” ... “
Khuynh Tâm gắt gao cắn chặt lấy cánh môi của chính mình, không cho tiếng ՐêՈ Րỉ phát ra ngoài. Hai bắp đùi trắng mịn bị đẩy ra đến cực hạn, lửa nóng cứng rắn một chút lại một chút biến mất bên trong hoa huy*t đỏ bừng.
Nhi*p Nhân Toàn thô lỗ vuốt ve bộ иgự¢ cao ngất của cô, năm ngón tay co rụt lại, đem ภђũ ђ๏ค đè ép thành các loại hình dạng, nụ hoa mẫn cảm căng cứng thành một viên đá nhỏ. Ghé người vào tay vịn của thành ban công, anh tách hai cánh ௱ôЛƓ đẫy đà mịn màng ra, dùng sức đem vật cực đại gắng gượng xỏ xuyên vào tận cùng bên trong thân thể của cô. hoa huy*t càng giảo càng chặt, không ngừng co rúm lại theo từng tiết tấu.
“ A... Thật lớn...”
Anh mất đi lý trí trước sau lắc lư, nam căn dữ tợn đem hoa huy*t căng ra đến cực hạn, không ngừng rút ra chọc vào, đem bụng nhỏ nhô lên cao. Cực đại viên đầu va chạm ma xát tại chỗ cực kỳ mẫn cảm, Khuynh Tâm kích động cả người run rẩy, mùi máu tươi tràn ngập toàn bộ khoang miệng cô
“ Lần trước cô chính là chủ động, như thế nào, lần này cải trang trinh tiết liệt nữ?”
Lời nói đầy châm chọc của anh rõ ràng truyền tới tai cô, nhưng tâm sớm đã ૮ɦếƭ không còn bất luận cảm giác dù chỉ là một tia đau đớn.
Không chiếm được đáp án, Nhi*p Nhân Toàn tức giận tăng thêm lực đạo, anh nâng Khuynh Tâm lên làm cho nửa người trên của cô cơ hồ đều treo ở phía ngoài tay vịn, nắm lấy một chân cô đặt trên thành vịn, một tay chế trụ hông của cô, dùng sức đem tiểu huyệt trừu sáp phát ra thanh âm \'Két két\' rung động...
“ ... “
Cô tuyệt đối sẽ không lại cầu xin bọn họ thứ gì, tuyệt đối sẽ không...Đột nhiên, anh ta đem vật cực đại rút đi ra ngoài, sau đó cầm lấy tóc của cô dùng sức lôi kéo, đem Khuynh Tâm áp chế tại chiếc bàn ngoài ban công, đem đùi cô kéo đến mở rộng, sau đó dụng lực ᴆụng vào, một chút, hai cái... Mãnh lực tại trong cơ thể cô di động tới lui.
“ Ân...”
Không thể phát ra âm thanh, không thể nhận thua, không thể... Chỉ là, khoái cảm quá kích thích, nó như ma tuý khiến cho thần chí của cô bắt đầu lung lay, hoa huy*t không ngừng truyền tới khoái cảm trí mạng, cả người cô run rẩy tiếp thu sự ᴆụng chạm của anh. Tiếng chất lỏng róc rách tạo ra thanh âm kích thích thần kinh thính giác của cô, Khuynh Tâm rốt cục cũng nhịn không được thét ra tiếng
“ A... Không...” Đừng lại đến đây, cô chịu không nổi!
“ Thích sao?” Anh hút lấy nụ hoa mềm mại của cô, ngón tay dùng sức xoa nắn giọt sương mẫn cảm
“ Không... Từ bỏ... Được rồi... A a a...”
Khuynh Tâm thét chói tai đạt tới cao trào, nhưng người đàn ông này lại như trước không chịu buông tha cho cô. Anh xoay ngược thân thể cô lại, làm cho cô nằm úp sấp tại trên bàn. Tách đùi cô ra, đem cự long vẫn giương nanh múa vuốt như cũ thẳng tiến vào trong cơ thể của cô, bởi vì cao trào mà hoa huy*t vẫn không ngừng co rút
“ A... Không...”
Cao trào tìm không thấy điểm dừng, Khuynh Tâm thống khổ lại vui thích thét chói tai cầu xin. Nhi*p Nhân Toàn một cái thâm mãnh đỉnh xâm nhập, duy trì liên tục triển khai. Cự long nhanh chóng tiến công, hoa huy*t chật hẹp gắt gao bao vây lấy cự long thô to, kích thích thần kinh mẫn cảm của đàn ông. Anh nắm chặt lấy ௱ôЛƓ của Khuynh Tâm, bắt đầu cấp tốc điên cuồng luật động, mỗi một lần ra vào đều dùng lực chạm đến tận miệng țử çɥñğ. Mấy chục cái ra vào, cuối cùng cũng như dã thú gầm nhẹ.
“ A a...” Anh đem тιин ∂ị¢н nóng bỏng bắn vào trong cơ thể cô
“ A a a a... Hảo năng...” Nhi*p Nhân Toàn lần thứ hai đem тιин ∂ị¢н phóng vào trong cơ thể Khuynh Tâm đưa đến Dụς ∀ọηg điên cuồng...
