
Cô ta ngẩng đầu, nhìn sắc mặt rét lạnh Mộ Dịch Thần, nhìn thấy vẻ mặt của cậu chuyển từ lạnh lẽo sang nghiền ngẫm suy nghĩ.
Ngay sau đó một trận hoa mắt chóng mặt ập đến, bóng dáng hai người vẫn như cũ không ngừng lăn xuống sườn núi.
Lisa có ý muốn đẩy cậu ra nhưng không được, chỉ nghe một tiếng thấp thở gấp, Lisa nhanh tay lẹ mắt túm được một gốc cây non, khó khăn lắn lúc này mới ngừng lại được.
Ánh mắt Lisa khẽ lóe lên, cả người giống như cá chép chuyển mình, xoay người ngồi trên người cậu, hung hăng Ϧóþ chặt lấy cổ họng cậu: "Phi" một tiếng nhổ cọng cỏ chẳng biết ngậm vào trong miệng lúc nào, lạnh lùng nói: "Cậu muốn ૮ɦếƭ?."
Hữu Hữu đi xuống núi sườn núi, bất đắc dĩ liếc nhìn hai người một cái, yên lặng nói: "Thể lực hai người thật tốt, lúc này rồi vẫn còn thoải mái liếc mắt đưa tình với nhau."
Lời nói ra khiến người ta xấu hổ muốn ૮ɦếƭ.
Lisa: "...!"
Mộ Dịch Thần: "...?"
"Đừng lãng phí thể lực, nếu không thì đêm nay chẳng thể ra khỏi khu rừng này đâu."
Lisa lúc này mới buông Mộ Dịch Thần ra, đi bên người Hữu Hữu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc