Hai tiếng ba nuôi như có ma lực khiến Chu Cương hưng phấn lạ kỳ, gã cúi xuống nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai mịn màng của Ngải Đông Đông, tai gã nghe tiếng Ngải Đông Đông nức nở gọi mình… một lần nữa, một lần nữa, cùng với tiếng thở dốc đượm mùi dục tình đè nén.
Chu Cương vuốt ve đùi trong Ngải Đông Đông làm nó tê dại, tay kia gã rà lướt khắp người Ngải Đông Đông theo nhịp uốn éo của nó, cổ tay gã chà xát nhịp nhàng giữa háng nó.
Khoái cảm dồn dập như sóng biển, Ngải Đông Đông hứng chịu không nổi, nó bấm lấy bàn tay Chu Cương, hổn hển nói: “Ba nuôi, ba nuôi…” bên dưới nó căng thẳng chực phun bắn ra rồi thì thình lình Chu Cương chặn gốc thằng em nó lại làm nó run lên bần bật, mặt nó sung huyết đỏ rần, nó hối hả gào lên: “Ba nuôi, ba nuôi…”
Nửa như cầu xin, nửa như đòi hỏi.
Gương mặt đẹp trai của Chu Cương đã mướt mồ hôi nhưng mắt gã thì rừng rực như có lửa, Ngải Đông Đông vật mình vật mẩy như sắp tức ૮ɦếƭ, Chu Cương ghì cái đầu đang lắc loạn xạ của nó lại, bàn tay gã miết bên mặt nó, Ngải Đông Đông lập tức há mồm ngậm cả hai ngón tay thon dài rắn rỏi của gã. Ngón tay Chu Cương nương theo thụt ra đút vào miệng nó như đang giao hoan, gã cảm thấy máu trong người mình sôi lên sùng sục, cuối cùng gã giật tay ra, chồm dậy ôm ghì lấy cổ Ngải Đông Đông mà hôn như điên dại.
“Biết vì sao ba không cho mày bắn không?” Chu Cương lẩm bẩm thở ra giữa hai đôi môi gắn chặt, trán Ngải Đông Đông đầm đìa mồ hôi, mắt nó mờ đi vì Dụς ∀ọηg, Chu Cương cười khan, hổn hển nói: “Vì ba muốn mày sướng hơn nữa!”
Ngải Đông Đông cảm thấy cổ áo mình bị giật ra một cách тһô Ьạᴏ, nó chưa kịp phản ứng thì иgự¢ nó đã mát lạnh, một đầu ti lọt vào đôi môi nóng hổi của gã đàn ông. Gã đàn ông Lเế๓ láק, 乃ú ʍúŧ nó bằng cái lưỡi lõi đời thuần thục, khoái cảm ập về như thủy triều làm Ngải Đông Đông cảm thấy bên dưới mình sắp nổ tung, đại não nó như bắn ra hoa lửa. Nó há mồm “Ứ ứ” kêu, hàm răng Chu Cương nghiến mạnh một cái, cùng lúc gã thả bàn tay giữ thằng em nó ra, lập tức Ngải Đông Đông вắи тιин ồ ạt, văng cả lên cổ.
Nó nằm vật ra giường, đầu trống rỗng. Giữa cơn mê nó như cảm thấy Chu Cương đang ૮ởเ φµầɳ áo mình, nó cũng không thể phản kháng. Đến khi toàn thân nó mát lạnh, nó gượng cúi xuống mới thấy mình đã Tʀầռ tʀʊồռɢ nằm trên chăn.
Lúc này nó phơi ra trước mắt Chu Cương bằng hình dạng nguyên thủy nhất. Đột nhiên Ngải Đông Đông thấy ngượng, nó giơ tay bưng háng thì thấy Chu Cương cũng bắt đầu tự ૮ởเ φµầɳ áo của gã.
Chu Cương cởi từng cúc áo một, dần dần khuôn иgự¢ màu mật vạm vỡ phô bày trước mắt nó. Ngải Đông Đông nằm trên giường, mặt nóng hôi hổi, lúc thì nhắm tịt mắt lúc lại không nhịn được rà lướt ánh mắt khắp người Chu Cương. Động tác của Chu Cương rất chậm rãi, Ngải Đông Đông cảm thấy ngón tay gã không phải đang lần cúc áo mà là đang khiêu vũ trên những dây thần kinh thẹn thùng của nó. Bộ иgự¢ gã sao mà gợi cảm khiến nó rạo rực hết cả người.