Xem xong trận bóng cùng mấy thằng bạn ở quán Café mình về khi đường cũng khá vắng người, bóng đèn vàng Hà Nội về đêm khiến lòng người tái tê nhớ lại những kỉ niệm ngày xưa. Màu vàng ánh đèn chính là màu của kỷ niệm. Kỉ niệm với Huyền Anh ngày xưa cứ ùa về trong đầu, nó là quãng thời gian đẹp nhất trong đời mình, nói chắc chắn là như thế. Bởi vì lúc đó không có một chút vụng lợi, tình cảm của mình là một tình cảm thiêng liêng nhất mà mình từng có và có lẽ về sau sẽ không còn nữa, vì lí trí đã lớn dần lên.
Mình online yahoo chat!
Cún em: Buzz!!!
Mình: 乃ú.
Cún em: 乃ú gì?
Mình: Anh 乃ú nhầm, anh để Unikey nên nó có dấu.
Cún em: Hôm nay đi chơi vui anh nhỉ?
Mình: Anh thấy bình thường mà.
Cún em: Đi với em không vui sao?
Mình: Ờ, cũng vui.
Cún em: Anh trả lời gượng thế,ghét!
Mình: Muộn rồi mà ko ngủ đi ở đây mà yêu mới chả ghét.
Cún em: Em không ngủ được …
Mình: Sao lại không ngủ được?
Cún em: Tại anh đó…
Cún em is offline now.
Nói xong câu đó em Cún out luôn, mình chỉ nhếch mép cười rồi lượn lờ internet đọc báo thể thao chút rồi lên giường đi ngủ. “ 1 new message “, của Xu đấy:
- Đi chơi với Cún vui chứ hả?
- Ờ cũng tạm được.
- Thằng Minh nó cứ làm phiền em, bảo em quay lại với nó, mệt quá!
- Thì em quay lại với nó cho đỡ mệt.
- Thôi đi, kệ nó, giờ mệt với anh thuiiiii.
Mình không rep nữa, đến sms thứ 3 là mình ngán lắm rồi, không buồn sms. Lật lại các tin nhắn cũ, mình đọc đi đọc lại tin nhắn hôm rồi em Huyền Anh gửi. Đơn giản là đọc và cười vô cảm. Mấy ngày hôm sau mình khá bận nên mấy sms em Cún và em Xu gửi mình quên béng đi không trả lời được. Đại loại là em Cún cứ gợi ý là thích đi chỗ này chỗ nọ, còn em Xu thì bảo chở em nó đi uống rượu. Cũng đang có chút tâm sự vì tự dưng mấy hôm nay lại nhớ Huyền Anh, mình qua chỗ em Xu rồi dẫn đi Bar.
Gọi mỗi đứa mỗi ly rượu, trông em Xu có vẻ từng trải ở môi trường này phết, nhún vai theo nhạc và thi thoảng có quả cười nhếch mép vô cùng ẩn ý và khêu gợi, mình cũng cười lại và nguy hiểm nhiều hơn, Xu nhấp chút rượu rồi nói:
- Trông anh có vẻ có tâm sự.
- Tinh tế từ lúc nào vậy em?
- Sinh ra đã thế.
- Có nhất thiết phải kể ra không? (Vừa ngậm điếu thuốc mình vừa nói).
- Ờ thế có kể ko? (Em tiến gần mặt mình, cắn nhẹ cái vào tai, ớn cả sườn)
- Không.
Hai đứa lại tiếp tục uống, thi thoảng nâng li mời khá sòng phẳng. Mặt em Xu uống được một chút đã đỏ ửng rồi.
- Thôi về đi em, trông em say rồi.
- Say đâu? Để em chút nữa. (em nói giọng của người hơi lâng lâng)
Mình lôi em ra, rồi xách em lên xe đèo về.
- Hôm nay đừng về nữa anh?
- Ờ thế em muốn gì nào?
- Người em nóng quá, em muốn giải nhiệt…………anh có xin không?
