Đang trong cơn mê muội thì ông Minh gõ của, lúc đó đầu óc chưa được tỉnh táo nên không biết làm thế nào cả, não chưa hoạt động hết công suất:
- Thôi ૮ɦếƭ, tay Minh đến anh ơi? Làm sao đây?
- Em lại có cả tăng 2 nữa cơ à?
- Tăng 3 mới phải chứ? Hề. (Đợi em chút em ra liền).
- Ra mở cửa cho nó đê, cho rõ luôn vụ này.
Em Xu mặc tí đồ xong chạy ra mở cửa. Mình thì vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt sạch sẽ thơm tho rồi ra:
- Đến rồi hả ông?
- Ơ cái gì đây em?? (Tay Minh trố mắt sang nhìn Xu).
Vừa châm điếu thuốc mình vừa nói:
- Tối qua mệt quá tôi ở lại chỗ Xu ngủ. (- Kìa Xu, khách đến sao không mời nước?)
Trong lúc Xu đang bối rối chưa biết làm sao thì mình ung dung lấy nước rót cho tay Minh uống. Vô tình đã loại ngay tay Minh ra khỏi cuộc chơi, mình với Xu như là chủ và rất “ ưu ái “ cho khách tới.
- Sao em bảo em vẫn còn yêu anh cơ mà?
- Kìa Xu, em vẫn còn yêu ông ấy cơ mà kìa.
- Tao không hỏi mày, im.
Định cho tay Minh ăn cái long chảo chưởng nhưng mà thôi, mới sớm mai vả lại lớn rồi giải quyết bằng tay chân nghe chừng không ổn. Dù có căng thế nào thì cố mà dịu xuống cho phải lẽ.
- Hai người cứ nói chuyện với nhau. Anh đi làm bữa sáng, Minh ở lại ăn cùng luôn cho vui.
Em Xu nhìn mình ánh mắt khó hiểu, không biết mình đang nghĩ gì. Trong khi đấy mình đáp lại em với nụ cười rất trong sáng và trìu mến. Vào bếp làm bữa sáng, cho hai người kia nói chuyện. Vì là phòng cũng không rộng nên nói gì nghe hết ấy mà.
- Sao anh tới đây làm gì?
- Anh định cho em bất ngờ, nhưng anh lại là người bất ngờ.
- Chia tay nhau rồi, còn quay lại làm gì.
- Anh nói với em rồi còn gì.
- Em có người yêu mới rồi. Anh ấy.
- Em thay đổi nhanh thế à?
- Ờ, biết sao được.
- Tởm thật, em không khác gì con điếm. À không, không bằng.
Mình đang cắm cúi làm thì ngẩng mặt lên với câu nói của tay Minh, nó thì đứng dậy ra về. Mình đi tới phía nó làm cái phịch một phát vào mặt nó, không kiềm được nữa các thím.
- Mày vừa nói cái gì?
- Còn đây là cái tao trả cho hôm trước. (Phịch một phát nữa, nó nằm xuống nhà ôm mặt).
Do mình làm hơi nhanh và bất ngờ nên nó không làm ăn được gì dù có phản ứng tay chân, em Xu lúc đấy chạy ra nhưng lại ôm mình.
- Đừng đánh nữa, anh Minh về đi. Đừng tìm em nữa.
- Cút xéo, đừng có làm phiền bọn tao nữa.
Tay Minh ôm mặt đi về không nói được câu nào nữa, lúc ấy quả thật như thím nào thì cũng thế thôi. Vừa nản vụ em Xu lại vừa bị đánh nữa thì nhụt tinh thần lắm, xách dép về thôi chứ còn làm gì nữa. Ở lại ăn đòn chắc. Mình vào bếp mang đồ ăn ra, hai đứa ăn nhưng mình không nói gì cả. Cứ như là giận dỗi ấy .
- Sao đấy? Giận em à.
- Giận gì?
- Sao trông như giận ấy.
- Bình thường em, tí nữa tay Thông có đến luôn không để anh còn chờ?
- Thông cái gì mà Thông, tưởng em lăng nhăng lắm chắc.
Mình cười mỉm nguy hiểm rồi ăn tiếp. Rồi phi đi làm luôn, đúng là quay về với cái mớ bùng nhùng không bao giờ yên được. Kiếm cảm giác yên tĩnh ở Sầm Sơn chưa được lâu, à mà cũng có yên tĩnh quái đâu. Quay về HN là quay về với sự xô bồ của cuộc sống. Nhìn cảnh giao thông đường phố là thấy chán rồi, ấy thế mới hỏi tại sao ra HN người ta lại cần một người bên cạnh đến thế. Hà Nội khiến con người cảm thấy muốn được che chở và cùng một ai đó giữa cái sự bộn bề này.
Cả ngày mình cứ loáng thoáng nghĩ tới em Cún, em sang đó rồi bơ vơ giai đoạn đầu khiến mình bồi hồi không yên nhưng không làm sao được. Em Cún có mail thêm vài mail nữa mà lòng mình đau lắm. Đại loại là kể lể về cuộc sống bên đó.
Mấy ngày trôi qua mình không liên lạc với Xu, bận bịu mà. Chỉ lúc nào cần mình mới gọi điện cho em đi chơi thôi. Với tình trạng quan hệ này thì hai bên có thể đá nhau bất cứ khi nào, thế nên mình luôn sẵn sàng ở một góc tâm hồn nào đó cho việc này xảy ra.
Thôi kệ, qua chỗ thằng Đức chơi đã, qua xem nó làm ăn thế nào rồi. Quán khá là đông khách, đêm ở đây nhộn nhịp ra vào, từng đôi từng cặp cứ rủ nhau vào rồi lại dẫn nhau ra với vẻ mặt đầy hạnh phúc. Yêu đương cũng có, đang giai đoạn tán tỉnh cũng có. Thi thoảng thấy vẻ mặt hớn hở của vài thanh niên rồi là sự rụt rè của bạn gái theo sau mà mình chỉ biết mỉm cười, cái cảm giác ấy ai mà chẳng được trải qua.
- Giờ mới thèm vác mặt qua thăm tao hả?
- Thì bận từ ấy tới giờ mà, có time quái đâu.
- Mày biết tin gì chưa?
- À ngon, thế là cũng biết báo tin cho tao rồi đấy. Tưởng đứt mất cái dây thần kinh thông báo rồi.
- Huyền Anh chuẩn bị cưới chồng đấy.
- Hả?
Rồi hai đứa ai riêng phần nấy mà nằm ngủ. Hôm nay vừa uống cả bia lẫn rượu, lại không có cơm nữa nên ruột nó cứ cồn cào không ngủ được. Chân tay thì thấy mỏi rã rời ra, em Mai cũng thế thì phải thấy cựa quậy, quay đi quay lại.
- Không ngủ được à em?
- Không quen phòng nên khó ngủ.
- Tưởng em quen với mấy chốn này rồi chứ?
- Bộ tưởng em nhăng nhít lắm sao?
- Thế sao kêu anh vào đây làm gì?
- Chẳng nhẽ bỏ đám bạn đi về.
- Người yêu em không hỏi han gì à?
Hỏi đến câu này em nó quay mặt vào trong rồi nằm im ngủ, chắc cũng có quá khứ đau buồn nên mình không hỏi nữa. Đột nhiên mình thấy nhớ em Cún da diết, em bên đó không biết giờ ra sao rồi, nhớ vẻ mặt ngây thơ không một chút gợn buồn của em. Những lúc em nũng nĩu đòi đi chơi đây đó, ăn uống khắp phố phường, những ngày tháng êm đềm và ấm áp không có một chút phiêu liêu giống như của em Xu. Nhưng con người mình không theo khuynh hướng lãng mạn nên thích phiêu bạt một chút. Tội em Cún đã đặt tình cảm nhầm người, cũng mong em sang đấy học được nhiều điều hay, có được người yêu tuyệt vời.
Nghĩ luyên thuyên một chút thì mình cũng ngủ thi*p đi, sáng mai mặt trời rọi vào tới tận mặt thì mới chịu tỉnh giấc. Nhưng nghe chừng em Mai còn nướng hơn cả mình, em quấn cái chăn trông yêu không tả được. Mình quỳ 1 gối lên giường rồi nói:
- Dậy đi em nắng hồng ban Mai.
- Dẻo mỏ gớm.
- Thế thì sau này mới có vợ được chứ em?
- Cua được bao em rồi?
- Anh không nhớ.
Vệ sinh xong xuôi gọi bọn bạn cùng ra về thì thấy ánh mắt chúng nó khá lấm lét, ờ cũng hiểu ý mấy cha này, chắc tưởng mình vớ bở được đêm qua. Thằng Đức thỏ thẻ:
- Đêm qua thế nào?
- Ờ, cũng đc.
- Biết ngay mà.
Mình cũng nói nguy hiểm chút thôi chứ được miếng nào, tối qua mệt bơ phờ. Cả đám đi ăn sáng xong rồi cũng tan luôn. Vẫn chưa có ấn tượng nào với em Mai.
Xu is calling.
- Tối qua đi đâu thế?
- Vui với đám bạn ấy mà.
- Lại đi bắt công chúa hả?
- Dạo này súng hết đạn, không em nào chịu thua cả.
- Thế lát qua đây nạp đạn cho.
Đúng là chỉ có Xu mới ăn nói kiểu nửa vời đáp chả thế thôi, nhưng kể cũng thú vị. Tuy vẫn quan hệ với em XU nhưng thực tế mình luôn để chế độ có thể chia tay bất cứ khi nào. Nói chuyện với em Xu khá là hại não. Sơ hở phát là bị tóm ngay, nhưng mà thế thì mới hay.
Hôm đó từ sáng tới tận chiều tối mình không đoái hoài gì tới Xu cả luôn, kể cả em Xu gọi điện hay sms cũng không bắt máy. Nghe chừng Xu có vẻ tức điên
Gõ cửa phòng Xu… Cốc cốc cốc.
- Ai đấy?
- Anh lại là thỏ đây.
- Thế thì đứng ngoài, đây ko thèm gặp.
Thế là mình cũng im luôn, tầm 3p gì đấy, em nó ko thấy mình động tĩnh gì thì chạy ra mở cửa.
Đập vào mặt em nó là hình ảnh mình đang dựa trước tường đối diện cửa em nó tầm 2m gì đấy. Tay trái thì cầm bó hoa hồng, tay phải thì đưa tay sau gáy gãi nhẹ, trông cứ như phim Hàn :”>
- Trò gì đây?
- Thì lấy hoa để mua đạn đây.
- Tưởng lấy lòng người ta mà dễ à?
- Thế em đòi như nào?
- Voi chín ngà, gà chin cựa, ngựa chin hồng mao.
- Anh có hai tai, 3 chân thôi nè, được hem?
- Ai thèm…
Mình ôm từ đằng sau em, em cầm bó hoa lên ngửi. Không hiểu sao hôm đó mình lại làm quả sến như thế, vì lâu rồi mình chưa làm mấy thứ này, âu thì chỉ là lúc còn mộng mơ trong quá khứ. Nhưng mà đổi gió chút cũng hay.
- Giờ thì sao em?
- Là sao?
- Thì đợi làm bữa tối mà nạp đạn chứ sao nữa.
- Ờ
Trong lúc chờ đợi em làm cơm thì mình tắm rửa chút tí còn làm việc.
- Điện thoại kìa anh ơi.
- Bắt anh Acsimet ra nghe chăng? Ai đấy?
- Số lạ.
- Nghe hộ anh.
10 phút sau.
- Ai vừa gọi thế em?
- Gái.
- Bậy, gái nào?
- Đợi chút công chúa gọi lại ngay thôi.
Mình cũng không biết là ai gọi cả. Vì bấy lâu nay điện thoại mình chỉ lặt vặt vài ba cuộc cho mấy thằng bạn và em Xu thôi. Mình cũng không quan tâm, em Xu đã. Tính sau, nạp đạn đầy đủ, hai đứa nằm đắp chăn xem phim… Ba Chàng Ngốc rồi cũng đến luôn tận tối khuya.
- Giờ sao em? (mình nhìn em mặt dâm dê)
- Bật xem phim tiếp.
- Thực hành luôn chứ còn phim mới phiếc.
Mình vừa nói vài câu trêu đùa vừa lấy đầu cù vào người em, lấy tay chọc chọc các kiểu ở vùng bụng rồi hai bên cánh. Rồi thì cảm hứng cũng bắt đầu lên dần dần, hơi thở cũng bắt đầu lỗi nhịp, thịt chạm thịt nhiều cũng ngấm dần đều cảm giác trai gái.
Quần quại với nhau xong thì mình cũng nằm phập xuống, em thì dúi đầu vào người. – 1 new messages –
“Ngủ chưa anh màn đêm Dũng mãnh?“
Mình đoán được ngay là kiểu nhắn tin đối lại của em Mai, em Xu thì đang cười đểu xem mình nhắn lại như thế nào.
“Sẽ sớm thôi vì ngày Mai nắng lên anh sẽ về “
Mình với Xu hai đứa nhìn nhau cười, mình thì lắc đầu. Em Xu thì cười nắc nở như thấy bất lực với mình ấy.
Nhưng mình nào ngờ, cơn gió lạ này là cơn gió độc…