Em quen H trong 1 lần đi phượt Hà Giang. H là bạn của bạn e, lúc đó H đang là SV năm 3 Ngoại thương. E cảm tình với H ngay từ lần gặp đầu tiên, biết thêm H cũng người Hải Phòng em càng quý mến H. H vừa hiền cũng vừa có chút đanh đá lém lỉnh, tóc ngắn ngang vai chứ ko dài như K.
Sau lần gặp gỡ định mệnh đó, e xin sđt và fb của H qua con bạn em. Càng tiếp xúc với H em càng có cảm tình ghê gớm. Các bác biết đấy, phải cái duyên nhau nên mọi chuyện hết sức thú vị
Trông vậy thôi chứ H kiêu lắm, tưởng là gần nhưng thực ra rất xa. Khác hẳn với K. Em về nhắn tin hỏi thăm trò chuyện với H, cả chục tin chả thấy nó rep lại phát nào =.= Kiêu vãi các bác ạ. Nhờ con bạn nằm vùng, nó giẫy lên
- Tao thách mày luôn, 1 thằng bên khoa Quản trị tán nó cả năm nay còn chẳng ăn ai
Nghe con bạn nói thế, em lại càng sôi máu. Bản tính em thời nào lại nổi lên. Nhưng giờ em chơi chiến thuật khác các bác ạ Cái thằng Quản trị gì gì đó e ko quan tâm, mưa dầm thấm lâu thế ko đc, em chơi mẹ nó mưa rào luôn =))
Dồn dập và liên tục, mai phục trước cổng trường em nó, sinh nhật đợi sảnh nhà A trường em nó tặng quà. Rồi hẹn hò...những ngày 2 đứa ở HP đi chơi với nhau. Em thấy cuộc đời nó tuyệt vời làm sao.
Em thấy, đúng là mất cái này nhưng đc cái quý giá hơn. Biết thế trước đ\' phải đau khổ nhiều như vậy.
Và chốt lại, sau 6 tháng 12 ngày, H đã nhận lời làm ny em. Khỏi phải nói, em vui mừng và hạnh phúc ntn
Càng tiếp xúc với H, càng yêu H, em mới phát hiện ra cô ấy có nhiều thứ rất tuyệt vời. Cô ấy nấu ăn rất ngon Nhìn cô ấy mướt mồ hôi trong bếp nấu 1 bữa ăn cho em mà em xúc động lắm các bác ạ Ngoài mẹ ra, đã bao giờ e được 1 người phụ nữ vì mình như vậy đâu.
Những ngày lễ kỉ niệm của 2 đứa, e mua quà tặng cho cô ấy, cô ấy đều lườm em và bảo là: tiền anh làm đc thì a hãy tiết kiệm, mua quà cho e làm gì cho tốn kém
Rồi những hôm kí đc vụ thầu lớn, phởn lên rủ cô ấy đi ăn nhà hàng, cô ấy nói: Đến đây em nấu cho có phải ngon hơn ko
Ko biết có phải em đang mơ ko nữa, nhưng các bác đừng bảo em cdsht. Có cdsht thật thì e cũng ko dám mơ có 1 người con gái như vậy đến với mình đâu. Sao cô ấy giờ mới xuất hiện
Cuối năm em ngỏ lời với cô ấy luôn, thấy cô ấy ngập ngừng, em bảo
- Tết anh sẽ về thăm bố mẹ em và nói chuyện với 2 bác. Em ko trốn anh đc đâu - Em hạnh phúc lắm các bác có biết kooooooooo
Em ko ngờ được là nhà H khá giả vậy, bố mẹ H giờ đã về hưu có mỗi mình H nên chiều cô ấy lắm. Nhưng H ko bao giờ có tính tiểu thư.
Em giờ rút kinh nghiệm, ko tội gì phải tính dài như trước. Đến đâu thì đến, tính ngắn thôi. Mọi chuyện sẽ bất ngờ xảy ra ko biết chừng.
