Suốt ngày học và kiểm tra. Kiểm tra 1 tiết cũng chia phòng, lấy số Báo danh... Cuối kì chia bảng xếp loại thành tích toàn trường. E Thì học hành lẹt đẹt. cũng chẳng tới đâu (trí nhớ của e tồi lắm.... Bắt e học thuộc thì e chịu ૮ɦếƭ) Trở lại vào cái hôm định mệnh của đời e. Chiều đó là kiểm tra hóa 1 tiết.... thể quái nào mà e lại ngủ quên tới tận hơn 2h... Em vội vàng đạp xe phi thằng đến trường, lúi húi xin ông bảo vệ cho vào rồi chạy 1 mạch thẳng vào lớp.... Thế quái nào chạy nhanh quá, không kịp để ý mà va vào con bé đi đối diện. Em thấy thế cũng chỉ kịp nói:
E: Ơ. Tớ xin lỗi nhé
Gái: Đi không có mắt à.
Đ m, nói thật lúc đó e ngạc nhiên rồi vừa bực vừa tức... Quay lại định chửi nó thì... Ôi mịa, nó nhìn trắng và xinh vãi lọ (lúc đấy thôi – con gái miền bắc hầu như là trắng) Em đành dịu giọng:
- Sao nói nặng lời thế, tớ vội quá nên không để ý. Con gái gì mà đanh đá
- Đanh đá á,, tao thích thế đây
Ôi cái đệt, gặp ngay phải con chằn tinh. E cáu mẹ luôn
- Sao. Mày thích gì hả con bé này. Đây chẳng may chứ không cố tình đâu. Lớn rồi ngoan ngoãn tí đi.
Nói xong e quay mẹ đi, bơ luôn rồi đi vào lớp. Đang đi thì nghe có tiếng chạy vù vù đăng sau... Rồi bỗng nhiên e ăn cả cái guốc vào vai.Kêu cái " Độp" rõ to Đau điếng người. Ngẩng măt lên thi thấy con bé kia đang thè lưỡi, vênh mặt lên:
- Lêu, dám đùa với chị hả. Lần sau thì biết điều nhé em!
Nói xong nó chạy mất. Em thì vừa ức vừa ngạc nhiên trước hành động của nó