Nhi*p Nhân Khải từ công ty trở về liền đến phòng của Nhi*p Nhân Toàn, lại phát hiện cậu ta không ở trong phòng, vì thế anh lập tức đi tới phòng Khuynh Tâm. Ở trong phòng nhìn thấy hai người đang triền miên tại phía ngoài ban công, cổ họng khẽ động nhìn em trai đang run run đạt tới cao trào
“ Toàn, xong việc đến thư phòng gặp anh”
Nói xong không đợi Nhi*p Nhân Toàn trả lời, liền xoay người rời khỏi phòng. Nhi*p Nhân Toàn cười tà đem Dụς ∀ọηg rút ra khỏi hoa huy*t Khuynh Tâm, chất lỏng trắng ᴆục theo động tác của anh cũng chảy ra bên ngoài, rớt xuống mặt bàn. Anh một phen kéo cô lên, làm cho cô quỳ ở trước mặt mình
“ Liếm khô nó!”
Phát tiết qua đi nhưng nam căn vẫn lớn đến dọa người bại lộ trước tầm mắt, Khuynh Tâm ngậm chặt miệng lắc đầu. Nhi*p Nhân Toàn không chút nương tay nắm lấy tóc của cô, đem Dụς ∀ọηg của mình đưa đến bên miệng cô
“ Cô tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời!”
“ Đau...”
Da đầu truyền đến đau đớn khiến cho Khuynh Tâm hơi hé miệng, Nhi*p Nhân Toàn lại nhân cơ hội đem Dụς ∀ọηg đưa vào trong miệng cô.
“ Mau liếm!”
Mùi тιин ∂ị¢н nồng đậm bất ngờ tràn ngập toàn bộ khoang miệng, Khuynh Tâm nhắm mắt lại, ૮ɦếƭ lặng dựa theo chỉ thị hút lấy vật nam tính trong miệng.
Nhắm mắt lại hưởng thụ trong chốc lát, Nhi*p Nhân Toàn đẩy cô ra, kéo quần xi-líp của chính mình lên, tùy ý để cô xụi lơ trên mặt đất. Sau đó hướng thư phòng đi tới.
“ Anh, anh tìm em có chuyện gì?”
Nhi*p Nhân Toàn tựa người vào giá sách, hơi nghiêng đầu nhìn anh trai
“ Toàn, người phụ nữ kia vẫn một bộ dáng muốn ૮ɦếƭ không muốn sống sao?”
Nhi*p Nhân Khải đưa lưng về phía cậu nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Nhi*p Nhân Toàn nghe vậy dừng một chút, không kìm lòng được thở dài, sâu kín nói
“ Anh, em không rõ, chúng ta cũng đã hào phóng không đi so đo chuyện cô ấy phản bội chúng ta, cô ấy vì cái gì lại không biết phân biệt? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ cô ấy còn đối với tên kia nhớ mãi không quên?” Nói tới đây, giọng điệu của anh bắt đầu trở nên âm trầm.
“ Vì cái gì? Toàn, vì cái gì?”
“ Anh, cái gì vì cái gì?” Nhi*p Nhân Toàn khó hiểu nhìn anh trai của mình.
“ Anh vẫn không nghĩ ra, vì cái gì chúng ta lại muốn đem cô ấy ςướק về, vì cái gì sẽ tha thứ cho cô ấy, vì cái gì... Trừ bỏ cô ấy ra chúng ta không bao giờ muốn người phụ nữ khác?”
Nhi*p Nhân Khải đột nhiên xoay người, tầm mắt chống lại Nhi*p Nhân Toàn. Anh thật sự không rõ, bọn họ như thế nào lại lần nữa dễ dàng tha thứ cho người phụ nữ kia, nếu như vì mặt mũi, bọn họ hẳn đã đem cô bán đi Thái Lan, làm cho cô cả đời đều sống không bằng ૮ɦếƭ, phải chị sự trừng phạt vì đã phản bội bọn họ. Chỉ là, vì cái gì bọn họ cho tới bây giờ đều không muốn buông tha?
Thậm chí còn, nếu bọn họ nguyện ý thành thực một chút, bọn họ liền biết, kỳ thật, bọn họ đã sớm tha thứ cho cô, chỉ cần cô đồng ý luôn ở bên người bọn họ, bọn họ cái gì cũng có thể cho cô!
“ Anh...” Cậu cũng rất muốn hỏi vì cái gì, chỉ là...
“ Toàn, chúng ta rốt cuộc nên làm như thế nào đây? Tha thứ cho cô ấy? Hay là vẫn tiếp tục tra tấn cô ấy?” Hoặc là, tiếp tục tra tấn chính bọn họ?
“ Cho dù chúng ta nguyện ý cho cô ấy bất kể mọi thứ, còn có ích lợi gì, người phụ nữ kia hiện tại căn bản không đem chúng ta để vào mắt, xa cách!” Nói đến đây anh liền một bụng hỏa khí.
“ Có lẽ... Chúng ta hẳn nên thay đổi sách lược mới đúng!” Nhi*p Nhân Khải như có điều suy nghĩ nói.
“ Cái gì?”
“ Làm cho cô ấy yêu thương chúng ta, cam tâm tình nguyện, khăng khăng một mực vĩnh viễn ở lại bên người chúng ta!”
Nếu đã không buông tay được, vậy thì khiến cho cô vĩnh viễn không ly khai bọn họ!