- Trang chủ
- Ngôn Tình Việt Nam
- Duyên Mỏng Như Tơ
- Chương 22
Chập tối nhà bà Lý chong đèn sáng trưng, gian nhà lớn không thấy một bóng người nhìn vào có phần lạnh lẽo. Trong lúc ăn cơm tối, Quyên có để lại ám hiệu cho Xuân. Bởi vì có mặt cậu Hai ở đó nên cô ta không nói gì, nháy mắt nhìn ra cửa. Xuân hiểu ý nên ăn cơm xong về phòng ngồi đợi. Cậu Khánh sẽ đi cùng cô, nhưng ai canh chừng cậu Hai bây giờ, nhỡ may anh ta âm thầm theo dõi lại bày trò tiếp. Cậu Khánh gợi ý với Xuân.
- Hay là nhờ con Mận giúp, em thấy thế nào.
Xuân lắc đầu.
- Trực giác mách bảo em con Mận không phải người tốt.
- Em nghi ngờ nó hả?
- Cậu nghĩ lại dáng vẻ của cậu Hai và con Mận ngày hôm qua xem, giống như những kẻ chột dạ vậy. Hay là tối nay cứ để em đi một mình, cậu canh chừng anh ta nhé.
- Tuyệt đối không được, tôi không để em mạo hiểm đâu.
Cậu Khánh lập tức phản đối ngay, chỉ với hai người họ không thể cùng lúc đối phó với cục diện rối rắm này. Xuân nghĩ đến Nghĩa, anh ta có thể tin tưởng được, cô muốn nhờ Nghĩa giúp. Trong lúc cậu Khánh đi tìm Nghĩa thì bên phía Quyên tình hình rất bất ổn. Cô ta ăn tối xong cũng về phòng nhưng mới ngồi xuống ghế đã bị ai đó dùng thanh gỗ đánh từ phía sau. Quyên chưa kịp trở tay thì bị đánh liên tiếp mấy cái, tiếng ú ớ mắc kẹt ở cổ họng.
- Mày... Mày dám...
- Sao lại không dám nghĩ tôi sợ cô lắm hả?
Con Mận cầm thanh gỗ dính máu cười thâm hiểm, nó chính là người tình trong bóng tối của cậu Hai. Con Mận tên thật là Huê, nhà nó nghèo đến nỗi không có lấy một đồng, ba má nó bán con cho bà Lý. Năm đầu tiên Mận đến ở nó đã để ý cậu Hai Phúc rồi. Nó thông minh nhưng đầy tham vọng, ước muốn chim sẻ hóa phượng hoàng. Với sự xinh đẹp và khả năng quyến rũ đàn ông, nó đã thành công khiến cậu Hai ૮ɦếƭ mê ૮ɦếƭ mệt. Hai người lén lút gặp nhau trong âm thầm, bà Lý không cho phép cậu Hai qua lại với người làm, đó là điều sỉ nhục bởi bà ta khinh thường thân phận thấp kém của đám người làm.
Con Mận chẳng dại gì để bà Lý biết, nó còn vạch đường cho cậu Hai đối phó bà ta. Mãi đến khi Xuyến về làm dâu thì mọi thứ thay đổi so với âm mưu của nó. Xuyến tốt bụng nên ai nấy đều yêu quý, nó sợ cậu Hai sẽ thích Xuyến nên ngày đêm nghĩ cách cản trở. Nó là người chủ mưu gây ra cái ૮ɦếƭ của Xuyến, không một ai biết bộ mặt thật của nó trừ cậu Hai. Hôm nay một lần nữa nó ra tay với Quyên, ánh mắt sắc lẹm như dao găm nhìn cô ta nằm gục dưới đất.
- Cô nên ૮ɦếƭ sớm hơn mới phải, vĩnh biệt.
- Đừng...
- Chúc cô sớm đầu thai.
Nói rồi nó vung thanh gỗ lên không chút cảm xúc đánh vào đầu Quyên, một phát chí mạng. Nó thông thạo từng lối đi trong ngôi nhà này, thoắt ẩn thoắt hiện không ai biết.
Xuân ra bờ sông đứng đợi nhưng không thấy Quyên đâu, Nghĩa nấp vào đám cỏ dại quan sát, nhiệm vụ của anh ta là bảo đảm an toàn cho Xuân. Hai người đợi hơn một tiếng đồng hồ cũng không thấy mặt mũi Quyên đâu. Xuân bắt đầu hoài nghi, hay là cô đã bị lừa. Có tiếng bước chân dồn dập, Xuân vội mừng thì thấy không phải Quyên mà là cậu Khánh. Cậu có vẻ hoảng hốt lắm.
- Cô ta ૮ɦếƭ rồi.
- Cậu nói gì cơ... Quyên ૮ɦếƭ rồi ư?
- Người làm phát hiện cô ta ૮ɦếƭ trong phòng, tôi nghĩ ai đó biết được chúng ta hẹn nhau ở đây nên ra tay trước.
Xuân thản thốt đi theo cậu Khánh về nhà, Nghĩa cũng ra khỏi cho nấp, đêm nay anh ta muốn chờ Quyên tới, sau đó đối chứng mọi chuyện với những gì cô ta biết. Như vậy oan ức của Xuyến có thể giải bày hết. Nào ngờ kẻ chủ mưu cao tay hơn, Gi*t người diệt khẩu. Kẻ đó thật đáng sợ xem mạng người không ra gì. Thi thể Quyên được khiêng ra, phần đầu bê bết máu. Xuân nhìn thấy bụm miệng nôn khan, cô thật sự ám ảnh khi nhìn vào. Bà Lý hoảng sợ không biết chuyện gì đang xảy ra, cô ta ૮ɦếƭ tức tưởi ngay trong phòng, ai dám ngang nhiên ra tay như vậy. Bà ta dặn những người đang chứng kiến.
- Không ai được đồn bậy bạ ra ngoài, cứ nói mợ Quyên tự tử. Bà biết đứa nào lẻo mép thì cho theo hầu hạ nó luôn đấy.
Thì ra đây là cách bà ta xử lý mọi chuyện Xuân nghĩ đến chị Xuyến, chắc bà Lý từng làm như vậy khi chị cô bị hại. Đều có lý do hoàn hảo hết. Cậu Khánh tận tình đến phút cuối, cho người đi thông báo với ba má Quyên, chính tay cậu lau đi vết máu trên mặt cô ta. Còn thay bộ quần áo mới sạch sẽ trước khi đặt vào quan tài. Cậu không cho Xuân ra ngoài dặn cô cứ ở trong phòng khóa cửa cẩn thận, khi nào cậu gọi thì mới mở cửa. Xuân nghe lời cậu ở yên một chỗ, mọi thứ đều đảo lộn hết bởi người Gi*t Quyên không phải cậu Hai, còn ai đáng sợ hơn anh ta nữa.
- Mợ ơi?
Tiếng gọi làm Xuân giật thót tim, cô chau mày hỏi vọng ra.
- Ai đấy?
- Là em ạ, cậu Ba dặn nấu cháo cho mợ ăn thêm, em nấu xong rồi.
Xuân bất giác rùng mình khi nghe giọng con Mận, cô không muốn ăn nên kêu nó đem xuống. Bên ngoài phòng con Mận nhìn vào đầy hung ác, nó vẫn chưa chịu đi. Mọi người bận rộn lo đám tang cho Quyên, nó lù lù đứng nhếch môi cười. Chén cháo trên tay thơm phức nhưng bên trong chứa đựng một âm mưu tàn độc. Nó muốn hôm nay là ngày giỗ của Quyên và Xuân. Do đó nhất định để Xuân ăn hết chén cháo này.
- Cậu Ba có dặn phải kêu mợ ăn cháo, mợ ăn một ít đi, nghĩ tới đứa bé nữa mợ ạ.
- Em để đó lát tôi ăn.
- Để trước cửa hả mợ?
- Ừ.
Nó hung hăng đặt chén cháo ngay trước cửa, Xuân đã bắt đầu cảnh giác với nó rồi. Chắc hẳn đã nhìn ra được điều gì bất thường, nó bèn đi tìm cậu Hai. Nghe ngóng bên ngoài không có động tĩnh gì Xuân mới mở cửa, cô nhìn chén cháo còn nóng thơm nức mũi băn khoăn. Xuân đem chén cháo đặt trên bàn ngồi nhìn chăm chú. Trà ૮ɦếƭ oan vì chén thuốc bổ khiến Quyên xảy thai. Còn Quyên ૮ɦếƭ vì muốn nói ra sự thật, cô ta dùng cả mạng sống để ở lại ngôi nhà này, cuối cùng vẫn bỏ mạng. Theo lời cậu Khánh thì suốt buổi tối cậu Hai không hề ra khỏi phòng, anh ta được loại khỏi danh sách tình nghi đầu tiên. Trong ngôi nhà này có ai đó cùng phe với cậu Hai, là ai được nhỉ. Xuân chợt nhớ đến người tên Huê, cô ta nhất định đang ở quanh quẩn đâu đây. Xuân không biết suy đoán của mình có đúng không, cô phải tìm đáp án ngay bây giờ.
Phía bên trái cổng sau là gian nhà bà Lý cho người làm ở, rong rêu bám đầy tường cũ kĩ ngả màu. Xuân men theo ánh sáng từ chiếc đèn dầu tìm đến phòng con Mận. Tất cả đều tập trung ở nhà lớn để lo đám tang rồi nên không có ai bên trong. Cô khẽ đẩy cửa bước vào. Căn phòng tỏa ra một mùi thơm dễ chịu, Xuân lục trong tủ quần áo tìm kiếm. Ngoài mấy bộ đồ mới cô cho nó thì còn hai chiếc áo lụa rất đẹp. Đây là vải lụa cao cấp, chỉ có những người giàu mới mua nổi. Xuân khẩn trương mở hết các ngăn còn lại. Cô phát hiện thêm bông tai, vòng tay bằng vàng quý giá cất trong chiếc hộp nhỏ nằm dưới chân tủ. Từ đâu mà nó có nhiều trang sức như vậy, Xuân cẩn thận đẩy chiếc hộp về chỗ cũ. Cô lom khom đứng lên thì nghe tiếng động.
- Em điên rồi hả Huê, Gi*t cô ta làm gì. Chúng ta đang gặp phiền phức lớn đấy.
- Cậu muốn để cô ta tìm vợ chồng cậu Khánh nói ra hết hả. Em phải chặn đường thôi, cậu không sợ em bị thương mà lại trách em.
- Tôi không tán thành cách làm của em, dù hận cô ta cũng không nên ra tay lúc này, em quá nóng vội rồi.
Xuân nghe tiếng đập thình thịch nơi Ⱡồ₦g иgự¢, cô nín thở nấp sau tủ quần áo. Quả nhiên là con Mận, nó đang cùng cậu Hai tranh cãi. Xuân cảm giác xung toàn sự giả dối, cô từng xem nó như chị em ruột, đối đãi nó không khác gì người nhà, còn kể nó nghe về chuyện gia đình cô. Hóa ra cô bị nó tẩy não mà không biết, đáng sợ thật. Tiếng cãi nhau ngày càng nghe rõ, Xuân khẩn trương ép sát mình vào tường. Cô không thể để bọn họ phát hiện được, sinh tử đang cận kề ngay giờ phút này.
- Em hãy thu dọn quần áo rời khỏi đây, tôi đã sắp xếp nơi ở hết rồi.
- Em không đi! Khi nào cậu mới chịu rời khỏi cùng em.
- Tôi không đủ kiên nhẫn nuông chiều em nữa đâu. Nghe lời đi.
Lần này cậu Hai bực bội vì cách hành xử của con Mận, nó tự ý hành động mà không hỏi ý kiến anh ta để giờ rước lấy hậu quả khó lường. Ba má Quyên sắp đến còn cả cậu Khánh nữa, họ sẽ không để cô ta ૮ɦếƭ oan ức. Chắc chắc tra ra tới cùng, kì này bà Lý cũng không dàn xếp được, nếu lôi ra những chuyện trong quá khứ nữa thì anh ta không tránh khỏi liên quan.
Con Mận đành nghe lời cậu Hai, bước chân vào cửa đột nhiên im thin thít, nó ra hiệu cho cậu Hai đừng lên tiếng. Xuân nín thở cầu nguyện khoảng cách giữa họ chỉ bằng năm bước chân, cô tuyệt đối không thể bị phát hiện. Con Mận từng bước từng bước tiến về phía tủ quần áo, trên tay là con dao găm sáng bóng. Tay Xuân đầy mồ hôi, cô có thể nhìn thấy cái bóng trên nền nhà đang tiến lại gần. Cậu Hai đem cánh cửa khép lại, chặn đường lui duy nhất của Xuân, cô như con thỏ bị vây hãm bởi bầy sói, nguy hiểm cận kề.
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh