Anh nhanh nhẹn quen thuộc đảo bài, do Cung Kiệt tự mình chia bài, anh đặt ở trên bàn, lạnh lùng nói, “Tự mình lấy bài!”
Cực kỳ rõ ràng, anh hoài nghi Cung Kiệt chơi bẩn.
Lúc trước Vân Thi Thi hoài nghi nói Cung Kiệt gian lận, nhưng cô chỉ thuận miệng nói đùa một chút, căn bản không nghiêm túc.
Mộ Nhã Triết lại cảm nhận rõ ràng, bài như vậy, không đơn giản chỉ là vận khí tốt.
Nhất định là gian lận rồi.
Mới vừa rồi anh cẩn thận quan sát, cảm thấy thủ pháp của ck có chút khó hiểu, bởi vậy khó tránh khỏi có chút hoài nghi.
Thực ra, Cung Kiệt thường xuyên chơi ở sòng bài, thủ pháp đã nhanh nhẹn không lường được, gian lận cũng tuyệt đối là số một.
Bài poker, anh chơi đùa quen thuộc lắm rồi, thị lực của Cung Kiệt vô cùng tốt, có thể nói là ngang với Tiểu Dịch Thần, trong phút chốc đảo bài, thông qua công phu chỉ trong một cái chớp mắt, có thể nhớ kĩ được trình tự quân bài, hơn nữa thông qua động tác đảo bài, sắp xếp quân bài một lần, sau đó tự nhiên mà đưa bài chia đến tay đồng đội.
Địa chủ sáng tối, nhìn thì ngẫu nhiên, nhưng mà Cung Kiệt âm thầm nhớ kỹ quân bài của Hữu Hữu, sau đó cố ý gọi cậu.
Hữu Hữu rõ ràng cũng đã nhìn ra, chỉ là hiểu trong lòng mà làm như không biết chuyện.
Chỉ là Mộ Nhã Triết cũng là lái xe già ‘Kinh nghiệm sa trường’, mới đầu Cung Kiệt chia bài, anh không có chú ý lắm, nếu ngay từ đầu đề cao cảnh giác và đề phòng, Cung Kiệt căn bản không có cơ hội làm bừa.
Cung Kiệt không quan tâm, bị anh phát hiện làm bừa thì thế nào.
Không bắt được tận tay, không tính gì hết.
Nhưng mà nếu Mộ Nhã Triết đề cao cảnh giác, như vậy kế tiếp anh không thể làm bừa được rồi.
Hừ hừ.
Chỉ là với thực lực của anh, không chơi tệ đến vậy.
Không thể thua!
Có trời mới biết anh thua Mộ Nhã Triết sẽ xử lý anh thế nào?
Vừa rồi anh chỉ để Mộ Nhã Triết chống đẩy, Mộ Nhã Triết liền nghiêm túc như vậy rồi.
Nếu anh thua, không biết lão hồ ly này sẽ nghĩ ra cách gì giày vò.
Vì thế mở màn ván thứ hai, tất cả mọi người bắt đầu trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Nhất là Hoa Cẩm, anh chỉ tham gia náo nhiệt, tùy tiện chơi đùa, không muốn nằm yên cũng bị trúng đạn, bị cuốn vào trận chiến bão táp của ‘Anh rể và em vợ’ này, làm vật hi sinh.
Vân Thi Thi lại càng kinh hồn táng đảm.
Trong đầu cô đều là cảnh tượng vừa rồi Mộ Nhã Triết để cô lên lưng anh chống đẩy, nếu cô thua, một cái cô cũng không làm nổi mất.
Cô chỉ có thể nghĩ, bất luận cùng nhóm với ai, đều quyết không thể liên lụy.
Mở màn, khí tràng của Cung Kiệt và Mộ Nhã Triết hoàn toàn thay đổi, khí thế bừng bừng, rất có cảm giác Phật đấu Phật!
Hữu Hữu lại không lo lắng, dù sao cậu là chính trong đó, hai bên đều ăn, đều không thể đắc tội, bởi vậy cho dù người nào thắng, cậu không lo lắng chút nào trở thành đối tượng bị trả thù.
Ván thứ hai, địa chủ sáng là Hoa Cẩm, Hoa Cẩm chọn tới chọn lui, trên tay có hai lá bài nhỏ, anh ta nghĩ, nếu anh ta đánh địa chủ, như vậy phải tìm một đồng đội mạnh mẽ.
Vì thế anh ta đánh con át chủ bài, một lá bài vua khác sẽ trở thành địa chủ tối.
Anh ta nghĩ, nếu đồng đội cũng có một con át chủ bài khác, như vậy cục diện sẽ đẹp rất nhiều.
Bài trên tay anh ta không đẹp lắm, bởi vậy một ván này, mở màn là lo lắng đề phòng, chỉ hi vọng đồng đội ẩn giấu mạnh một chút.
Địa chủ có hai con át chủ bài, như vậy ưu thế cực kỳ rõ ràng, có một con át chủ bài thì sẽ có cơ hội nhiều hơn, hơn nữa còn có thể bom nông dân lừa gạt ra xuất hiện.
Chỉ là tai hại đó là, mọi người đều biết trên người Hoa Cẩm địa chủ sáng có một con át chủ bài, sẽ mượn lần này đề cao cảnh giác, sẽ không đơn độc va vào họng súng.
Hoa Cẩm nhìn lướt qua vài người, vẻ mặt bốn người khác nhau, trong lúc này căn bản không nhận ra, ai là đồng đội của anh ta.
Vân Thi Thi không ngừng tùy mặt gửi lời, rõ ràng không phải địa chủ tối.
Còn Hữu Hữu thì bộ dạng không chút để ý, cầm bài trong tay, một tay lười biếng chống má, ánh mắt lười nhác, rõ ràng cũng không phải cậu.
Mà Mộ Nhã Triết và Cung Kiệt, lại nhìn nhau bằng con mắt căm thù, trận đấu này thực lực mạnh nhất là hai người, hai người vừa lúc ngồi đối mặt, giờ phút này, hai người như hổ rình mồi, ánh mắt chạm nhau tạo ra tia lửa điện, từ trường làm cho người ta sợ hãi.
Trước khi bắt đầu, phải quan sát đối thủ trước, trình tự đều diễn ra đầy đủ.
Rất nhanh, địa chủ tối đã nổi lên mặt nước.
Cung Kiệt đánh ra một con át chủ bài, trực tiếp phong kín bảo vệ vương nhỏ.
Anh hả hê đắc ý, giống như cực kỳ nắm chắc, nếu quyết định bại lộ thân phận địa chủ tối của mình, anh có mười phần tin tưởng thắng được.
Anh đến bây giờ đều như vậy, đấu tranh không biết sợ, nếu có phần thắng, sẽ mạnh như vũ bão, tóm chắc lấy.
Bài của Cung Kiệt cực kỳ đẹp, Hoa Cẩm liền phối hợp với anh, một đường chém Gi*t.
Đánh 777 888 999.
Trên tay Cung Kiệt chỉ còn lại một lá bài rồi.
Giờ phút này, bài trên tay nông dân thưa thớt, đã không còn nhiều lắm, Cung Kiệt tính toán như vậy, trận chiến này đã không còn súng rồi.
Nhưng mà ngay tại thời khắc nguy cấp, Mộ Nhã Triết đánh ra JJJ QQQ KKK chém Gi*t.
Hoa Cẩm vừa thấy thời khắc quan trọng, vậy mà một Trình Giảo Kim xuất hiện, không chút do dự cầm bom trong tay ném ra.
Bốn quân 6, xem như là bom rất lớn, không ai Gi*t được.
Nhưng mà đúng là bi kịch, Hoa Cẩm ở nhà trên Cung Kiệt, căn bản không được đánh.
Nhà dưới của anh ta là Hữu Hữu, anh ta thử thăm dò, đánh ra một lá bài đơn.
Cuộc chiến đã không còn át chủ bài rồi.
Hữu Hữu đánh quân 2, làm Hoa Cẩm rơi vào tuyệt vọng.
Trên tay Cung Kiệt chỉ còn một lá bài, như vậy chỉ cần không ra một quân bài, trên cơ bản không người có thể chắn.
Rất nhanh, Hữu Hữu đánh ra đôi 4, trực tiếp thả cho Mộ Nhã Triết.
Hoa Cẩm không thể áp chế được bài của cậu, mà bài trên tay Cung Kiệt chỉ có một quân, đối với cậu không tạo ra được bất luận uy Hi*p gì, rất nhanh Mộ Nhã Triết liền quăng ra một loạt bài.
Một lá bài cuối cùng rơi trên mặt bàn, hai tay Mộ Nhã Triết ôm иgự¢, ngạo mạn hất cằm, nét mặt biểu lộ ý cười cực kỳ phúc hắc, âm âm u u, giống như yên lặng ấp ủ trò chơi biến thái gì.
Sắc mặt Cung Kiệt đều đen lại, cực kỳ xanh mét, nhìn biểu tình Mộ Nhã Triết không ngừng đánh giá anh, trên mặt lại biến đổi.
Xong rồi.
Rơi vào tay anh rồi.
Cung Kiệt cắn chặt răng, tức giận nói thầm, ánh mắt người đàn ông này, sao lại biến thái như vậy.
Không biết anh muốn chơi trò gì đây.
Hoa Cẩm lại càng trợn mắt há miệng mở to hai mắt nhìn, căn bản không nghĩ tới, một ván này cứ kết thúc như vậy.
Anh ta thua.
Vấn đề là, anh ta lại cùng phe với Cung Kiệt, cuối cùng trừng phạt, nhất định là một hồi gió tanh mưa máu.
Vừa rồi anh bị chống đẩy, không tồi, tránh thoát một kiếp.
Bây giờ, anh có thể không đi theo Cung Kiệt nằm trúng đạn, bị trừng phạt trò chơi biến thái không?
Kết quả, một câu thành sấm.
Mộ Nhã Triết mỉm cười dịu dàng, nói ra, “Lần này, không dùng cách xử phạt về thể xác với hai người, chúng ta chơi trò chơi đi.”