Em Luôn Tin Anh - Chương 05

Tác giả: Lê Thị Ngọc

“Tôi rất yêu anh ấy.”
Cô ngồi nghe cô ấy nói và vẫn không nói một lời. Có thể thấy cô rất bình tĩnh giống như đang nghe người bạn thân của mình tâm sự vậy.
Nhưng chỉ cô mới rõ…
Từng câu từng chữ của cô ấy như từng mũi kim đâm vào tim cô. Nó tê tái và nhói đau vô cùng.
Cô cũng rất muốn nói rằng cô cũng yêu anh ấy.
Nhưng lời nói đến nơi cổ họng lại bị nghẹn lại. Không thể nói hay phát ra bất cứ tiếng gì.
Có thể một phần là vì cô không muốn nói.
“Tôi và anh ấy đã tìm hiểu nhau, chung công ty và nảy sinh…”
“Được.”
Không đợi cô ta thao thao bất tuyệt xong cô đã lên tiếng cắt đứt. Chỉ một từ duy nhất, nhẹ như lông vũ nhưng cũng nặng trĩu cả lòng.
“Hả… cô nói gì cơ?”
Cô ta trợn tròn mắt, không tin vào những gì tai mình nghe được.
Không phải Khuynh Nhược cô ta nên khóc lóc ỉ ôi, hay nổi điên đùng đùng lên cấm cản cô sao?
“Tôi đã nói với anh ấy rồi, chuyện còn lại phụ thuộc vào anh ấy và cô. Khoảng thời gian sau này xin cô hãy ở bên chăm sóc và quan tâm anh ấy.”
Cô từ tốn nhẹ nhàng nói với cô ta. Đây là những gì cô đã nghĩ trong lòng, coi như là sự tín nhiệm cuối cùng cô để lại.
Người thân và yêu của cô duy nhất chỉ còn lại anh. Tuy anh đã làm sai nhiều thứ với cô nhưng những gì anh đã làm cho cô còn nhiều hơn.
Nếu không có anh cô nghĩ mình đã ૮ɦếƭ từ lâu rồi.
Những chuyện đã xảy cô không trách anh…
Chuẩn bị đứng lên ra về thì cô ta bất chợt cầm lấy ly nước trước mặt đổ lên áo của cô ta. Ly cà phê nóng hổi nghi ngút khói khi nãy đổ lên làm một phần da thịt trước иgự¢ của cô ta ẩn đỏ.
“Em xin lỗi, em thực sự không có gì với anh ấy cả.”
Cô ta hớt hải cúi đầu liên tục, luôn miệng nói xin lỗi cô. Nước mắt không biết từ bao giờ mà ngắn dài chảy trên khuôn mặt xinh đẹp, làm nhoè đi lớp trang điểm của cô ta.
Cô khó hiểu đứng tại chỗ nhìn cô ta, ngơ ngác không biết rốt cuộc là chuyện gì. Chỉ khi nghe thấy giọng nói đầy tức giận của người đằng sau thì cô mới ngỡ ra.
Là một cái bẫy sao?
“Em đang làm gì vậy?”
Anh bước tới cởi chiếc áo khoác ngoài ra chùm lên người cô ta, che đi vết ố cà phê trước иgự¢. Đẩy cô ta ra đằng sau bảo vệ, anh đứng chấp vấn cô.
“Nói đi, tại sao em lại làm vậy với Liễu Nhi? Từ hôm qua tới hôm nay em kiếm chuyện vậy là đủ chưa hả?”
“Anh… đừng la chị ấy, là em không tốt… để chị ấy hiểu lầm chúng ta quen nhau. Chị ấy hẹn em ra đây nhưng em chưa kịp giải thích thì…”
Liễu Nhi rụt rè ở đằng sau anh nói. Không nói thì thôi nói rồi càng đổ dầu vào lửa.

<i>Bạn đang đọc truyện tại <a href="https://thichtruyen24h.com/">KenhTruyen24h.Com</a>, web đọc truyệt tốt nhất trên trình duyệt Chrome và Safari</i>
Nghe cô ta nói như thế nhưng anh vẫn đứng nhìn cô chằm chằm. Cô và anh nhìn thẳng vào đối phương, mắt chúng tôi dao nhau.
Anh không muốn tin. Tại sao cô lại thay đổi như thế? Cô của ngày xưa nào đâu phải vậy.
“Anh tin em không?”
“Ý em là sao?”
Bất ngờ trước câu hỏi của cô. Anh thừ người suy nghĩ rồi nhanh chóng có đáp án. Cô muốn anh tin tưởng thế nào?
Là tin cô không làm hay tin rằng cô đang thay đổi?
Nhìn thấy thắc mắc rõ rệt ấy hiện lên khuôn mặt anh, cô không nhanh không chậm lên tiếng đáp lời.
“Là em làm hết đấy. Em muốn vứt bỏ anh nhưng cũng không muốn cho anh dễ dàng ở bên cô gái khác.”
“Cô ta có vẻ yêu anh nên em chỉ thử lòng chút thôi mà.”
“Đừng căng thẳng quá. Chỉ là chút cà phê thôi, em còn nhiều thử thách để chơi đùa lắm.”
_Chát_
Một cái tát rơi thẳng xuống má của cô. Làm khuôn mặt Khuynh Nhược lệch về một phía và cô có thể nếm được vị máu nhàn nhạt từ khoang miệng.
“Em điên vậy đủ chưa? Được, chúng ta dừng lại đi. Tôi chiều theo ý em, không cưới hỏi gì cả.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc