Em Là Độc Dược - Chương 06

Tác giả: Tử Vy Bạch Sắc

Hôm nay anh lại nằm mộng xuân, trong giấc mộng người phụ nữ kia vẫn hiện lên một cách vô cùng tự nhiên, cảm giác chạm đến da thịt người đó dường như vô cùng quen thuộc, mát lạnh và mềm mại, mùi hương trên người cũng vô cùng dễ chịu khiến người ta yêu thích. Người phụ nữ trong mộng đó dưỡng như chưa một lần nào từ chối sự tiếp cận của anh, cũng chưa bao giờ tránh né anh, mặc cho anh hôn, anh vọng động, anh chiếm đoạt, anh càng quấy, mỗi đêm nằm mộng đều cùng người phụ nữ đó hoan ái hết lượt này đến lượt khác. Nhưng chưa một lần anh thấy rõ mặt người đó ra sao.
Mỗi lần anh nằm mộng, đều đến gặp người phụ nữ đó trong một căn phòng tối mờ mờ, mở cánh cửa ra là thấy người đó đang ăn mặc mỏng manh chờ đợi mình. Hôm nay cũng vậy, chỉ là lòng dâng lên cảm giác bất an, đứng trước cánh cửa anh cơ hồ nghe thấy âm thanh gì đó phát ra từ trong căn phòng, hiệu ứng cách âm cũng coi như là tốt, duy chỉ có cánh cửa này là không ngăn được âm thanh truyền ra ngoài. Bàn tay đặt lên nắm cửa chợt khựng lại, anh đột nhiên không muốn bước vào nữa, nhưng giống như ép anh phải nhìn vào trong, cánh cửa dần dần mờ đi và trở nên trong suốt, anh dõi mắt nhìn và có thể thấy được chuyện đang xảy ra là gì.
Khung cảnh ở trong hệt như phòng khách rộng lớn trong nhà của Mị, cũng là bộ salong đó, cũng nhìn thấy được căn hộ đối diện đó, thiết kế gần như lộ thiên đó. Không sai đây chính là căn hộ của cô!!! Trên bộ salong, hai bóng dáng trần trụi quấn chặc lấy nhau, người phụ nữ tựa đầu lên tóc của người đàn ông, còn người đàn ông lại đang ngặm chặt bầu иgự¢ xinh đẹp của người phụ nữ, không bật đèn bên trong đều có phần tâm tối, bóng dáng của hai người đó lại đứng ngược sáng, không nhìn rõ mặt là ai, chỉ thấy được giao động trên người bọn họ đang rất kịch liệt. Cơ thể người phụ nữ run rẩy dữ dội bị người đàn ông, một lần rồi lại một lần ấn lên rồi kéo xuống đâm vào nơi sâu nhất. Tiếng rên rĩ ՐêՈ Րỉ cũng bị truyền trọn vẹn đến tai Lôi.
Đến khi người đàn ông phát hiện được sự theo dõi của anh, thì cũng là lúc anh giật mình tỉnh giấc, trên người mồ hôi ra ướt đẫm. Một phút kinh ngạc khi người đàn ông đó xoay mặt đối diện nhìn anh, gương mặt đó, biểu tình đó, tuấn tú mà lạnh lùng đó, không ai khác chính là anh!!!
Trong đầu là một mớ hổn độn, giờ này chỉ tầm hai giờ sáng, nhưng tỉnh dậy bất ngờ như thế này anh khó lòng mà ngủ lại được. Cảm giác khó chịu khi từ chỗ của cô trở về vẫn khiến anh cảm thấy bức rức không yên. Lần đầu tiên, anh dành cả ngày cho một người phụ nữ, lần đầu tiên anh bồi phụ nữ nói chuyện, lặng thinh nghe những câu chuyện của cô, tức giận và bất bình thay cho cô, cảm giác từ áy náy chuyển thành chua sót rồi trở nên câm hận, câm hận những gã đàn ông lợi dụng cô xâm phạm cô, nhưng rồi lại càng hận chính mình.
Cô kể cho anh nghe rất nhiều rất nhiều chuyện, nhiều đến anh không nhớ nổi số lượng, nhưng tất cả người đàn ông trong câu chuyện của cô đều xấu xa và tham lam cơ thể của phụ nữ. Lừa gạt, dụ dỗ, phóng túng trên người phụ nữ.
