Thân Phận Thật Của Hoàng Hậu Biển CảĐúng vậy, người trước mặt Persephone chính là Amphitrite, hoàng hậu của biển cả, vợ của Poseidon. Nhưng bây giờ cô ấy lại đi theo Hypnus, xuất hiện ở địa ngục, lại thành vợ của ngủ thần, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
“Amphitrite, đây là có chuyện gì?” Văn nhã lệ nại tính tình lại hỏi một lần.
“Persephone, nhìn đến ta ngươi mất hứng sao?” Amphitrite một mạch đối với văn nhã lệ cười khẽ, chút không có một tia bối rối ý tứ.
“Amphitrite, chuyện gì xảy ra?” Persephone nhẫn nại hỏi lại.
“Persephone, thấy tôi, cô mất hứng sao?” Amphitrite cười với Persephone.
Persephone thầm rủa trong lòng.
“Tôi đương nhiên cao hứng khi thấy cô, Amphitrite, nhưng cô là hoàng hậu của biển cả, cô không nên xuất hiện ở địa ngục, điều này không thích hợp! Huống chi, bây giờ cô còn trở thành vợ của Hypnus, cô nói cho tôi biết, chuyện gì đã xảy ra? Tôi không muốn Poseidon tới phá hủy địa ngục của tôi! Trước kia bị Hercules phá hủy một cái điện thần, tôi còn chưa sửa xong, tôi không muốn đại điện cùng với tẩm cung bị biến thành tro bụi!”
Tuy Persephone rất thích Amphitrite, nhưng cô không thể vì tình hữu nghị của mình mà phá hủy địa ngục, ai cũng biết Poseidon là tên quái đản, tính cách тһô Ьạᴏ? Cô không dám trêu hắn!
Khuôn mặt dịu dàng của Amphitrite hiện lên sự u buồn.
“Hắn sẽ không tìm tôi bởi vì tôi và hắn cũng gần như không có gì nữa” Cô nhẹ giọng nói
“Không còn gì? Ý gì? Ly hôn?” Dưới tình thế cấp bách, Persephone lại nói từ ngữ hiện đại.
Ánh mắt Amphitrite hiện lên tia sáng, cô ngạc nhiên Persephone. Không xong! Persephone che miệng.
“Persephone, cô cũng là người xuyên không?”
Persephone tuy rằng gấp gáp nhưng chưa hề xem nhẹ vẻ mặt của Amphitrite. Cái gì mà “cũng”?
“Amphitrite, không lẽ cô…?”
“Đúng vậy, tôi tên là Lý An Phỉ, một vũ công, tôi cũng không hiểu tại sao mình xuyên đến đây, buồn cười nhất lại là thần thoại Hy Lạp” Amphitrite trào phúng nói.
“Thì ra cô cũng… Trời ạ! Tôi tên là Văn Nhã Lệ” Persephone thẳng thắn nói.
Amphitrite cũng không kinh ngạc nhìn cô.
“Qủa nhiên… Lúc ở tế điển tôi đã thấy cô khác với các vị thần khác, tôi quan sát cô rất kỹ, cho nên lúc cô ra ngoài, tôi mới vươn tay chào hỏi, lúc đó tôi đã nghi rồi”
“Dĩ nhiên kỹ thuật diễn xuất của tôi không tốt” Persephone cười mỉa “Nhưng mà tôi không nghĩ mình lại gặp một người giống tôi” Persephone không biết nên nói gì.
“Đúng thế” Amphitrite cười chân thành “Nếu không gặp cô, tôi cho rằng đây là nơi rất đáng khinh”
“Alice, có phải Poseidon hắn…” Persephone mở miệng, nhưng thấy ánh mắt u buồn của cô thì dừng lại.
Tuy rằng đều là xuyên qua, nhưng vận mệnh của mỗi người khác nhau, ai cũng không thoát được sắp đặt của định mệnh. Nhìn khuôn mặt dịu dàng của cô, Persephone đoán ra vấn đề là ở Poseidon, hắn có lẽ cũng háo sắc như Zues, cho nên Amphitrite mới rời đi.
“Persephone, cô từng yêu chứ?” Alice nói.
Ách? Persephone sửng sốt, không hiểu tại sao Alice lại hỏi thế, nhưng mà cô vẫn thành thật trả lời.
“Trước kia không có, Hades là người đầu tiên”
“Cô thật sự may mắn” Alice gật đầu “Tôi từng có một người bạn trai, cũng đã thảo luận về việc hôn lễ, tôi cũng yêu hắn, nhưng bởi vì xuyên qua nên tôi không còn gặp hắn nữa, tôi nhớ hắn, nếu tôi không thể trở về tôi nguyện ý một mình ở đây nhớ hắn mãi như vậy. Nhưng đây đều là ảo tưởng. Poseidon cưỡng bắt tôi, hơn nữa còn ép tôi trở thành vợ của hắn, tôi ngày nào cũng phải gặp hắn, chịu sự phát tiết của hắn ,sau đó lại nhìn hắn cùng người phụ nữ khác tán tỉnh nhau, mặc dù trong mắt mọi người, tôi là hoàng hậu biển cả tôn quý, nhưng tôi cảm thấy mình chẳng tôn quý gì cả… Tôi quý chỉ vì danh hiệu hoàng hậu của biển cả, còn lại thì có cái gì? Nó cũng đâu có cái gì tốt? Tôi tình nguyện buông tha danh hiện đó, cùng người tôi yêu sống với nhau”
Nước mắt của Alice lại chảy.
“Alice…” Persephone cầm tay cô, không biết nên nói gì.
“Persephone, không cần an ủi tôi, tôi không sao” Alice mỉm cười với Persephone “Bây giờ tôi đã thoát khỏi hắn, từ hôm nay tôi chính là Alice, tôi là vợ của Hypnus”
Nhìn đôi mắt màu xanh lam đầy khát vọng. Đối mặt với cô gái yên tĩnh và tốt đẹp, Persephone sao cự tuyệt được đây? Cô vỗ vỗ lên tay của Alice.
“Alice, từ nay về sau, địa ngục là nhà của cô”