Cô lại có thể giành lấy chiến thắng ở phút cuối cùng!
Kiều Tinh Tinh tháo xuống tai nghe, kích động đứng lên, nhưng quá phấn khích, quên mất bản thân đi giày cao gót 10 phân, người đứng không vững liền ngã về bên cạnh.
Người xem còn chưa kịp kêu lên, chỉ thấy Vu Đồ ở bên cạnh đã ôm vai giữ cô đứng vững.
Camera chuẩn xác bắt được màn này, quay tới cũng được đi, lại còn dừng ở hai người đang đối mặt mấy giây.
Vu Đồ không lập tức buông tay, "Chân có sao không?"
Kiều Tinh Tinh phản ứng chậm nửa nhịp: "...Không có sao."
Vu Đồ buông tay ra.
Kiều Tinh Tinh vẻ mặt hưng phấn, một mặt cũng vì che giấu lúng túng, đến lần lượt ôm các đồng đội. Người chủ trì lần nữa kêu gọi mọi người đến giữa sân khấu, người chủ trì hỏi cảm nghĩ của bên thua trước.
Hoạt náo viên nói: "Vô cùng cao hứng khi tới đây, cũng rất may mắn khi bị nữ thần của mình đánh úp vô số phát, ૮ɦếƭ cũng không tiếc."
Kỵ Trư cẩn thận nói: "Ván thứ hai thật sự không nghĩ sẽ thua, bắt đầu có chút khinh địch, Gia Cát Lượng đánh rất tốt."
Ngoài ra hai vị đi đường tự động cõng nồi: "Là chúng ta hố đồng đội." (cõng nồi: chủ động gánh lỗi)
Chẳng qua vị đại thúc trung niên có phân khúc Chí tôn tinh diệu không rõ ràng nhắc một câu: "Thật ra vị trí bình thường của ta không phải top, có chút không quen, ta bình thường đều đi rừng, hơi liều."
"Đã đi rừng rất tốt rồi." Người chủ trì cười ha hả chuyển đề tài, "Được, cám ơn mọi người đã mang cho chúng ta biểu hiện rất xuất sắc, bây giờ mời mọi người tới hậu đài nghỉ ngơi một lát."
Các tuyển thủ đội thua vẫy tay tạm biệt với mọi người, khán giả vẫn vỗ tay nhiệt liệt.
Đến phiên đội chiến thắng, người chủ trì nói:"" Ta nói Tinh Tinh hôm nay biểu hiện đặc sắc nhất, mọi người có ý kiến gì không?"
"Cái đó... Ta biết chúng ta muốn tiến hành một vòng hỗ động thương mại, nhưng có thể kiềm chế một chút không, để cho ta dễ tiếp lời một chút?"
Khách quý thu phóng tự nhiên, người chủ trì hôm nay cảm thấy rất ung dung, hắn giả vờ xoa mồ hôi: "Người chơi nữ kia là lợi hại nhất?"
Kiều Tinh Tinh nói: "Người hôm nay là có phải rất muốn phủng sát ta? Ta nhiều nhất là gót giày cao đó."
Mọi người cười rộ lên.
Người chủ trì quan tâm hỏi: "Vậy nên gót giày của Tinh Tinh có chắc không?"
Tiếng cười vừa rồi chưa dứt, lại càng to hơn.
Vu Đồ không khỏi cũng mỉm cười.
"Nữ thần rất lợi hại a, một tay Bách Lý Thủ Ước vừa nãy thật quá xuất sắc. Ta thật không nghĩ tới, có phải đã đặc biệt luyện qua?"
"Đúng vậy."
"Vừa rồi ngươi cùng bạn học phối hợp rất tốt, đặc biệt là lúc Gi*t Trư thần, bình thường các ngươi cũng phối hợp như vậy sao? Hắn đánh Gia Cát Lượng, ngươi đánh Bách Lý Thủ Ước?"
"Không phải nha, hắn vị trí nào cũng đánh, anh hùng nào cũng lợi hại, kỳ thực đều là hắn đang dạy ta."
"Ta vừa rồi cũng quan sát, Gia Cát Lượng di chuyển vị trí quá rối loạn, tiểu ca lợi hại như vậy, có thể cân nhắc tới thi đấu chuyên nghiệp nha."
Vu Đồ còn chưa lên tiếng, Kiều Tinh Tinh giúp hắn trả lời: "Không được đâu, hắn đã già như vậy rồi."
Vu Đồ ho khan một chút.
