Ngoại truyện 1: Rượu nho cùng xích đu (H)Paul đã có hơn ba mươi năm kinh nghiệm chưng cất rượu, ông chủ của ông là một thương nhân tài giỏi người Trung Quốc. Vẫn chỉ nghe tên chưa gặp người, không nghĩ tới một tháng trước ông chủ mang theo một cô bé tới. Lúc đầu ông còn cho rằng cô bé kia là em gái của ông chủ, bởi vì dung mạo hai người thực sự rất giống nhau.
Có một lần ông vô ý thấy ông chủ ôm cô bé tới nơi kín đáo trong vườn bồ đào, ʍúŧ lấy bộ иgự¢ tuyết trắng như pho mát của cô, cô bé ôm lấy cổ của ông chủ, phát ra tiếng cười thanh thuý như tiếng chuông. Lúc này ông mới biết được, cô bé đó là tình nhân của ông chủ. Cô bé thật sự còn quá nhỏ, Paul hoài nghi cô còn chưa tới mười lăm tuổi, ở Pháp nếu có quan hệ với trẻ vị thành niên dưới mười lăm tuổi, phải ngồi tù từ hai mươi năm trở lên cùng với việc bị phạt mười lăm vạn đồng Euro.
Nhưng là một nhân viên ưu tú, ông có trách nhiệm phải bảo vệ những thông tin cơ mật của ông chủ, mà nguyên nhân chủ yếu cũng bởi vì cô bé cùng ông chủ hai người rất ngọt ngào, ông không muốn chia rẽ hạnh phúc của cả hai. Bình thường ông chủ rất hay mang cô bé tới vườn bồ đào chơi đùa, Paul dạy cho cô cách hái nho cùng chưng cất rượu. Cô bé dùng tiếng Pháp còn bập bẹ, cùng Paul trao đổi tên. Hoá ra cô bé gọi "xinyu", thực sự là một cái tên dễ nghe. Vóc người cũng hết sức khả ái, như người hiếu kỳ luôn hướng về phía Paul ríu rít hỏi.
Nhưng ở cùng với cô không được nửa ngày, ông chủ liền đem Paul điều đi. Paul trước khi đi còn liếc nhìn hai bóng dáng một cao một thấp, sâu thẳm trong lòng ông không khỏi đố kị, nếu như ông cũng có một đứa con gái như vậy thì thật tốt, hoặc là một cái tình nhân nhỏ.
Phương Tử Ngôn mang theo em gái đi hái bồ đào, lên men cùng nghiền ép, còn đi hầm rượu xem rượu nho đã lên men chưa. Sau khi hai người ra ngoài, Phương Hân Ngữ có điểm hơi say, ôm lấy cánh tay anh trai loạng choà loạng choạng. Phương Tử Ngôn đem em gái ôm đến một chiếc xích đu, để cho cô ngồi trên đùi mình nghỉ ngơi. Phương Hân Ngữ hỏi anh hai, vì sao không cho Paul tiếp tục đi theo bọn họ, cô luôn cảm thấy từ trên người anh hai không học được những kinh nghiệm phong phú về cách chưng cất rượu. Phương Tử Ngôn vuốt những sợi tóc hỗn loạn trên thái dương em gái.
" Ánh mắt của ông ta luôn nhìn chằm chằm vào em, anh cũng là đàn ông nên đọc được ánh mắt của ông ấy."
Phát hiện tay anh trai trượt đi xuống dưới, cởi đi nút thắt trên quần áo mình, Phương Hân Ngữ ngượng ngùng đánh nhẹ xuống tay anh.
" Cũng không phải ai cũng sắc giống như anh."
Bàn tay của Phương Tử Ngôn càng thêm càn rỡ" Ừ, chỉ cần anh hai sắc đối với em là đủ rồi."
Lúc này ở Pháp tiết trời mới vào đầu thu, thời tiết có điểm lạnh, Phương Hân Ngữ mặc một chiếc áo dày cùng với một chiếc quần dài, anh nhẹ nhàng đem chiếc quần kéo xuống liền lộ ra chiếc ҨЦầЛ ŁóŤ màu trắng. Phương Hân Ngữ khẩn trương nhìn xung quanh.
" Anh hai, đây là bên ngoài. "
Phương Tử Ngôn cởi chiếc ҨЦầЛ ŁóŤ của em gái ra, tách hai chân cùng ngồi vào chiếc xích đu, mặt đối mặt với em gái, cúi đầu hôn xuống cái miệng nhỏ nhắn của cô. Phương Hân Ngữ nghe được âm thanh kéo khóa, biết anh hai muốn đem vật nam tính lấy ra, không khỏi vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn. Bị côn th*t chống đỡ ở bối thịt, cảm nhận được nhiệt độ quen thuộc, nhưng lần này lại có chút bất đồng, cô rất sợ hãi có người xông nhìn vào thấy bọn họ giao hoan, cho nên lúc quy đầu của anh trai tiến vào, tiểu huyệt lại chặt chẽ co rút, hình như muốn bài xích nó, lại giống như đang hấp thụ nó.
Toàn bộ vào một khắc kia, Phương Tử Ngôn bắt đầu lay động chiếc xích đu. Khiến cho Phương Hân Ngữ nhào vào trong lòng anh. Chiếc xích đu chệch hướng sang một đầu khác, côn th*t hung hăng xâm nhập vào bên trong cơ thể cô. Chiếc xích đu không ngừng đung đưa, đè nén tiếng ՐêՈ Րỉ cao thấp ở trong vườn hoa.
Một năm kia khi tiết trời vào thu nông trại rượu nho ở Pháp, sẽ có một vụ thu hoạch thật lớn.
* Quả Nho - Bồ đào: Trong tiếng Trung, nó được gọi là bồ đào (葡萄) và khi người ta nói đến rượu bồ đào tức là rượu sản xuất từ quả nho.
Đã hai tháng nay Phương Hân Ngữ không có hành kinh, lúc đầu cô hoài nghi mình bị bệnh, anh hai liền mang cô đến gặp bác sĩ.
Bác sĩ là một người đàn ông trung tuổi, ông nâng mắt kính nghiêm túc nói " Không phải sinh bệnh, cô mang thai."
Phương Hân Ngữ nghe xong liền trố mắt, len lén liếc nhìn lên phía trên, anh hai mặt không đổi sắc nghe bác sĩ nói. Bác sĩ nhìn một chút, sau đó quan sát Phương Hân Ngữ.
" Cô còn chưa tròn mười tám tuổi đi, có lo lắng sẽ bị xảy thai không? "
Phương Tử Ngôn đột nhiên hé răng" Không cần bác sĩ lo lắng, chuyện này là của chúng tôi."
" Vâng. . . .xin lỗi "
Phương Tử Ngôn lạnh giọng nói khiến cho bác sĩ không rét mà run, nhanh chóng nhắc nhở một ít chú ý, sau đó nói bọn họ có thể rời đi. Phương Tử Ngôn ôm lấy vai em gái, đi ở hành lang giữa hoa viên của bệnh viện. Lúc này tâm tình Phương Hân Ngữ không khỏi lo sợ cùng bất an, anh hai đối với chuyện mang thai một chút biểu tình cũng không có, chính cô cũng không nghĩ tới mình sẽ làm mẹ, bản thân mình còn là một đứa nhỏ choai choai. Phương Hân Ngữ đánh bạo thử dò xét nói.
" Anh hai, anh có thích đứa nhỏ hay không."
Phương Tử Ngôn thản nhiên trả lời " Không thích."
Phương Hân Ngữ ủ rũ cúi đầu, một cảm giác mất mác lan tràn trong lòng, cô lắp bắp nói " Em đây xoá sạch là được rồi "
Phương Tử Ngôn bỗng chốc ngồi xổm người xuống, vuốt ve phần bụng còn bằng phẳng của em gái.
" Em đang nói cái ngốc gì, tuy rằng anh không thích đứa nhỏ, nhưng từ trong bụng em đi ra, đều là bảo bối của anh hai. Chỉ là anh không muốn em có bầu sớm, anh muốn toàn tâm toàn ý chăm sóc một mình em, nhiều đứa nhỏ có điểm phải phân tâm."
Ánh nắng rực rỡ ấm áp chiếu khắp mọi nơi, chiếu xuống thân thể cùng đáy lòng của Phương Hân Ngữ, khoé miệng cô cong lên một nụ cười hạnh phúc.
" Anh hai chăm sóc em rất tốt, cũng mong anh đối với con của chúng ta tốt như vậy."
Phương Hân Ngữ có phản ứng nôn nghén khá lớn, mấy tháng trước ăn cái gì đều đi ra cái đó. Khiến cho Phương Tử Ngôn phải xuất ra thân thế học, học tập cách chế biến thức ăn, làm một số thức ăn cổ quái kỳ lạ, tỷ như gạo nếp nấu gừng, ô mai ép nước. Sau đó nấu ít thức ăn nhiều cơm, Phương Hân Ngữ nôn nghén quả nhiên thư hoãn không ít. Phương Tử Ngôn không cho phép Phương Hân Ngữ chơi điện thoại di động máy vi tính, lúc anh lên mạng luôn cách cô rất xa, Phương Hân Ngữ bình thường hay nghe được anh trai nhìn màn ảnh nỉ non " Phụ nữ có thai ở giai đoạn này tương đối ổn chứ?"
Hiện tại trên internet tin tức phát đạt, phụ nữ có thai mỗi tháng muốn ăn cái gì, phải chú ý cái gì, một cái nhấp chuột liền có. Phương Tử Ngôn trên phương diện chăm sóc người khác, quả thực không thể xoi mói. Phụ nữ trong thời gian mang thai иgự¢ sẽ cảm thấy khó chịu, trong chuyện tình dục sẽ càng thêm cường liệt, Phương Hân Ngữ cũng không ngoại lệ.
Phương Hân Ngữ có lúc nằm ở trên giường lăn lộn khó ngủ, anh hai luôn ở bên vỗ về.
" Anh hai, em muốn."
Phương Tử Ngôn nhắm mắt ngủ, hoàn toàn không để ý tới cô.
Phương Hân Ngữ mang thai năm tháng, buổi tối ngày nào đó cô lại thực thi kế hoạch cũ, bất quá lúc này đây cô hướng về phía dưới của anh trai, cười khúc khích.
" Anh hai đừng giả bộ ngủ, anh cứng rắn"
Phương Tử Ngôn đột nhiên xoay người, nằm ở phía trên em gái, lại không hề có nửa điểm đè nặng cô.
" Chờ em sinh, anh sẽ đem em lăn qua lăn lại có khóc anh cũng không tha."
Phương Hân Ngữ vuốt ve côn th*t của anh trai " Hiện tại có thể chơi đùa một cái mà, em xem trên sách, phụ nữ có thai sau ba tháng có thể ℓàм тìин."
Phương Tử Ngôn chế nhạo cười " Thật sự muốn sao, cho em một chút ngon ngọt là được rồi."
Phương Tử Ngôn ૮ởเ φµầɳ ngủ của em gái xuống, bàn tay tiến vào bên trong quần nhỏ, vuốt ve hai cánh hoa của cô.
" Anh hai, thật thoải mái, sâu hơn một chút, ừ "
Ba ngón tay xâm nhập vào bên trong u cốc chật hẹp, nhanh chóng rút ra đâm vào, cho đến khi em gái thở dốc liên tục, nhưng như vậy cũng không thỏa mãn được cô.
" Anh hai, em muốn, đổi thành cái khác được không"
" Đứa nhỏ hư "
Phương Tử Ngôn ૮ởเ φµầɳ, tách hai chân em gái ra, tiến vào trong, nhưng chỉ tiến đến phân nửa, hơn nữa động tác lại thập phần dịu dàng.
Sau khi Phương Hân Ngữ cao trào,Phương Tử Ngôn mới rút côn th*t ra, cầm lấy tay em gái đặt lên côn th*t còn đang căng cứng vuốt ve, phun ra tung toé тιин ∂ị¢н ở trên bụng em gái.
Hai anh em vẫn có thể có con mà. Chẳng qua tỉ lệ sinh con không dị tật thấp.
1% cũng làm nên kỳ tích