Năm đó, khi anh vừa giao cho cô chìa khóa căn nhà này không lâu, cô cũng chỉ như nữ sinh trung học 17 - 18 tuổi, bản thân cô rất ít khi ra ngoài, nhưng lại thích đi khỏi căn hộ vào lúc tối muộn. Lúc ấy, xung quanh khu chung cư còn vắng vẻ, mỗi ngày xe buýt chạy chuyến cuối cùng qua đây là vào lúc 10h. Hôm đó cô cũng lang thang đi xuống tầng, sau đó bắt được một chuyến xe buýt, nhưng đến khi lên xe thì mới nhớ ra bản thân quên mang theo tiền. Tài xế xe buýt kia nhìn cô ăn mặc phong phanh lại ra ngoài tối như vậy thì liền nổi ra ham muốn, ông ta nói chỉ cần cô cho ông ta hôn một cái, sờ một cái, ông ta sẽ miễn phí tiền đi xe buýt cho cô.
Cô nhìn ông ta, rồi để mặc ông ta ngồi trên ghế lái ấn cô lên vô lăng mà hôn tới tấp, bàn tay ông ta sờ soạng khắp người cô, chen vào trong vạt áo của cô, cười cợt sự phóng túng của cô khi bên trong chẳng có lớp nội y, nắm lấy vạt áo của cô kéo ra đem cơ thể xinh đẹp tham lam nhìn ngắm, ông ta gặm cắn khắp người cô rồi rong ruổi một đoạn tình triều nơi hoa mật. Xong xuôi ông ta quả thật không tính tiền xe buýt của cô nhưng cô không còn muốn đi nữa. Đó là lần đầu tiên cô biết, đàn ông hoan ái với cô chưa hẳn là kẻ thù của cô và không nhất thiết phải Gi*t ông ta.
Sau đó, cô bắt gặp ông ta nhiều hơn, ông ta lúc nào cũng dùng ánh mắt gian tà nhìn cô và thi thoãng cũng hoan ái với cô để miễn vài đồng tiền đi xe buýt.
Nhưng những màn đê tiện đó không nhất thiết phải xuất hiện ở chốn không người. Có một lần, khi cô đi tàu điện ngầm vào đến vùng phía Bắc của thành phố, ngồi trong tàu, cô có nhìn thấy một gã đàn ông trung niên bụng phệ ngồi cạnh một người phụ nữ hình như còn rất trẻ chỉ mới ngoài hai mươi thôi. Từ chỗ cô đến chỗ bọn họ là vượt qa một hàng rào người đang đứng, xuyên qua khe hở của đám người cô nhìn thấy bàn tay gã đàn ông kí đang vuốt ve bắp chân trắng noãn của người phụ nữ đó, bàn tay ông ta chậm chạp vuốt ve lên xuống thấy được gương mặt người phụ nữ phiếm hồng nhưng không đẩy tay ông ta ra. Bàn tay kia càng lúc càn rỡ thậm chí là xâm nhập vào trong cả quần áo lót của người phụ nữ.
Khi cô còn đang nhìn sang thì đột nhiên cảm thấy bầu иgự¢ của mình bị người ta lướt qua, ngẩn đầu nhìn người đàn ông râu quai nón đang nhéo định giơ tay ra làm chuyện xấu xa đó lần thứ hai khiến ông ta giật thót, nhưng rồi cô dung túng ông ta, đem cánh tay ông ta chen vào trong áo tay cho ông ta bắt được con thỏ nhỏ, ông ta liền thỏa thích xoa nắn, sau đó thì đám đàn ông đang đứng hoặc là ngồi cạnh cô cũng bắt đầu chạm lên người cô, bọn họ vây xung quanh cô, kéo vạt áo hai dây của cô tuột xuống rồi trực tiếp nắm lấy ภђũ ђ๏ค mà trêu chọc... thậm chí từng người trong số họ còn không quan tâm đây là chốn đông người mà cưỡng chiếm cô, hoan ái với cô. Sau đó thì cô biết được đàn ông chính xem hoan ái công khai là một điều gì đó vô cùng kích thích.
Đến không lâu trước đây, khi cô đang ở trong nhà, có một nhân viên giao hàng đi đến nhà cô chuyển phát những món hàng mà cô đã đặt, thấy một cô gái xinh đẹp ăn vận phóng khoáng bước ra, nhất là cơ thể cô lại đầy đủ, căng mọng như vậy, anh ta vô cùng hứng thú, nhân lúc cô kiểm hàng, anh ta dò hỏi trong nhà cô còn có ai không và hỏi cô sống một mình hay sao, có người yêu chưa. Thì cô liền thừa nhận cuộc sống đơn giản có chút cô độc của mình, thấy thái độ anh ta thân thiện, mà anh ta nói món hàng trên tay cô cũng là món hàng cuối cùng mà anh ta phải giao, nghĩ nghĩ cô liền chiều theo yêu cầu của anh ta mời anh ta vào nhà làm khách.
Đối với khách, cô bao giờ cũng tiếp đón đầy đủ, cô mời anh ta uống trà, anh ta cũng vui vẻ uống trà, hai người trò chuyện một lúc, sự ăn mặc tùy tiện của cô khiến cả người anh ta càng lúc càng nóng lên, bàn tay cũng bắt đầu động đậy, dưới bàn, nó sờ soạn bắp đùi của cô, vén lên cao hơn, mãi cho đến khi anh ta nhận ra hành vi của bản thân lộ liễu như thế nào, thì cô chỉ đơn giản hỏi, anh ta có phải muốn cơ thể cô không, cười mị hoặc, sau đó đem vạt áo của bản thân vén lên cao rồi thoát ra, bản thân chủ động đem bàn tay anh ta sờ soạng người mình rồi còn hỏi thích không. Chỉ 3 giây sau, anh ta đã bắt đầu rong ruổi trên cơ thể của cô. Đó là lần đầu tiên cô biết rõ, đàn ông thích chủ động trong cuộc cầu hoan, nhưng phụ nữ càng chủ động họ lại càng thích hơn.
Trước anh ta, đa số đàn ông trong chung cư cao cấp này đều đã từng ít nhất đến nhà cô một hai lần, bọn họ trước đều muốn trao đổi làm quen với hàng xóm của mình, sau đều muốn giao tiếp bằng thân thể với cô, bọn họ nói họ rất thích cô, thích cơ thể cô, thích luôn cả tính cách dễ giải của cô, những người phụ nữ khác không ai có thể thoải mái như cô, họ muốn trêu đùa cơ thể cô, cô tùy ý, họ muốn nhìn ngắm cơ thể cô, cô liền đem bản thân trở nên trần trụi cho bọn họ nhìn, cho họ chiêm ngưỡng, họ muốn hoan lạc với cô, cô cũng tùy tiện phóng túng cùng với bọn họ. Họ nói là do có nhu cầu, nên mỗi lần thiếu thốn phụ nữ họ đều tìm đến cô để giải tỏa.
Có lần hai ba người đàn ông đến nhà cô, cô liền hào phóng tiếp hết tất cả bọn họ, trước mặt cô ngồi vào lòng một gã đàn ông theo ý thích của hắn ta, cơ thể dựa về sau, xem anh ta là chiếc ghế dựa thứ hai để tựa vào, hai người đàn ông còn lại thì ngồi hai bên cạnh cô, tay vừa nâng ấm tích chăm vào bình trà thì người đàn ông ngồi phía sau cô bắt đầu vọng động, cô vừa cười dụ tình với hai gã đàn ông trước mặt trong khi bàn tay của gã đàn ông phía sau che vào vào vạt áo, xoa nắn đôi thỏ của mình, bàn tay hắn ta càng lúc càng càn rỡ, nhưng trên mặt cô không có chút biểu tình nào vẫn cười nói như thường. Ánh mắt của hai gã đàn ông bên cạnh càng nóng lên, bàn tay trong vạt áo của cô càng hung hăng dao động, cuối cùng nhất quyết tự tay hắn ta cởi bỏ áo ngoài của cô, bên trong không nội y nên đôi thỏ trắng bị nhào nắn cứ hiển hiện trong mắt ba gã đàn ông. Đã bị lộ ra rồi, cô cũng không cần che chắn.
So với hai gã đàn ông đang cố giữ bình tĩnh, cô còn bình tĩnh hơn, gương mặt khôn đỏ, không lúng túng, không ngại ngần, bầu иgự¢ xinh đẹp cứ tự nhiên khoe mẻ, ánh mắt bọn họ đều không thành thật nhìn tại chầm chầm tại đó, cô cũng chẳng mấy quan tâm, cái họ muốn chính là cái cô muốn. Mà cái họ muốn chính là cô thỏa mãn bọn họ. Xoa nắn đã, bàn tay kia của gã ngồi sau cũng dời xuống bên dưới, kéo chiếc váy rời của cô tụt xuống đất, nửa bên dưới cơ thể cũng trưng ra. Hôm đó bọn họ đều rất mạnh mẽ, một người còn lên đỉnh mấy lần, xong xuôi ai nấy đều tâm thần thanh sản, cô còn không thèm mặt lại quần áo đứng trước cửa tiễn họ ra về.
Sau lần đó, mỗi lần đàn ông đến gặp cô cũng đều bỏ qua bước trà nước mà trực tiếp lăn lộn trên người cô, thậm chí có người gấp rút còn chưa kịp đóng cửa đã ấn cô lên tường mây mưa, có lần còn ngay trên hành lang, trong thang máy, trước cửc căn hộ. Mà hành lang đều có gắn camera, những người bảo vệ chung cư cũng vài lần tìm đến cô để hoan ái. Do đó lần cô gặp tiểu thuyết gia kia chính là bắt gặp tình cảnh như vậy, anh ta nói cô rất thích hợp làm hình mẫu cho nhân vật nữ chính của anh ta, vài lần đưa ra điều kiện lên giường với anh ta, chụp ảnh rồi quay phim để có thêm nhiều tài liệu viết. Cô chia sẻ cho anh ta biết bao nhiêu là kinh nghiệm của mình, còn rất rộng lượng giao hẹn với anh ta mỗi sáng khi anh ta cần có thể cho anh ta nhìn.
Có hôm, khi cô đang cho anh ta xem thì một đám bạn của anh ta kéo vào, đó là lúc cô đều đã thoát sạch, cả người đều Tʀầռ tʀʊồռɢ, đám đàn ông kia đều chảy hết cả nước giãi nhìn cô, sau đó không hiểu sao đám người kia cười thỏa mãn đưa tiền cho tiểu thuyết gia kia, anh ta có hỏi nếu có lần sau thì cô cũng đừng có ngạc nhiên, rồi dúi một ít tiền lẻ vào người cô. Sau đó là tiếp tục cầu hoan với cô.
Giọng điệu kể truyện của cô cũng rất bình thường, giống như chuyện để tất đàn ông đều có thể tùy tiện trên người mình không phải là chuyện xấu hổ gì. Nhưng rơi vào tai anh chẳng khác nào cô đang tự hủy hoại bản thân cô dung túng, cô chấp nhận, cô dễ giải, cô mặc kệ đàn ông xâm chiếm cơ thể mình. Anh cảm thấy uất ức cho cô, cảm thấy chua xót cho cô, nếu cố biết tất cả những người đàn ông đó đang luôn lợi dụng cô thì liệu rằng cô có cho phép họ làm như vậy không? Phụ nữ thủ đoạn, phụ nữ gợi tình, phụ nữ trêu chọc đàn ông, đó là cô, nhưng bản chất cô giống như tờ giấy trắng, bị người ta hất mực, cô không biết và cũng không hiểu gì, cô không có giới hạn và tự nhiên với đàn ông.
Cô là của tất cả mọi người đàn ông, nhưng không ai là của cô.
Sau đó dường như anh nghe cô kể nhiều chuyện hơn nhưng không lọt tai bất kì ngôn từ nào, anh đã vô cùng vô cùng bất bình, càng lúc càng cảm thấy rõ ràng bản thân xấu xa đến độ nào, ác độc đến độ nào. Cảm giác bức bối dâng lên khiến lòng anh tràn ngập trong lửa giận vô hình. Anh có cảm giác hình như mọi thứ đã đi chệch quỹ đạo, cô không còn là cô bé ngây thơ, đơn thuần để lại dấu ấn sâu trong lòng anh nữa, bây giờ cô cũng ngây thơ, đơn thuần nhưng thân thể của cô bị biết bao gã đàn ông vấy bẩn. Nụ cười của cô dành cho anh cũng đã từng với bao người đàn ông khác, sự xinh đẹp mà anh nhìn thấy cũng đã là của biết bao người, cơ thể của cô cũng bị chiếm đoạt.
Nhưng anh có cảm giác anh phải chịu trách nhiệm với cô, nếu đó không phải là cô có lẽ anh đã bài xích một người phụ nữ phóng túng như vậy, cố tình cô tốt đẹp như vậy, cô thanh khiết như vậy anh lại đem cô nhúng vào vũng bùn. Những người đàn ông kia liệu ngoài cơ thể xinh đẹp và sự hào phóng của cô ra thì liệu có quan tâm đến cô sẽ bị bôi nhọ như thế nào, những người đàn ông kia có để ý đến danh dự và nhân phẩm của cô, những đàn ông kia có thể đảm bảo cho cô không bị kẻ khác lợi dụng cô. Không, họ hoàn toàn không quan tâm tới điều đó, bởi vì cô dễ giải, bởi vì cô phóng túng, chính cô cũng không cảm thấy sai lầm.
Hoặc nếu anh có thể có suy nghĩ như những gã đàn ông kia, cô phóng túng vì cô muốn, thì anh cứ mặc kệ cô, cô tùy tiện, anh cũng không cần quan tâm, trên cơ bản anh có thể thờ ơ với cô, có thể mặc cô muốn làm gì thì làm, thậm chí cũng có thể yêu cầu cô hoan ái với anh. Nhưng không biết vì sao trong lòng anh cảm thấy càng lúc càng không thoải mái, càng lúc càng sinh ra cảm giác ghen tị. Anh ghen tị sao? Anh bắt đầu mất đi lí trí để khống chế suy nghĩ bản thân, những chuyện xảy ra với cô ban ngày lại tái hiện trước mắt anh, từng câu từng chữ, từng hành động của cô làm anh bắt đầu cảm thấy giao động, một loại dao động chưa từng có.
Khi cô đem cơ thể mình, thờ ơ cho gã tiểu thuyết gia kia xem, trong lòng anh sinh ra sự đố kị.
Khi ngửi được mùi hương thơm tho trên người cô, mùi hương mà biết bao gã đàn ông khác đã từng thưởng thưởng thức qua, anh cảm thấy miệng chua chát.
Khi hôn lên môi cô, cảm nhận sự thành thục trong môi lưỡi của cô, là do cô đã quen với việc dùng nụ hôn để quyến rũ đàn ông, lòng anh sinh ra sự mất mát.
Và khi quấn quýt cùng với cô, nhìn thấy những vết bầm tím mờ mờ trên người cô, là do gã đàn ông D đã ૮ɦếƭ gây ra, anh cảm thấy bất lực, hối hận, nuối tiếc.
Trong nội tâm anh hình như cảm thấy có cái gì đó ê ẩm, rồi đau đớn, cái gì đó khởi đầu từ lâu, nhen nhóm và sinh sôi, nhất là khi anh nhận ra, cô càng lúc càng giống người phụ nữ trong mộng của anh...
Nếu anh nhớ không nhầm, người phụ nữ kia lần đầu tiên xuất hiện trong mộng của anh cũng đã là chuyện của vài năm trước, thậm chí, nếu không lầm thì chính là ngay cái ngày mà cô thực hiện nhiệm vụ đầu tiên mà anh giao cho. Anh là một người lãnh tình, trước nay đối với phụ nữ vốn không có nhiều hứng thú cũng không muốn tìm thứ gọi là hoan lạc trên cơ thể phụ nữ, anh nghĩ nếu có thể có một người có thể khơi gợi được hứng thú và Dụς ∀ọηg của anh thì người đó chỉ có thể là người phụ nữ anh yêu. Trong số những người đàn ông mà anh quen biết, đa phần họ đều tùy tiện với phụ nữ, họ có thể giao hoan rồi dụ dỗ và lợi dụng phụ nữ. Nhưng những người đàn ông mà anh tôn trọng lại không như vậy.
Ngày đó Hoắc đại từng nói với anh. “ Đàn ông với phụ nữ đều như nhau, nếu anh là là một người đàn ông lăng nhăng thì đừng bao giờ đòi hỏi phụ nữ phải giữ gìn cho anh.” Đàn ông luôn lấy cớ có nhu cầu sinh lí để trêu đùa phụ nữ, vậy phụ nữ cũng có nhu cầu sinh lí riêng vậy. Huống hồ, không phải là không có cách tự giải quyết, chỉ là họ luôn muốn tìm một cái gì đó hay ho để làm thú tiêu khiển cho mình mà thôi.
Cũng có lần anh hỏi Mộ Lăng về chuyện phụ nữ, anh ta trả lời rất thẳng thắng. “ Người và thú khác nhau, con thú giao phối là vì cần sinh sản để duy trì nòi giống, nhưng dân số con người đã đông như vậy rồi, nên người đã tiến bộ hơn mà có hai chữ tình yêu.” Khi anh thực sự yêu một người phụ nữ, anh chỉ có thể suy nghĩ cho cô ấy, chỉ có thể có phản ứng với cô ấy và chỉ được cầu han khi có sự đồng ý của cô ấy. Đó là tôn trọng phụ nữ và cũng là duy trì sự tự tôn và tự trọng của một người đàn ông.
Một người đàn ông tùy tiện với người phụ nữ này người phụ nữ khác là một điều không đáng tự hào, nhất là khi anh ta đã hứa với một cô gái là suốt đời chỉ có một mình cô ấy, dùng lời ngon tiếng ngọt thề nguyền để mua chuộc lòng tin của cô ấy. Nếu anh ta lăng nhăng thì chẳng khác nào, hủy đi tự tôn tự trọng của một người đàn ông, ngay cả lời hứa với một người phụ nữ cũng không giữ được.
Trong lòng anh cơ hồ dâng lên một nỗi lo lắng, cũng cảm thấy tức giận. Tức giận bản thân đã quá vô tâm với cô, đã quá thờ ơ với cô, đã quá không để ý đến những lời đồn thổi kia, chắc có lẽ anh cũng sẽ không ngờ là cô có thể phóng túng đến mức độ này, tất cả đều là lỗi của anh.
Vậy cô đã thay đổi từ khi nào?
Những năm tháng ở bên cạnh Ám Lĩnh, cô cũng từng có gửi vài lá thư đến cho anh, thông báo rằng cuộc sống bên kia rất tốt, bà ấy tuy rằng có nghiêm khắc nhưng cũng vô cùng dễ chịu với cô, một ngày của cô cũng rất đơn giản, buổi sáng cô có thể thoải mái thong dong, cô cũng có quyền có những sở thích như những đứa trẻ khác, lúc đó, bà ấy đều dễ dàng thuận theo sở thích của cô, Ám Lĩnh cho cô coi phim hoạt hình, hoặc là chơi 乃úp bê, chơi game gì đó, đến chiều thì phải cùng bà luyện tập phương pháp Gi*t người. Nhưng ngoài những thông tin đơn giản đó ra anh không biết cô sống và luyện tập như thế nào. Những năm đó có quá nhiều chuyện xảy ra, anh không thể đến thăm cô và cũng không gửi lá thư hồi đáp nào. Có lẽ vì anh thờ ơ lạnh nhạt với cô nên dần cô cũng thôi không gửi nữa...
Vài năm sau anh đến đón cô về, đó cũng là lần đầu tiên sau nhiều năm anh gặp lại cô, cô đã khác, cô xinh đẹp, cô quyến rũ, cô có thể ngang nhiên liếc mắt đưa tình với anh cũng như biết bao nhiêu người đàn ông khác, sau đó thì anh giao nhiệm vụ cho cô làm. Những nhiệm vụ đầu tiên đều có cấp độ khó từ từ và chuyện cô phóng túng với đàn ông cũng truyền ra, cô kiều mị, Gi*t người như thế nào cũng được đám người trong Hắc Long bang truyền tai nhau và thậm chí là lan ra cả các thế lực bên ngoài. Họ bắt đầu biết về đóa anh túc kiều diễm, chứa loại độc dược mê người và khó cưỡng nhất. Tin đồn càng lúc càng nhiều, nhiệm vụ cô thực hiện càng lúc càng khó khăn hơn, càng có tính nguy hiểm cao hơn.
Điều đó dường như tỷ lệ thuận với việc người phụ nữ kia càng lúc càng xuất hiện trong giấc mộng của anh nhiều hơn, không phải bất kì khi nào anh gặp cô ấy cũng phải hoan ái, anh cũng nói chuyện, uống nước, thậm chí là có lúc từng xem người phụ nữ đó là người thật. Người phụ nữ trong mộng đó cũng quyến rũ cũng thích mặc đồ ngủ phóng khoáng để trêu chọc anh, cũng không hề bài xích sự xâm phạm của anh. Nhưng người phụ nữ kia là duy độc của anh, trong mộng anh có quyền bắt người phụ nữ đó hứa chỉ có thể là của mình anh, còn cô, anh không làm được, sự dễ giải của cô là do một tay anh gây nên, sự tùy tiện của cô là do anh ban cho, chính anh dẫn cô đi gặp Ám Lĩnh, chính anh giao nhiệm vụ cho cô. Tất cả suy nghĩ của anh đều đi vào bế tắc.
