Ngoại truyện : Hôn lễMùa hè mỗi năm, trong một sơn cốc không có một ngọn cỏ ở Afghanistan bị nắng mạnh nướng đến bốc khói, mấy người đứng ở bên trên đất cát, giống như cái trứng bị bỏ trong nồi nướng.
Ở địa phương quỷ quái chim không ỉa phân này, một đám người đến từ các nơi trên thế giới đang bị thao luyện khí thế ngất trời. Bọn họ bị phơi đen nhánh, còn phải vẽ loạn vệt sáng phòng hồng ngoại ở trên mặt, một nhóm sinh vật mồ hôi đầm đìa người không người quỷ không ra quỷ chạy vòng quanh trong sân luyện tập, còn có một người phụ nữ da vàng cao lớn đứng bên cạnh, cô ấy chính là Phất Khải lâu không ra sân.
Kể từ mấy năm trước dẫn thành viên đoàn lính đánh thuê số 2 của Sa Mạc Ưng Non hiệp trợ cuộc huấn luyện kỵ binh nhẹ Venezuela, năm nay, cô mới nhận được lệnh từ đoàn trưởng La Nặc Nặc Á, yêu cầu cô chọn một số thành viên trong đoàn ra, dẫn họ đến trường học kỵ binh nhẹ Venezuela làm giám đốc kỷ luật kiêm lực lượng bảo vệ an toàn cho kỳ huấn luyện chọn lựa của mùa hè năm nay, cũng tức là phó đội Sa Mạc Ưng Non hợp tác huấn luyện chọn lựa với trường học kỵ binh nhẹ Venezuela. Danh ngôn của đoàn trưởng La Nặc Nặc Á là: có tiền không kiếm, ngu vậy!
Có câu nói là ngã một lần khôn hơn một chút, trong lần huấn luyện chọn lựa mấy năm trước, bởi vì gặp gỡ mấy tinh anh ngoại hạng như Lý Lộc, Keith, Dương và Iris, mà phó đội Sa Mạc Ưng Non hợp tác huấn luyện chọn lựa với trường học kỵ binh nhẹ Venezuela tổn thương thảm trọng. Để bảo đảm năm nay sẽ không xuất hiện tình huống như thế lần nữa, Phất Khải quyết định trước khi tới Venezuela, tiến hành tăng cường huấn luyện lần đầu tiên đối với đội này.
Cơ thể Phất Khải kiện mỹ cao lớn, bộ xương cân xứng, không hề có một chút bắp thịt, khiến những người mới thèm thuồng vì cặp đùi vừa dài vừa thẳng của cô. Dĩ nhiên, mấy tên sắc lang quấy rầy đều bị treo trên cây trúc bên ngoài lều thị chúng, hơn nữa
đoàn trưởng La Nặc Nặc Á còn giận dữ xử phạt bọn họ bằng cách giảm lương ba tháng, không còn có người dám can đảm đem đắm đuối trên ánh mắt thăng làm hành động thực chất (vì sao đoàn trưởng La Nặc Nặc Á giận dữ, một nửa nguyên nhân là cho rằng bọn tân binh này xâm phạm quyền lợi đặc biệt của anh ta đối với Phất Khải, một nửa nguyên nhân là vị đoàn trưởng vô cùng mê tiền này muốn nhân cơ hội tiết kiệm chi phí trong đoàn).
