"Ánh mắt kia... Sẽ không sai."
Tràn đầy hận ý khắc cốt, dường như hận không thể chém cô thành muôn mảnh.
Vân Thi Thi lập tức tìm nhân viên hỏi: "Kỷ Nhan kia, có phải Nhan Băng Thanh không?"
"Nhan Băng Thanh?"
Nhân viên kia mở to hai mắt nhìn, vội vàng lắc đầu: " Không phải đâu."
"Không phải?" Vân Thi Thi ngược lại cảm thấy bất ngờ.
"Tuy tôi cũng cảm thấy Kỷ Nhan cùng Nhan Băng Thanh rất giống, nhưng xác thực không phải Nhan Băng Thanh. Nhan Băng Thanh trước đó không phải là bị phong sát rồi sao? Kỷ Nhan này, đoán chừng là phẫu thuật thẩm mỹ dựa theo nhan sắc của Nhan Băng Thanh? Nghệ danh còn có chữ Nhan này. Tôi đoán vậy..."
Nhân viên ghé vào tai cô, nhẹ nhàng nói: " Tôi đoán nhất định là cô ta phẫu thuật thẩm mỹ dựa theo khuôn mặt của Nhan Băng Thanh, sau đó dính lấy một kim chủ, nghe nói, ngay cả thử kính cũng không tham gia, trực tiếp được nhận vào làm nữ phụ, nhảy dù vào đoàn làm phim! Đầu năm nay, người mới lợi hại cũng không ít đấy."
Hoa Cẩm cũng cảm thấy có chút giật mình: "Cô ta không phải Nhan Băng Thanh?"
Nhân viên gật gật đầu, xem thường nói: "Uhm. Nếu là Nhan Băng Thanh, dung mạo của cô ta xinh đẹp như vậy mà còn bị phong sát, không phải có bệnh thì là cái gì?"
"Làm sao có thể?"
Hoa Cẩm hiển nhiên không phải tin tưởng: "Hình dáng rõ ràng rất giống."
Nhân viên này cười một tiếng, lập tức mịt mờ cảm thán một tiếng: "Không nên coi thường kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ nha."
Nói xong, anh ta còn có chuyện khác, lập tức đi làm việc.
Vân Thi Thi cùng Hoa Cẩm nhìn nhau một cái.
...
Sau khi lễ khai máy kết thúc, Hoa Cẩm quấn lấy Vân Thi Thi qua chơi mạt chược.
"Đi mà! Thi Thi, qua chơi mạt chược đi mà!"
Vân Thi Thi phiền muộn nói: "Hình như hôm nay anh rất hăng hái."
"Em chẳng lẽ không thích chơi mạt chược sao?"
"Không thích."
Vân Thi Thi dựng lên chữ X: "Từ chối đánh bạc."
"Không cá cược tiền."
"Vậy trừ tôi và anh, còn có ai nữa?"
Vân Thi Thi tra hỏi, khiến cho Hoa Cẩm lập tức cảm thấy mờ mịt.
"Tần Chu!"
"Không đánh!"
Hoa Cẩm vừa bấm số Tần Chu, hỏi anh ta chơi không, lại lập tức bị hung hăng cự tuyệt: "Tôi đối với mạt chược không hứng thú."
"Tần Chu đại nhân..."
"Tút tút tút..."
Bên kia cắt đứt điện thoại.
Hoa Cẩm mặt mày ủ rũ cầm di động, nhíu mày.
Vân Thi Thi đồng tình vỗ vỗ bờ vai của anh ta: "Về nhà đi."
"Không mà!"
Hoa Cẩm bỗng nhiên đề nghị nói: "Qua nhà em chơi mạt chược."
"Ây..."
Hoa Cẩm bỗng dưng nghĩ tới điều gì, một mặt trắng bệch nói: " Cái tên đại ma vương có ở đó không?"
"Đại ma vương mà?"
"Chính là..." Hoa Cẩm khẩn trương nói: "Người em trai kia của em..."
Vân Thi Thi bật cười một tiếng, lập tức nhớ tới ngày đó vào đêm đón giao thừa, lúc chơi đấu địa chủ, hai người họ vì chơi thua mà bị Mộ Nhã Triết chỉnh cho đến khổ.
Xem ra, Hoa Cẩm là có bóng ma đối với Cung Kiệt rồi.
Trước Cung Kiệt, cô vẫn cho rằng Hoa Cẩm là Tiểu Ma Vương từ đầu đến đuôi.
Không nghĩ tới, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, lại bị Cung Kiệt hạ.
Cung Kiệt mới thật sự là Đại Ma Vương nha.
Bị Hoa Cẩm cuốn lấy không có cách nào khác, Vân Thi Thi lúc này mới đồng ý, hai người về đến nhà, Mộ Nhã Triết còn chưa có về nhà, Hữu Hữu cùng Tiểu Dịch Thần đều ở nhà.
Vân Thi Thi hoài nghi nhíu mày, hỏi: "Trường học lúc nào khai giảng vậy?"
"Mẹ ngốc, không phải nói rồi sao? Thứ hai tuần sau."
"Ưm, nói cách khác còn có bốn ngày sẽ khai giảng."
"Ừm."
Hữu Hữu hướng phía sau cô nhìn một chút, nhìn thấy Hoa Cẩm, nhướng mày cười một tiếng: "Chú Hoa Cẩm, chú tới chơi sao?"
"Ừm!" Hoa Cẩm đi qua trước mặt cậu ngồi xuống, đem cậu kéo vào trong иgự¢, pha trò nói: "Buổi sáng mới kết thúc lễ khai máy, cho nên mới tìm cháu chơi."
"Chơi cái gì?"
"Chơi mạt chược biết không?"
"Biết chứ."
Hữu Hữu dừng một chút, bỗng nhiên ghét bỏ liếc qua: " Nhưng Mộ Dịch Thần thì không, ba người không có cách nào đánh."
Hoa Cẩm lập tức buồn rầu: "Đúng vậy, ba người không đánh được mạt chược."
Hữu Hữu hỏi Mộ Dịch Thần nói: "Chơi chứ?"
Tiểu Dịch Thần vừa hút sữa chua, vừa mờ mịt lắc đầu: " Không biết."
Vân Thi Thi chợt nhớ tới một người: "A, tôi nghĩ đến một người, chạy tới cũng thuận tiện."
"Người nào?"
Vân Thi Thi tìm sổ ghi chép điện thoại, lấy ra một tờ danh thi*p, lập tức gọi.
Điện thoại kết nối, cô mỉm cười nói: "Quân Mặc, tôi là Thi Thi, bây giờ cô có bận không?"
"Là Thi Thi à."
Đầu kia truyền đến thanh âm trầm thấp mà trung tính của Quân Mặc, cô ấy ôn nhu đáp lại: "Không bận. Thế nào?"
"Cô đang ở đâu vậy?"
"Ở nhà."
"A, trùng hợp như vậy. Cô thích chơi mạt chược chứ? Chỗ chúng tôi có ba người, bị thiếu một."
...
Sau mười mấy phút, chuông cửa vang lên.
Vân Thi Thi chạy tới mở cửa, đã nhìn thấy Quân Mặc đứng tại cửa ra vào, nhìn thấy cô, mỉm cười, lên tiếng chào: " Đã lâu không gặp."
Vân Thi Thi đón cô ấy vào: "Ừm! Quân Mặc, đã lâu không gặp."
Quân Mặc nhớ lại: "Nói đến, lần gặp gỡ trước, hình như là trong tiệc ăn mừng của “Quả trám”."
Nhắc đến “Quả trám”, trên thực tế, Quân Mặc đóng vai nam phụ, trong quá trình chiếu lên, liên quan tới nhân vật này, có rất nhiều dân mạng tranh luận xôn xao.
Dù sao, nữ diễn viên được mời đóng vai nam, thật sự là ít lại càng ít.
Nhiều nhất là một số bộ phim hài cải biên, sẽ bắt đầu dùng thế vai, có rất ít chủ ngành điện ảnh sẽ làm như vậy.
Lâm Phượng Thiên lại mạo hiểm một lần.
Nhưng không thể không nói, kỹ thuật diễn của Quân Mặc tuy ngây ngô, cảm xúc lại tiến vào trong phim ảnh, đem nhân vật vai nam phụ này diễn ra được cảm xúc mà người xem mong đợi.
Hơn nữa, điều kiện ngoại hình của cô ấy quả thực xuất sắc, có dung mạo tuấn mỹ mà rất nhiều tiểu sinh đều khó mà với tới, ngũ quan tuấn dật, khí chất nho nhã ôn nhu, sau khi phim chiếu lên, ngoại trừ Doãn Hạ Thuần và Doãn Đông Vũ, nhân vật của cô ấy cũng cực kỳ chói mắt, tạo nên không ít xôn xao.
Không ít cô gái bắt chước cách ăn mặc của cô ấy, bắt chước kiểu tóc, gần đây cô ấy lại nhận không ít phim.
Điều khiến Vân Thi Thi kinh ngạc nhất chính là, cô ấy vậy mà nhận một bộ phim chiến tranh tình báo “Hoàng tước tại hậu”.
Bộ phim này là sản phẩm của Ương Ảnh, đều là liên minh lão hí cốt gia nhập, bên trong đội hình chỉ có duy nhất một ngôi sao mới, biểu hiện của Quân Mặc được truyền thông chờ mong cùng chú ý.
Quân Mặc vừa đến, người liền đủ.
Bốn người ngồi xuống chơi mạt chược, Tiểu Dịch Thần thấy đánh mạt chược, cũng không muốn xem tivi, đem phim bỏ qua một bên, đến bên cạnh Vân Thi Thi yên lặng xem.
Bốn người vừa chơi mạt chược vừa nói chuyện phiếm.
Hoa Cẩm và Quân Mặc trước kia từng cùng diễn một bộ phim, hai người ở đoàn làm phim chung ᴆụng không tệ, Hoa Cẩm có ấn tượng rất tốt về Quân Mặc, bởi vậy rất hợp ý nhau.
Hoa Cẩm và Quân Mặc đều nghiện thuốc nặng, lúc bài tốt, hút một điếu, lúc bài xấu, hút một điếu, cũng may Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần không ngại, nhiều nhất tránh hai người một chút, càm ràm một câu: "Nghiện thuốc thật nặng!"
Quân Mặc nghe vậy, lập tức xin lỗi: "Ngại quá."
Hoa Cẩm cũng không hút thuốc lá nữa.
Lập tức đem tàn thuốc dập tắt.