Đột nhiên anh nghe đâu đó trong lòng một giọng nói cất lên. “ Anh có thể khiến cô ấy là duy độc của anh!“. Giống như hiểu ra được chuyện gì đó anh ngồi bật dậy, trong lòng thổn thức, một suy nghĩ vừa lóe lên khiến anh thôi không nghĩ ngợi ௱ôЛƓ lung nữa. Anh chỉ sợ cô sẽ từ chối anh, tư tưởng của cả hai đều khác biệt như vậy, nhưng không sao anh sẽ kiên trì đến cùng, anh sẽ thuyết phục cô, anh sẽ bảo vệ cô, anh sẽ không để đám đàn ông kia tùy tiện lợi dụng cô nữa. Nếu sai lầm là do anh, thì anh sẽ dùng cả đời để bù đắp cho cô.
Đến khi anh nhận ra điều đó, nhìn đồng hồ, bây giờ đã là 6h 20 phút, bước chân của anh còn chưa kịp rời khỏi thì anh nghe nói Hà Tiêu theo mệnh lệnh của Hoắc đại, đang triệu tập một số người quan trọng của Ám vệ nhân đến gấp, trong đó có cả Mị.
Lúc anh đến nơi thì vừa kịp lúc ông ta đang phân phó những Ám vệ thi hành những nhiệm vụ của Hoắc đại xong, anh không nghe thấy gì, chỉ thấy Mị cười cười nhìn anh rồi bước ra ngoài.
Anh hỏi ông ta điều động người của Ám vệ nhân lại không thông báo với anh thì ông ta nói. “ Theo điều tra của tôi trong Ám vệ nhân có nội gián. Tôi cũng là phân phó nhiệm vụ ám sát số 16 thôi, cậu cũng không cần làm quá lên như vậy. Tôi thật muốn xem một gã đàn ông và một người phụ nữ đều thích Gi*t người lúc lên giường ai là người chiến thắng mà thôi.”
“ Cô ấy cũng là phụ nữ? Sao có thể ép cô ấy làm những chuyện như vậy được!!!” Lôi tức giận nói, đây là lần đầu tiên sau nhiều năm anh thể hiện sự tức giận đó ra ngoài mặt cơ hồ muốn thiêu cháy tất cả mọi thứ xung quanh, vừa lạnh lùng lại vừa mạnh mẽ, mọi người nắp ở ngoài nghe đều sợ hãi chạy đi mất. Thì ra Lôi ca lạnh lùng cũng có lúc tức giận đến như vậy. Đáng sợ!!! Chỉ còn duy nhất Mị ở lại nheo mắt, cười mị tình, lắng tai nghe.
Đáng tiếc là người đàn ông trước mặt anh cũng không phải là người có thể vì sự bất mãn của anh mà lùi bước. “ Đây là mệnh lệnh của Hoắc đại. Dù sao cô ta cũng không phải đã quen với việc đó hay sao? Huống hồ còn có Tiểu Thường và Tiểu Ninh hỗ trợ. Mà cậu cũng biết, những năm gần đây từ sau cái ૮ɦếƭ của Hoắc tẩu, tính khí của chú ấy cũng trở nên tàn nhẫn hơn, nếu cậu kháng lệnh, chú ấy sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.”
“ Tôi nhận lệnh!!! Lôi ca, anh yên tâm em sẽ làm tốt nhiệm vụ này.” Nghĩ đến việc anh cũng có thể vì cô mà bị liên lụy, Mị liền đứng ra nhận lệnh, chớp chớp mắt nhìn anh như ra hiệu anh đừng nói thêm gì, sau đó cười ma mị với hai người đàn ông rồi xoay người bước đi.
Mày anh nhíu lại một đường, con ngươi lạnh lẽo trừng Hà Tiêu còn ông ta nhếch môi, vừa đi qua anh vừa cười cợt. “ Phụ nữ xinh đẹp như vậy, lại suy nghĩ phóng khoáng, không biết liệu có thể có người đàn ông nào hoan ái xong vẫn còn sống bước ra hay không? Tôi cũng muốn thử một lần.”
“ Ông...” Anh tức giận, muốn túm lấy áo ông ta nhưng bước chân ông ta đã vội dịch đi, rồi nhanh chóng bước ra ngoài.
Số 16??? Không còn cách nào khác anh đành phải đến gặp Hoắc đại để hủy nhiệm vụ này.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc