Một chiếc Maybach màu đen chậm rãi lái vào trang viên, dừng ở cổng lớn của phòng yến tiệc.
Cửa xe sau bên trái bị mở ra, lộ ra một đôi giày da thủ công bằng tay, là Cố Mục Niên xuống xe.
Hôm nay anh mặc bộ tây trang màu xanh sẫm, thân hình cao ngất thon dài, giống như là từ trong tranh bước ra, lập tức liền hấp dẫn rất nhiều người ánh mắt.
Có rất nhiều đã nhận ra anh chính là tổng tài của tập đoàn Chí Sinh. Cố Mục Niên là đối tượng hoàn mỹ ở trong lòng của rất nhiều cô gái, tuổi trẻ lớn lên lại đẹp trai, gia cảnh giàu có, có công ty nữa.
Mọi người nhìn thấy anh đi cửa xe sau bên phải ra, bắt đầu nghi hoặc, Cố Mục Niên mang theo bạn gái?! Chỉ một thoáng, rất nhiều người chờ mong muốn thấy cô gái kia là ai.
Lúc Cố Mục Niên nắm tay Khương Dao ra, mọi người đều kinh ngạc.
Tại sao bọn họ chưa thấy qua gương mặt hoàn hảo như vậy?! Lớn lên thật thanh tú a, xem qua là rất trẻ tuổi.
Mà lúc Khương Dao xuống xe, tự nhiên bị cánh tay của anh ôm chặt lấy, bị anh dắt đi về phía trước. Cô ngẩng đầu liền nhìn thấy khóe miệng Cố Mục Niên mang theo ý cười, cô liền hỏi: "Anh đang cười cái gì?"
"Có thể cho những người khác nhìn thấy anh có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, đương nhiên rất vui vẻ."
Cô gợi lên khóe miệng, trong lòng rất ngọt, miệng lại không khen anh: "Nhìn anh kiêu ngạo chưa kìa." Cô biết, đôi khi anh lại rất trẻ con.
Hai người đi vào, mọi người đã bắt đầu thảo luận: "Cô gái đó là ai a? Tại sao chúng ta chưa từng thấy qua?"
"Tôi cũng chưa từng nhìn thấy cô ấy, chắc Cố Mục Niên rất thích cô ấy, tôi thấy cô ấy rất xinh đẹp quyến rũ, nhìn hai người cũng rất tình cảm."
"Ai biết, có khi chỉ là tình nhân thôi, đổi khẩu vị mà thôi."
Khương Dao và anh đi tới đại sảnh, cô nhìn xung quanh một lần, trong lòng có chút bất an: "Tại sao anh lại có cảm giác là có rất nhiều người đang nhìn em."
Cố Mục Niên biết mọi người ở đây đang nghĩ gì, nhưng mà anh không nói cho Khương Dao biết, anh cúi đầu lẩm bẩm bên tai cô: "Không có việc gì đâu, không cần nhìn bọn họ, em chỉ cần nhìn anh là được rồi."
"Vâng." Cô cười cười.
Anh nắm tay cô, đưa đi chào Trần Đổng- chủ bữa tiệc.
Ánh mắt Trần Đổng nhìn Khương Dao và Cố Mục Niên hai lần, cười rất hòa ái, sau đó nói với Cố Mục Niên: "Vị này là bạn gái sao?"
Anh cười cười, ôm chặt bả vai Khương Dao: "Vâng. Ánh mắt Trần tổng sáng quá."
"Ha ha ha, tôi đã thấy rất nhiều người, coi như là có chút ánh mắt. Cô gái đây vừa nhìn thất đã biết là người rất tốt, nhu thuận, sạch sẽ."
Vừa mới bắt đầu ông ta chỉ cho rằng Cố Mục Niên chỉ coi Khương Dao là người bạn gái bình thường, nhưng mà sau một lúc quan sát, lại phát hiện ra ánh mắt của anh thường xuyên chú ý tới Khương Dao, trên mặt tươi cười, hành động giữa hai người cũng rất thân mật, tự nhiên. Cho nên cô gái này xem ra là rất quan trọng đối với Cố Mục Niên.
Khương Dao bị khen nên có chút ngượng ngùng, Cố Mục Niên thấy cô đỏ mặt, cười sờ sờ đầu của cô: "Quả thật, da mặt còn rất mỏng."
Trần Đổng cũng cười theo.
Hàn huyên trong chốc lát, anh liền rời đi. Hai người đi về phía trước, mà trùng Đỗ Yển cũng đang ở trước mặt.
Hai bên đều dừng lại. Sắc mặt Cố Mục Niên lạnh đi vài phần, Đỗ Yển nhìn thấy Khương Dao đang ở cạnh anh, hơi sửng sờ, biểu tình có chút vi diệu.
Đỗ Yển đưa tay ra trước, "Cố Tổng, đã lâu không gặp."
Cố Mục Niên nhìn anh ta, ánh mắt tối đen, giọng điệu của anh nhàn nhạt: "Quả thật đã lâu không nhìn thấy Đỗ tổng."
"Gần đây tương đối bận rộn." Anh ta đưa ánh mắt nhìn qua Khương Dao, mỉm cười, "Vị này là bạn gái Cố Tổng sao? Thật ra lần trước ở Thượng Hải chúng ta đã gặp nhau rồi, không biết tiểu thư đây còn ấn tượng không?"
Khương Dao xem qua video, biết vị này chính là tổng tài của Bội Cẩm. Cô đang chán ghét Bội Cẩm, làm sao có khả năng cho anh ta một sắc mặt tốt, cô nói cười xinh đẹp: "Xin lỗi Đỗ tổng, tôi nhớ không ra."
Cô đang cố ý làm cho anh ta cảm thấy xấu hổ, mà Đỗ Yển bây giờ cũng rất xấu hổ, bản thân trêu chọc: "Không có việc gì, có thể là do tôi không xuất chúng để cô phải ấn tượng."
Khương Dao trả lời rất tự nhiên: "Có bạn trai đẹp như vậy, quả thật tôi đối với những người đàn ông khác cũng không để tâm. Dù sao thì quý công ty của Đỗ tổng đang phát triển không ngừng, thời gian trước thiết kế cho Giáng Sing rất xinh đẹp."
Đỗ Yển nhìn lại Khương Dao với đôi mắt thâm hiểm, liễm mi cười, che dấu ý nghĩ của mình, "Cám ơn."
Cố Mục Niên nói: "Tôi mang bạn gái tôi đi trước, chào Đỗ tổng."
"... Được."
Sau khi hai người đi, Cố Mục Niên ở bên cạnh cuối đầu nhìn cô, cảm thấy cô giống như là tâm tình không được tốt, "Dao Dao làm sao vậy?"
"Không..."
Anh đoán được tâm tư của cô nói, "Cứ để cho anh ta vui vẻ một thời gian đi, đợi khi chúng ta tra được chứng cớ, bọn họ sẽ phải trả giá sớm thôi."
"Vâng."
Anh lấy một ly rượu vang, lại lấy một ly rượu trái cây đưa cho cô. Khương Dao khó chịu: "Tại sao anh được uống rượu vang, còn em lại uống rượu trái cây?"
"Tửu lượng của em cao lắm sao, không sợ sẽ uống say?"
"Kia... Không phải là có anh ở bên cạnh em sao."
Anh nở nụ cười, đem ly rượu vang đưa cho nàng, bảo cô uống thử một ngụm.
Cô uống một ngụm, chậc lưỡi nói: "Vẫn là nên uống rượu trái cây đi."
"Ngốc hô hô."
Anh xoa Ϧóþ mặt nàng, liền bị cô đánh tay, cô tò mò hỏi: "Cố Mục Niên, tại sao anh uống nhiều như vậy mà vẫn không say a, tửu lượng tốt như vậy sao."
"Chắc là do trước kia uống nhiều quá nên luyện ra được." Lúc học đại học, buổi tới anh thường xuyên ra ngoài uống rượu với bạn, thời gian lâu dài càng ngày càng uống tốt hơn.
"Xem ra lần trước em còn bị anh lừa, em cứ tưởng anh giận em nên uống nhiều như vậy."
"Không lừa em, anh làm sao biết được Dao Dao cũng để ý anh như vậy?" Anh xoa xoa vành tai của cô.
"Hừ... Cho dù không phải lần đó, em sớm hay muộn cũng sẽ phát hiện." Thích một người là không thể giấu được, cho nên cô làm sao có thể che giấu đươch tình cảm mà cô dành cho anh chứ.
"Ừm, anh biết."
Anh nắm tay cô đi xung quanh, rất nhiều người nhìn cô và anh. Bởi vì chân Khương Dao có chút đau, cho nên không dám đi quá nhanh, ai ngờ một cái không chú ý, cổ chân của cô lại phát đau.
Cô nhẹ nhàng "Tê" một tiếng, liền bị Cố Mục Niên thấy được, anh nhướn mày, hỏi cô đang đau chân phải không, anh không yên lòng.
"Có thể là do vừa rồi không cẩn thận..."
Anh bất đắc dĩ thở dài, "Tại sao em cứ làm anh không yên lòng vậy."
