- k phải thế thưa ông. tôi cứ nghĩ ..... ông có cậu chứ k phải cô !! (a nói có chút đùa. ) . (a k biết ông chủ có con gái vì từ khi a vào đây làm a chưa bao giờ gặp con gái ông và cũng chưa bao giờ nghe nói ông có con gái, a cứ nghĩ ông có con trai. )
- ha ha, cậu biết đùa đó.
- (a cười ).
- cậu có muốn làm k ? (ông hỏi tiếp )
- việc ông chủ giao tôi sao dám từ chối.
- tốt, vậy cậu hay làm vệ sĩ cho con gái tôi. (trong thế giới đen việc các ông trùm chém Gi*t lẫn nhau là bình thường, dù có hợp tác làm ăn nhưng họ có thể cắn nhau bất cứ lúc nào cần , việc an toàn tính mạng cho ng nhà họ cũng rất là quan trọng, bình thường thì có thể k cần vệ sĩ riêng , nhưng bây giờ ông đang có xích mích với 1 băng đảng có thế lực ngang hàng với ông ông lo họ sẽ làm hại con gái ông nên ông muốn a làm vệ sĩ bảo vệ để đề phòng trước. có khá nhiều ng có thể làm vệ sĩ cho con gái ông nhưng ông muốn cho a làm vs riêng bởi ông tin tưởng a hơn bọn họ )
- vâng thưa ông chủ. ! (a trả lời )
-(ông cười. nói ) : đây cầm lấy tấm ảnh và địa chỉ nhà con gái tôi. cả tớ giấy này nữa, đến đó đưa tờ giấy đó cho nó , nó sẽ biết cậu là ng do tôi cử đến. (con gái ông nhưng k ở với ông mà cô có nhà riêng của mình ).
- a cầm 3 thứ đó trên tay, a nhìn vào tấm ảnh a hơi ngạc nhiên vì cái ng trong ảnh chính là ng a vừa va phải lúc nãy. a nhìn đăm đăm bức ảnh .
- con gái tôi xinh khiến cậu mất hồn à ? (ông chêu a, vì thấy a cứ nhìn mãi )
- a ngượng ngại cười và nói. dạ vâng cô chủ rất xinh.!!!!!! (a cũng đùa lại cho đỡ quê )
- ha ha. ông cười to, a cũng cười lại. (a chỉ mới ra nhập vào làm ng của ông k lâu nhưng ngày từ lần đầu tiên tiếp xúc ông đã có ấn tượng tốt với a nên thời gian a làm cho ông ông đã dần quý và thích a hơn. )
= giới thiệu 1 chút nhé !!. ông chủ a tên : GIANG (biệt danh giang sẹo ) (cái này do t.g tự chế biến )
- con gái của ông. cô NGUYỄN BÍCH MAI, 23 tuổi (là ng a ᴆụng phải ) . đang là giáo viên dậy cấp 1. (cô rất thích, quý trẻ con nên cô đi học và làm giáo viên cấp 1. chứ k phải do cô học dốt đâu ).
- cô là con của 1 tay xã hội thâm (đen ) nhưng cô có tính cách k xã hội chút nào. cô thùy mị , nết na, k điệu đà. ngoan ngoãn , hiền lành, k kênh kiệu hay là ra oai gì với bất kỳ ai. cô hòa đồng với tất cả m.n. cô có rất nhiều bạn bè. và có 1 cô bạn thân. về tình yêu thì cô rất rất nhiều ng thích yêu cô, con của các đại gia hà thành hay con của các trùm xh như cha cô nhưng cô k thích ai cô từ chối thẳng thừng khi đã k thích. cô hiền lành thùy mị nhưng k hề yếu ớt cô khá mạnh bạo và thẳng tính (chỉ những lúc cần ). cuộc đời của cô chưa bao giờ biết đến chữ yêu. đôi lúc nghĩ cũng muốn yêu xem sao nhưng lại chẳng có ai thích hợp. k phải do cô kén chọn mà do những ng yêu cô k vì cô xinh thì vì muốn kết giao để làm ăn hoặc lấy danh tiếng từ cha cô, nên cô k chọn đc ai hết. đến giờ vẫn độc thân. nhưng sau khi cô gặp a thì mọi thứ sẽ thay đổi và dần dần thay thế 2 chữ cô đơn thành ngọt ngào. cái đó vẫn là chuyện của sau này còn giờ thì chưa phải.
- đc rồi công việc ở quán bab cậu hãy cứ giao cho thằng vỹ nó quản , có việc quan trọng hằng ra mặt giải quyết. ( VỸ là tay chân trung thành của a. (ae sương máu.) cậu ta là ng đc a cứu sống do 1 lần đi đòi nợ qua 1 nơi a vô tình thấy có ng đang nằm ở đường máu mê be bét tưởng chừng sẽ ૮ɦếƭ nhờ a đưa đi cấp cứu kịp nên sau 1 thời gian bình phục vỹ đã xin đc làm tay chân cho a, a đã nhận cậu ta là e, và đưa về nói với ông chủ xin ông cho cậu ta vào cùng a. ông chủ đã chấp nhận sau này khi đi đâu làm việc gì có mặt a là có mặt cậu ta.ngoài ông chủ và a thì vỹ k hề biết sợ ai . kể cả ng trong băng hội vỹ chỉ tôn trọng chứ k sợ)
- vâng tôi biết rồi thưa ông. !! ( a trả lời )
- (ông cười nói )cậu đi đến đó đi.
- a cúi đầu chào ông rồi ra về để đi đến nơi mình cần đến bây giờ.
- cậu về đó hả ? (bác quản gia nhà này hỏi khi thấy a ra )
- vâng tôi về đây. chào bác. (cười)
-( cười.) ừm chào cậu !! (ông quản gia nhà này cũng khá quý a bởi a tốt tính lại thật thà , rất hòa đồng với m.n )
- sau 30p đi thì a cũng đến nơi. trước mặt a là căn nhà đẹp tuyệt vời xây theo phong cách châu âu. nhà chỉ 1 tầng mà cao bằng nhà ta 2 tầng, k quá rộng những cũng đi mỏi chân. đấy là chỉ nhìn bên ngoài thôi còn bên trong thì chắc còn tuyệt gấp đôi. a dựng xe rồi bấm chuông.
- bấm phải đến 3 lần mới có ng ra. 1 ng phụ nữ trung tuổi. đi ra nhìn a hỏi .(chưa mở cổng )
- cậu hỏi gì ? (ng phụ nữ nhìn a xăm soi )
- chào bác tôi muốn gặp cô chủ nhà mình ! (a lễ phép nói )
- ng phụ nữ cau mày nói. : cậu muốn gặp cô chủ nhà tôi làm gì ?
- tôi là ng ông chủ giao đến đây để làm vệ sĩ cho cô chủ. rồi a rút tờ giấy lúc ông dặn đến đó thì đưa cho con gái ông a đưa cho ng phụ nữ ấy rồi nói tiếp : phiền bác hãy giao lại cho cô chủ tờ giấy này giùm tôi. a đưa qua ô cửa cho ng phụ nữ.
- đc vậy cậu đứng ở đây đợi tôi vào báo.
- vâng. !
- bà ta đi vào nhà.a đứng ngoài chờ. a đứng mỏi chân cái nắng nóng khiến a toát mồ hôi đầm đìa mà mãi chưa thấy ng phụ nữ ấy ra.
- trừng gần 1 tiếng sau ng phụ nữ mới xuất hiện.
- đã bắt cậu đợi lâu, mời cậu vào !!( vừa mở cửa vừa nói )
- vâng.! (cười và dắt xe vào. )
- đóng cổng lại nói : mời cậu theo tôi.
- a đi theo ng phụ nữ ấy vào trong nhà. từ cổng đi vào đến cửa nhà cũng mất đến 2, 3 phút. vì nó khá dài. vào trong nhà a cũng choáng điện luôn căn nhà trang trí kiểu tây âu đẹp vô cùng rất phong cách lại sang trọng. a đi theo ng phụ nữ ấy đến 1 phòng. (cái nhà này cũng ngoàn ngoàn nghèo nghèo kinh khủng. )
- cậu đợi bên ngoài tôi vào nói với cô. (ng phụ nữ nói khi đứng trước cửa cái phòng đó )
- vâng.
- ng phụ nữ mở cửa đi vào. 1 chút rồi đi ra nói với a.
- vào đi.
- vâng.
- rồi ng phụ nữ ấy đi, a mở cửa bước vào. a hoa mắt luôn bởi đây cứ như à mừ đúng luôn chẳng phải như nữa. 1 thư viện toàn sách, không ,phải nói là 1 thế giới sách mới đúng. hàng trục cái giá sách to nhỏ a nhìn xung quanh mãi mới thấy 1 ng con gái tóc dài đen đang ngồi cầm 1 cuốn sách ngồi bền chiếc bàn cạnh cửa sổ. a tiến lại gần đó vì tóc cô che hết nửa mặt bên này nên a k nhìn dõ .
- chào cô chủ ! (a chào , đứng cách khoảng 1met cúi đầu )
- cô từ từ bỏ cuốn sách xuống vén tóc lên tai nhìn ng vừa chào mình. cô cất tiếng. (a cúi đầu nên cô cũng k nhận ra a )
- chào a. mời a lại đây ngồi .
- tôi đứng đây cũng đc thưa cô. (a vẫn cúi đầu )
- a k cần khách sáo vậy đâu. tại sao a cứ cúi đầu mãi thế, a ngẩng mặt lên đi tôi k bắt a cúi mà.
- vâng. a ngẩng mặt lên. và 4 mắt nhìn nhau ngạc nhiên , bởi họ mới ᴆụng nhau cân nãy
- là, là a !!! (cô có chút gì đó vui trong lòng )
- vâng. (cười nhẹ )
- a ngồi đi đừng đó mỏi chân lắm .(cười )
- cảm ơn cô tôi đứng cũng đc rồi.
- lại đây ngồi đi. (chỉ tay mình vào chiếc ghế đối diện với cô đang ngồi )
- a đành lại đó ngồi. mà rất là ngại.
- a tên gì nhỉ ? (cười ). (cha cô chỉ cho cô biết có ng sẽ làm vệ sĩ cho cô chứ k nói tên )
- thưa cô tôi tên MINH. TRỊNH THIÊN MINH. !!
- CHÀ ! TÊN ĐẸP ĐÓ.
- cảm ơn cô quá khen .( a nói chuyện nhưng cúi mặt ).
- tôi tên BÍCH MAI.
- vâng. !
-( cô cười ). a bao nhiều tuổi ? (cô hỏi )
- tôi 26.
- vậy hơn tôi 3 tuổi. (cười )
- vâng !!
- a có thích đọc sách k ? ( chẳng hiểu sao cô hỏi vậy cô chỉ biết cô muốn nói chuyện và biết về a )
- tôi có thưa cô.
- cô cười. vậy a thích đọc sách gì ?
- tất cả những loại sách có thể đọc .
- a vui tính quá. ( cười ).
- a cũng tủm cười a cũng k hiểu sao nói chuyện mới cô chỉ chút thôi nhưng cuốn hút trong a thứ gì đó.
- a là vệ sĩ riêng của tôi nên từ giờ a sẽ ở lại đây. (cô nói )
- a có chút suy nghĩ a nghĩ về nó. a đã k có nhìu thời gian cho nó , tưởng sau khi làm quản lí quán bab thời gian a sẽ nhiều hơn để chăm sóc nó vậy mà giờ có vẻ k thể.
- sao? a k muốn à ? ( cô hỏi khi thấy a dăm chiêu sũy nghĩ )
- thưa cô ?
- a nói đi !
- thật ra thì tôi ........ (a định nói gì đó nhưng rồi thôi )
- sao vậy ?
- à k sao. tôi sẽ ở đây, nhưng khi nào thưa cô.
- cô có chút k vui khi thấy a ngập ngừng như vậy.
- ngày mai a có thể chuyển đến.
- vâng thưa cô, vậy giờ tôi xin phép về đc chứ.
- cô gật đầu, cười.
- a đứng dậy cúi chào và ra về.
- khoan đã ! ( cô gọi a khi a đi đc vài bước )
- thưa cô ?
- để tôi đưa a ra a sẽ bị lạc đấy.
- vâng. cảm phiền cô.
- cô cười, đứng dậy và cùng a đi ra.
- a và cô đi nhưng k ai nói gì cả.
- ra tới của cô nói.
- a về cẩn thận.
- vâng thưa cô tôi xin phép. !
Thế là ngày hôm đó cũng trôi qua. Với hắn thì chán nản buồn phiền vì ngày mai hắn sẽ phải đi học 1 điều mà hắn ghét nhất, hắn ước gì ngày mai không có nhưng ước mơ chỉ là ước mơ thôi.
* buổi tối_ nhà nó.
- 2 ae nó đang ngồi ngoài phòng khách xem vô tuyến và nói chuyện.
- nhóc, 2 bảo nè !
- vâng ! (nó đang ăn hoa quả)
- ừm. 2 ........... (a hơi ngập ngừng vì hơi khó nói)
- sao vậy 2 ?
- 2 nhìn nó rồi nói tiếp :
2 sẽ phải đi làm xa 1 thời gian sẽ không ở nhà cùng nhóc được, nên 2 ......
- 2 lại đi xa ? Đi đâu vậy ạ, cho e biết được không? ( nó chăm chú nhìn 2 nói) - công việc thôi nhóc. ( a cười )
- e biết là công việc nhưng nó là công việc gì?
- a nhìn nó a không biết sẽ nói thế nào cả . Nếu nói là đi làm vệ sĩ thì a nghĩ nó sẽ lo cho a. Và sẽ nghĩ nhiều điều linh tinh. Rồi a quyết định không nói a cười trả lời nó:
- không gì đâu nhóc , nhóc đừng lo .(cười)
- 2 càng như thế e mới càng lo nhiều hơn. Việc gì mà k nói cho e biết được. (mặt giận )
- nhóc thật là, thôi để lúc nào đó 2 sẽ nói cho nhóc biết bây giờ 2 vào phòng chuẩn bị chút đồ đã. ( a đứng dậy xoa đầu nó rồi về phòng mình ).
- nó không hỏi nữa chỉ nhìn 2 lo lắng suy nghĩ k biết 2 nó làm cái nghề gì mà phải dấu nó như thế .
- nó cứ ngôi đó thẫn thờ suy nghĩ về điều đấy.
Đang miên man dòng suy nghĩ của mình , thì nó có điện thoại . Hắn gọi . Nó ấn nghe :
- a lô ! ( giọng buồn )
-tình yêu của a đang làm gì đấy ?(cười)
- đang ngồi ! ( nó đang buồn nên trả lời cũng k cảm xúc )
- e trả lời kiểu gì đấy hả ?
- thì trả lời kiểu thế .
- giỏi nhỉ ! Đã sai mà còn cãi à ?
- e sai gì ?
- ăn nói cộc lốc với ng yêu mình thế mà còn k sai.
- e thích ( nó chọc hắn )
- này e muốn ăn đòn phả không ? ( hắn đùa)
- ừm muốn đó a đánh đi xem nào ? ( nó đùa lại )
- to gan dám đố a nữa cơ đấy, được 5 phút sau a sẽ có mặt tại nha e. ( hắn đi thật đó)
- ấy ấy a tính đến đánh e thật hả ? ( cười).
- ờh chứ đùa chắc.
- nó bĩ môi nói: con zai gì mà nhỏ nhen kinh.
- a thích (cười ). E chuẩn bị mà lãnh đòn.
- này !
- gì ?
- e đùa thôi mà. Hì
- hì cái gì . E đùa nhưng a k đùa . Giờ a đi đến nhà e.
- thôi thôi ! A đúng là ...Đáng ghét.
- e đố a cơ mà.(cười)
Mình đi vài hôm về kái máy tính dây mạng bị hỏng. Phải vào viết bằng đt. Nên chữ nó pj̣ nthế. Viết nó kũg k đk dài như trên máy tính m.n đọc tạm. Mai sửa đk vi tính mìh sẽ viết trên đó . Cảm un ạ.
- e nói là đùa mà.
- mà lạ nha, e bây giờ cũng biết sợ a rồi à ( hắn chọc nó )
- cái gì e mà sợ a hả ? Còn lâu nha.
- vậy sao sợ a đánh( cười )
- ai ai bảo sợ chẳng qua là .... Là ...
- là sao ? (cười)
- là ... (Nó không biết là vì sao ). Nói chung là k phải e sợ a .(k bít nói gì nên trống chế bằng câu này)
- ha ha . Con khỉ ngốc nghếch. ( hắng nghĩ gì đó và nói như thế )
- còn a là Đồ sao chổi xấu xa, đang ghét.
- hì ! Mà e lại có chuyện gì đúng không? ( cái giọng nó nghe đt là hắn biết nó đang buồn gì đó rồi nhưng còn chọc nó nãy giờ chưa hỏi )
- chuyện gì đâu.
- giấu a à.
- không !
- nói nhanh! Hay để a đến nhà e.
- a... Thì ... Chuyện lug tung thôi.
- lung tung cũng phải nói a biết. Đừng tưởng e sẽ giấu nổi a.
- trời ! Cứ như a là thấy đoán số k bằng ( cười )
- a không phải là thầy đoán số !
- thế sao cái gì a cũng cho là mình đoán đúng.
- bởi vì ! A là ng yêu e ! ( câu nói này hắn nói thật chậm và đấy ấm áp)
- nghe câu nói đó của hắn mà nó tự nhiên đỏ mằt vừa vui vừa hạnh phúc vì hắn. Nó mỉm cười không nói gì ( nói chuyện qua đt nên chỉ có tg và ng đọc biết những hành động cua nó thôi nha ) hắn thấy nó im lặng thì nói tiếp:
- vì thế a có thể hiểu được e đang buồn hay đang vui dù k có ở bên e. A hiểu hết đó nên e k được nghĩ rằng mình sẽ giấu a hjểu chưa?
Từng từ từng câu hắn nói làm nó thật sự xúc động vì là lần đâu tiên yêu lần đầu tiên được nghe những lời nói ngọt ngào từ ng mình yêu nên nó dầng trào cảm xúc tr0ng ng. Nó thấy vui khi hắn quan tâm nó đến vậy. Hắn hiểu nó đang nghĩ gì , đang buồn hay đang vui cho dù k bên cạnh nó , điều đó càng làm nó thấy yêu hắn hơn. Nó tủm tỉm cười cho điều đó. Hắn thấy nó k nói gì lại lên tiếng
- khỉ kia e có nghe a nói k đấy.
- nó vẫn im lặng.
- khỉ ! E đầu rồi. A lô . A lô. Khỉ ơi . Khỉ ơj - hắn làm nó phải phì cười. Nó vừa cười vừa nói .
- a đúng là đồ thấy cúng .
- cái gì ? Sao bảo a thế?
- a nói nhiều qúa chứ sao.
- nói nhiều liên quan gì đến thầy cúng chứ.
- a thật ngốc ! Chỉ có thầy cúng mới nói nhiều vậy thôi.
- gì ! Đúng là chỉ có mình e nói vậy.
- hì ! đồ thầy cúng. Haha .
- này ! K được gọi a như thế.
- cứ gọi ... (cười)
- e ....! Thật đáng ghét.
- ghét sao còn yêu.
- ờm thì ! Yêu nên mới ghét . Hì .
- chứ k phải ghét rồi mới yêu à !( nó đùa )
- thì cả hai ! ( hắn cười vui vẻ )
- cả 2 đứa cùng cười thật sảng khoái và dường như xua tan hết đi nỗi buồn trong nó.
- nó ngừng cười hỏi hắn : ngày mai a đi học rồi nhỉ ?
- nhắc tới việc này làm hắn đang cười tươi thì ỉu xìu luôn thở dài đáp lời nó.
- ừ , và từ ngày mai sẽ là bắt đầu chuỗi ngày khổ sai của a.