“Ừ, chú cũng chẳng thay đổi tẹo nào, vừa nói đến cậu là mặt đầy vẻ hổ thẹn.”
Cam Lộ cười buồn: “Cha tớ quen vậy rồi, thật ra người mà cha có lỗi nhất đời này đó là chính ông.”
Họ đứng bên đường chờ taxi, Cam Lộ chợt hỏi đài truyền hình xử lý vụ Lý Tư Bích thế nào, Tiền Giai Tây cười nói: “Tớ còn cho rằng cậu không muốn nói về đề tài này cơ đấy. Nói cho cậu biết, đối với Lý Tư Bích mà nói, bây giờ không còn là chuyện đài xử lý thế nào rồi, chuyện này đang là đề tài nóng hổi trên mạng đấy.”
Cam Lộ ngẩn ra: “Sao lại thế?”
“Có người dùng điện thoại quay lại đoạn Lý Tư Bích bị tát rồi tung lên mạng, hình ảnh trong clip không rõ ràng, cũng không chỉ đích danh mà chỉ nói một nữ MC truyền hình bị vợ người tát ngay tại trường quay, vốn dĩ chẳng thu hút được chú ý. Đâu ai ngờ mấy hôm nay clip này được đăng lại trên một diễn đàn nổi tiếng, có người còn tự nhận là có mặt ở hiện trường, thêm mắm dặm muối vào, nói khoác rằng đã nhờ các tay thạo tin trên các trang môi giới moi ra danh sách tất cả tên các MC của mình. Bây giờ thì tốt rồi, có người kêu oan, có người phơi chuyện nội bộ ra, đã thành một đống rác to đùng không thể nào thu dọn được nữa rồi.”
“Sao lại thành ra thế này chứ?”
“Không biết có phải là chị dâu của cậu cố tình làm cho Lý Tư Bích bẽ mặt không?”
Cam Lộ không dám xác nhận điều gì, nghi hoặc hỏi: “Theo lý mà nói, tát người ta cũng đã hả giận rồi, còn quay clip đăng lên mạng, chẳng khác nào chó cùng rứt giậu. Dù chị ấy muốn ly hôn, cũng nên nắm gì đó trong tay mới dễ ra điều kiện, hình như không cần thiết phải là như thế.”
“Trang tìm kiếm môi giới này thật lợi hại, ngoài một bộ phận khoa trương bốc phét ra, thì câu chuyện đã rất gần sự thật rồi. Hiện tại Lý Tư Bích cáo bệnh không đi làm, không biết cô ta sẽ thế nào nữa.” Tiền Giai Tây cười bí hiểm, “Lộ Lộ, đừng trách tớ không cảm thông, tớ thật sự rất muốn biết, trong chiếc giỏ Hermes của chị dâu cậu rốt cuộc có những tấm hình gì. Nếu là hình gợi cảm, đăng lên mạng thì sẽ thành xì căng đan ảnh ѕєχ rồi, hi hi…”
Cam Lộ cũng không nhịn nổi cười: “Cậu thì chỉ mong thiên hạ đại loạn thôi, đừng có mà mơ tớ sẽ giúp cậu đi hỏi vấn đề này.”
Cô tiễn Tiền Giai Tây lên xe, đang định trở lên nhà thì điện thoại reo, là Nhi*p Khiêm gọi đến: “Em vẫn thân với cô bạn lắm mưu nhiều kế đấy à?”
Cô không khỏi ngạc nhiên, cũng như Tiền Giai Tây không đánh giá cao Nhi*p Khiêm, Nhi*p Khiêm sau khi gặp Tiền Giai Tây lần đó, ấn tượng đối với cô ấy cũng không mấy tốt đẹp, từng nói thẳng với cô rằng, anh cảm thấy cô bạn học này của cô nhìn bề ngoài thì phóng khoáng nhưng tâm địa khó lường. Nhưng cô cũng có cách nhìn người của riêng mình, nên không hề để tâm đến lời đánh giá về nhau của hai người họ.
Cô dáo dác nhìn quanh, nhưng chẳng thấy gì: “Anh đang ở đâu?”
“Đi về phía trước 50 mét, anh đang ở ngay ngã rẽ đường.”
“Làm gì mà bí mật như vậy? Em phải về nhà rồi.”
“Em không muốn nghe tin tức sốt dẻo sao?”
Cam Lộ cứng họng, có chút tức giận, nhưng rốt cuộc cũng không thể nói cứng là không muốn nghe, đành nghe theo lời anh đi thẳng về phía trước, rẽ vào khúc ngoặt, quả nhiên chiếc Audi màu đen của anh đang đậu ở ven đường, cô mở cửa xe bên ghế phụ bước lên xe: “Vòng vo như thế này chẳng có gì thú vị cả.”
Nhi*p Khiêm cười: “Anh là nghĩ đến thanh danh em, ngay gần nhà em mà để người khác nhìn thấy em gặp người yêu cũ thì không tốt cho lắm.”
“Nghĩ chu đáo thật đấy.” Cam Lộ dở khóc dở cười, “Được rồi, tin gì thế?”
“Sau Tết, tập đoàn Tỷ Tân sẽ công bố kế hoạch đầu tư gần 1 tỉ, dự án khu công nghiệp đang sống dở ૮ɦếƭ dở của Thẩm Gia Hưng được Tỷ Tân tiếp tay, trở thành một phần trong kế hoạch.”
Cam lộ hấp tấp động não, hồi lâu không nói.
“Kế hoạch khu công nghiệp từ mùa hè năm ngoài đã ngưng trệ đến bây giờ, chiếm dụng không ít vốn lưu động của Thẩm Gia Hưng, mấy tòa cao ốc của ông ta vì vậy mà không thể nghiệm thu, phải lấy vốn từ công ty may mặc của vợ ông ta cứu nguy, đã ảnh hưởng đến sự vận hành của bên đó, hai vợ chồng gần đây thường rất hay hục hặc với nhau vì chuyện này. Anh định vị lại việc kinh doanh tiêu thụ cao ốc cho ông ta, đã thu được thành quả, nhưng vẫn còn cần thời gian. Từ một mức độ nào đó, kế hoạch của Tỷ Tân đã cứu mạng Thẩm Gia Hưng. Anh đoán, Thẩm Gia Hưng chắc chắn vì việc này mà phải đánh đổi không ít. Bây giờ anh hỏi em: Hạ Tĩnh Nghi và Thượng Tu Văn chồng em có quan hệ gì với nhau?”
Dưới ánh mắt sắc sảo của Nhi*p Khiêm, Cam Lộ mỉm cười gượng gạo: “Cô ta là người yêu cũ của anh ấy.”
Nhi*p Khiêm hình như không hề tỏ ra ngạc nhiên: “Chỉ có vậy thôi sao?”
“Hai người từng yêu nhau, mấy năm trước đã chia tay rồi, em chỉ biết có vậy thôi.”
“Điều này không thể giải thích được tất cả những việc đã xảy ra.”
“Anh còn muốn tìm lý do ướƭ áƭ cho chuyện này thì mới được ư?”
Nhi*p Khiêm không để ý đến lời châm chọc của cô: “Anh đã điều tra rồi, phạm vi đầu tư của Tỷ Tân rất rộng, đang tranh giành dự án sáp nhập xưởng luyện thép với Húc Thăng, nên dùng thủ đoạn đối với Húc Thăng cũng chẳng có gì là lạ, nhưng khi vừa bắt đầu đã tốn bao công sức lôi một công ty đại lý quy mô nhỏ như An Đạt vào cuộc, hình như không chỉ muốn che mắt bịt tai người khác.”
“Ý anh là, giữa Hạ Tĩnh Nghi và Tu Văn có ân oán mà em chưa được biết, cô ta đang đối chọi với Tu Văn?”