Anh nắm tay cô đi đến một bên, bảo cô ngồi xuống ghế. Anh trực tiếp ngồi xổm ở trước mặt cô, cầm cổ chân của cô lên.
Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía bọn họ, đều sợ đến ngây người, Cố Mục Niên là đang làm gì?! Anh đang xoa chân cho bạn gái?!
Anh cởi giày của cô ra, giúp cô xoa xoa cổ chân, không ngẩng mà đầu hỏi: "Bây giờ còn đau không?"
Cô đỏ mặt, cảm thấy rất ngượng ngùng, "Em đã đỡ rồi, tất cả mọi người đang nhìn chúng ta đấy..."
Anh ngẩng đầu, nhíu mày nhìn cô, "Khẩn trương cái gì."
"..."
Anh bổ sung thêm: "Sớm biết như vậy, anh nhất quyết sẽ không để em mang đôi giày cao như vậy." Nếu không phải buổi chiều cô quấn lấy anh lâu như vậy, ngay cả mỹ nhân kế cũng đem ra hết, anh mới hài lòng mà đáp ứng.
"Aaa..."
"Đợi lát nữa phải dựa vào anh, không khéo lại ngã đấy."
Cô cười, ánh mắt lóe lên, "Tại sao anh lại dong dài như vậy..."
Hai người không coi ai ra gì mà cứ khoe âи áι, mọi người xung quanh đều nhìn đến ngốc. Đây là con người cao lãnh đây sao, không phải có rất nhiều người tranh leo lên vị trí Cố phu nhân nhưng mà vẫn bị anh cự tuyệt sao? Tại sao anh lại đối tới với bạn gái như vậy chứ?!
Mọi người đều nhìn ra, cái người bạn gái không phải bình thường a. Có lẽ đã làm tay chảy được trái tim băng giá của Cố Mục Niên rồi.
——
Buổi tối sao khi yến tiệc chấm dứt, Khương Dao và Cố Mục Niên trở về nhà. Ở trên xe, bởi vì cô buồn ngủ, cô dựa vào đầu vai của anh mà ngủ. Sau đó lại mơ mơ màng màng bị anh ôm vào trong phòng.
Anh đem cô đặt ở trên giường, giúp cô đắp chân.
Trong lúc ngủ mơ, Khương Dao kêu tên của anh, "Mục Niên..."
Anh nghe được, đem thân mình có hơi phủ đi xuống, "Làm sao?"
"Em... Em rất thích anh nha." Cô thủ thỉ.
Anh dần dần nở nụ cười, đặt một nụ hôn trên trân cô, "Anh cũng yêu em."
——
Sau dịp tết nguyên đán, Chí Sinh không có những bước chân cố gắng, lập tức liền bắt đầu trù bị cho hoạt động lễ tình nhân tháng 2. Một năm vào dịp lễ tình nhân này đối với ngành sản xuất châu báu mà nói là rất quan trọng, lượng tiêu thụ cũng rất nhiều.
Thiết kế cho lễ tình nhân năm nay là do Cố Mục Niên và Khương Dao cùng thiết kế, hơn nữa rất sớm đã chọn ra được bản thảo, ở phương diện sản phẩm bọn họ không cần lo lắng quá nhiều, mối sầu lo chính của bọn họ là người tuyên truyền.
Trải qua cuộc họp thảo luận, năm nay bọn họ vốn định đem một số tiền để mời cặp tình nhân minh tinh rất nổi tiếng gần đây. Hai người là nữ chính trong một bộ phim truyền hình, gần đây mới chính thức tuyên bố quan hệ. Nữ tên là Tằng Hi, nam tên là Vũ Nhiên. Lúc ấy khi hai người công khai quan hệ, weibo đều thiếu chút nữa đã tê liệt.
Cho nên Chí Sinh mới bọn họ làm người đại diện, có lẽ sẽ tăng thêm lợi nhuận.
Nhưng mà vừa mới bắt đầu đi nói chuyện vài lần, nhà gái đều không có đồng ý. Người của công ty cũng đều sứt đầu mẻ trán.
Ngày hôm sao, Chí Sinh mới biết được, hóa ra Bội Cẩm cũng muốn cùng hai người này hợp tác. Hai công ty đang ngầm tranh đoạt.
Một ngày nào đó, Khương Dao đang làm ở công ty, liền nghe thấy truyền tới một tin tức nặng kí, bọn họ đáp ứng làm người đại diện, mà nguyên nhân là vì cô.
"Cái kia Tằng Hi đang nghe cái vòng cổ lần này là do cô thiết kế, lại đột nhiên sửa lại muốn làm đại diện phát ngôn cho công ty!! Khương Dao, cô có quen hai người họ không?!"