Mình không nói nữa, rẽ qua nhà nghỉ gần đó, lúc xách em vào phòng mấy thằng bảo vệ cứ nhìn nhìn rồi cười bí ẩn. Mình thì đếch quan tâm cho lắm, em Xu cứ vừa ôm vai mình vừa lìu xìu đi. Mở cửa phòng:
- Hôm nay anh không có hứng, em ngủ đi.
- Chán em rồi à?
- Hôm nay anh mệt.
- Hay là ૮ɦếƭ em Cún rồi.
- ૮ɦếƭ ૮ɦếƭ cái gì, ngủ đi.
Em lại ôm từ đằng sau rồi cắn tai mình, cố tình thở mùi rượu vào tai làm người mình nóng ran lên đã thế lại còn thì thầm “ Này thì mệt này… ờ thì mệt này “. Em cứ mân mê hết cả tai đến miệng mình, mình thì cứ đứng im chán chán.
- Là do em ép anh đấy nhé (Mình bế em lên).
Em nó cười phá lên cứ như là trêu được mình ấy.
Ẵm em nó lên giường thôi chứ biết làm sao giờ… (doing something).
- Em chỉ được cái dê.
- Anh cũng dê đâu kém phần.
- Ờ thì hai con dê gặp nhau.
- Sau này bọn mình sẽ ra sao anh? (Em Xu mắt long lanh hỏi mình nai tơ chưa từng thấy).
- Ơ, ờ thì sau này em lấy chồng, anh lấy vợ. Hai chúng ta ngoại tình, anh đùa đấy.
- Ý kiến hay ho đấy nhỉ?
Rồi hai đứa ôm nhau ngủ tới tận sáng, sau đó em thì đi học, mình thì đi làm. Tối về thì chợt nhớ còn có em Cún mình bẫng bấy lâu nay không biết thế nào nữa. Gọi cho em nó phát.
- Alo em.
- Lô gì mà lô, em nhắn tin mà không thèm nhắn lại.
- Anh bận quá, anh quên.
- Anh vô tâm lắm.
Ơ, mình có làm cái quái gì đâu.
- Anh xin lỗi, hôm sau anh đền.
- Ngày mai phải đền luôn cho em cơ.
- Ờ thôi được rồi, mai anh qua nhé…
Đúng là của nợ mà, lúc tìm thì không thấy đâu nhưng lúc không cần nữa thì cứ một đống trước mắt. Nhớ lại hồi với em Huyền Anh thì ngu ngu ngơ ngơ, không có một ai là gái ngoái Huyền Anh cả. Bây giờ thì mới biết khi có chút từng trải rồi thì việc bị gái theo cũng không phải là không xảy ra. Các thím khi trải qua một mối tình dại khờ, khi mà đủ kinh nghiệm tình trường lẫn cuộc sống thì các thím sẽ có quyền chọn gái chứ không phải là phải đi tìm đại trà nữa. Mình nói thật là vậy.
Hôm nay phải dẫn em Cún đi chơi rồi, mà mình thì mệt mệt quá. Em cún ngồi sau xe:
- Anh hôm nay mình đi xem khiêu vũ tiếp đi.
- Thôi em, xem 1 lần thôi kẻo lại chán giờ.
- Không mà, em thích.
- Anh không cho đới, làm gì được anh.
- AAAA, anh được lắm.
Rẽ luôn lên Nghiêm Hoa Trà 80 đường Láng, nơi mình hay đến uống café và nghe nhạc.
Phục vụ ra:
- Cho em một nâu đá.
- Dạ… dạ… cũng thế ạ. (Em Cún ấp úng).
- Thôi em, chị cho em một nâu đá một sinh tố Xoài nhé.
Em Cún ngường ngượng đỏ mặt.
- He, em cám ơn nhé.Em không biết.
- Café làm gì tối lại ko ngủ được, đâm nhớ anh ra.
- Hic, nhưng có người không thèm nhớ lại đấy.
- Anh có mượn em nhớ anh đâu nào?
- Thế từ nay không nhớ nữa.
Uống và nói chuyện được vài câu nữa mình nói với em:
- Em chờ anh một chút, anh đi đây chút.
- Vâng, nhanh đấy anh.
Rồi thế là quán café tắt đèn cái bụp một phát, thì điệu hát vang lên, guitar nữa. Là của mình các thím ạ. Bài gì thì các thím vào down nhé (đây là bản mình thu bằng lap, chứ ở quán thì có micro, tăng âm thì hay hơn nhiều: http://www.mediafire.com/?a4sdk3hbut50pbg)
Lúc hát mình đa số là nhìn em nó và cười khá lãng tử và nguy hiểm, thi thoảng đá mắt nữa. Mình để ý thấy em nó ngồi không yên nữa luôn, lưng thì dựng đứng lên không tựa vào ghế nữa… chắc là thích lắm rồi đây
Xong xuôi thì mọi người vỗ tay và mình về chỗ ngồi.
- Quà sinh nhật em đấy!
- Anh….em không nói gì được nữa.
- Ờ thế thôi đừng nói, đi lượn phố thôi chứ em nhỉ?
- Dạ vâng.
Thế là mình cùng em đi ra Hồ Gươm, trên đường đi em ít nói hẳn làm mình cũng bất ngờ, hình như em vẫn còn nghĩ tới việc ở quán café. Mình đoán vậy, em ít nói lắm.
- Sao hôm nay hiền như cô tấm vậy em? Không nói năng gì cả.
- Em không biết nữa, em run run…
- Anh ăn thịt em đâu mà run với gián?
- Quà sinh nhật này em bất ngờ quá.
- Bài này anh định sau này tỏ tình hát cho vợ nghe, nhưng thôi để anh tìm bài khác vậy.
- Anh lãng mạn thế, sau này ai lấy anh nhất định hạnh phúc lắm.
- Không đâu em, khổ đấy chứ không sướng đâu.
Ra Hồ Gươm ăn kem các thím ạ. Ngồi tạm ghế đã rồi mình bảo em chờ mình đi mua 2 cái kem.
- Của em này. (mình đưa cho em nó que kem).
- Hê, cái của anh ngon hơn.
- Anh ăn gian, cho em cắn một miếng.
- Ờ này (mình dìa cái kem sát vào miệng em nó, lúc em nó đang định cắn thì mình quẹt phát lên má).
- Á.
Rồi mình lấy tay nhẹ lau cho em Cún, cứ y như là phim ấy các thím , em nó cúi đầu xuống ngường ngượng, mặt đỏ. Mình thì tỉnh bơ.
- Hôm nay em ít nói, anh chán quá.
- Thế anh đi với em, chị ấy ko giận anh à?
- Chị nào, mà giận gì em?
- Thì người yêu anh tức anh ấy.
- Ờ thế giờ làm sao, vậy lần sau ko đi với em nữa nhá.
- À không.
Rồi em Cún im lặng ăn kem, mình thì ăn được chút rồi buốt răng quá nên ko ăn nữa, hút thuốc thôi.
- Anh hút thuốc à, bỏ đi không tốt cho sức khỏe đâu?
- Ơ, hôm nay em lạ thế? Khi nào làm vợ anh thì mới có quyền như thế nhé cưng.(Mình trêu đùa).
- Lạ đâu, thật mà. Mà thôi kệ anh, xừ.
Mình đánh liều, mà cũng ko phải, mình thản nhiên cầm tay em đứng dậy rồi đi dạo. Em nó giật mình, không nói được gì, thi thoảng muốn rút rút ra. Đã thế mình buông luôn. Rồi lại vào một câu chuyện không hề liên quan:
- Lâu lắm anh mới ra Hồ Gươm, trời mát mát thế này ở đây kể cũng được.
Em Cún im…
Mình cũng im và đi bộ tiếp… đột nhiên em Cún đưa tay vào lòng bàn tay mình, mình nhìn em… em thì cúi mặt xuống.