Giờ phút này sắc mặt Phất Khải âm trầm, tay cầm cây thước màu đen, còn không ngừng gõ bành bạch vào trong lòng bàn tay mình, trong miệng thỉnh thoảng phát ra mấy câu la mắng khiến người ta sợ hãi, nghe nói mấy lời Phất Khải giáo huấn người ta xuất phát từ kinh điển “Tương Lương Tông Giới Ma Quỷ Ngữ Lục” mà huấn luyện viên nào cũng cần đọc, xét thấy nội dung vô cùng gào khóc thảm thiết người và thần đều giận, bổn văn tạm thời lược bớt. Trích lục như sau:
“Aust, cậu XXX không kẹp chặt ngươi XX, chạy trốn như XXX XXX. Duy Sâm, tôi thấy xem cậu buổi tối là muốn liếm XXX XXX mới phát giác lanh lẹ phải không, nâng đầu XXX của cậu lên, có phải muốn đoàn trưởng La Nặc Nắc Á tới tự mình XXX các cậu không…”
Khi mọi người khóc không ra nước mắt, nơi xa có một chiếc xe quân đội lái tới, ở trong bụi đất tung bay, dừng lại trước mặt Phất Khải. Một lính đánh thuê nhảy xuống, giao một lá thư màu đỏ cho Phất Khải.
Sắc mặt của Phất Khải càng khó coi: “Trước khi đi tôi đã thông báo, lần huấn luyện này thuộc về nhiệm vụ bí mật, có thư gì thì chờ tôi về xem sau. Có tin khẩn cấp thì truyền qua điện tín là được.”
Hạ sĩ trả lời: “Đoàn trưởng La Nặc Nặc Á giao phó, việc này quan hệ to lớn, xin đội trưởng Phất Khải nhất định phải tự mình đọc.” Phất Khải bất mãn xé phong thơ ra, rút lá thư màu đỏ bên trong ra.
Một hồi lâu, mọi người liền thấy huấn luyện viên ma quỷ đội trưởng Phất Khải đưa tay vỗ trán, sắc mặt xanh mét, khóc không ra nước mắt, cuối cùng vịn tường đi. Phất Khải nhận được là thư thông báo kết hôn của hai người nào đó. Nhắc tới trên thế giới này, còn có ai có thể viết thiệp mời kết hôn thành thư thông báo, thì cũng chỉ có Lý Lộc và Keith, khi Dương và Z nhận được lá thư cũng không cảm thấy kỳ quái, còn cảm thấy hết sức vui mừng, thật may là hai người kia không có viết thành báo tang…
Phất Khải than thở, thời gian trôi qua thật nhanh, việc đời khó liệu, nhân vật cấp bậc bị tôn sùng là cơn ác mộng vào kỳ huấn luyện chọn lựa hai năm trước ở Venezuela cư nhiên đi tới bước này. Cô không thể tưởng tượng nếu như bọn họ có con, sẽ là loại tai nạn thế nào. Nhưng mà nghĩ đến hai mươi năm sau, không phải do cô trợ giúp trường học kỵ binh nhẹ làm huấn luyện chọn lựa, thì Phất Khải cảm thấy hết sức may mắn.
Nếu tham gia hôn lễ của người khác, như vậy thì phải chuẩn bị quà tặng. Theo cái đầu tràn đầy XXX, XXX, XXX và XXX của Phất Khải mà nói, thật sự rất khó quyết định nên tặng quà kết hôn gì. Cuối cùng, cô rốt cuộc quyết định gọi điện thoại đến lực lượng võ trang tư nhân Pandora, và mấy nhân vật quan trọng Dương, Z ở tổ thi hành để trao đổi ý kiến quý báu.
****
Đầu thu, lá cây bắt đầu rối rít rơi xuống, xào xạc vô tình.
Hôn lễ cử hành ở trong một bãi bắn bia bị bỏ hoang rất lâu tại nước Mỹ. Keith là đứa bé lớn lên ở Afghanistan, Lý Lộc càng là mặt hàng thần cản Gi*t thần phật chặn Gi*t phật, hai người không hề muốn tổ chức một hôn lễ theo lẽ thường trong giáo đường.
