Mới đầu Vân Thi Thi còn ái ngại, Tần Chu lại nói: "Danh tiếng của cô bây giờ còn ít, nhưng sau khi phim được ra mắt, danh tiếng cũng sẽ tăng lên, nếu như báo giới để lộ ảnh chụp lén này, bộ đồ cô mặc trông rẻ tiền mà còn kém sang như vậy, người ngoài lại tưởng tôi ngược đãi cô đấy!"
Nghe vậy, Vân Thi Thi cũng không thể từ chối được nữa.
Vì vậy, liền đem cất gọn hết đống quần áo đồ hiệu vào trong tủ đồ.
Thực ra, Vân Thi Thi thuộc dạng phụ nữ dễ tính, cũng không có mắt thẩm mĩ lựa đồ, vì thế, không ít lần bị Tần Chu chê bai.
Tiếu Tuyết mừng thầm.
Ngày trước, Vân Thi Thi rất hot ở trên weibo, do đó một người ít lướt weibo như Tiếu Tuyết đây cũng dần dần dưỡng thành thói quen sử dụng weibo.
Từ tận đáy lòng cô ấy cảm thấy mừng thay cho cô.
"Thi Thi?"
Tiếu Tuyết thử gọi vài tiếng.
Vân Thi Thi mở mắt, tỉnh lại, vừa nhìn đã thấy Tiếu Tuyết đang cười hì hì, lộ hai má lúm đồng tiền, chép miệng nói: "Tiếu Tuyết, đến rồi sao!"
"Ừ, bởi vì trên đường có xảy ra tai nạn giao thông, kẹt xe mất nửa giờ, huhu! Thi Thi chắc đã phải đợi lâu rồi!"
"Không sao..."
Lời vừa nói phân nửa, thì ngừng lại.
Vân Thi Thi nhìn thấy một người đàn ông xa lạ đang đứng cạnh Tiếu Tuyết, sắc mặt hơi ngẩn ra.
Tiếu Tuyết theo tầm mắt của cô nhìn lại, nhìn người đàn ông kia một chút, lập tức ôm lấy cánh tay người nọ, bộ dạng như con chim nhỏ tựa đầu vào trên người anh ta, hồ hởi giới thiệu: "Thi Thi, giới thiệu với cậu, đây là bạn trai của tớ, Cao Nam, bọn tớ quen nhau được một tháng rồi đấy! Ngày hôm nay chính là kỷ niệm một tháng, hì hì. Tớ mang theo bạn trai tới chỗ hẹn, cậu không ngại chứ!!"
Sắc mặt của Vân Thi Thi vẫn còn ngờ ngợ, liền cười: "Sao lại ngại chứ? Chỉ là cảm thấy hơi bất ngờ."
Cao Nam lập tức bước lên, đưa tay ra với Vân Thi Thi, lịch sự nói: "Chào cô, Thi Thi, tôi gọi là Cao Nam, vừa là đồng nghiệp cũng vừa là bạn trai của Tiếu Tuyết, vẫn thường hay nghe Tiếu Tuyết kể về cô!"
Ánh mắt của người đàn ông này lúc nhìn cô, không hiểu sao lại khiến cô khó chịu.
Càng không biết có phải đấy chỉ là ảo giác hay không, ánh mắt của anh ta lúc nhìn cô rất âm trầm.
Âm trầm đến nỗi là người ta sợ hãi.
Chỉ là, thoáng cái ánh mắt này đã biến mất.
"Chào anh." Vân Thi Thi đưa tay ra bắt lại.
Chỉ có điều lúc mà cô muốn rút tay lại thì tay của anh ta lại nắm chặt không buông.
Sắc mặt Vân Thi Thi trở nên bối rối, rút mạnh tay về.
Người này rốt cuộc là làm sao vậy.
Thật kỳ quái, sao lại đi nắm chặt tay cô không buông!
Ấn tượng của Vân Thi Thi đối với người này lập tức trở thành ấn tượng xấu.
Ánh nhìn của người này cứ khiến cô cảm thấy như có ngàn vạn kim đâm vào người, rất khó chịu.
Tiếu Tuyết và Cao Nam cùng nhau ngồi xuống, người phục vụ đưa tới Menu, cô ấy chọn hai tách cà phê cùng với một ít đồ ăn.
"Cũng nên gọi cho Thi Thi một ly cà phê nhỉ?" Cao Nam ở một bên nói.
Không đợi Vân Thi Thi mở miệng, Tiếu Tuyết lắc đầu nói: "Thi Thi không thích uống cà phê."
"Vì sao?" Mọi chú ý của Cao Nam hình như tập trung hết ở trên người Thi Thi, nhìn về phía cô, khách khí cười: "Cà phê tuy đắng, nhưng thêm nếm một chút, sẽ rất thơm."
"Cảm ơn, tôi không thích uống cà phê." Vân Thi Thi lịch sự từ chối.
Cô đã nói như vậy tự nhiên Cao Nam cũng không tiện nói thêm gì.
Tiếu Tuyết liếc mắt nhìn Cao Nam: "Đấy, em đã nói mà! Anh còn không tin em. Thi Thi không thích cà phê, trước đây em cố tình ép cô ấy uống một ngụm, cô ấy còn bị đắng đến phát khóc! Còn chê là cà phê chẳng có gì ngon!"
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
"Nếu Thi Thi đã không thích uống cà phê, sao em còn hẹn cô ấy ở quán cà phê thế?" Cao Nam cười mắng.
Tiếu Tuyết cười đáp: "Bởi vì em thích uống cà phê thôi! Hơn nữa ở đây cũng không phải chỉ có mỗi cà phê, ví dụ như Thi Thi rất thích Mocha Frappuccino ở đây. Mỗi lần bọn em tới đây, em sẽ gọi một ly cà phê đen, cô ấy thì gọi một ly Mocha Frappucino, cứ vậy tỉ tê cả buổi chiều."
"Vậy, lại gọi cho Thi Thi một ly Mocha Frappucino nhé!" Cao Nam thấy ly Mocha trước mặt của Vân Thi Thi đã cạn gần một nửa, vì thế đề nghị gọi thêm.
Vân Thi Thi lập tức lắc đầu: "Không cần, uống nhiều đồ ngọt quá cũng không tốt."
"Ừ! Uống nhiều quá thì ngấy. Huống hồ Thi Thi hiện giờ còn là một ngôi sao lớn, phải giữ gìn vóc dáng."
Cao Nam lúc này liền nói: "Thi Thi, cô thích gì thì cứ gọi, không nên nghiêm khắc với bản thân quá."
Tiếu Tuyết lập tức trách: "Ơ này, cái này còn cần anh nói hả? Em với Vân Thi Thi làm bạn nhiều năm như vậy."
Vân Thi Thi hơi cong môi, đáy lòng cảm thấy hơi xấu hổ.
Nhận thấy cái người tên Cao Nam này hình như quan tâm đến cô hơi thái quá.
Anh ta đối xử với cô dịu dàng như vậy, chẳng nhẽ không sợ Tiếu Tuyết ghen sao?
Phụ nữ thường không thích người đàn ông của mình tỏ ra dịu dàng quan tâm đối với cô gái khác!
Tiếu Tuyết và cô cũng đã hơn một tháng rồi chưa gặp mặt nhau, vì vậy cô ấy vốn đã chuẩn bị cả một rổ chuyện để nói với cô, ví dụ như vào công ty thích ứng công việc có khó khăn thế nào hay là người yêu này và cô ấy quen trong dịp nào, nói chung có nhiều chuyện muốn cùng nói với nhau.
Nhưng mà còn chưa nói được vài câu, Cao Nam ở một bên đột nhiên hỏi: "Tôi nghe Tiếu Tuyết nói, cô bây giờ đang đóng phim cho một đoàn làm phim."
Anh ta đột nhiên chen ngang, khiến Tiếu Tuyết cũng hơi ngỡ ngàng, nhưng mà cô ấy cũng không nghĩ nhiều, chỉ thuận theo mà tiếp chuyện: "Đúng vậy, Thi Thi đang quay phim với đoàn phim Quả Trám, còn là nữ chính. Hơn nữa nam chính do Cố Tinh Trạch đóng. Bộ phim này mà khởi chiếu, nhất định Thi Thi sẽ thành hiện tượng lớn!"
Vân Thi Thi ngại ngùng cười: "Tiếu Tuyết, cái gì mà hiện tượng lớn hả? Lời của cậu có phải là quá khoa trương rồi không?"
"Đúng vậy. Hiện tại Thi Thi cũng đang hot, tin tức trên weibo của đoàn phim Quả Trám đã có cô ấy. Có thể thấy, đoàn phim đã bắt đầu lăng xê Thi Thi rồi."
Ánh mắt của Tiếu Tuyết lộ ra sự kinh ngạc nói: "Ồ, anh cũng có weibo? Không phải là anh đã nói với em là anh không dùng weibo sao?"
Cao Nam nói: "Là do gần đây mới mở một tài khoản weibo mà thôi."
"À, mở tài khoản mà không nói với em? Hai bọn mình follow lẫn nhau chứ." Tiếu Tuyết nói: "Còn nữa, Thi Thi, không ngờ cậu cũng dùng weibo, hơn nữa còn follow tớ đầu tiên, làm tớ kích động muốn ૮ɦếƭ."
"Cái này có gì mà kích động..."
"Ngôi sao lớn đó! Cậu bây giờ là một ngôi sao lớn đấy! Tớ được một ngôi sao follow, đám bạn bè sẽ gato với tớ." Tiếu Tuyết hào hứng nói: "Thi Thi, nếu như tớ mà được Cố Tinh Trạch follow thì tốt biết mấy. Cho dù chỉ là một ngày, tớ cũng vui ૮ɦếƭ mất."
"Cậu là fan của Cố Tinh Trạch." Vân Thi Thi có hơi ngoài ý muốn nói.
"Đúng vậy đúng vậy! Ở nhà tớ treo đầy áp phích của anh ý, ngay từ lúc anh ấy mới nổi tiếng! Tớ tích cóp được mười năm, không có một đĩa nhạc nào của ảnh mà tớ không có, mỗi một bộ phim, tớ đều đã xem mấy chục lần."
Nhắc tới Cố Tinh Trạch, Tiếu Tuyết lập tức lại thao thao bất tuyệt.
Vân Thi Thi không ngờ rằng Tiếu Tuyết lại là fan cuồng của Cố Tinh Trạch, nhất thời cảm thấy hơi ngoài ý muốn.
Cao Nam bỗng nhiên chen vào một câu: "Thi Thi, làm việc ở trong đoàn phim có vất vả không?"