Người chủ trì: "... Ngươi đây là trở mặt không nhận người nha, ngươi có còn nhớ tình bạn học hắn vừa nhiều lần tiếp viện ngươi không?"
Kiều Tinh Tinh: "Nga... Phải nha."
Người chủ trì nhìn về phía Vu Đồ, Vu Đồ có thể làm thế nào?
Vu Đồ: "Phải."
Vào giờ phút này, Weibo cùng một số diễn đàn hoàn toàn bùng nổ.
Một cái so sánh cá nhân nhưng cũng rất náo nhiệt trên diễn đàn, một cái thi*p ghi rõ nhiều cảnh báo dẫn tới rất nhiều trả lời.
"Kiều Tinh Tinh thế này có tính là công khai không? Bốn bỏ năm chính là công khai chứ?"
"Cũng chưa chắc đâu... Nếu thật sự vẫn là không thể nào giấu giếm."
"Không phải đều nói là độc thân sao? Cảm giác chính là cố ý nói như vậy sợ bị hiểu lầm?"
"Người ái mộ này tỏ nhan sắc thật quá xứng, vẫn một mực yên lặng nghĩ xem nhan sắc cô gái của ta hợp với diễn viên nào, hôm nay phát triển ý tưởng mới! Người ngoài ngành tốt hơn! Như vật cũng không cần tranh cãi với người hâm mộ của nhà trai!"
"Bị tiểu ca ca cười một tiếng thật như lật người sống lại. Có thể nói ta vốn là anti của Kiều Tinh Tinh sao? Hôm nay đi xem kpl cũng là trong lòng không yên, nhưng bây giờ ta vẫn không thích Kiều Tinh Tinh nhưng manh nha muốn làm fan cp của cô ấy và bạn học thì làm sao nha? Mặt chó bi ai?"
Phía dưới có không ít trả lời bày tỏ đồng ý với cô ấy.
"Ta cảm thấy không phải mình đang xem thi đấu, là xem phim thần tượng."
"Có vẻ như đối phương luôn bận công tác, Kiều Tinh Tinh không xem trọng người ta hả?"
"Gia Cát Lượng của tiểu ca rất xuất sắc, hắn hoàn toàn có thể đi thi đấu chuyên nghiệp, vậy là có tiền nha."
"23333, ngươi không thấy Kiều Tinh Tinh cũng tố cáo hắn già sao? Tuyển thủ chuyên nghiệp cũng chỉ 17 18 tuổi thôi."
Các loại đề tài về Kiều Tinh Tinh và kpl hỏa tốc lên hotsearch, càng nhiều người chạy đi xem trực tiếp. Số người xem truyền trực tiếp không ngừng tăng lên, Alex gần như lấp tức gọi điện thoại cho chị Linh, kích động gõ xuống một hiệp ước thường niên.
Chị Linh cùng fan đều như rơi vào trong mộng, thắng? Vẫn là không tranh cãi chút nào 2:0?
Cuộc thi đấu giải trí đến đây coi như kết thúc, tiếp theo chính là lễ ban thưởng.
Chu Ẩn trực tiếp về ghế khách quý, 4 người chiến thắng còn lại được nhân viên công tác dẫn tới hậu đài, chị Linh tiểu Chu đã chờ từ sớm, chị Linh đi lên ôm Kiều Tinh Tinh thật mạnh, gắng sức vỗ Kiều Tinh một cái.
"So với em lên nhận giải còn kích động hơn."
... Nói nhảm, nói giống như cô lấy được một giải thưởng vô cùng tin cậy vậy.
Kiều Tinh Tinh hỏi chị ấy lấy điện thoại, vội vàng đi nhìn bình luận, dĩ nhiên chủ yếu là khen ngợi. Ba lần chiến thắng liên tục, fan hâm mộ hẳn đã nâng cô xuất sắc đến tận trời rồi. Nhưng mà điện thoại vừa tới tay, nhân viên công tác bên Vương giả liền chạy tới.
"Tinh Tinh, lập tức phải mời ngươi trao thưởng cho tuyển thủ nhân khí cao nhất hàng năm, còn có khâu chụp hình chung, còn phải làm phiền ngươi tới đây một chút."
"Được." Kiều Tinh Tinh đem điện thoại thuận tay mà kín đáo đưa cho Vu Đồ, "Cầm giúp mình."
Sau đó kiền vội vã đi theo nhân viên làm việc, đi mấy bước lại trở về ôm nữ sinh tóc ngắn một cái, bắt tay tiểu ca mắt kính.
"Cảm ơn mọi người."
Sau đó lại vội vã chạy đi.
Nữ sinh tóc ngắn trực tiếp bối rối, cô muốn tính thử, hôm nay bị nữ thần ôm mấy lần,
Tiểu ca mắt kính đẩy mắt kinh, đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Ta cảm thấy ta phải chuyển thành fan rồi."
Vu Đồ cúi đầu cười một chút, ngay sau đó lại nhàn nhạt giấu đi. Ánh mắt hắn rơi vào điện thoại của Kiều Tinh Tinh. Cô dường như lại đổi ốp điện thoại khác, lấp lánh hết sức chói mắt.
Chị Linh còn đang hưng phấn không thôi, "2:0 ah, còn có thể triple kill, ta ngay cả nằm mơ cũng không dám muốn kết quả hoàn mỹ như vậy."
Chị chuyển hướng Vu Đồ: "Thầy Vu, cảm ơn cậu, lần này nhờ có cậu."
Vu Đồ phục hồi tinh thần, "Không cần khách khí."
2:0...
Đích xác là một hạ màn hoàn mỹ.
Bởi vì phải chờ đợi chụp hình chung, trao xong giải nhân khí, Kiều Tinh bị sắp xếp ngồi ở ghế khách quý một lúc. Lúc cô nhớ tới áo khoác dài của Vu Đồ, liền lặng lẽ chạy tới hàng sau cầm áo giúp cậu, lại bị mọi người vây xem.
Hoạt động này của chương trình khá dài, chờ chụp chung xong, Kiều Tinh lần nữa trở lại, đã hơn 9 giờ tối rồi.
Tiễn nhân viên công tác đi cùng, cô mở cửa ló đầu nhìn vào trong phòng nghỉ ngơi chỉ có mình Vu Đồ. Cậu ngồi dựa trên ghế salon, giống như đang thất thần.
Kiều Tinh Tinh đẩy cửa đi vào, bước chân nhẹ nhàng đi tới trước mặt cậu, đánh thức cậu.
"Chị Linh đâu?"
Vu Đồ ngẩng đầu, sau đó nhìn vào y phục trên tay cô.
"Chị ấy và tiểu Chu cùng người của bên Vương giả bàn chuyện rồi, bảo để tài xế đưa cậu về trước." Cậu vừa nói vừa đứng lên.
"Được." Kiều Tinh Tinh đưa áo đưa cho cậu, "Áo của cậu."
"Cám ơn." Cậu cúi đầu nhìn áo khoác dài, "Cậu đi lấy?"
"Đúng vậy, rất nhiều người nhìn mình."
Kiều Tinh Tinh hơi khát, tìm một chai nước suối trên bàn, đang muốn vặn nắp, nhìn thấy Vu Đồ, sóng mắt khẽ chuyển, đưa cho cậu.
Vu Đồ giúp cô mở nắp, lại đưa điện thoại cho cô, "Điện thoại của cậu."
"A." Kiều Tinh Tinh uống một ngụm, tìm số điện thoại của tài xế trên di động, "Vậy chúng ta về trước đi."
Vu Đồ rủ mắt, "Mình và cậu không cùng hướng, bên cạnh có trạm tàu điện ngầm, tự mình đi thôi."
"Đừng nha." Kiều Tinh Tinh không nói lên lời, "Cậu đi như thế nào được? Bên ngoài bây giờ cũng giải tán, cửa ra cũng xếp hàng đâu, cậu cứ vậy đi ra sẽ bị vây đấy."
Cuối cùng bọn họ dưới sự an bài của nhân viên công tác từ lối đi riêng biệt cùng nhau rời đi.
Xe bảo mẫu chạy trên đường trong bóng đêm yên tĩnh.
Kiều Tinh Tinh lên xe liền xem weibo, trước đó bị gián đoạn, cảm giác đã bỏ lỡ cả trăm ngàn lời khen ngợi.
Cô qua nhiên đã lên hotsearch, còn chiếm mấy vị trí, theo thứ tự là "Bạn học của Kiều Tinh Tinh", "Kiều Tinh Tinh Vương giả vinh diệu", "Kiều Tinh Tinh Bách Lý Thủ Ước".
Mặc dù cảm thấy Kiều Tinh Tinh Bách Lý Thủ Ước sẽ có nhiều lời khen ngợi hơn, nhưng cô vẫn không kìm chế được mở ra "Bạn học của Kiều Tinh Tinh".
Tạm thời không có blogger nào đăng nội dung này, phần lớn là kpl hoặc fan của cô.
#Bạn học của Kiều Tinh Tinh# Bạn học của Kiều Tinh Tinh đều đẹp trai như vậy, giá trị nhan sắc lớp cao trung của bọn họ muốn nghịch thiên sao? Tiểu ca tiến vào showbiz đi, giá trị nhan sắc này hoàn toàn không cần sợ hãi, IQ cao như vậy trình độ chơi game cao, fan có khi còn nhiều hơn Kiều Tinh Tinh.
Kiều Tinh Tinh: "..."
Ta không phục, ta không tin.
#Bạn học của Kiều Tinh Tinh# Tinh Tinh a, bạn học của người rất tốt nha, IQ và nhan sắc đều có đảm bảo, đối với đời sau rất tốt nha. Mau nói yêu đương đi, cùng nhau chơi game đừng làm cẩu độc thân. Ngươi tố cáo người ta già rồi, ngươi có suy nghĩ xem ngươi là bạn học của hắn, tuổi tác như nhau đó. Người ta không giận cô là tính khí tốt vô cùng.
Kiều Tinh Tinh: "..."
Đây là fan mẹ ruột càng xem càng thích cuối năm giục cưới và cha mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng thích?
#Bạn học của Kiều Tinh Tinh# Gia Cát Lượng thật sự quá đẹp trai, a a a, dùng vàng thật là đẹp trai, ta không phải fan của Kiều Tinh Tinh nhưng ta tuyên bố ta bị bạn học của cô ấy dụ làm fan rồi. Kỹ sư hàng không vũ trụ, lại ở Thượng Hải, vậy chắc là ở Viện số 8 đi, ta có một bạn học ở đó, ta muốn đi hỏi thăm một chút!
Kiều Tinh Tinh trước đó đều xem tới thích thú, nhưng thấy điều này, trong lòng liền giật mình, trong nháy mắt lý trí hoàn toàn trở lại.
Cô suy nghĩ qua, trở về cap màn hình trang chủ, ở trên "Bạn học của Kiều Tinh Tinh" khoanh một vòng, gửi qua wechat cho chị Linh.
Tinh Tinh: "Nghĩ biện pháp đưa cái hotsearch này tụt xuống, thật nhanh."
Tinh Tinh: "Các blogger truyền thông cũng đánh tiếng qua, không muốn nhắc tới thầy Vu, đã nhắc tới đều xóa bỏ, bất kể phí tổn."
Chị Linh rất nhanh trả lời lại:" Chúng ta không cọ nhiệt, đây là tự lên."
Tinh Tinh: "Em biết, tóm lại bất kể biện pháp gì, nhanh một chút xóa hết, em không muốn Vu Đồ bị chú ý quá nhiều."
Chị Linh:"Tại sao? Em cũng kéo cậu ấy lên đài."
Tinh Tinh: "Em không biết cậu ấy phải trở lại làm nghiên cứu khoa học."
Tinh Tinh: "Giới giải trí huyên náo như vật, sẽ làm ảnh hưởng đến cậu ấy, hơn nữa đang ở sở nghiên cứu cũng không thể cao điệu(ngược với khiêm tốn) như vậy."
Tinh Tinh: "Bất kể chi phí biết không? Hôm nay tin hẳn không ít, Vương giả bên kia cũng không nhất định bằng lòng chúng ta giọng khách át giọng chủ đâu."
Cô gõ chữ thật nhanh, liên tiếp gửi đi 3 tin.
Chị Linh: "Đã biết, lập tức đi làm, hầy, thầy Vu phải về sở nghiên cứu không nói với em sao?"
Đúng vậy...
Cô ở trên đài thi đấu cũng mới biết.
Kiều Tinh Tinh cất điện thoại di động, nhìn về phía Vu Đồ. Cậu đang lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa xe, toàn thân đều bao phủ bởi một bầu không khí yên lặng.
Dường như từ khi cô trở lại lần nữa, từ khóe mắt tới chân mày Vu Đồ đều chợt yên lặng đi, không giống như khi thi đấu tùy ý tự nhiên, không giống như cười nói như thường khi ở trên đài thi đấu.
Giống như, mấy ngày nay thỉnh thoảng cậu sẽ toát ra vẻ mặt này.
Qua một lúc lâu, Kiêu Tinh Tinh hỏi: "Vừa rồi trên đài thi đấu cậu nói nghề nghiệp là Kỹ sư hàng không vũ trụ, cậu thay đổi ý định, định trở về Sở nghiên cứu sao?"
"Đúng vậy."
"Quyết định khi nào?"
"Lúc ở Tây An." Vu Đồ trả lời ngắn gọn.
"Nga." Kiều Tinh Tinh dừng một chút.
"Vậy cậu khi nào đi làm?"
"Ngày mai."
Nhanh như vậy.
"Tinh Tinh."
"Ừ?" Kiều Tinh Tinh nghiêng đầu, nhìn cậu.
"Mình chắc là không thể tặng quà sinh nhật cho cậu rồi."
Kiều Tinh trong nháy mắt cụp mắt.
Tầm mắt cậu một mực nhìn đi nơi khác, giờ phút này lại chuyển về phía cô, vẻ mặt dưới ánh sáng bên ngoài xe chiếu lên có chút mơ hồ không rõ, mang một loại cảm giác không thể nói ra lời.
"Cho nên, hẳn là không thể tặng cậu Penta kill rồi."
Kiều Tinh Tinh muốn nói, ngươi vừa đưa ta chiến thắng rồi, ở cuộc so tài, so với penta kill thông thường lợi hại hơn nhiều.
Nhưng mà cô không có nói.
Cô có cảm giác, Vu Đồ đang hướng cô nói lời từ biệt. Nhưng rất nhanh cô liền cười nhạo mình suy nghĩ quá nhiều, cậu chỉ nói sau này không chơi game nữa thôi.
Như vật, sau này bọn họ sẽ thế nào?
Không có game, không có mỗi ngày sống chung, không có chung đề tài, vậy... biến thành trong wechat thỉnh thoảng hỏi thăm?
Dường như bọn họ cùng nhau trải qua một kỳ nghỉ dài ngày, bây giờ kỳ nghỉ của hai người bọn họ đều kết thúc, lại phải trở về quỹ đạo trước kia.
Trong lòng Kiều Tinh Tinh bổng nhiên sinh ra một nỗi hoảng sợ vô hình.
Giống như kết thúc không chỉ là kỳ nghỉ, còn có điều gì đó.
Hai người lại không lên tiếng, trong buồng xe yên tĩnh làm cho người phiền lòng ý loạn.
Xe bảo mẫu chạy qua một giao lộ, Vu Đồ mở miệng:"Mình xuống xe ở trạm tàu điện ngầm phía trước."
Kiều Tinh Tinh nhìn về phía cậu.
Tầm mắt Vu Đồ hơi rũ, "Chỗ này trở về rất thuận lợi."
"Chị Linh bảo chúng ta cùng ăn bữa khuya chúc mừng thắng lợi."
"Mình không đi, mai còn phải đi làm."
Xe dừng lại ngay sát cửa vào trạm tàu điện ngầm, Vu Đồ nói tạm biệt sau đó xuống xe, xe hơi chậm rãi chạy đi.
Ngoài cửa xe, bóng người Vu Đồ đi ngày càng xa, tài xế bắt đầu tăng tốc. Không, Kiều Tinh Tinh không muốn như vậy, không biết là như thế nào nhưng không thể như vậy được.
Cô dột nhiên bị thôi thúc, hô:"Dừng xe!"
Xe hơi dừng lại.
Cô mở cửa xe, chạy đuổi theo.
"Vu Đồ!"
Vu Đồ dừng bước, quay đầu.
Kiều Tinh Tinh chạy đến trước mặt cậu, thở hồng hộc, nhưng ánh mắt sáng giống như chứa đầy ánh sáng, cô nhìn anh, khẩn trương, nghiêm túc hỏi: "Vu Đồ, anh có nguyện ý ở bên em hay không?"
Người thông minh như vậy, nhất định biết có đúng hay không? Nhất định biết em thích anh biết bao.
Vu Đồ nhìn cô, ánh mắt của cô nhiệt tình mà hồn nhiên, xứng đáng được đối xử và những điều tốt đẹp nhất trên thế giới này, giống với cô gái mười năm trước chăm chú nhìn cậu.
Cậu biết chứ, vẫn luôn biết. Cậu cho rằng cô sẽ không nói ra, cuối cùng càng lúc càng xa. Cho nên ở những ngày cuối cùng trong kỳ nghỉ cậu buông thả như vậy, buông thả bản thân tự mình đi hoàn thành cam kết cùng cô đến khi thi đấu kết thúc.
Là cậu tham luyến không lý trí.
Vu Đồ chậm rãi nắm tay thành quyền, song khi mở miệng, thanh âm lại lạnh lẽo không có ôn nhu: "Tinh Tinh, em thuộc về thế giới rực rỡ ngoài kia, mà tôi thuộc về một thế giới khác."
Mau mắn đồng hành nhất thời, nhưng nhất định phải mỗi người một ngả.
Cậu nói:"Chúng ta không thích hợp."