- Anh cút ra phòng khách ngủ ngay!
Thiên Nhi đuổi hắn. Tại sao lại có thể biến thái đến mức này được.
- Anh xin lỗi. Chúng ta có thể tự chụp mà.
Thiên Nhi thầm khinh bỉ trong lòng, ừ, để rồi lại giống trước kia, bị lộ ra ngoài. Mà mãi cho đến bây giờ Thiên Nhi vẫn chưa biết ai là người phát tán video đó, video đó đã xóa bỏ hoàn toàn rồi mà? Chấn Phong? Không, không phải cậu ta, nếu là cậu ta thì chẳng việc gì cậu ta phải giúp cô hack các video ngay sau đó, hơn nữa quan hệ của cô và Phong khá tốt, không thù không oán, còn rất hợp nhau khi trao đổi bài tập, vì vậy không thể nào là Chấn Phong được. Thiên Vương thấy Thiên Nhi im lặng, liền cắt đứt dòng suy nghĩ của cô:
- Em nghĩ gì vậy?
- Em đang nghĩ nên mời những ai dự lễ cưới của chúng ta.
Trái tim hắn ngập tràn sự ấm áp, rung động. Theo cảm nhận của hắn, nếu không nhầm thì Thiên Nhi cũng yêu hắn rồi. Lần âи áι trước, cô nói yêu hắn, mà theo hắn biết những điều con gái nói khi quan hệ tình dục thì thường là sự thật. Hắn luồn tay vào trong áo cô, lòng bàn tay bao bọc lấy sự căng tròn, đầy mềm mại. Ở cùng hắn Thiên Nhi đã luyện được thói quen không mặc nội y khi đi ngủ. Hắn Ϧóþ nhẹ, thì thầm vào tai cô:
- Chuyện đó nghĩ sau đi, vợ à, anh muốn.
Cả người cô căng cứng, cơ thể mẫn cảm đột ngột run rẩy vì hành động của hắn. Cô đẩy tay hắn ra:
- Em mệt lắm, em muốn ngủ. Đừng quên mai chúng ta vẫn còn buổi chụp ảnh cưới nữa.
Hắn ngậm ngùi đồng ý, nếu mai cô dâu của hắn không xuống giường nổi thì buổi chụp ảnh cưới lại bị hoãn, và hắn không muốn điều đó. Đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một suy nghĩ. Nếu vợ hắn mặc váy cưới, trên cổ, trên иgự¢ có dấu vết của hắn thì chẳng phải sẽ đẹp hơn nhiều lần sao?
Hắn vô cùng hài lòng với suy nghĩ của mình, lật người Thiên Nhi lại nằm đè lên cô:
- Anh đảm bảo sẽ không làm càn.
Bờ môi ngọt ngào bị hắn xâm chiếm. Hắn thích nhất là môi cô, hương vị tựa mật, rất ngon, rất quyến rũ. Dùng lưỡi cạy miệng cô ra, một làn nước ấm áp bao phủ quanh hắn.
- Ưm.
Thiên Nhi vụng về đáp lại, cô vòng tay ôm lấy cổ hắn.
Môi lưỡi dây dưa phát ra những tiếng động ngọt ngào. Hắn liên tục đưa lưỡi vờn đùa cái lưỡi đinh hương của Thiên Nhi, nuốt lấy toàn bộ thứ nước ngon lành. Tay nào để yên luôn vào trong áo vân vê nụ hoa nhỏ, иgự¢ cô bị hắn nhào nặn đến không còn hình dạng. Điểm nhạy cảm bị đả động khiến Thiên Nhi cong người, nụ hôn càng mãnh liệt. Một đầu gối đặt vào nơi bí hiểm liên tục cọ xát vùng tam giác non mềm. Hắn dần đưa tay xuống chạm vào từng tấc da thịt mịn màng, Ϧóþ nhẹ vào bờ ௱ôЛƓ căng tròn.
Không được, như này hắn sẽ được đà lấn tới mất. Cô đẩy hắn ra, cao giọng:
- Anh bảo là không làm càn cơ mà?
- Vợ, em ướt rồi, không...
- Im ngay, dừng lại hết!
Không để hắn nói tiếp, mới đó cô đã nổi phản ứng, quá xấu hổ rồi. Thẹn quá hóa giận cô quát.
- Vâng.
Hắn miệng vâng nhưng vẫn cúi xuống ʍúŧ mạnh vào cổ cô.
- A! Anh làm cái gì vậy?
- Anh chỉ muốn đánh dấu chủ quyền, cho đến ngày cưới khi em chính thức là vợ anh thì hiện tại em vẫn độc thân, vì vậy anh phải để cho người ta biết em là hoa đã có chủ.
Hắn mạnh bạo di chuyển khắp cái cổ non mềm cắn ʍúŧ để lại dấu vết. Trong lòng vô cùng vui vẻ. Thiên Nhi cau mày:
- Em muốn ngủ!
Hắn bất chợt cầm lấy tay cô ấn vào nơi đang ***** **** mạnh mẽ.
Bàn tay Thiên Nhi bỗng cảm thấy bị sức nóng tác động vào, cô đưa mắt nhìn theo rồi lập tức quay ngoắt đi chỗ khác, hai má đỏ bừng bừng. Cô dùng lực rút tay lại nhưng hắn giữ rất mạnh, sự giằng co vô tình lại làm cự vật trở nên to lớn hơn. Hắn mặc quần ngủ mỏng, nào có thể ngăn cản con mãnh thú đang nhào lên muốn giải tỏa.
- Em xem, em không đồng ý cũng không sao, nhưng còn tên này thì không biết nghe lời.
- Anh!!!
Thiên Nhi không biết phải mở miệng nói cái gì. Hai má đỏ bừng bừng, đầu thiếu chút nữa bốc khói.
- Anh không ép em phải "làm", nhưng mong em có thể dùng tay giúp "người anh em" này một chút.
Thiên Nhi nhìn ánh mắt van nài đầy khổ sở của hắn, do dự hồi lâu. Cuối cùng cô vẫn theo sự điều khiển của hắn. Cự vật ***** **** đầy đau đớn, nóng bỏng muốn thoát ra khỏi lớp quần để được ngóc đầu nghênh chiến. Thiên Nhi nhắm tịt hai mắt, đưa tay lần mò kéo quần hắn xuống. Hắn nắm cổ tay cô, đưa cô chạm vào nó.
Bỏng rát.
Thiên Nhi bất chợt lúng túng không biết nên làm gì tiếp theo. Hắn thở rất mạnh, giọng nói đã khản đặc vì Dụς ∀ọηg:
- Em di chuyển tay.
Thiên Nhi dè chừng, cô vẫn quay đầu đi chỗ khác không dám nhìn thẳng, chậm chạm nâng hạ cổ tay. Lực quá nhẹ, chỉ càng khiến hắn thêm khó chịu. Hắn dùng tay bao chùm lấy tay cô, nhanh chóng điều khiển.
Được bàn tay mềm mại cọ xát liên tục, cự vật sau 20 phút đã gần được giải tỏa. Sợ Thiên Nhi bị bẩn, hắn để lại một câu rồi bỏ vào phòng tắm:
- Phần còn lại để anh.
Hắn nhanh chóng trở lại, gương mặt đầy thỏa mãn nhào Thiên Nhi lên giường.
Hắn vẫn muốn để lại nhiều dấu vết hơn nữa.
Nhưng chắc chắn Thiên Nhi sẽ không đồng ý, đợi cô ngủ, hắn sẽ hành động.
Hắn ôm Thiên Nhi vào lòng, chỉnh tư thế giúp cô thoải mái nhất. Hôn nhẹ vào môi cô coi như chúc ngủ ngon, thì thầm:
- Ngoan ngủ đi.
Thiên Nhi theo thói quen mới hình thành ôm lấy eo hắn, một chân kẹp giữa hai chân hắn nhắm mắt dần chìm vào giấc ngủ. Hắn vuốt mái tóc Thiên Nhi theo từng nhịp.
- Anh yêu em.
Hắn nói lúc trên giường chỉ để cô nghe thấy. Còn trên lễ đường, hắn sẽ nói thật to để tất cả cùng nghe thấy, hắn yêu cô đến nhường nào.
Thiên Nhi đã mơ màng chìm vào giấc ngủ, trong vô thức lên tiếng đáp lại:
- Em yêu anh.
Trong lòng hắn thật yên bình, ấm áp Thiên Nhi đã nhanh chóng ngủ say. Nghe thấy hơi thở đều đều từ cô, hắn từ từ lật người Thiên Nhi nằm thẳng, cháy bỏng nhìn vào cô.
Hắn vạch áo cô đến quá иgự¢, toàn bộ thân trên lọt thẳng vào cặp mắt hắn. Hắn muốn toàn bộ trên cơ thể cổ đều là dấu vết của hắn. Hắn ʍúŧ mạnh lên иgự¢, lên eo, rồi xuống phần bụng. Cơ thể ngọt ngào này ngày càng khiến hắn nghiện. Kéo phăng chiếc quần ngủ của Thiên Nhi xuống, tiếp tục đưa mắt ngắm nghía. Thiên Nhi vẫn ngủ say như ૮ɦếƭ. Thân thể này, hắn chỉ cần nhìn cũng đã muốn.
Hắn tiếp tục hôn lên đùi trên, ௱ôЛƓ của cô. Hài lòng nhìn chiến tích trên cơ thể của vợ, hắn đột nhiên lười chẳng muốn mặc lại quần áo chỉnh tề cho cô. Mai chỉ cần lấy lí do khi ngủ cọ sát nên tuột là xong chứ gì.
Quả nhiên sáng dậy Thiên Nhi không hề có nghi ngờ gì, cô dạy sớm hơn Thiên Vương. Xoay xoay cổ tay đã mỏi nhừ, cô bước vào phòng tắm. Hoảng hồn nhìn cơ thể của mình trong gương, trên cổ là do hắn, nhưng sao trên иgự¢, bụng, eo, đùi, chỗ nào cũng chi chít thế này, chẳng nhẽ bị dị ứng?
Thiên Nhi gọi vọng ra ngoài:
- Vương?
- Thiên Vương.
- Hoàng Thiên Vương.
Gọi đến câu thứ ba, hắn đã tỉnh dậy đáp lại cô:
- Có chuyện gì vậy vợ?
- Anh đi mua giúp em thuốc trị dị ứng đi, hình như em bị dị dứng rồi, người toàn vết đỏ, tím thôi.