Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Chương 03

Tác giả: Lạc Lạc

Dương Thế Minh đột ngột tiến vào làm Hoàng Ngọc Niệm hét lớn lên tay bấu chặc vào vai hắn, dường như Dương Thế Minh nhận ra điều gì đó nên dừng lại.
Giữa hai chân truyền đến tê dại làm bừng tỉnh ý thức của cô, giúp tri giác cô hoạt động trở lại, cảm nhận được tình triều trước nay chưa từng có xuất hiện trong cơ thể, cô vừa nhấc đầu lên, lại giật mình thấy hắn đem khuôn mặt chôn giữa hạ thân cô.
" vẫn còn là xử nữ sao?" Hắn thầm nghĩ
Ách! Hắn sao có thể?! Hoàng Ngọc Niệm dùng hai tay mạnh mẽ che miệng không cho tiếng rêи ɾỉ thoát ra, không thể nghĩ đến hành động tà ác như vậy của hắn lại đem đến cho cô kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.
Đây là không nên! Cô phải ngăn cản hắn......
Tay hắn tham nhập vào giữa hai chân cô, thăm dò nụ hoa mẫn cảm mà nhiệt tình của cô, đầu ngón tay truyền đến cảm xúc làm hắn thở dồn dập, dục long ở dưới quần ngang nhiên đứng thẳng, kêu gào đòi xâm nhập thật nhanh để được giải phóng.
"Dừng tay......đừng đυ.ng vào tôi......"
Hoàng Ngọc Niệm lộ ra khuôn mặt ngượng ngùng, gắt gao cắn môi dưới, ngăn cản mình phát ra âm thanh rêи ɾỉ mê người, hắn vuốt ve hai má đỏ bừng của cô.
" Tôi sắp kết hôn rồi, xin anh đừng đυ.ng vào tôi"
"Sắp kết hôn mà đi dụ dỗ đàn ông bên ngoài à"
"Không do tôi say nên.....mới vậy"
"Hửm! Xem ra tôi cũng không thể để cho em thất vọng, xem bộ dáng hận không thể để tôi chà đạp của em, nhất định thèm khát nam nhân đã lâu. Tên chồng kia của em đã sớm không thể, làm sao có biện pháp thoả mãn thân thể đói khát của em?"
"Không cần! Van xin anh...... Buông tha cho tôi...... A! Buông tha tôi đi..."
"Tôi cũng không ngại nói cho em biết, mặc kệ em có sắp kết hôn hay không, cũng không hề ảnh hưởng đến chuyện tôi muốn làm với em. Nhưng cái này là do em tự đến dân hiến thân mình cho tôi chứ tôi không ép"
Hắn mặc cho cô đẩy hắn ra, một chút sức lực ấy hắn căn bản không để vào mắt, còn thành thạo dùng hai tay ra sức tra tấn иgự¢ của cô? Tàn bạo? Giễu cợt cô không biết tự lượng sức mình.
Nói xong, hắn thật sâu đem du͙© vọиɠ chính mình chôn vào trong cơ thể Cô, đem cánh hoa mềm mại của cô mở ra.
Hắn chậm rãi rời khỏi rồi lại chậm rãi đâm vào, làm cho trong cơ thể cô dần dần chảy ra mật phủ đầy đường đi, cũng chảy xuôi xuống thân thể hai người.
Nhịp điều của hắn vẫn là ôn nhu thong thả, nhẹ nhàng nhợt nhạt trượt, không тһô Ьạᴏ chà đạp cô, làm cô chậm rãi thích ứng hắn, tiếp nhận sự hoan ái bất đồng, cũng làm cho thân thể cô chậm rãi triển khai, giống như nụ hoa chớm nở, chuẩn bị tốt hứng lấy mưa gió của hắn.
"Đau, anh mau ra khỏi người tôi!!"
"Không, không nên như vậy! Dừng lại...... Mau dừng lại...... Aa...a..aa.... "
Cô dùng sức giãy dụa làm mái tóc càng hỗn độn, vì thân thể không chịu nổi phản ứng của bản thân mà thấy thẹn.
"Ân......a..aa.......a.."
Cô rêи ɾỉ yêu kiều, thân thể theo cái lưỡi linh hoạt của hắn mà nhô lên, toàn thân đỏ bừng sâu sắc, nở rộ thành một hoa hồng kiều diễm.
"Cho tôi...... Cho tôi......"
Cảm giác khó chịu mãnh liệt khiến cô mở miệng khẩn cầu.
"Cầu xin tôi! Chỉ cần em cầu xin tôi, tôi liền cho em."Hắn nói ra điều kiện.
"Cầu xin anh..... Cầu xin anh......"
Cháy...... Thiêu đốt...... Thời tiết của thế giới cô thay đổi......
Lạnh - nóng...
Đau đớn - kɧoáı ©ảʍ...
Tuyệt vọng ở trong cơ thể cô mãnh liệt va chạm vào nhau. Sau trận kinh hoàng đó cô mệt mõi và ngất đi....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc