Em Là Ngôi Sao Nào? - Chương 43

Tác giả: Thường Đông

Chương 43: Bóng rổ
Giọng nói của Giang Dữ không tính là quá cao, anh dùng âm điệu chỉ có anh và Ninh Nhuệ Tinh có thể nghe được, cho nên với góc nhìn của đám đông thì chỉ thấy môi anh khẽ động giống như là đang nói cái gì đó nhưng căn bản lại không nghe rõ được cho dù là một chữ hoặc là một câu, chỉ có thể nhìn rõ động tác của anh.
Cho dù không nghe thấy Giang Dữ đang nói những gì nhưng gần như theo vô thức, suy nghĩ của tất cả mọi người đều cho rằng Giang Dữ có lẽ đã từ chối rồi.
Rốt cuộc thì anh cũng đã đem chai nước suối vừa nãy nhận được lần nữa đưa trả lại cho nữ sinh đó, phần lớn những nữ sinh ngồi trên khán đài rõ ràng bởi vì động tác của Giang Dữ mà hung hăng thở phào một hơi. #Kithara_team#
Cũng có người ngồi ở chỗ cách bọn họ đứng khá gần nhìn thấy động tác vặn mở nắp chai vừa nãy của Giang Dữ liền không tránh được có chút nghi hoặc, đã muốn đưa trả lại chai nước suối vậy tại sao còn phải giúp vặn mở nắp chai?
Một lúc sau, nhà thi đấu thể thao vốn dĩ đang yên tĩnh lại dấy lên một mảnh rối loạn.
Chính là thấy nữ sinh kia hơi hơi nhón chân lên, cô gái ấy nhấc tay đem miệng chai nước đưa đến bên môi Giang Dữ.
Ai ya, đây quả thật là trực tiếp hơn nhiều so với Tưởng Hàm.
"Trời ơi, đây là có ý muốn trực tiếp đút nước cho Giang Dữ sao?"
"Má ơi, cái này so với Tưởng Hàm còn chủ động hơn, còn không cần mặt mũi hơn nữa sao?"
......
Thời gian từng phút từng giây trôi qua nhưng Giang Dữ lại không có hành động gì, chỉ một lòng hăng hái nhìn chằm chằm vào Ninh Nhuệ Tinh.#Kithara_team#
Cái gì vậy? Bảo cô đút nước cho uống nhưng lại không thấy anh uống nước, trong lòng Ninh Nhuệ Tinh lặp đi lặp lại câu hỏi này. Âm thanh xung quanh ồn ào, huyên náo, cô thậm chí còn không có chút hoài nghi nào về việc bản thân mình nghe thấy tiếng cười như có như không, mang theo một chút ý vị "đang xem náo nhiệt, không chê việc lớn" tràn đầy trong đó.
Cánh tay giơ lên cao không tránh được có chút mỏi, lúc Ninh Nhuệ Tinh đang muốn đổi tay để thả lỏng cánh tay một chút thì lại thấy Giang Dữ hơi hơi khom người xuống, cúi đầu, giữ chặt lấy cổ tay của cô.
Thuận theo động tác này, trong nhà thi đấu thể thao vang lên một trận tiếng huýt sáo, âm thanh kìm chế đè ép xuống nhưng bởi vì số người quá nhiều nên vang vọng đặc biệt rõ ràng. Trên sân không ít người đã trừng lớn đôi mắt, một số người ngồi ở vị trí khá xa thậm chí còn đứng hết cả lên chỉ để có thể nhìn thấy rõ ràng hơn một chút.
Rơi vào trong mắt người ngoài thì tình cảnh trên sân vốn dĩ là do nữ sinh chủ động đút nước đã cứng nhắc biến thành Giang Dữ chủ động đến uống nước.
Ninh Nhuệ Tinh có thể cảm giác được ánh mắt từ bốn phương tám hướng đều đang tập trung vào trên người cô, lại đối diện với đôi mắt sâu xa của Giang Dữ, nơi đáy mắt chứa đầy sự nóng bỏng, trái tim của cô khẽ hẫng một nhịp, hai má không tránh được có chút nóng lên, cô bất giác di chuyển ánh mắt sang nơi khác.
