Trước khi ra về, em có dặn Gái là không được giận ba. Nếu ba có mắng thì nên im lặng chứ không được cãi lại.... Được cái gái cũng hiểu và nghe theo em. Em đi về nhà mà long chẳng biết buồn hay nên vui. Sao chuyện tình cảm nó rắc rối đến vậy.... Cái này liệu có phải do duyên số không?....Nếu như hôm đó em không đi học muộn thì có lẽ đã không gặp gái....và rồi sẽ không ở trong hoàn cảnh cảnh trớ trêu như hồi chiều.
Em vẫn còn nhớ ngày trước hồi còn bé. Trong xóm em có mấy đứa nhà giàu lắm..... tính e thì cứ hay loăng quăng, chạy ra chơi với tụi nó... Nhưng mà tụi nó cứ có kiểu như là coi thường em ấy. Em ngây ngô về hỏi bố... thì bố có nói là con tìm bạn giống với gia đình mình mà chơi.Người giàu thì chỉ chơi với người giàu thôi..... Sau này lớn lên em mới hiểu.Đúng là khác biệt thật. Hai thế giới, hai hoàn cảnh khó mà hòa hợp với nhau Tuy không phải là đánh đồng tất cả. Nhưng xã hội này nó đã vốn thế rồi. Và bố của gái thì đang có định kiến với em như thế đó. Em thì chả có oán trách gì... bởi vì đúng ra hoàn cảnh của em lúc đó nó là như thế.Vả lại bác ấy trên cương vị của một người cha cũng chỉ muốn lo cho con gái của mình thôi. Em thì suy nghĩ ௱ôЛƓ lung lắm... Rồi chuyện của em và gái sẽ về đâu, kéo dài được đến bao giờ đây
....
Sáng ngày hôm sau em cố gắng dậy sớm... hic. Tầm đó cũng tháng 11 rồi. Mùa đông ở miền bắc phải thật sự nói là rét, gió lạnh lùa vào mà sun cả *** ... éo muốn làm gì ngoài việc cuộn tròn trong cái chăn. Cơ mà vẫn phải lò bò mò dậy vì em còn phải qua đón con nhỏ đanh đá kia...
Gái: A đến đúng giờ quá nha.
E: Thì hôm qua ai kêu đi trễ là cho ăn đòn hả?
Gái: Hì. E dọa anh tí thôi. Nhưng anh mà bắt em đợi thì anh liệu hồn đấy. Hứ
E: Hic. Thôi lên xe đi. Không muộn học thì ૮ɦếƭ
Gái: Hi. Đi. À quên...Anh quàng cái khăn này vào
E: Hả.... Tr lấy đâu ra vậy, mua đó hả?
Gái: Vớ vẩn, người ta tự đan ấy. Hứ
E: Tr đan hồi nào?
Gái: Thì lúc e nằm ở nhà nghỉ mấy hôm ấy, rảnh quá nên đan cho anh một cái. Mùa đồng rồi mà
Nói xong, gái quàng khăn qua cổ em.Em lúc đó hạnh phúc vờ lờ các thím à... Cơ mà tại Gái quấn khăn khít quá.... Em không thở được
E: Từ từ đã.... Lới lỏng ra, T không thở dc Tr ơi
Gái: Để nguyên đấy. Để lỏng ra gió lùa vào thì còn nói chuyện gì nữa!
E: Nhưng mà nó...
Gái: Có thích cãi không... A có đeo không thì bảo!
E: Hic. Có mà. Gì mà ghê thế.
Gái: Hi. Ngoan e mới thương. Thôi đi học đi
Gái hôm nay nhìn tươi cười hẳn ra. Tay thì đeo cái đôi găng hình con thỏ gì ấy... nhìn xi teen thật. Mỗi tội sao cái tính tình nó... chẳng được mấy là mềm mại.
...
E: Hôm qua Tr về bố có nói gì không?
Gái: Hi. Lúc đầu bố mắng ghê lắm.... sau đó lại thương em, bảo em lần sau không được chạy lung tung nữa làm cả nhà lo.
E: Oh. Thế thì may rồi. Mà Tr cũng ghê quá nhỉ?
Gái: Hi. Em cũng không muốn như vậy... không hiểu sao lúc đó em ức lắm... Em... em....Mà cũng tại anh cả đấy (Nói xong lại đấm vào người em)
E: Ơ. T làm sao? Sao cứ đổ vạ thế
Gái: Có thích không làm sao không? Ai bảo hôm đấy cứ ngồi im như thóc....May cho anh.Hôm đó mà anh không có theo em.... Thì....thì em từ mặt anh luôn.
E:Hix. Không theo có người bị bắt cóc mất thì sao
Gái: Hi hi.
E: Mà bố có nói gì hai đứa nữa không?
Gái: À. Cũng nhiều nhưng mà em bảo là bố đừng có ép con quá. Con không chịu nổi.... Rồi đúng lúc đó mẹ em đi làm về chạy vào hỏi có chuyện gì? Thế là em nói luôn từ đầu đến cuối. Mẹ em nghe vậy cũng thương em. Hi. Rồi mẹ bảo bố đại loại là chúng nó cũng hiểu biết nhiều rồi, việc đó chưa vội. Sau này tính cũng được... Thế là bố ậm ừ rồi bảo cứ học xong đi rồi lúc đó muốn làm gì thì làm. hii
E: Ừm. Bố Tr xem ra cũng không quá khó đâu nhỉ. Mình cứ lựa lời mà nói. T nghĩ sẽ không quá khó đâu. Với lại còn có mẹ Tr nữa mà.
Gái: Eo ơi. Ghê thế. Cũng khéo mồm khéo miệng phết nhỉ. hii
E: Chuyện.(Phải khéo mới lừa tình được nhiều em chứ. hee.)
Gái: Anh vừa lẩm bẩm cái gì thế?
E:. À T bảo là phải khéo thì bố Tr mới quý chứ (E láo tí ...Nó mà nghe thấy thì ૮ɦếƭ em)
Gái: Hi hi
E: À mà Tr này....
Gái: Hở. Sao thế?
E:. T nói Tr đừng nghĩ ngợi linh tinh gì nhé...
Gái: Ừm. hi
E: Tr.... Tr đừng có xưng hô... anh em nữa!
Gái: Sao...?...sao anh không có thích à....
E: Ừ.. Tại T ngại mọi người ở trường. Bọn nó mà thấy chúng mình như vậy thì....
Gái: Thì sao! Em mặc kệ.. Em không sợ sao anh phải sợ.