Bãi bắn bia này chia ra mấy khu, khu ngoài là bia cố định, bên trong là bia di động. Phòng ăn bị cải tạo thành phòng chú rể lại được sắp đặt thành hiện trường phần tử khủng bố bắt giữ con tin, bia ngắm hình người nghiêng dựa vào trên vách tường bằng gạch. Keith đứng trước cửa sổ bị vỡ một nửa, nhìn ra phía ngoài vào một góc bùn đất có đầy lá rụng, mấy cái bia súng trường hư cũ ngã nghiêng ở ngoài trăm mét. Cảnh tượng rất quen thuộc, chuyện sau đó trải qua lại là chuyện lớn cả đời, cho nên trong lòng anh vẫn rất hồi hộp. Đến nay Keith giống như còn đang mơ, cũng không biết sao đột nhiên liền hỏi Lý Lộc có muốn kết hôn hay không, sau đó Lý Lộc đồng ý như chuyện đương nhiên thế nào.
Một ngày kia, anh đang xem tạp chí súng ống, thấy tin tức hai thương nhân sản xuất quân hỏa Hà Lan kết hôn, trong lòng rất có cảm xúc, cũng rất tùy ý nói với Lý Lộc: “Chúng ta cũng kết hôn đi.”
Lúc ấy Lý Lộc đang quét dọn chỗ nhốt cừu trong sân, trả lời mà không ngẩng đầu lên: “Có thể, định thời gian đi.”
Cho nên bọn họ liền bước lên trình tự kết hôn phức tạp. Sau khi trải qua một loạt chuyện vặt ghi danh, liên lạc giáo đường, thông báo người thân bạn bè, Keith đến bây giờ đi vào giáo đường vẫn còn chóng mặt, không biết sao chuyện biến thành như vậy.
Kể từ sau khi chuyện ở Đa Duy Cống được giải quyết, S. Q. Cho anh nghỉ nửa năm, trong lúc rãnh rỗi Keith cũng đã xem qua không ít phim truyền hình vào lúc 8h. Từ trong phim, anh rốt cuộc biết hoa hồng đỏ chính là bông hoa cầu yêu giữa nam nữ, anh còn biết chuyện hạnh phúc thứ nhất giữa nam nữ chính là kết hôn, để tỏ lòng trịnh trọng và ái mộ với đối phương, thời điểm cầu hôn nhất định phải giống như bạch mã hoàng tử trong truyền thuyết, mặc trang phục kỵ sĩ màu trắng, tay nâng hoa hồng đỏ, quỳ chân sau xuống trước mặt người mình yêu, cực độ thâm tình và lịch sự nâng tay của cô, nhẹ nhàng hôn một cái, sau đó đắm đuối đưa tình lấy dùng làn điệu y hệt ngâm nga ca hát nói: “Anh yêu em, cho nên xin em gả cho anh.”
Keith vốn tính nếu không cử hành hôn lễ trong giáo đường, như vậy ít nhất cầu hôn phải tuân thủ trình tự bình thường, nhất định phải cho hai người lưu lại kỷ niệm tốt đẹp, nhưng anh còn chưa làm gì, chỉ nửa đùa hỏi một câu, Lý Lộc liền bình tĩnh trả lời.
Chờ qua mười mấy hai mươi năm, hai người đã đầu bạc răng long, đến lúc đó nếu hỏi Lý Lộc, em còn nhớ cảnh tượng anh cầu hôn em không? Lý Lộc nhất định sẽ rất ngạc nhiên hỏi: “Anh từng cầu hôn em sao?” Thậm chí còn nói ra: “Ah, sao chúng ta lại kết hôn nhỉ.” Hoặc nói mấy lời tổn thương người khác như “Em cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng ta là việc cực không giải thích được, nhất định có chỗ nào có sai lầm”.
Đây thật là… Thất bại lớn trong cuộc lời!
Vì có thể tham dự toàn bộ hôn lễ, phía đối tác Eyrie, S. Q. và thành viên tinh anh đã tới từ sớm. Bởi vì không thể liên lạc được với sư phụ ở Afghanistan xa xôi, nên Squall giữ chức “phụ huynhh”. Thấy Keith ảo não, Squall chẳng những không thể hiểu suy nghĩ của bạn tốt, ngược lại còn chọc là chứng sợ hãi cuộc sống hôn nhân. Eyrie lại xem thường, phản bác: “Hai người bọn họ đã sống như vợ chồng rồi mới kết hôn mà, anh đừng có đảo ngược thứ tự.”