Tiếng cười thấp vang lên từ trên đỉnh đầu, kèm theo đó còn có giọng nói anh đã cố ý đè ép xuống.#Kithara_team#
"Vừa nãy anh đang nghĩ", Giang Dữ thấp giọng giải thích, "Là muốn trực tiếp hôn em hay là uống nước."
Hai hàng lông mi của Ninh Nhuệ Tinh khẽ run run, cô ngước mắt lên nhìn anh, rõ ràng có chút kinh ngạc cùng với cảm giác nghĩ lại mà sợ hãi.
Nếu như thật sự để cho Giang Dữ ngang nhiên ở trong nhà thi đấu thể thao này hôn cô, nói không chừng tối hôm nay hai người các cô sẽ trực tiếp được đưa lên thành tiêu đề tin bát quái của diễn đàn trường học. Nói không chừng qua thêm mấy tuần nữa, đi trên đường cũng sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ đó.
Đối với mối quan hệ giữa mình và Giang Dữ, cô tuy rằng có thể dũng cảm thừa nhận nhưng lại không đại biểu cho việc cô dám cùng với Giang Dữ ở những nơi công cộng, trong những trường hợp công khai làm ra những hành động mang tính thân mật một cách bất ngờ, như vậy đã vượt quá phạm vi lễ nghĩa, liêm sỉ mà cô nhận thức được rồi.#Kithara_team#
Nhìn thấy phản ứng của Ninh Nhuệ Tinh, Giang Dữ nhẹ cười một cái, anh nhấc tay lên xoa xoa mái tóc của Ninh Nhuệ Tinh, gương mặt rõ ràng hiện lên sự vui vẻ, "Sau đó nghĩ lại một chút, em có lẽ không thích anh ở trước mặt nhiều người như vậy hôn em, hơn nữa", Giang Dữ ngừng một chút, "Như vậy không tránh được có chút cảm giác đang lòe thiên hạ."
Ninh Nhuệ Tinh bởi vì lời nói của Giang Dữ mà chợt ngây người, thiện cảm đối với Giang Dữ ở trong lòng cô lại càng tăng cao hơn.
Anh luôn luôn nghĩ chu đáo như vậy, đúng là người biết tiến biết lui, làm việc thỏa đáng, quả thật là rất khó để người khác không động lòng với anh.
Giang Dữ thu lại bàn tay của mình, anh đứng thẳng người lên, kéo lấy tay của Ninh Nhuệ Tinh, dắt theo cô đi ra khỏi nhà thi đấu thể thao.#Kithara_team#
"Ơ, anh không phải là phải chơi bóng rổ sao?" Đối với hành động của Giang Dữ, Ninh Nhuệ Tinh có chút ngạc nhiên.
"Chỉ chơi hiệp đầu thôi." Giang Dữ lời ít ý nhiều giải thích.
Anh đã rất lâu rồi không tham gia các loại thi đấu giữa các khoa như thế này nữa, vẫn là bị người khác cố gắng lôi kéo đến, hôm nay toàn bộ thân thể và trái tim anh đều tập trung ở trên người Ninh Nhuệ Tinh, tất nhiên không nỡ lãng phí một giây một phút nào để có thể ở cùng một chỗ với cô.
Đợi ra khỏi nhà thi đấu thể thao, tiếng còi trận đấu từ phía sau lưng xa xa truyền đến, Ninh Nhuệ Tinh có chút ngẩn ngơ.
"Thật đáng tiếc", cô nói, có chút lấy làm tiếc, "Em còn cho rằng có thể xem được anh chơi bóng rổ nữa chứ."
Có thể quang minh chính đại vì anh mà kêu gào, la hét, vì anh ném bóng vào rổ mà vỗ tay cổ vũ, giống như những người khác đang ngồi ở trên khán đài kia.
Điểm không giống nhau đó chính là cô lấy thân phận là bạn gái của anh.
"Thời gian vẫn còn sớm, đợi lát nữa sẽ có cơ hội." Giang Dữ thấp giọng nói một câu.#Kithara_team#
"Cái gì?" Cơ hội gì cơ?
"Xem anh chơi bóng rổ." Giọng nói của anh, từng câu từng chữ dường như là được bọc trong một lớp mật ong, thuận theo làn gió rơi vào trong tai của cô.
"Bóng rổ chỉ chơi cho một mình em xem."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc