Em đúng là đồ du côn ! - Chương 05

Tác giả: Diệu Anh

- cứ gắt như khỉ xấu lắm đấy (hắn chọc nó).
- (quay lại lườm hắn ). này a ! A có phải là khắc tinh của tôi k nhỉ mà gặp a là tôi chỉ muốn đấm a. đấm rụng răng! (bực tức)
- (cười) . răng tôi chắc lắm cô đấm chưa rụng thì tay cô đã gãy rồi đó.
- A.....!( hực) , tới đây làm gì, gây chuyện với tôi hả?
- k hẳn ! (chẳng hiểu sao hắn lại trả lời như vậy).
- thế thì tới đây làm gì ?(nó chẳng thèm nhìn hắn ).
- hắn nghĩ : ừ nhỉ đến đây ngoài để trả thù cô ta còn đến làm gì nữa đâu, sao mình lại trả lời vậy hắn hơi ngượng).
- ờh thì đến........đến để làm quen dần với m.n ở đây, công việc ở đây, có thể tôi sẽ thay mẹ tôi quản lý cửa hàng .(hắn đang nói dối thôi)
- thế thì đi mà làm quen với cái a cần làm đi, đừng ở đây mà vo ve bên tai tôi.
- cô cũng là nhân viên mà. (hắn nói ý đó).
- gì ? (nó thì k hỉu).
- thì......... (hắn k bít phải giải thích sao, ngập ngừng câu trả lời).
- nó chẳng thèm để tâm chơi hắn luôn 1 câu: đồ điên !
- nè du côn hôm nay nể cô có chuyện nên tôi k thèm so đo với cô đâu.
- a biết tôi có chuyện. tôi k cần cái lòng dạ tốt hiếm thấy của a.
- hiếm như vậy nên cô phải quý trọng chứ (hắn cười).
- lảm nhảm đủ chưa? rồi thì mời a đi giùm.
- nhân viên mà dám đuổi cả chủ nữa sao, cô to gan quá nhỉ? (mặt vênh)
- \\\\\\\\\\\\ no nghĩ :chịu hết nổi với tên điên giật trên 60*c này (tg : có ai mà đặt đc mức 60*c không? ).
- tùy a ! cứ ở đấy mà tự biên tự diễn, chán thì thôi, tôi còn làm việc .(nó đứng dậy xếp hàng phụi bụi linh tinh cả)
- thấy nó đi đâu hắn đi theo nói liên hồi k nghỉ.
- (bực mình nó quát) : A KIA !!!!!!
- (hắn tỉnh bơ ) : SAO ??
- A CÓ BỊ NỐI NHẦM MẠCH TRÊN HỆ THẦN KINH VÀ MỒM K VẬY?? (nói to).
-( thấy nó nói to hắn cùng nói to và trừng mắt lên ) GÌ ??????
- tôi thì đau hết đầu nhức hết tai mà a thì cứ sọng ầm ầm .(mặt khó chịu nhăn nhó)
- tôi đang trà thù cô mà. (hồn nhiên trả lời)
- đúng là rất lợi hại !!! (gật gật cái đầu). tôi thua a rồi, ok! bii giờ thì biến khỏi tầm nhìn của tôi.
- chịu thua àk? ng như cô dễ dàng đầu hàng trước khó khăn thế sao? tôi còn tưởng cô cứng đầu lắm hóa ra chỉ đc có thế. thất vọng quá !! (hắn chóc tiết nó đấy mà)
- (hắn đúng là bệnh nặng, bệnh rất nặng , đã thế thì tôi chiều a, chơi đến cùng , nó cười đểu , nói:)
- này ! (nó gọi hắn).
- gì (hắn ngơ ngác).
- nó k nói nữa quay ra tiếp tục làm việc.
- gì (hắn nói to hơn ).
- ...... im lặng
- ơ cái cô này sao k nói gì hả, gọi mà k nói là sao ?( k kiên nhận đc)
- ....... vẫn k trả lời
- con khỉ kia cô có dở hơi k thế. ( tức )
- này, cô nói đi chứ, bưc mình quá.
- nó dừng công việc lại nhìn hắn cười đểu.
- tôi để xem a nói đc đến bao giờ.
- CÔ...........
- nhưng công nhận mồm a dẻo dai phết nói mãi k mỏi.( tỏ vẻ mặt khâm phục)
- CÔ.........
- a thích đấu với tôi còn gì. tôi cho a biết đừng mơ tôi nhường a.
- cô hay lắm !!
- còn nhiều cái hay hơn nữa, a thích tôi cho a hưởng thụ.
- phải thế chứ, đó mới giống cô. tôi thích thế.
- thích sao? a thích tôi lắm sao?
- ừh (trả lời k nghĩ mồm cứ tuôn ra nói xong mới thấy mình điên trả lời \\\\\\\\\\\\ ừh \\\\\\\\\\\\ gì chứ vội chữa lại bằng câu.)
- ý tôi là cá tính của cô tôi thích thế chứ k phải tôi thích cô, đừng hiểu lầm.
- tôi đâu có hiểu lầm gì, a thích tôi mà, thế yêu k ??? (chêu hắn thôi).
- hơi sững sờ trước câu nói đó nhưng rồi hắn nói tiếp.
- hời.... (thở dài). tôi biết cô thích tôi, muốn làm tôi chú ý, k có đâu ,yêu cô tôi k điên.
- (cười). biết đâu a lại thích điên để được yêu tôi. (cười)
- cô chưa đạt tiêu chuẩn ng con gái tôi yêu.
- vậy ng con gái a yêu cần tiêu chuẩn như thế nào?
- cô muốn biết sao? (trong đầu hắn nghĩ: cô ta muốn biết làm gì, chẳng lẽ xem ng mình yêu ra sao để thay đổi bản thân hợp với yêu cầu hắn tự sướng cười thầm)
- thật là cô muốn biết?? ( hắn hỏi lại cho chắc ).
- k thì hỏi a làm gì.
- vậy tôi cho cô biết, ng con gái đủ tiêu chuẩn làm ng yêu tôi:
- 1 : dịu dàng, nết na, đáng yêu.
- 2 :ngoan ngoãn, hiền lành, nghe lời.
- 3 : biết chiều theo ý tôi.
- nói 1 là 1. 2 là 2 cấm cãi. và........ tạm thời là như thế.
- hắn vừa nói xong là nó làm 1 tràng cười to .
- ha...........................ha.
- hắn cau mày. cô chập mạch àk, tự nhiên cười.
- k cười sao đc, tôi đoán k sai a thế nào cũng thích kiểu ng như vậy, đúng là phải nói là ng thế nào thích v thế đó.
- hắn thì chẳng hiểu nó lảm nhảm gì. thế thì làm sao mà cô phải cười.
- ha ha có đầy sao đấy.
- là sao? (cau mày)
- dịu dàng nết na, đáng yêu + ngoan ngoãn, hiền lành,nghe lời chỉ có con mèo.
- biết chiều theo ý ng khác + nói 1 là 1, 2 là 2 thì.... thì chỉ có con chó . nó cười lắc lẻo.
- NÀY !!! (hắn quát to) cô có thích ăn đòn k, cái gì mà chó , mèo ở đây. có động vật nào nói 1 nghe 1, 2 nghe 2.
- ai bảo a k, chẳng phải a nói gì nó sẽ làm thế k dám làm cái khác đó thôi. (cười khành khạch).
- cô cố tình làm tôi tức diên hả?
- tôi đâu dám, chẳng qua a yêu quý động vật quá khiến tôi hâm mộ xúc động k kìm hãm nủi. (ha ha). đau bụng quá, quặn hết ruột vào mất thôi.
- IM ĐI ! cười cái gì, bực mình.
- hắn giận đùng đùng bỏ đi.
- nó còn cố tình ngoáy. đi đâu thế, ở lại nói chuyện cùng tôi.
- hắn quay lại lườm ,đi tiếp.
- nó đứng chống tay vào hông cười đắc ý vì đã làm hắn giận . hắn cũng lạ ghê cứ phải thích gây sự với nó thua thì quay ra giận dỗi. thật là! con trai gì k biết xấu tính, nó bỉ môi khi hắn đi khuất rồi trở về trạng thái bình thường tiếp tục công việc của mình.
-
*,(buổi trưa)
- a 2 nó k về ăn cơm nhà, nên nó cũng chẳng về ở lại cửa hàng ăn cơm luôn.
- hắn cũng vậy hôm nay k về nhà mà ở lại cửa hàng, chẳng biết sao lại vậy! bình thường chỉ cần nghĩ tới đây 1 lúc là hắn chán phát ngán rồi. riêng hôm này đến từ sáng, trưa k về ở lại đây luôn.chẳng hiểu nổi!!!.
- nó đang ngồi ăn ở 1 cái bàn nhỏ trong phòng ăn của cửa hàng thì :
- cơm gì mà chẳng thấy thức ăn (thịt cá) , ăn toàn cơm rau vậy ? hắn đứng ngay bên cạnh bàn nó.
- cái giọng ngứa mắt thích chọc ngoáy nó ngoài hắn còn ai. k thèm trả lời k thèm nhìn cứ thế ăn.
- hắn ngồi xuống ghế đối diện cùng bàn với nó, khoanh tay gác chân trông dõ là ha oai rồi hắn phán :
- tưởng tinh tinh là loài động vật thích ăn thịt, và uống máu chứ nhỉ? sao tôi nhìn ở đây có con tinh tinh ăn toàn rau, hay hôm nay ăn chay cho thanh đạm.
- đã khó chịu, đã ghét, đã ức chế lắm rồi k muốn gây sự kiềm chế với hắn muốn tha cho hắn mà hắn k biết điều còn cắn ăng ẳng bên nó, đc đã vậy k kần nhường, nhường là nhục đúng ! (nó nghĩ).
- nhìn vào hộp cơm đầy đủ thức ăn của hắn để trước mặt nó cười đểu nói:
- tinh tinh đôi khi cũng phải ăn chay để giảm bớt tội sát sinh. vẫn tốt hơn là con ng như ai đó chẳng bao giờ biết đến 2 chữ ăn chay. làm gì có tính ng, đc làm con ng nhưng tính cách 1 con sói chuyên chỉ ăn thịt có khi ăn cả thịt đồng loại của mình. thật kinh tởm!!
- chọc vào nó lần nào cũng mang tức giận đầy mình mà hắn vấn thích chọc , lạ nhỉ?
- đơ lưỡi luôn hắn biết thế nào mình cũng thua, nhưng sợ mất hình tượng 1 thằng đan ông nên phải nói lại bằng đc.
- cô cũng hiểu tôi nghê !( k nghĩ ra câu để nói đành chống chế bằng câu chẳng đâu ra đâu)
- tôi k hiểu a. (vẫn ăn cơm)
- k hiểu ! tại sao cô giám phát ngôn bừa bãi.
- bởi vì tôi biết những con ng , ngoài là ng trong là sói luôn xấu xa, đê tiện, và a..... (nó dừng lại nhìn thẳng vào hắn ).
- làm sao? cô bảo tôi là ng như thế chứ gì.
- đó nhá tôi k nói nhá tự a nhận mình như thế đấy nhá. (cười khúc khích)
- bị hớ chưa ? đã bảo rồi mà gây sự với nó biết chắc k đc yên nhưng còn thích chọc. tên này hâm quá.
- hắn k nói gì mặt hậm hực, nó dừng ăn hỏi hắn:
- hôm nay a bị ba mẹ đuổi ra khỏi nhà hả?
- cô điên àh! đuổi cái đầu cô , tôi là con zai cưng của bm tôi đấy (mặt hắn vênh lên tự hào).
- nó bỉ môi. vậy sao a lại ăn cơm ở đây, 1 vị công tử như a mà cũng ăn cơm hộp ngồi chỗ bẩn thủi này ưh? (tg nói dõ : bẩn thủi đây là ý của nó thôi chứ chỗ này sạch sẽ lắm, nó cố tình làm hắn dơ mặt mới nói thế).
- tôi thích ăn, chẳng lẽ tôi k đc phép . ăn cho quen biết đâu sau này làm quản lý cửa hàng phải thường xuyên bận k về nhà thì bắt buộc ăn ở đây rồi, cô đừng nghĩ là tôi giống các công tử bột khác nha,tôi khác họ nhiều đấy.
- phải, phải rồi a khác họ, khác rất nhiều, là 1 con sói thích ăn thịt đồng loại, còn họ thì k. (cười).
- này cô nói cho cẩn thận nhá.
- a vừa nhận mình là thế còn gì.
- tức thế k bít con nhóc du côn này làm mình muốn ói máu ra mất, hắn cố bình tĩnh lại nói:
- này, tinh tinh ! (hắn gọi nó)
- đang ăn hăng say k trả lời.
- này, cô hàm ăn vậy, gọi k thèm trả lời.
- này! cái con khỉ này !(hắn lấy tay ngiữ tay nó lại trong trạng thái nó đang đưa thìa cơm vào mồm)
- (nó gắt). cài gì hả? bỏ tay ra.
- hắn rụt tay về hơi ngượng.
- tôi gọi sao k trả lời.
- tại sao tôi phải trả lời.
- CÔ..... , ng khác gọi thì phải trả lời chứ đó là lịch sự tối thiểu mà cũng k hiểu. (hắn lườm)
- a gọi tôi bao giờ? (giả vờ)
- điếc hả vừa nãy thây.
- đâu tôi đâu nghe thấy, tôi chỉ nghe thấy tiếng chít chít của chuột, nơi này đang có 1 con chuột to lắm a cẩn thận k nó cắn đó .(nó giả vờ nhìn ngó xung quanh.)
- cô đừng có xiên xẹo, mà cô tên gì?
- biết làm gì?
- để xưng hô chứ gì, hay cô thích tôi gọi cô là khỉ tinh tinh.
- tôi chẳng mong gặp lại a nữa đâu nếu có vô tình gặp lại cứ coi như k quen k biết là xong.
- thế sao đc tôi đang trả thù cô mà. (lí do thôi)
- a đúng là 1 tên ích kỷ , xo đo.
- vì thế cô cứ đợi sự chừng phạt tôi dành cho cho cô đi.
- ở trên áo nó có gắn thẻ nhân viên đều có hắn đã nhìn thấy. (mọi khi hắn k để ý)
- TRỊNH THIÊN VY !! cái tên k tồi.
- nó ngạc nhiên sau đó nhìn vào áo của mình cái thẻ có dòng chữ TTV NÓ K NÓI GÌ LƯỜM hắn 1 cái dõ đẹp.
- con khỉ xấu xí mà có cái tên đẹp như thế k hợp cho lắm.
- liên quan gì tới a.
- tôi chỉ tham gia góp ý với cô thôi.
- nó nhăn mặt k nói.
- còn tôi tên VƯƠNG HOÀNG BẢO !
- tôi đâu cần biết. (vẻ mặt thờ ơ).
- dù sao kẻ thù cũng phải biết tên nhau cho dễ gọi.
- phiền phức .!(nó đưng dậy đi luôn)
- cô đi đâu đó.
- k liên quan. (nói và đi thẳng k cần quay lại)
- con nhỏ du côn đáng ghét, trả lời thế mà nghe đc àh. (hắn gào to) 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc