Anh cười giễu cợt, liếc mắt nhìn cô ta một cái, lạnh lùng nói, “Có một thứ, tôi còn chưa đòi lại ở cô, cô đừng mơ mộng hão huyền như vậy.”
Vân Na nghe vậy, ngẩn người, có chút mờ mịt không hiểu thứ mà anh nói là gì.
Thứ đó là gì?
Anh nói muốn đòi lại từ cô ta, rốt cuộc là cái gì?
“Là thứ gì?”
Nhưng mà Mộ Nhã Triết lại không trả lời câu hỏi của cô ta.
“Cô không cần biết!”
Anh quay lưng về phía cô ta, rõ ràng là không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trên người cô ta.
Lần này anh đến, chỉ là đến xem trạng thái của cô ta, thấy trạng thái của cô ta tốt, anh không định ở lại lâu.
Cửa lập tức được khóa trái.
Vân Na lại kinh hoàng và tuyệt vọng nhìn bóng dáng anh đi xa, giống như bị bệnh tâm thần hỏi, “Rốt cuộc đó là thứ gì? Anh nói đi! Anh nói đi!”
“Mộ Nhã Triết! Anh là đồ khốn nạn! Vì sao anh lại giam cầm tôi ở nơi này? Rốt cuộc là anh có mục đích gì? Anh trả lời tôi đi!”
Đáp lại cô ta, là tiếng cửa cuốn đóng lại.
“Cạch” một tiếng, cửa đóng kín lại, bóng tối bao phủ cô ta, giống như ngăn cách với thế giới.
Cô ta nắm chặt tay, không có bất luận đường sống vùng vẫy, vẻ mặt lập tức hung dữ vặn vẹo, giống như một con thú chật vật khốn khổ!
…
Mộ Nhã Triết vừa mới lên xe, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Anh cầm lấy di động, trên màn hình hiển thị Lục Cận Dự gọi đến, anh nhíu mày, nhận điện thoại, “Alo?”
“Lão đại, nghe nói tối nay chị dâu không ăn cơm ở nhà ạ!”
“Ừ.”
Mộ Nhã Triết có chút bất ngờ, anh cũng không có nói với anh ta chuyện này, lúc Hoa Cẩm gọi điện thoại đến, anh ta đúng lúc đứng ở một bên, chắc là cách di động, nghe được Vân Thi Thi không ăn cơm ở nhà.
“Có chuyện gì sao?”
Lục Cận Dự cười ‘Ha ha’ xấu xa, lập tức nói, “Chị dâu hiếm khi không ở nhà, nếu đã có người chăm sóc, không bằng, lão đại đi chơi với chúng em đi?”
“…” Mộ Nhã Triết nhíu mày, khinh thường nhìn thoáng qua màn hình di động.
Anh biết, Lục Cận Dự gọi điện thoại cho anh, không có chuyện gì tốt mà!
“Không đi!”
Anh nói xong, liền muốn tắt máy.
Lục Cận Dự vội vàng nói, “Lão đại! Đừng tắt máy mà! Haizz! Kỳ thật, không phải là vì em suy nghĩ cho anh sao? Anh xem, chị dâu mang thai lâu như vậy, anh nhất định không nỡ ᴆụng chạm chị dâu, lâu như vậy không ăn mặn, là đàn ông đều nhịn không được, có phải không? Lão đại, anh cũng là đàn ông, không có nhu cầu sao? Vợ bé cũng cực kỳ hiểu biết, chắc chắn sẽ dùng tất cả biện pháp thỏa mãn anh.”
“Cậu gọi là vì chuyện này sao?” Mộ Nhã Triết cười lạnh.
Mục đích Lục Cận Dự gọi điện thoại cho anh, hóa ra là vì đùa giỡn anh!
“Làm cấp dưới, đương nhiên phải biết cách chăm sóc thủ trưởng một phen! Lão đại, cùng là đàn ông, em hiểu được cảm giác này! Nếu thật sự nhịn không được, cũng không cần thiết phải chịu đựng! Anh yên tâm! Nếu anh ra ngoài mua vui, chúng em tuyệt đối giữ kín như bưng! Trời biết đất biết, anh biết em biết Khương Thân biết, nhưng người khác chắc chắn sẽ không biết!”
Mộ Nhã Triết chỉ nhàn nhạt nói lại một câu, “Tiền thưởng tháng sau, cậu còn muốn không?”
Tiền thưởng!
Đối với Lục Cận Dự mà nói, đây chính là uy Hi*p lớn nhất.
Với chức vụ của bọn họ mà nói, đứng thứ hai ở tập đoàn Thánh Ngự, tiền lương là cố định, nhưng mà từng tháng chia hoa hồng, là xa xỉ.
Với Lục Cận Dự mà nói, từng tháng tiền lương, có lẽ chỉ có năm vạn, nhưng mà tiền thưởng lại gấp trăm lần.
Đầu bên kia im lặng vài giây, lập tức sửa lại, “Lão đại, em chỉ đùa anh một chút mà thôi, sao anh lại coi là thật thế? Em chỉ thay chị dâu thử xem anh có trung thành hay không! Ha ha! Lão đại có trung thành với chị dâu hay không, em đặc biệt đến để thử thách ấy mà!”
Mộ Nhã Triết nhếch môi, “Vậy cậu kiểm tra ra kết quả hay không?”
“Chuyện này còn phải hỏi hay sao? Lão đại đối với chị dâu, tuyệt đối trung thành! Được rồi! Lão đại, anh bận rộn, em và Khương Thân tự do hoạt động!”
Nói xong, anh ta liền vội vàng tắt điện thoại.
Mộ Nhã Triết ném điện thoại di động sang một bên, đi ô – tô về nhà.
Về đến nhà, Hoa Cẩm và Vân Thi Thi còn chưa về nhà, mà Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đi chơi ở vùng ngoại thành, lúc này còn chưa trở về.
Hiếm khi trong nhà trống trải.
Anh đi vào thư phòng, lấy một chồng sách từ trong ngăn kéo ra.
Đều là những sách liên quan đến vấn đề trẻ sơ sinh và giai đoạn có thai, anh vụng trộm mua sách ở sau lưng Vân Thi Thi, nhất là sách về dưỡng thai và phát triển của thai nhi.
Anh chưa kịp đọc, cũng không biết tạm thời bù lại những kiến thức này có có ích hay không.
Bình thường, trước mặt Vân Thi Thi, anh cũng xấu hổ cầm quyển sách này ra quang minh chính đại đọc.
Nhất là lúc có Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, anh càng giấu những thứ này cẩn thận hơn, chỉ sợ hai đứa bé nhìn thấy, sẽ cười anh.
Lúc Vân Thi Thi mang thai Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, anh chưa từng làm bạn bên cạnh cô.
Khi đó, ngoại trừ tối hôm đó, anh đi qua một lát, sau khi thuận lợi mang thai, anh liền không xuất hiện trước mặt cô.
Nhớ mang máng, lúc trước khi cô mang thai, cũng học qua chương trình dưỡng thai, khi đó mở nhạc của Mozart, cùng với những bài hát piano nhẹ nhàng.
Nhưng mà sau khi Tiểu Dịch Thần lớn lên, cũng không thấy cậu có thiên phú gì về phương diện âm nhạc, trái lại ngũ âm không được đầy đủ.
Lại nhìn Hữu Hữu, cũng không thấy tốt ở chỗ nào.
Điểm này, lại có chút kỳ lạ rồi!
Tuy anh ca hát không giỏi lắm, nhưng mà tốt xấu gì ngũ âm cũng đầy đủ, giọng của Vân Thi Thi cũng cực kỳ êm tai, lúc hát lên, cũng có da có thịt.
Sao đến lượt hai thằng nhóc này, liền thành ngũ âm không đầy đủ thế?
Chẳng lẽ công việc dưỡng thai không có làm tốt sao?
Khoảng thời gian trước, Vân Thi Thi quấn lấy anh bắt anh đọc chuyện xưa trước khi ngủ, cũng không phải cho Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần nghe, mà là cho đứa bé trong bụng nghe.
Mộ Nhã Triết nói thầm một câu, “Bé con có thể nghe được sao?”
Vân Thi Thi ấm ức mắt đỏ lên, biến thành anh luống cuống tay chân mới dụ dỗ được, nhưng cuối cùng, anh cũng không biết mình nói sai cái gì, để cho cô đột nhiên lại như vậy.
Hôm sau, anh đặc biệt mời ✓ú em từng trải đến để xin chỉ bảo, là cấp dưới của anh.
Là người từng trải, ✓ú em này khoe khoang khoác loác, nói lúc phụ nữ mang thai, cảm xúc cực kỳ dễ dàng dao động, thường xuyên động một tí là khóc, cảm xúc dễ nổi nóng,…
Mộ Nhã Triết nghe vậy giống như lọt vào sương mù, sửng sốt lại sửng sốt.
Cuối cùng, nhân viên đó cẩn thận hỏi, “Lão đại, học làm ✓ú em, là cực kỳ quan trọng!”
Sau đó, lại dạy anh một phen, vợ ai đó ở cữ không không làm tốt, tố chất thân thể giảm xuống, thường xuyên bị cảm mạo.
Đứa bé nhà ai đó không chăm sóc tốt, sinh ra không bao lâu, sinh ra bệnh vàng da, mỗi ngày đều phải ôm đi phơi nắng.
Con dâu nhà ai đó lúc mang thai, ăn nhiều quá nên mắc bệnh tiểu đường.
Còn có con dâu nhà ai đó, sinh đứa bé xong không chiếm được tình yêu của người nhà, bị vắng vẻ, sau khi sinh xong bị chứng uất ức…
Anh nghe được sợ hết hồn.