Ra trường H đi làm cho 1 công ty liên doanh của Nhật, ngoài ra cũng sẵn máu buôn bán trong người, H cùng bạn góp vốn mở 1 quán cafe nhạc sống. Gì chứ, em ủng hộ H nhiệt liệt và hết mình. Có 1 cô vợ giỏi giang ai chẳng muốn đúng ko mấy bác ???
Và đời lại 1 lần nữa đéo như là mơ.
1 ngày đẹp trời nọ K quay lại, một lần nữa lại xuất hiện trong cuộc đời em. Trong khi e đã quên hẳn hình ảnh K, thì nó lại xuất hiện làm clg nhỉ ???
K 1 mình đến quán cafe của H. Hôm đấy, em với H có việc về HP mãi muộn mới lên, rồi ghé qua quán, thấy K ngồi đấy. E lặng người đi. Sợ H khó xử nên em coi như K như người xa lạ. Dường như K cũng hiểu đc sự lạnh nhạt đó của em nên ko tỏ thái độ gì. Lúc đó em chỉ mong H ko nhận ra được khoảnh khắc bất ngờ chạm mặt nhau lúc đấy
Sau hôm đó, em hoang mang khó tả. Đ\' thể hiểu cảm giác này ntn. K nó có ý định gì đây ??? Sao lại mò đến chỗ H làm gì chứ ??? Mà sao nó biết đc chứ ???
Mệt mỏi =.= Thôi kệ, giờ em đang yêu H và sẽ mãi yêu H, chả liên quan và cũng chả ảnh hưởng đến bố con thằng nào cả nên em đếch xoắn =.=
Mấy hôm sau bất ngờ em nhận đc tin nhắn từ 1 số máy lạ. Của K. Đại loại là hỏi thăm là tình hình dạo này e sống ntn ??? Mie, hỏi như bắt chuyện ấy nhỉ. Hay là GATO tiếc nuối chăng
Em cũng nhắn lại qua loa. Cũng ko tiện kể lại cho H vì sợ H buồn. Nhưng cũng may, H cũng ko biết gì thật.
Mấy hôm sau, K lại nt cho em. Đ\' thể hiểu nổi, nó đang muốn gì ở em nữa. E ko rep nó cứ tiếp tục dồn dập nhắn tin. Toàn lời lẽ tình cảm như ngày nào:
- Tự nhiên e thấy nhớ a. A còn chút tc gì với e ko vậy???
WTF ??? E thấy hơi khinh khinh, ko nhắn lại và định xóa đi thì có điện thoại H gọi cho em. Giật cả mình gọi thật đúng lúc. Hóa ra là lai H đi đâu đó có việc, làm mình suýt rụng cả tim =.=
Và đó chính là sơ suất của em. Từ đó bắt đầu những chuyện e ko ngờ tới...
Ko hiểu sao e ko rep cho K, K càng nhắn. Và chuyện gì đến cũng đã đến. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Tính sơ suất của em đã hại ૮ɦếƭ em. H đã đọc đc những tin nhắn trong điện thoại
Các bác ạ, làm ny giận thà nó nổi nóng với mình, chửi mắng mình, bảo mình là đồ ko ra gì còn hơn...là im lặng ૮ɦếƭ người ntnày các bác ạ. Những ngày H im lặng với em là những ngày tim em ngừng đập
Khốn thế ko biết =.= Em hiểu tính H, thanh minh lúc này với H là tự hại mình. H là 1 cô gái thông minh, chắc rồi sẽ hiểu cho em. Em chờ đợi trong hy vọng
Tối hôm đó, H thì thầm hỏi em
- Anh ko còn chút tc gì với K thật chứ?
- E hiểu a mà
- E hỏi vậy thôi, e biết a là người ntn mà. A có biết vì sao e yêu a ko ???
- *mình hồi hộp*
- Vì anh là 1 nửa của em. Thế thôi. Ai dám ςướק mất 1 nửa đó của em, sẽ biết tay em - rồi xấu hổ rúc rúc vào người mình.
Lúc đó em hạnh phúc lắm các bác à
Mọi chuyện có vẻ đã suôn sẻ trôi qua. Em thoát được khỏi K và những ngày im lặng ko tên của H. 1 tối đi nhậu vs mấy thằng bạn, thấy chúng nó vô tình kể
- Này, K ny cũ của mày sắp lấy chồng đấy. Vẫn yêu thằng L nhi*p ảnh đấy
- Ờ, kinh thế à, kệ chúng nó, anh rất mừng vì giờ chúng ta đã ko còn liên quan đến nhau. Trăm phần trăm chúng màyyyyyyy
Rồi câu chuyện đó em cũng mau chóng quên luôn. Trong tiềm thức em bấy giờ. K mãi mãi là dĩ vãng. Ván đã đóng thuyền thì nhổ ra làm cái giề nữa.
Vậy mà em đã nhầm các bác à. Con gái nó phức tạp vậy quá. Toàn làm những việc trái với quy luật tự nhiên là thế mẹ nào =.=
[Trong lúc type đến đây em phải uống 2 lon bia cho tỉnh táo, lấy sức thức cùng các bác đêm nay]
K công nhận là 1 bài toán khó giải.
Một chiều em về sớm, qua công ty H đón H về rồi 2 đứa ăn cơm với nhau. Các bác biết đấy, đc ny chăm quen, giờ thiếu hơi tý là ko chịu nổi
Thấy H gọi điện đến bảo: hôm nay có việc, mai a qua nhà e nhé!
Mình cũng chả mảy may nghi ngờ H, nhưng hôm sau đến nhà H, thấy H ngồi lặng thinh và khóc. E hoảng thực sự các bác ạ. Một người mạnh mẽ và luôn yêu đời như H, nếu khóc thì phải là 1 chuyện gì đấy rất khủng khi*p. Em vội lao đến nơi và ôm H
- Có chuyện gì, nói anh nghe
H bỏ tay em ra và chỉ vào cái phong bì trên bàn
- Tôi ko nghĩ a là người như vậy đâu. A cầm lấy nó và đi về đi. Từ giờ đừng bao giờ gặp tôi nữa.
E đứng như trời trồng. Trên tay em là 1 tấm ảnh em với K thân mật với nhau. Thực ra nói là thân mật nhưng cũng chỉ bán nude thôi, chứ ko phải như các bác nghĩ =.=
Đầu tiên, em lấy lại bình tĩnh và nói với H
- Đây là quá khứ của anh, em biết mà
- Quá khứ gì mà quá khứ, nếu là quá khứ tôi đâu phải tỏ thái độ với anh ntnày. Hôm qua tôi từ chối để anh đến nhà là vì chuyện này đấy. Hôm qua K đã đến gặp tôi và đưa tôi tấm hình này. K bảo với tôi là: chị về bảo ny chị, em cũng sắp lấy chồng rồi, sao anh H vẫn ko tha cho em vậy (xin lỗi các bác, em với gấu đều tên H nên làm các bác hơi khó phân biệt) Hôm trước chính anh H bảo còn nhớ em và rủ em làm những trò này đây.
Anh nghe thấy gì chưa ??? Giờ anh hiểu hết rồi đấy. Anh đi đi
Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn
E quá bàng hoàng và bất ngờ trước thái độ của H, một việc mà có lẽ người ngoài nhìn vào cũng biết chả khác gì trò trẻ con (mà công nhận tính K trẻ con lắm các bác ạ), lừa cũng chả ai tin. Sao 1 người như vợ em lại có thể tin vào chuyện trẻ con đó được chứ.
Bức ảnh đó em với K chụp từ đời tám hoánh nào rồi, chả hiểu sao K nó còn giữ làm gì. Mà chả hiểu tại sao H lại đi tin 1 chuyện như vậy
Đó là 1 câu hỏi làm em trăn trở suốt 1 thời gian dài. Tất nhiên em ko dễ dàng bỏ qua chuyện này. Em đợi 1 thời gian để H bình tĩnh và hỏi rõ tại sao H lại dễ dàng tin lời K như vậy.