Sáng hôm sau, nó thức dậy sớm vì tự nhiên mơ thấy ác mộng. Nó mơ thấy một người con trai vừa lạ vừa quen đang cãi nhau với nó người con trai đó chính là người đã ᴆụng xe với nó, sau đó nó bỏ đi thì bỗng nhiên một chiếc ô tô lao đến, nó giật mình tỉnh dậy. Tại sao nó lại mơ giấc mơ kì lạ như vậy, chàng trai kia là ai, phải chăng là quá khứ. Sao nó lại thấy chàng trai lại quen đến vậy, tim nó nhói lên một chút. Nó cố gắng không nghĩ nữa, bước xuống giường, nó vào phòng tắm làm vscn. Bước xuống nhà, chân nó vẫn chưa hết đau, ngược lại còn đau hơn, chắc chạm nước nên vậy. Hắn đã chuẩn bị sẵn bữa sáng cho cả hai người.
_Dậy rồi à? Hắn vừa dọn đồ ăn vừa hỏi. Nhìn hắn trong bộ dạng đeo tạp dề xuống bếp làm nó thấy ấm ấm trong tim. Chẳng hiểu sao nó lại ước được hắn chuẩn bị bữa sáng mỗi ngày.
Nó chầm chậm đi vào bàn, dáng đi hơi khập khiễng, nhìn đống thích ăn thịnh soạn trên bàn, nó sáng mắt. Hắn cởi bỏ chiếc tạp dề ra, ngồi xuống bàn ăn bắt đầu bữa sáng. Tầm 15 phút sau, nó và hắn ăn xong. Cả 2 lại đến trường.
_Chân đỡ chưa. Hắn hỏi.
_Vẫn đau, vẫn đi được. Nó trả lời.
_Đến trường đừng có chạy nhảy lung tung nữa, ngồi yên một chỗ, hết buổi anh đưa về. Hắn nói.
_Cảm ơn anh.
Chiếc Air Blade của hắn dừng lại trong nha xe, nó bước xuống bỗng chân nó nhói lên làm nó khuỵu xuống, hắn thấy vậy liền đỡ nó.
_Anh bỏ ra đi, tui tự đi được. Nó nói, mặt nhăn nhó.
_Đi để ngã xong gãy chân luôn à. Hắn nói sau đó đỡ nó đi. Mọi người bắt đầu chú ý đến cặp đôi vừa đi vừa đỡ kia. Mặt nó đỏ như cà chua chín. Hắn đỡ nó vào đến cửa lớp thì cô chạy ra hỏi rối rít.
_Nhi bị sao vậy, sao lại bị như vậy, rốt cuộc là có chuyện gì. Cô hỏi.
_Cô ấy bị ᴆụng xe. Hắn vừa nói xong lập tức nó quay sang lườm hắn.
_Đụng xe? Có bị thương chỗ nào nữa không, sao lại để bị ᴆụng xe, sao không ở nhà dưỡng thương. Cô nghe thấy nó bị ᴆụng xe thì phát hoảng, đừng nói nó nhớ lại được nha.
_Mình không sao đâu, chỉ bị thương ở chân thôi. Nó cố gắng xoa dịu lỗi lo của cô bạn thân.
Từ phía xa, Linh Linh cùng Hồng Nhung-nhỏ học lớp 10a3 bạn thân của nhỏ Linh đi đến. Thấy hắn đỡ nó như vậy thì bĩu môi khinh bỉ nhưng trong ánh mắt của Hồng Nhung ánh lên tia ghen tị.Linh Linh lại lên tiếng mỉa mai nó tiếp (Min: nhỏ này gặp nó là phải mỉa mai vài câu mới sống được hay sao ý)
_Ô, lại là lớp trưởng lớp mình kia. Đi cùng hotboy luôn cơ đấy. Nhỏ nói, giọng chua ngoa nghe nổi cả da gà.
_Phải đỡ nữa cơ á, kinh nhỉ. Nhỏ Hồng Nhung lên tiếng.
_Không phải đâu, bạn ý bị đau chân đấy. Nhỏ Linh lên tiếng, nhìn có vẻ là giải thích đấy nhưng cách nói lại lên tiếng mỉa mai thấy rõ, anh nghe cũng hiểu nhỏ đang nói :bạn ý bị đau chân cơ đấy, để hotboy đỡ mà. Kèm theo lời nói của nhỏ là cái bĩu môi khinh bỉ. Mặt nó xám lại, mặt cô đỏ lên vì giận dữ còn hắn thì đang dìu nó bống dưng hai tay Ϧóþ mạnh vào 2 bên vai nó nhưng giờ nó đang tức nên không còn cảm giác gì nữa.
_Đau chân á, không biết là đau thật hay là vì hám trai lên giả vờ đau vậy ta. Nhỏ Hồng Nhung lên tiếng tiếp
_Bạn để ý làm gì cho bẩn mắt, giống như mấy con hay đứng đường vào buổi tối ý, nhìn ngứa mắt lắm. Linh Linh mỉa mai
_Hóa ra cũng giống loại đứng đường. Hồng Nhung lên tiếng khiến mấy người đứng xung quanh tức thay nó, cô không nhìn nổi nữa, tiến lại chỗ hai nhỏ đó thật nhanh. Hai nhỏ đỏ đang vênh mặt lên tự đắc thì:
_BỐP... nhỏ Linh Linh bị cô cho ăn 1 tát, mạnh đến nỗi mặt nhỏ lệch sang một bên, Linh Linh quay lại định chửi cô thì….BỐP…lại mộ cái tát nữa từ cô làm nhỏ không nói nổi gì, máu từ môi chảy ra, hai bên mặt 2 vết bàn tay nhỏ quay mặt lại lườm cô….BỐP._Cái này vì mày động đến bạn tao. Cô đã nhịn đủ rồi, ít khi nào người ta thấy Thiên Di lại xưng mày tao. Chỉ khi cô đang rất tức giận.
Nhỏ Hồng Nhung thấy vậy giận dữ giơ tay lên định tát cô thì:
_BỐP…BỐP….BỐP. 3 cái tát liên tiến giáng xuống mặt nhỏ. Nhìn mặt nhỏ Hồng Nhung bây giờ tàn không tả nổi. Tóc nhỏ bay rũ rượi, mặt nhỏ bị tát mạnh nên in luôn cả vết tay, máu từ môi chảy ra._Hậu quả của việc không suy nghĩ khi nói, tốt nhất tránh xa bạn tao ra, đây là cảnh cáo còn có lần sau thì mặt mày có thêm vài vết sẹo đấy. Từ bao giờ, đám đông đã tập trung lại chỗ tụi nó càng đông hơn. Nhìn hai nhỏ kia bị tát mà lớp nó cũng như mấy lớp khác của khối kia mừng phát khóc, họ không can Di lại vì họ biết ai sai ai đúng vả lại ai đến sau không kịp chứng kiến cảnh cãi nhau thì cũng biết vì 2 nhỏ nổi tiếng chảnh chọe không coi ai ra gì. Cùng lúc đó, Quân vừa đến lớp, đám đông tản ra cho cậu đi. Cậu bước đến
_Xin lỗi bạn gái tôi. Cậu nói.
_Không việc gì tôi phải xin lỗi. Cô lên tiếng, khoanh tay trước иgự¢, nói chuyện với loại người không biết đúng sai khiến cô phát bực.
_Tôi bảo xin lỗi. Cậu ta quát lên.
_Bạn gái cậu làm sai, tôi không việc gì phải làm vậy. Quân nghe vậy, tức điên, giơ tay tát cô, cô nhắm mắt lại, 1 phút sau, không thấy đau đớn gì cả nên cô hơi tò mò mở mắt ra, là anh. Khi thấy Quân chuẩn bị tát cô, anh vội len vào đám đông đỡ lấy tay Quân, Ϧóþ thật chặt. Quân nhìn khỏe mạnh vậy nhưng chỉ là công tử bột nên bị anh Ϧóþ tay thì đau đớn, nhăn nhó như khỉ ăn ớt.
_Rõ ràng là Linh Linh với Hồng Nhung làm sai mà. Hs1
_Bị tát là đúng rồi còn gì. Hs2
_Thế mà vẫn có người bênh. Hs3
_Là Quân mà, cậu ta cũng cùng loại với 2 nhỏ mà.hs4
_Thảo nào bênh là đúng rồi, cho chừa. hs5.
Hắn dìu nó vào lớp, anh giữ lấy tay Quân vặn ngược ra sau.
_Từ sau tránh xa người thân của tôi ra. Anh nói. Hắn bước đến, nâng cằm Quân lên
_Đừng để tôi ra tay. Giọng hắn lạnh hẳn di. Chỉ cần hắn nói vậy là Quân và 2 nhỏ kia đã sợ rồi. Ai chẳng biết cậu có nguyên một đội quân theo sau. Không phải người của mấy bang, những người kia là người trong hội học sinh mà trưởng hội là cậu, phó hội là anh. Hôm nay cậu ta và 2 nhỏ kia đã ᴆụng nhầm người, ngày sau khó mà học yên. Nhỏ Hồng Nhung vừa đau vừa thẹn chạy về lớp trong sự nhục nhã. Linh Linh và Quân đi vào lớp, nhục không kém nhỏ Hồng Nhung.