Một đám người không tốt đang giễu cợt lẫn nhau, thì bên ngoài yên tĩnh lại. Yên tĩnh cứ như tuyết, khiến trong lòng Keith có một cảm giác thật không tốt. Nhưng anh là chú rể, nghe nói trước khi nghi thức bắt đầu nhất định phải ở trong sảnh.
Cánh cửa cũ nát được mở ra, Johnson dò cái đầu ra. A, đúng rồi, vị Johnson này đã lâu không lộ diện, bởi vì người này rất không có cảm giác tồn tại nên thường bị mọi người quên lãng, do dó phải nhắc lại trong truyện, vị Johnson này chính là kế toán của S. Q. ở phân bộ bang California, bị Lý Lộc đổi tên thành “John” mà không thể phản bác.
Kế toán Johnson nháy mắt với đám người Squall, bọn họ cực kì ăn ý, một đám người nhiều chuyện lại có cảm giác bén nhạt trong S.Q nhất thời đều biết được bên ngoài có trò hay. Squall nắm quả đấm đặt xuống dưới môi ho một tiếng: “Keith, chúng tôi đi ra ngoài xem một chút, cậu ở đây bình tĩnh chớ nóng, đừng đi ra ngoài nhìn loạn. Đây là tập tục, nếu như cậu đi loạn ra ngoài, sẽ rất nhanh gặp phải số mạng bị người yêu vứt bỏ.”
Keith tin là thật, rất nghiêm túc gật đầu. Anh ở trên công việc không phải một người dễ gạt, chỉ khi nào dính đến Lý Lộc và chuyện lớn hôn nhân của mình, thì sẽ biến thành lo lắng hãi hùng như chim sợ ná, sợ mình đi sai bước, Lý Lộc sắp đến miệng sẽ bay mất.
Đám người Squall đẩy cửa đi ra ngoài từng người một, sau khi đóng chặt cửa lại, nhất thời đều líu lưỡi.
Không biết từ lúc nào, bãi bắn bia trống trải đã đầy ấp người, quả thực là người người nhốn nháo. Mấy góc chia ra thành các nhóm Pandora, S.Q, Sa Mạc Ưng Non và những người tham gia hôn lễ khác.
Ở mặt tường chính giữa đại sảnh, có gắn một cái máy chiếu khổng lồ ghi “quà tặng tân hôn của Sa Mạc Ưng Non”, ở góc phát hình còn ghi chú “phim về thời kỳ mới quen của đôi tân nhân”.
Đây là một đoạn phim câm, âm thanh bị chỉnh đến nhỏ nhất, phía dưới là đoạn chú giải bằng cả tiếng Anh và Trung.
Trong phim là một mật thất đơn sơ, các đồng chí đã tham gia huấn luyện kỵ binh nhẹ ở Venezuela lập tức có thể nhận ra đó là cảnh tượng một cửa ải ở trường thi huấn luyện. Ống kính gần hơn, liền nhìn thấy nhân vật chính trong video là Keith và một thiếu niên tóc ngắn. Hai người bọn họ đang thân mật hôn môi.
Trong đám người phát ra tiếng la “Ô”, “A”…
“Thì ra tiểu tử Keith này còn là một hoa hoa công tử, nam nữ đều xơi, ha ha O(∩_∩)O ha ha…Ha ha…” Johnson không hiền hậu cười nhạo, ngay sau đó liền thay đổi. Ngay cả Eyrie và Squall cũng cơ hồ muốn phun ra máu. Bởi vì dưới đoạn phim xuất hiện dòng chữ nhắc nhở “tóc đen ngắn là cô dâu”.
Bọn họ nhìn nhau, thật sự quá lạ, sớm vậy đã quen, hơn nữa khác biệt cũng quá xa.
Đoạn phim tiếp tục chiếu, chuyện phát triển đến lúc Keith là “người có ba gấp”, yêu cầu chiến hữu ở chung phòng với anh giúp anh “đi tiểu”. Thật ra thì đoạn này không có ghi âm, nhưng bởi vì vào giờ phút này nơi đây tụ tập đám người hành nghề đặc biệt đến từ các nơi trên thế giới, trong đó có vô số người tài ba, bao gồm giỏi về học môn ngữ người. Pandora Dương, Brad cùng Iris, S. Q, Eyrie, Sa Mạc Ưng Non, Phất Khải đều là người giỏi việc này. Iris, Brad, Eyrie đều là người tập kích tài ba, luyện thành nhãn lực tinh chuẩn; đồng thời, thuật đọc môi cũng mang đến trợ giúp rất lớn cho công việc tình báo của Dương; về phần Phất Khải, là hoàn toàn căn cứ vào bản lĩnh ђàภђ ђạ học sinh cao cường luyện thành được từ khi làm huấn luyện viên, thuật đọc môi chính là một trong số đó.
Vì vậy khi nhiều người nhìn trừng trừng, Iris trợn mắt há mồm, khó có thể tin đọc ra theo hình miệng của Keith: “Tôi không kéo khóa quần xuống được.”
Mọi người thấy Lý Lộc lộ ra vẻ mặt như nuốt phải con sâu, trợ giúp Keith đang bị trói gô kéo ra khóa quần.
Sau đó hình ảnh liền bắt đầu xuất hiện vạch đen vạn ác…
Lại nói, Keith đang lặng yên chờ đợi “giờ lành đến”, nào ngờ đám người Squall một đi không trở lại, bên ngoài càng thêm mơ hồ truyền đến mấy tiếng kinh dị “A”, “ô”, “hơ”. Giác quan thứ sáu bén nhạy của Keith rốt cuộc phát hiện cái gì. Dù vừa rồi bị mấy lời “tập tục” của Squall kéo lại, nhưng hiện tại cũng biết trong đó có chuyện lừa gạt. Anh
nửa do dự dán lỗ tai vào cửa, chỉ nghe thấy Eyrie đang nói “Thao tác tinh tế… Lần đầu là đến nơi”.
Keith gãi gãi lỗ tai, không phải rất tin chắc về những gì mình nghe được, anh suy nghĩ giây lát, chậm nửa nhịp mới cảm thấy mấy lời này thật quen tai. Đó chính là đối thoại lúc anh còn chưa biết Lý Lộc là phụ nữ, nên xem cô như chiến hữu hợp tác đồng tính, yêu cầu cô giải quyết vấn đề quá mót giùm mình.
Mọi người đang xem thú vị, thì một cánh cửa bị đánh bay từ trong. Keith hóa thân thành con thú thẹn quá thành giận kêu loạn hừ hừ từ bên trong quơ múa hai cánh tay vọt ra. Mọi người vừa thấy anh thì càng thêm vui vẻ, chỉ sợ thiên hạ không loạn chúc mừng anh tân hôn hạnh phúc, còn có người trêu chọc anh thì ra từ sớm như đã có “quan hệ thân mật” thực tế với đàn gái.
Keith vô cùng dũng mãnh, xem đám người ngăn trở trước mặt anh là núi đao chảo dầu, liều mạng chống đầu một người, nhảy qua cự ly bảy tám thước, từ trên không tóm lấy tấm vải trắng để chiếu hình lên, xé roẹt một tiếng.
Lúc này người khởi xướng Phất Khải lắc đầu thở dài, không hiền hậu nói: “Thật là người phương nam dã man. Từ một số động tác lúc đầu có thể nhìn ra anh ta nhanh như hổđói vồ mồi, xé rách y phục nhất định cũng dùng lực lượng cực lớn, tôi thấy gia đình này về sau mà đánh nhau, thì sẽ phải tốn rất nhiều tiền cho quần áo.” Một người bên cạnh lại hừ hừ ha ha nói: “Đội trưởng anh minh, có thể thấy được vẫn là đoàn trưởng La Nặc Nặc Á có phong độ thân sĩ, đội trưởng người xem khi nào rãnh rỗi, không bằng cũng sớm kết hôn đi…” Sau đó bị Phất Khải bắt lại, ném vào trong đám người hỗn loạn.
Keith lột vải trắng xuống, nhưng đoạn phim vẫn còn, Phất Khải cười ha ha chỉ sợ thiên hạ không loạn, kịp thời điều chỉnh tiêu cự, lấy trở về bức tường trắng để chiếu hình, tiếp tục phát hình ra, đợi Keith lấy lại tinh thần chuyển sang Phất Khải, muốn phá hư máy chiếu thì đồng nghiệp Eyrie có quan hệ thân mật với anh đang tẫn chức tẫn trách phiên dịch khẩu hình của Keith: “Giúp tôi nhét vào giữa hai chân đi, mới nhét vào một chút à, nếu không lát nữa kéo lên kẹp trúng nó thì là chuyện mạng người đó.”
Lý Lộc không biết đi ra từ lúc nào, hôm nay cô mặc một bộ đầm dài, tầng trong hơi dài, lộ ra mép váy trong màu đen và đóa hoa thược dược hồng nở rộ, tầng ngoài lại là lụa trắng. Cô tựa vào trên cửa, hứng thú nhìn nhìn. Z không khỏi tò mò, hôm nay cô làm dâu phụ, vì thế đã tự xử lý tương đối sạch sẽ chỉnh tề rồi. Z hỏi: “Cậu không để ý?”
Lý Lộc nhún nhún vai nói: “Lúc ấy cảm thấy rất lúng túng, bây giờ xem lại thì thú vị hơn nhiều.” Cô dừng một chút, không hiền hậu bổ sung: “Lại nói, thủ cảm vô cùng tốt, tựa như kẹo mè xửng. Sau đó muốn mở phòng khám bệnh khoa nam, cũng là nguyên nhân này.”
Dương vừa đúng đi qua bên cạnh nghe vậy, dưới chân xê dịch… Lảo đảo… Vịn tường ra…
Lý Lộc còn nói: “Với lại, tôi phát hiện mình gần đây càng ngày càng phóng khoáng, quả nhiên là bởi vì ở chung với Keith lâu ngày nên cũng trở nên khác người sao?”
“Không, đây thuần túy là do cậu tự biến dị.” Z trả lời, “Cậu xem, Keith vẫn biến xấu hổ.”
“Vậy thì tạm thời quy tội cho nghề nghiệp bác sĩ này rất biến thái đi.” Lý Lộc rất quả quyết kiên trì cho rằng trách nhiệm không do mình.
Keith thề đoạt lại máy chiếu, nhưng mà anh vẫn còn quá lý tính và lương tâm, cho tới khi các anh em S. Q. nhìn không được, gào to một tiếng, tập thể lên! Tất cả thành viên Sa Mạc Ưng Non đoàn kết lấy đội trưởng Phất Khải làm trung tâm tà ác để bao quanh, liều ૮ɦếƭ bảo vệ máy chiếu. Loạn đấu từ S. Q. và Sa Mạc Ưng Non bắt đầu, từ từ lan đến thành viên Pandora. Một thằng xui xẻo bị đánh đến trong иgự¢ Lý Lộc, cô xem đến mắt sớm tỏa sáng, một cước đạp bay tên xui xẻo kia, xé làn váy, cột lại đến eo, rồi lao qua, gặp người liền đánh.
Vì vậy từ tâm tình kích động của Keith bắt đầu, một cuộc hôn lễ vốn nên dịu dàng thần thánh tốt đẹp, chẳng biết từ lúc nào diễn biến thành một cuộc loạn đấu lớn của các tổ chức từ nhiều nước.