Nhi*p Khiêm nhìn cô, cười không chút khách khí: “Chẳng lẽ các cô gái sau khi kết hôn lại trở nên ngốc hết rồi sao? Chủ tịch Tỷ Tân là Trần Hoa, lĩnh vực đầu tư của ông ta bao gồm nhà đất, theo những gì anh biết, ông ấy luôn rất thần bí trong giới, thủ đoạn cũng rất lợi hại. Hạ Tĩnh Nghi chỉ là giám đốc điều hành, cứ cho là muốn lấy việc công để đạt được mục đích cá nhân, cũng không thể làm công khai như vậy, nếu không làm sao ăn nói với ông chủ.”
Cam Lộ thấy mặt mình nóng lên, nhưng không thể không thừa nhận anh nói có lý: “Được rồi, em nghĩ không ra lý do, có lẽ anh có thể giải thích cho em nghe.”
“Lộ Lộ, anh hiện thời vẫn chưa nghĩ ra lời giải thích hợp lý, chắc phải đợi sự việc phát triển xem thế nào. Hơn nữa, em không cảm thấy em nên hỏi chồng em cho rõ sao, giữa hai người họ rốt cuộc đã xảy chuyện gì?
Cam Lộ muộn phiền nói: “Nếu anh cũng đã kết hôn, sẽ biết cho dù gần gũi như vợ chồng cũng không phải chuyện gì cũng có thể hỏi rõ nguồn cơn. Huống hồ em đã từng hỏi Tu Văn, anh ấy nói anh ấy cũng không biết động cơ của Hạ Tĩnh Nghi là gì.”
Nhi*p Khiêm ra chiều đăm chiêu, hồi lâu không nói. Ngay lúc đó điện thoại của anh reo lên, anh cầm lên nghe: “Chào Tần tiểu thư.”
Đầu dây bên kia không biết nói gì, chỉ nghe Nhi*p Khiêm khách khí nói: “Xin lỗi Tần tiểu thư, hôm nay tôi không có thời gian, để hôm khác vậy.” Ngừng một lát, anh nói, “Được rồi, tạm biệt.”
Cam Lộ nhớ lại lời Tần Trạm từng nói với cô nhưng cô nghĩ mình không có tư cách để hỏi về chuyện này: “Cám ơn anh đã báo cho em biết chuyện này, Nhi*p Khiêm, em về trước đây.”
Nhi*p Khiêm nhìn cô, thở dài: “Em chẳng thay đổi chút nào cả, Lộ Lộ, vẫn không bao giờ hỏi bất kỳ thứ gì mà em thấy không nên hỏi, không hỏi anh thì thôi, nhưng em là vợ của Thượng Tu Văn, biết được điểm nghi ngờ, hỏi thẳng anh ấy nguyên nhân, lý do và lời giải thích, đó là điều hiển nhiên, giữa vợ chồng với nhau mà còn dè dặt như thế, thì còn chuyện gì thú vị nữa.”
Cam Lộ có thể nghe ra sự lo lắng trong lời nói của anh nhưng cô tự hỏi mình, chí ít dạo gần đây chung sống với Thượng Tu Văn, không thể nói là dè dặt được. Cô không cách nào biện giải, đành cười đánh trống lảng: “Đừng lo cho em, anh cảm thấy em bây giờ ngốc đến nỗi bị người ta bán rồi còn giúp người ta đếm tiền sao?”
“Tốt nhất em nên linh động một chút.” Nhi*p Khiêm giọng đều đều, “Anh vẫn câu nói đó, anh không mong em xảy ra chuyện.”
Buối tối về nhà Cam Lộ lên mạng, tìm diễn đàn mà Tiền Giai Tây nói, vừa xem qua cô vừa kinh ngạc vừa mở rộng tầm mắt. Bài viết đó được đặt cái tít rất bắt mắt: “Mọi người đến đây nghía thử xem cô MC bị vợ người tát là ai”, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi chủ đề này đã dài đến mười mấy trang, người vào tham gia ý kiến, tranh luận sôi nổi.
Clip đó bắt đầu từ lúc Lý Tư Bích đang giới thiệu các vị khách mời, tiếp đến Trần Vũ Phi dẫn theo mấy gã đàn ông xông lên sân khấu, phần trọng yếu nhất là vùng tát bị những cái đầu của các khán giả ở đó che hết, chỉ lờ mờ thấy Lý Tư Bích bị nghiêng về một bên trên ghế sô pha, sau đó người quay phim hình như đứng dậy, điều chỉnh góc quay, có thể thấy một gã đàn ông vận đồ đen ngăn không cho Lý Tư Bích bỏ ra ngoài, ba người còn lại đứng chặn bảo vệ đài và nhân viên đài không cho lên sân khấu, hiện trường hỗn loạn, những âm thanh bình luận nghe được loáng thoáng trong clip đa phần là kinh ngạc, Trần Vũ Phi hình như đang nói gì đó nhưng chẳng nghe được từ nào. Toàn bộ chỉ nghe rõ được duy nhất một câu của một gã áo đen giọng sang sảng nói: “Mọi người yên lặng, chúng tôi đến đây để dạy dỗ kẻ thứ ba.”
Tiếp theo đó bảo vệ đến giữ trật tự hiện trường, yêu cầu khán giả ở đó phải rời khỏi, mọi người đều tỏ thái độ bất mãn, lên tiếng chống đối, rõ ràng là không muốn bỏ lỡ vở tuồng hay trước mắt, nhưng cũng đành hậm hực lục tục rời khỏi hiện trường, clip dừng lại tại đó.
Clip này có thể thấy rõ là được quay bằng điện thoại di động, khoảng cách khá xa nên hình ảnh không được rõ cho lắm. Cam Lộ nếu không phải đích thân đến chứng kiến nửa sau của câu chuyện, thật sự rất khó xác định hình ảnh của nhân vật chính trong clip là ai.
Người khơi mào chủ đề này đăng hàng loạt các bức ảnh chụp từ clip, từ cái gọi là góc độ kỹ thuật phân tích hiện trường trong đó rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì. Những ý kiến tiếp sau đó đều kích động hệt như cắt tiết gà, thứ gì cũng có thể nói được. Có người đoán người đánh, người bị đánh rốt cuộc là ai, có người nghi ngờ bà thím dẫn người xông vào được trường quay trong đài truyền hình có thể là một chiêu PR rẻ tiền nào đó cho cô MC vô danh; có người vỗ tay đôm đốp, nói trong cái xã hội mà đạo đức ngày càng bị xuống dốc này, những kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác phải bị trừng trị thích đáng như vậy, tốt nhất là theo phong tục cổ, trói đôi cẩu nam nữ kia lại nhốt vào Ⱡồ₦g heo dìm xuống sông mới hả dạ; cũng có người than rằng phụ nữ chẳng thể nào thoát ra khỏi xã hội trọng nam khinh nữ và cái vòng tâm lý luẩn quấn, xảy ra chuyện là chỉ trừng phạt người cùng giới với mình; còn có người tiết lộ, cô MC này dựa hơi đại gia làm trong ngành sắt thép, lái Porche 911, còn đưa cả mấy số đuôi của biển số xe lên
Đúng như lời Tiền Giai Tây nói, trang mạng tìm kiếm môi giới này thật không có gì ngăn nổi, những lời đồn đoán về thân phận của cô MC nhanh chóng tập trung vào đài truyền hình của Lý Tư Bích, còn giới hạn trong mấy cô MC trẻ của đài, trong đó bao gồm cả Lý Tư Bích. Hình ảnh, lý lịch, các chương trình họ từng dẫn đều lần lượt được đăng lên, làm sự so sánh với hình ảnh lờ mờ được cắt ra từ trong clip.
Mỉa mai là kênh truyền hình của tỉnh này chẳng có tiết mục nào được đánh giá cao ở trong nước, sức ảnh hưởng của các cô MC này chỉ gói gọn trong phạm vi tỉnh thành, bây giờ bỗng dưng nổi tiếng như cồn.
Thượng Tu Văn nghe Cam Lộ tường thuật qua điện thoại, một lúc lâu không nói gì. Cam Lộ biết anh chắc chắn đang lo âu, chỉ nói: “Bài đăng trên diễn đàn đó đã tiết lộ bí mật cá nhân, nên có thể tìm trang chủ để yêu cầu gỡ xuống.”
“Luật sư của công ty Húc Thăng đã gửi công văn đi, gỡ xuống chỉ là việc sớm muộn, nhưng nếu gỡ bài đó xuống bây giờ thì cũng chẳng còn ý nghĩ gì nữa.” Thượng Tu Văn thở dài, “Nếu chỉ là chuyện vụng trộm bị vỡ lở thì đó cũng là đáng đời anh Ba tự bôi nhọ mình. Nhưng anh và cậu đã kiểm tra, số tiền anh ta bỏ ra cho cô MC đó mới là vấn đề lớn; chị dâu được một người bí ẩn gửi cho các bức ảnh nhạy cảm đó mới biết tường tận sự việc, chị ấy chạy đến đài truyền hình, cũng là người đó gọi điện cho chị ấy báo tin, trước cửa còn có người sắp xếp cho họ giấy mời dự khán, đưa họ vào trong. Nực cười nhất là, chị ấy đến bây giờ ngay cả tên họ, lai lịch của người đó đều không biết. Em xem, chuyện này chắc chắn không đơn giản như bề nổi của nó.”
Cam Lộ do dự một lát, cô thật không muốn chủ động nhắc về cô người yêu cũ với Thượng Tu Văn, nhưng lại không thể không nói: “Hạ Tĩnh Nghi lúc đó cũng có mặt tại hiện trường, thái độ rất kỳ lạ, hình như tất cả những chuyện này đều không nằm ngoài dự đoán của cô ấy.” Thượng Tu Văn ở đầu dây bên kia rất lâu không nói gì, cô hết kiên nhẫn nói: “Em không có ý nói cô ấy có can dự vào chuyện này, nhưng…”
“Anh hiểu, Lộ Lộ, may mà chuyện của Thiếu Côn ở đây đã có manh mối, phần còn lại anh chỉ cần phó thác cho luật sư là xong, anh phải trở về ngay, mong sao vẫn còn cứu vãn kịp.”
Đặt điện thoại xuống, lòng Cam Lộ bỗng dưng rất nặng nề. Nếu Hạ Tĩnh Nghi quả nhiên nhúng tay vào việc này như những gì cô suy đoán, mục đích của cô ta là gì? Chẳng lẽ đúng như lời cô ta vừa cười ngạo nghễ vừa tự bạch về mình là không quên được tình cũ với Thượng Tu Văn sao? Những lời cô ta nói hôm đó có ý mỉa mai rất rõ ràng, hơn nữa vừa mượn chuyện sáp nhập doanh nghiệp gây áp lực cho Thượng Tu Văn, vừa lôi chuyện riêng tư của người thân anh ra trước bàn dân thiên hạ, đây đâu phải là hành động cứu vãn tình cũ.
Thượng Tu Văn nói “mong vẫn còn cứu vãn kịp” dĩ nhiên là ý nói muốn cứu vãn cục diện không có lợi mà Húc Thăng đang phải đối mặt. Cô không thể hiểu sự xem trọng và mức độ can dự của Thượng Tu Văn đối với Húc Thăng, nhưng lòng cô không yên, luôn cảm thấy toàn bộ chuyện này có quá nhiều chỗ bất minh, hệt như một quyển truyện trinh thám dày đặc nghi vấn đang giở ra trước mắt, nhưng kết quả thì chỉ đến một thời điểm nhất định nào đó mới có thể xuất hiện, cứ cho là cô muốn suy đoán, với những gì cô biết được cũng tìm không ra phương hướng.
Tâm trạng cô rối rắm, quyết định lấy dây ra ban công nhảy như mọi khi, bên ngoài trời rét căm căm, cô chỉ nhảy được 5 phút là cảm thấy khí lạnh xộc vào mũi và phổi gây tê buốt, thở không ra hơi, đành dừng lại, trong lòng nghĩ, không biết có phải do đang có tâm sự hay là vì thời gian này trời lạnh không kiên trì tập luyện mà thể lực giảm sút thấy rõ.