Sáng hôm sau Huy sang chở nó lúc 6h30 nó vội ngồi lên yên xe của Huy nó cứ muốn ngồi miết như thế này muốn ngồi mãi sau lưng Huy, mùi mồ hôi của Huy nó đã quá quen thuộc.Đang mãi ngồi suy nghĩ thì Huy dừng trước 1 ngôi nhà khá là to
-Mi vào đi
-Oh hì
Nó bước vào nhà gặp mẹ Huy. Mẹ Huy nhìn rất hiền và dễ tính hk như mẹ nó hjx
-Cháu vào nhà chơi, cháu là bạn của Huy ak. Đã lâu lém ùi cô mới thấy Huy dẫn bạn về nhà đấy-mẹ Huy ôn tồn nói
-Thật thế hả cô
-Um bạn bè nó cô thấy ít lém cháu là người con gái lần đầu tiên nó dẫn về đấy
Nó nghe mẹ Huy nói mà sướng hết cỡ
-Dạ-nó chỉ biết nói như thế
-Mẹ nói xấu gì con thế-Huy bước vào
-Mẹ có nói gì đâu mà bạn con dễ thương quá ak. Thui 2 đứa ngồi chơi cô đi lên lầu
Nó và Huy ngồi nc trên trời dưới đât nhưng mà vui quên cả thời gian
-Thôi ૮ɦếƭ 7h rồi Huy ơi đi thôi
-Um tới trễ tụi nó lại la làng
5p sai nó và Huy tới nhà Ánh vì cả lớp tập trung nhà nhỏ Ánh để đi chơi lun
-2 người làm gì mà giờ mới tới thế
-Định đánh lẻ ak
-Biết ngay là sẽ có chuyện mà-nó nói nhỏ với Huy
-Mấy ông vô duyên vừa thui nha. Phải cho người ta 1 chút riêng tư chứ-Hương lên tiếng
Nó cười trừ cho qua chuyện ùi tự nhiên nó đưa mắt nhìn hắn. Nó thấy hắn đang ngồi ở ghế đá với thằng nhóc nào đó. Hắn khác hoàn toàn với mọi khi trông hắn bây giờ có vẻ hiền hơn biết chăm sóc, quan tâm hơn. hắn nói gì đó mà thằng nhóc ngồi bên cạnh cứ nhe răng cười miết nó vội tiến lại gần chỗ hắn
-Nhóc dễ thương quá ak đi qua đây chơi với chị nha
-Hk âu em thích chơi với anh này cơ
-Cho em kẹo nè-nó đưa 2 cây kẹo ʍúŧ
-Em cảm ơn chị-nó hí hửng cầm cây kẹo
-Bà phá đám vừa thui nhá hk thấy người ta đang nói chuyện ak
-Ông mà nói chuyện gì haha
-Chuyện về đàn ông hk thấy 2 người đàn ông đẹp trai đang ngồi tâm sự ak phận gái miễn bàn
Nó hk biết nói gì đành ngậm cục tức đó mà lủi thủi đi đằng sau là giọng cười đáng ghét của hắn
——————
Cũng lâu lắm rồi nó mới được đi chơi vui như z còn được đi xã láng nữa chứ hk sợ bị la. Sau 1 hồi đàm đúm tụ tập thì lớp nó giải tán mỗi người đi 1 hướng để về nhà nó cũng hơi mệt
-Lên xe đi lùn
-Mắc gì tui đi với ông tui đi với Huy-nó bước tới chỗ Huy
-Tùy bà-hắn bỏ đi đạp thật nhanh
Nó hk biết cảm giác lúc này của hắn, nó hk biết gì về hắn hết nói đúng hơn là nó hk để ý 1 chút nào tới hắn cả. Hắn buồn như thế đấy, buồn mà chẳng ai biết cả hắn vẫn luôn tỏ ra đáng ghét trước mặt nó hắn vẫn luôn kiếm chuyện để gây sự với nó. Nhưng hắn hk hề biết hắn đã thix nó mất rồi hắn hk muốn phủ nhận điều này. Hắn cảm thấy tức khi nó luôn đối xử lạnh nhạt với hắn trái lại nó luôn luôn quan tâm đến Huy. Đời là thế hắn nhếch miệng cười
-Chào mẹ con mới về
-Thế Quân đâu con-mẹ nó hỏi
-Con đâu biết đâu
-Ơ hay mẹ dặn là đi chơi xong Quân chở con về ùi vào ăn cơm luôn mà
-Con hk biết nữa côn đâu nghe hắn nói gì đâu-nó lên lầu thay đồ
Nhìn bề ngoài nó vô tâm vậy đấy ai nhìn vào cũng nghĩ nó chỉ thix có mình Huy thui nhưng thật ra thì tình cảm nó dành cho Huy đã bị lung lay nó hk còn đứng vững như trước nữa. Cái gọi là tình cảm đó đã có 1 chút ít trao cho hắn ùi chỉ là 1 chút thui. Lúc nãy nó đã đinh leo lên xe hắn rồi nhưng rồi lại thui nó lại sợ tình cảm đó lại bộc phát nó sẽ hk làm chủ được tình cảm của mình. Ở bên cạnh Huy nó chỉ cảm nhận được sự quan tâm, chăm sóc như là 1 người anh trai đối với em gái còn ở bên cạnh hắn thì lại khác nó thấy ấm áp và an toàn hơn. Bất giác nó thấy khó xử nó muốn lãng tránh hắn. Mỗi lần nhìn hắn buồn tim nó lại nhói lên chỉ tại nó nên hắn mới như thế nó biết thế nhưng vẫn cứ làm hắn buồn thêm. Nhìu khi nó ngòi 1 mình lại nghĩ tới hắn tại sao nó hk nghĩ tới Huy người trong mộng của nó điều nó nó vẫn còn mơ hồ. Nó hk xác định được tình cảm của chính bản thân nó.
2 người 2 ý nghĩ khác nhau nhưng họ có 1 điểm chung lớn nhất mà họ hk hề biết chỉ sau khi họ thật sự đến với nhau.
Sáng hôm sau Huy vẫn chở nó đi học như bình thường nhưng sao trong lòng nó nặng trĩu thế này. Nó bước đi mệt mỏi vào lớp gặp nhỏ Ánh
-Làm gì mới sáng sớm mà ỉu xìu z bà, bị bệnh hả?-Ánh chạy lại sờ chán nó
-Chắc tui sắp bệnh thiệt rồi. À mà tui hỏi bà cái đây nha
-Hòi gì? Hỏi đi
-Có khi nào bà thấy buồn khi mình đối xử hk tốt với 1 ai đó. Tim đập mạnh mỗi khi gặp người đó nhưng mà lúc nào cũng luôn gây sự gặp nhau là cãi nhau chưa bao giờ nói chuyện đàng hoàng được cả-nó nói 1 mạch
Truyện được biên tập và post tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (Thích Truyện.VN)-Ôi con bạn thân của mình biết iu rồi
-Bị những triệu chứng z là iu hả? Z mà tui cứ tưởng bị bệnh tim định chiều nay rủ bà đi khám bác sĩ-nó thở dài
-Bà đừng nói với tui là bà thix ai khác ùi đó nha
-Bậy nào
-Thế sao bà lại hỏi z? Mà ai z
-Ai đâu chẳng qua là tui có mấy đứa bạn quen trên mạng nó hỏi tui nên tui mới hỏi bà thế thui vì bà có nhiều kinh nghiệm-nó biện minh cho mình
-Bà có đứa nào mà tui hk biết
-Mệt bà ghê tui học bài đây
Ánh cười mỉm vì Ánh đã biết người nó hỏi là ai
Lòng nó bây giờ đang ngổn ngang 1 đống câu hỏi hiện ra trong đầu nó đúng lúc đó thì cô giáo bước vào
-Hôm nay lớp chúng ta có thêm 2 học sinh mới-nói rồi cô vẩy tay ra hiệu đi vào
Nó lúc này đang cắm đầu vào học bài lịch sử chẳng thèm nhìn xem là ai
-Chào các bạn mình tên là Trần Hải Phong rất mong các bạn giúp đỡ
-Còn mình tên là Dương Ngọc Vy
Nó nghe tên Phong quen quá cả giọng nói nữa nó ngước mặt lên nhìn, nó nhìn Phong hk chớp mắt
Hắn lúc này cũng bất ngờ hk kém nhưng hắn hk bất ngờ về Phong mà về Ngọc Vy
-AAAAAAAAAAAA Pin lâu quá ùi hk gặp cậu, tớ nhớ cậu quá ak-Nó hét lên mà quên rằng mình đang ở trong lớp
Bao nhiêu ánh mắt nhìn hết về phía nó và họ bắt đầu thủ thỉ
-Đồ nhận vơ hứ
-Thấy trai đẹp cứ tươm tướp
-Đồ hám trai
(Phong cũng được liệt vào hàng hotboy với khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú đôi mắt màu nâu to tròn mái tóc mượt đen nhánh rủ xuống)
Nó bỏ qua mọi lời nói với lí do là nó đang vui hê hê
-Cũng nhớ Pin hả Su
-Nhớ chớ lâu quá hk gặp
-Ê thằng Bốp kia thấy bạn về hk chào m?
-Chào
-Vẫn như vậy chẳng thay đổi-Phong vui vẻ đi xuống bàn cuối ngồi
Còn Vy thì đang tiến lại chỗ hắn nói nhỏ cái gì đó mà mặt hắn sáng hẳn lên nó tự rủa thầm
-Đồ hám gái-nó tức tối
-Thui các em ổn định chỗ ngồi rồi chúng ta vào bài học
Trần Hải Phong: Chơi thân với nó và hắn từ hùi nhỏ học rất giỏi nên được học bổng đi du học nước ngoài.
Đẹp trai từ nhỏ đến lớn hê hê
Dương Ngọc Vy: Một nhân vật kì bí chỉ có hắn mới biết rõ còn nó thì hk quen biết gì về Vy cả. Vy là cô gái dễ thương xinh xắn có đôi môi nhỏ chúm chím làn da trắng bóc đủ để bao chàng ngất ngây
Hôm nay nó có thêm bạn nên vui lắm giờ ra chơi Phong rủ nó và hắn đi xuống canteen chơi nó rủ thêm cả Ánh nữa, hắn quay lại nói nhỏ với Vy ùi đi. Từ lúc Vy mới chuyển vào hắn với Vy lúc nào cũng kè kè đi bên nhau tức hk chịu được
-Định về đây tán e nào hay sao mà về sớm thế?-hắn hỏi
-M chẳng quan tâm bạn bè gì cả. T hỏi m nhá t đi du học được mấy năm ùi?
-4 năm
-Thế 1 suất học bổng đi được mấy năm
-À t hiểu rồi hết thời hạn người ta đuổi về chớ gì haha
-T quánh m nghe m, nói với chả năng t đang định về đây kiếm thêm suất học bổng nữa
-M được đi miết hk chán ak
-Nói giỡn z thui chứ t về đây học luôn với m
-Pin ơi Pin đi 4 năm trời mà quay về hk có quà ak
-Bỏ ngoài xe kìa chưa đem vào thui tí đi học về ùi ra lấy ngen
-Ok
-Bà kia bà hk thấy xấu hổ ak, người ta mới về đã đòi quà. Đồ hk có lương tâm sao bà hk hỏi thăm sức khỏe mà hỏi thăm quà
-Sao ông cứ muốn gây sự với tui z hả?-nó lườm
-Thui cho tui xin cãi nhau miết-Ánh là vị cứu tinh
-Nãy giờ nói chuyện quên giới thiệu với Pin đây là Ánh bạn thân của Su đó
-Chào bạn tên bạn đẹp quá
Ánh ngượng ngùng
-Lại bắt đầu đấy-nó lên tiếng
4 người ngồi ăn ở căn teen ngồi nc cười đùa vui vẻ kể lại bao nhiêu là truyện cũ. Cái bàn của tụi nó là tâm điểm hay sao ý mà 1 đống người bu lại như kiến ak nhưng mà cũng vui phết được mọi người chú ý. Bao nhiêu chuyện hồi sáng nÓ kể với Ánh đều biến hết tâm hồn của nó lại trong sáng trở lại. Nó lại cười đùa vui vẻ.