Kim Hàn Tuyết" Đằng sau cánh cửa kia là ẩn dấu biết bao điều đang chờ đợi và ở đó có thứ mà con có thể cứu được papa mình và anh trai con.Cn hãy cố gắng lắm bắt lấy cơ hội này và nên nhớ chỉ có một cơ hội duy nhất cho con thôi.Thôi con đi đi.
"
Đó là những gì mà nó nhớ được khi ông nội nói với nó.Đúng! Nó phải đi.Nó không thể ở đây để vương vấn những kí ức này được.Nó phải cứu papa của nó.Và thế là nó đã bước vào cánh cửa đó để..................
Mọi việc sẽ sớm được tiếp lộ và hé mở một sự thật về thân thế ,một phần năng lượng của nó do đâu mà có..............
Kim Gia Hào đứng ở trên cầu nhìn Hàn Dương đang dơi tự do xuống dòng sông ác qủy nơi mà ai dơi xuống cũng không thể trở về thì đột nhiên có một luồng gió mạnh từ dưới lòng sông thổi lên khiến cho Hàn Dương đang dơi thì bỗng bật ngược trở lại và đứng trên chiếc cầu.
Kim Gia Hào lặng người khi mà chứng kiến sự việc mà k biết lý giải ra sao thì đơ trong hai phút như không tin vào mắt mình.Chẳng phải hắn vừa đẩy Hàn Dương xuống dưới sông sao ? Nhưng ai đang đứng trước mặt hắn? Không ! Không phải một người mà là hai người.Không chỉ có Hàn Dương mà đứng bên cạnh là một cô gái mang vẻ đẹp thiên thần xen lẫn sự sắc sảo ánh mắt lạnh buốt thấu tâm can những ai nhìn vào đó.Bỗng chốc hắn cảm thấy không lạnh mà run.Không đau mà buốt.Rồi con mắt hắn trợn tròn hơn bao giờ hết khi mà hắn nhận ra người con gái đứng bên cạnh Hàn Dương kia chính là nó - Kim Hàn Tuyết -người mà mới vừa rồi hắn đã ૮ưỡɳɠ éρ bắp phải nhảy xuống sông để cứu cô e gái của mình.Phải chăng là nó đã ૮ɦếƭ .Do hắn đã k dữ lời hứa tha cho e nó và giờ khi mà cả hai chị e nó cùng dơi xuống con sông này thì dủ nhau về hù hắn.Không! không thể nào! hắn - Kim Gia Hào đầu đội trời chăn đạp đất chuyện gì cũng đã làm thì cớ sao phải sợ bọn con nít này? Đúng hắn làm gì mà phải sợ chứ? Nghĩ rồi hắn ngẫng mặt lên ánh mắt chiếu thẳng ánh mắt lạnh băng nhìn mình lãy giờ :
_Tính hù tao ư?Tao k sợ hồn ma chị e chúng mày đâu.
Nói rồi hắn quay lưng về phía nó và đi thẳng không ngoái đầu lại.Hắn cứ đi từng bước từng bước trong lòng thầm vui mở cờ.Khẽ nhếch môi hắn tự cho rằng k ai có thể làm gì được mình kể cả là ma qủy .
Bỗng nụ cười trên môi hắn tắt ngấm khi mà chiếc xe của hắn đang lơ lửng trên không và chuẩn bị dơi và đích đến là hắn.Nỗi hoang mang lo sợ lấn áp dần sự tự tin kiêu hãnh của hắn để giờ đây trong hắn...
Nó đẩy dần dần chiếc ôtô ngày một gần hắn bằng nội lực của mình.Khi gần đến nơi và dơi xuống hắn thì tự nhiên trong đôi mắt hắn chứa lên một sức mạnh thật gớm giếc .Sự lạnh lùng trong nó tăng lên cực độ xen lẫn sực thích thú :
_ Ngươi là ai?
Một câu hỏi khiến không gian sự vật như ngừng chuyển động.Chiếc ôtô dừng đột ngột trên không trung khi mà chỉ còn cách chỗ hắn đứng 5 cm .Rồi một tràng cười hoang dại rợn người của hắn vang lên khiến chiếc xe ôtô bỗng bặt ngược lại bay trở về chỗ nó.
Một cái phẩy tay từ nó chiếc ôtô bay văng sang bên đường vỡ làm đôi bốc khói nghi ngút.
_Sao không trả lời câu hỏi của ta?
Tiếng hỏi của nó gầm lên thật kinh nhĩ.Khiến cho hắn hơi giật mình nhìn nó chăm chăm.
Thịch...
Thịch...
Giời đây đâu đâu trong không gian này ,trên chiếc cầu này, nơi đang có hai con người đang nhìn nhau toét lửa còn 1 người thì ngất... Trong không khí đâu đâu cũng là mùi ૮ɦếƭ chóc, mùi máu đang đợi chực trào.Ngọn lửa cháy rực trong mắt hắn.Nhưng lại lạnh băng trong đôi mắt ánh tím huyền bí kia.
_Asmi..!
Nhìn hắn từ trên xuống dưới đuôi mắt nó nheo lại:
_Không ngờ mắt thẫm mĩ cửa ngươi lại tệ thế!
Kèm theo lời nói của mình nó tặng cho hắn một nụ cười khinh khỉnh.Còn hắn thì đang ngây người vì câu nói bỡn cợt của nó :
_Ý ngươi là...?
_Một người mang cái tên điệu đà nổi tiếng chải chuốt có tiếng ở diêm vương phủ như ngươi lại ngụ hồn ở cái thân hình xấu hoắc của ông chú ta ư?
Nghe lời nói của nó thì hắn mới để ý đến thân thể này.Đòn công kích đã thành công phân nửa nó bèn tiếp thêm nhiệt :
_Trán thì rô lại còn hói.Dáng người thì mập mạp bụng phệ.Da người thì hơi ngăm ngăm đen đen ...
Cuối cùng nó nhìn hắn im lặng trong 5s tất cả lúc này đều lắng nghe sự phán quyết câu nói có thể mang tầm thay đổi cả con người tính cách hắn.Ánh mắt nó dừng lại tại đúng vị trí đôi mắt rực lửa mấy phút trước kia thay vào đó là một đôi mắt mơ hồ thiếu tự ti kia :
_Ta sẽ cho ngươi một thân thể mới ,có body chuẩn lứa tuổi teen khuôn mặt điển trai.
Đôi mắt hắn sáng lên như trẻ con được người lớn cho qùa khi mà nghe những lời nói của nó.Xét thái độ trên khuôn mặt của hắn :
_Ta có một điều kiện.
Nụ cười dập tắt nét mặt trở lên cương nghị :
_Nếu không có gì qúa đáng thì ta đồng ý.
Khẽ mỉm cười nó nhìn thẳng vào đôi mắt hắn.Đôi mắt nó, ánh mắt nó, ánh mắt bá chủ :
_Ngươi phải trung thành với ta chỉ nghe lời của ta.
Hắn bị xoáy sâu vào đôi mắt đó.Đôi mắt này, ánh mắt này! Hắn đã tìm biết bao lâu.Chủ nhân của hắn.Nhưng sao người đang sở hữu ánh mắt phong thái các ngũ quan này lại là một đứa con nít còn chưa tròn 17 tuổi.Mối đa nghi trong lòng đã đến lúc được giải tỏa :
_Ngươi là ai?
_Ice....!
Chỉ một câu nói nhẹ tựa vũ hồng của nó mà cả người hắn khẽ kinh động.
Bịch...!
Hai đầu gối hắn qùy xuống đất :
_Chủ nhân.
Phản ứng của hắn khiến nó khá hài lòng.Gật đầu với hắn.Nó tiến đến bên Hàn Dương cúi người xuống bế Hàn Dương lên nhìn vào đôi mắt sưng mộng vì khóc lòng nó khẽ chua sót cô em gái của mình .Lấy di động trong túi quần của Hàn Dương nó bắt đầu bấm số ..............
_Mang xe đến cầu ..............!
Nói rồi nó tắt điện thoại .
10 phút sau một chiêc oto đang từ đằng xa tiến đến rồi đỗ trước mặt của nó .Cánh cửa mở ra một người con trai bước xuống .Người đó là jin.Sự căng thẳng của jin được giãn xuống khi mà nhìn thấy nó vẫn còn nguyên vẹn không bị thương ở đâu. Rồi ánh mắt jin dừng lại trên cánh tay của nó. Đôi mắt ấy nhìn người con gái đang ngất lịm đó.Tiến lại gần jin đỡ Hàn Dương trên tay nó và tiến đến xe đặt Hàn Dương xuống chỗ ghế sau.
Quay người lại mở cửa xe cho nó vào .Nhưng bây giờ jin mới nhìn thấy tại đây vẫn còn một người nữa.Và người đó không ai khác đó chính là Kim Gia Hào - người đã gay ra những rắc rối này. Rút nhanh khẩu súng ở sau lưng .
Cạnh....!
Âm thanh tiếng súng lên lòng đã làm sự chú ý của hai người về nơi phát ra tiếng động đó. Khi mà jin chuẩn bị Ϧóþ còi thì :
_Jin dừng lại đi.!
Sự ngỡ ngàng sững sờ của jin khi thấy nói như vậy.Nhưng nhìn sâu vào ánh mắt của nó Jin không thể đoán được điều gì.Và jin cùng khẳng định nếu nó đã không để jin Gi*t hắn thì chắc chắn có một điều là nó đã và đang kiểm soát tình hình.
Đút khẩu súng về vị trí trước khi được rút ra .Jin lên xe khi nó đã yên vị và ...........
Brừm.............
jin lái xe ra khỏi cây cầu mà phía dưới nó, ẩn sau dòng nước là cả một nơi bí ẩn.
kít...
Xe của nó đỗ phịch tại trước cửa ngôi biệt thự trắng.
Bíp...Bíp...
Từ trong nhà một người chạy ra mở cổng.Chiếc xe chạy thẳng vào trong sân.Nó xuống xe rồi ra quay ra bảo jin đưa Hàn Dương vào trong phòng sau đó trực tiếp đưa asmi vào một căn phòng tối om và đóng cửa lại.
***************************************************
Ngày hum nay trời có vẻ đẹp hơn ngày hum qua.Trên đường đi học nó nghe thấy cả tiếng chim hót líu lo.Trải qua thời gian ngắn, quá nhiều việc đã sảy ra với nó.Nhưng sau cơn mưa trời có thực là sáng đối với nó không? Tâm trạng trùng xuống rồi nó khẽ thở dài và lại nhanh sải bước chân đến trường.
Tiếng chim líu lo lại lần nữa vang lên trên quãng đường nó đến trường.
Cổng trường xa xa đã xuất hiện với bảng hiệu tên trường.Lâu rồi nó mới được đặt chân lên.Chỉ cần lướt qua một con hẻm nhỏ thì nó vô thẳng trường.Nhưng chao ôi trong con hẻm tưởng trừng như rất nhỏ đó,nó lại thấy một cảnh tượng bang phái thanh toán nhau.
Ai kia một thân áo trắng nay đã nhuộm loang lổ vết máu đỏ tươi tựa cánh hoa đào rơi trước gió.Nó di chuyển đôi mắt xuống phía dưới thì đâu đâu cũng là người bị thương đến bất tỉnh chứ chưa có ૮ɦếƭ.Nó đoán rằng chắc hẳn tên kia cũng không muốn ra tay quá nặng.
Nó đứng tại một góc khuất của con hẻm quan sát trận đấu không khác gì phim trưởng Hồng Kông nhưng hay ở chỗ không mất tiền mua vé lại xem trực tiếp còn có thể ngửi thấy mùi máu tươi.( eo ơi sở thích kinh dị)
Trận đánh cứ thế diễn ra kẻ tung người đỡ.Một trọi lăm không thì một trọi mười.Nhưng tất cả chỉ có cùng một kết cục đó là có xông pha chứ không có trở ra.Mà đã trở ra thì chỉ có hai cách.Một là nhân viên 113 kết hợp với nhân viên 115 đưa đi.Còn cách thứ hai đó là có ngài quỷ cầu hồn nhân viên của diêm vương phủ đến đón đi ngao du tứ địa phủ.
Quan sát trận đấu đến giờ nó khá khâm phục tài nghệ vỗ thuật của người kia.Xem khá lâu nhưng nó chỉ thấy từ sau lưng người đó chứ không thấy khuôn mặt người đó thế nào.
Xem ra người đó qủa thật là một nhân tài hữu ích đối với nó.Nó quyết định thu phục hắn dưới chướng của mình.Nó lấy từ trong cặp chiếu mặt lạ của mình đeo vào.
Tai trái người đó khẽ cử động chứng tỏ có người đang đi đến hiện sắp đến chỗ hắn.Quay lại thì qủa đúng là tên đàn em lúc nãy bị hắn đập đang cầm một khúc gỗ chuẩn bị giáng xuống đầu hắn nhưng không mai cho tên đàn em kia là hắn đã phát hiện và cho tên đó một phát đạp thẳng vào bụng.Khi tên đàn em đánh lén ngã phịch xuống đất thì cũng là lúc hắn nghe thấy tiếng keng của thanh đao rơi xuống ở phía sau lưng.
Quay người hắn thấy một người con gái đeo mặt lạ ,tay của người đó đang bẻ tay phải tên cầm đầu ra sau bằng tay trái của mình.Mặt đối mặt.Hắn đứng đơ bắt động vì người con gái đeo mặt lạ đó chính là
" thiên thần của sự ૮ɦếƭ chóc
"và là bang chủ của bang Huyết Bạch.
Còn nó thì giật mình vì tên mà hắn khen ngợi quyết thu phục lại chính là vị hun phu bất đắc dĩ của mình.Xem ra việc thu phục hắn nên để sau và cũng để xem xét lại.Nghĩ vậy nó sử dụng tốc độ của mình biến mất trong tích tắc khi hắn vẫn còn đứng như trời trồng.Phải một lúc sau hắn mới thu được hồn trở về người.Rút điện thoại trong túi hắn gọi ấy anh em trong bang đến dọn tích của cuộc hỗn chiến rồi đi thẳng ra xe phóng về nhà.
Cạnh
Cánh cửa phòng tắm khép lại.Hơi nước bốc lên nghi ngút qua chiếc vòi hoa sen.Bên dưới là một body quá chuẩn mà bao người hằng mong muốn.Một thăn hình sáu múi.Vậy mà chủ nhân của thân hình perfect đó lại đang suy tư lo nghĩ.Nước từ trên chảy xuống cũng không cuốn trôi đi được khuôn mặt ấy,chiếu mặt lạ ấy rồi hành động cứu hắn.Tất cả như một cuốn phim được tua chậm trong trí óc hắn.
Một tia sáng léo lên trong đầu hắn như một tia sét giữa trời.
Đúng rồi! Nàng ý mặc đồng phục của trường mình vậy trăm phần trăm là nàng ý học tại trường mình.Nhưng nàng học ở lớp nào? Nàng dốt cuộc là một con người như thế nào?hiện còn đang chờ người khám phá .Và hắn tình nguyện làm việc đó.Cánh cửa phòng tắm mở ra hắn khoác nhanh chiếc áo trắng đồng phục mới rồi thẳng tiến ra gara ôtô lấy xe đến trường.
Hắn đến trường cũng là lúc kết thúc tiết một.
Cánh cửa lớp học mở ra thân hình của một người con trai sở hữu gương mặt tựa thiên thần nhưng cả con người lại tỏa ra hàng ngàn khí lạnh bỗng không khí trong lớp trở lên ngột ngạt. Ai ai trong lớp cũng hướng mắt ra cửa để ngóng chờ từng hành động của hắn.Bà cô đang giảng bài tiết 2 thì cũng im lặng không dám nói gì vì ngôi trường này vốn dĩ do nhà hắn xây dựng.
Ánh mắt hắn nhìn quanh cả phòng học để tìm kiến thân hình của người đeo mặt lạ đã cứu mình lúc nãy .Đơn giản hơn là thân hình của kẻ đối đầu với bang phái của hắn - bang chủ bang Huyết Bạch.Áng mắt hắn dừng lại tại nơi có một cái đầu đang úp xuống bàn học ngủ một cách ngon lành.
Cộp.....
Cộp.....
Cộp.....
Tiếng giầy phát ra theo từng bước chân của hắn.Tiếng động ngừng hẳn.Không gian xung quang giờ đây chỉ có thể nghe thấy tiếng gió thổi nhè nhẹ ngoài cửa sổ.Tiếng máy lạnh chạy ...
Nhẹ đặt cặp xuống bàn.Hắn ngồi quan sát nó.Tuy trên mặt nó có mấy lốt tàn hương và phải đeo một đôi kính khá to và dày nhưng gương mặt nó thật là không che nổi vẻ xinh đẹp tiềm ẩn.
Cả lớp quan sát từng hành động,ánh mắt, cử chỉ của hắn rất lâu thấy hắn gương mặt đã bớt u ám so với lúc đầu bước vào ,cộng thêm không khí xung quanh bắt đầu dãn nở thì những tiếng thở phào nhẹ nhõm lần lượt xuất hiện.Có lẽ tiếng thở phào đầu tiên phải nói đó là của bà cô trên bục giảng.Cả lớp như theo phản ứng dây truyền lần lượt thở ra.Bài học tiết hai tiếp tục diễn ra.
Hắn quan sát nó ngủ một cách ngon lành.Ở đôi môi nó có cái gì đó lầp lánh khi mà có ánh sáng chiếu vào.Hiếu kì,hắn ngồi gần sát lại nó quan sát thì phát hiện ra một điều khiến hắn suýt phải bật cười.Nó ngủ mà chảy cả nước miếng.Cánh tay hắn không bảo mà tự động giơ lên .Nhưng khi đến giữa không trung gần chạm vào thì lại đột ngột dừng lại.Lông mày nó đột nhiên nhíu lại làm hắn bối rối như người bị bắt qủa tang đang làm chuyện xấu.( hắn : xấu đâu mà xấu lãng mạng thế cơ mà..suti:có mà lợi dụng thì có hắn :ngươi muốn viết tiếp hay muốn vô viện điều dưỡng dăm tháng nửa năm? _suti :dạ e viết đây ạ!)
Hắn đưa tay che ánh nắng vừa chiếu thẳng vào mắt nó.Đôi lông mày dãn ra thả lỏng nó lại rơi vào giấu ngủ ngon lành.Cứ như vậy hắn ngồi che nắng cho nó ngủ đến khi chuông báo hết tiết vang lên.
Vươn người một cái.Nó cảm thấy trong người khoan khoái hơn rất nhiều.Quay sang bên trái nó thấy gương mặt điển trai của hắn với đôi mắt đang khép ngủ .Nhìn tổng thể trông hắn như một thiên thần ngủ giữa đàn vịt trời. (Ấy ૮ɦếƭ suti nhầm hắn như một thiên thần ngủ giữa đàn thiên nga.Quái nhỉ vừa mới đây hắn mới ngồi ngắm nó ngủ lại còn che nắng cho nó nữa chứ thế mà bây giờ tình huống hoàn toàn đảo ngược nó lại quay sang ngắm hắn ngủ mới lạ.Chuyện như thế nào suti cùng các bạn tua chậm lại xem nha.)
*************************************************
Khi mà hắn nhìn thấy hàng mi mắt nó khẽ lay động hắn nhanh chóng quay về chỗ úp mặt xuống bàn trả vờ ngủ.
***********************************************
Kết thúc nghịch cảnh trở về hiện tại.
Nó không ngừng quan sát hắn.Hắn bây giờ thật khác xa với hắn lúc nó mới gặp hắn.Rồi lúc hắn đánh nhau với bọn kia. Rốt cuộc đâu mới là con người thật của hắn.Hắn có tất cả bao nhiêu bí mật?Hắn là một người như thế nào?....... Nhưng tất cả hắn đối với nó bao quát trong hai từ
" thú vị
" .
Ánh mắt nó không chịu dời khỏi gương mặt điển trai của hắn. Ánh mắt của nó làm trái tim của hắn đập liên hồi khiến hắn cảm tưởng mìng đang chạy đua ma la tông đúng là một cảm xúc khó tả.Bây giời hắn chỉ có hai cách một là vùng dậy chạy ra khỏi lớp để hắn có thể hít thở một cách thoải mái hơn .Nhưng cách này khiến hắn cảm thấy đôi chút hụt hẫng khó chịu.Hắn không thích cách này.Còn cách thứ hai đó là hắn sẽ ngay lập tức ôm nó vào lòng để cảm nhận thứ mà đã làm tim hắn đã đập nhanh đến thế rốt cuộc là gì! và tại sao lại thế.Đúng đối với hắn cách hai là hay nhất và hợp với trái tim hắn mách bảo.
Hắn từ từ mở mắt.Nhưng khi hắn hành động định ôm nó để tìm hiểu cảm giác đó thì...:
_Tuyết!!!!!
Giọng nói lanh lảnh vang lên một thân hình nhỏ nhắn xuất hiện đồng thời đem hi vọng và cảm xúc của hắn chôn vùi xuống 18 tầng địa ngục.Đành buông xuôi tất cả hắn đành im lặng là vàng nhắm mắt tiếp tục giả vờ ngủ tiếp.Thân ảnh cô bạn Nhi ngày càng gần nó hơn.Thoáng cái Nhi đã đứng trước mặt nó và chìa ra một cái túi nho nhỏ.Nó ngẩng lên nhìn Nhi:
_Cái gì đây?
Nhi chu chiếc môi đỏ mộng lên:
_Kẹo ʍúŧ đó!Nhi mới mua ở căntin mang lên cho Tuyết đó!
Nhận túi kẹo từ tay của Nhi trên môi nó tự động nở một nụ cười theo đúng nghĩa của nó:
_Cảm ơn Nhi.Nhưng Tuyết không ăn kẹo ʍúŧ.Tuyết sợ xâu răng lém.
Thấy nó nói vậy lòng Nhi cũng trùng xuống đôi ít :
_Kẹo thui mà làm gì sâu răng.hứ.Tuyết ăn một cái không sâu răng đâu.
Lòng tốt của Nhi không thể phụ bỏ .Nó liếc nhìn thấy Nhi gương mặt phụng phịu trông thật dễ thương.Không thể cầm lòng nó bật cười lên tiếng rồi tiện tay vơ lấy một cái kẹo bóc vỏ xong đút thẳng vào mồn ʍúŧ chùn chụt.Nhi cứng họng khi thấy hành động vừa rồi của nó.Nó trước đây và nó bây giờ khác nhau một trời một vực.Nó của trước đây lạnh lùng lãnh khốc với bất kì ai .Nụ cười xuất hiện trên đôi môi của nó thì lại càng khó.Còn nó bây giờ thì hoàn toàn ngược lại.Hồn nhiên đáng yêu dễ thương tuy gương mặt có chút xấu xí nhưng tâm hồn lại tốt đẹp đến không thể lấy gì đo được . Trên môi nở một nụ cười kèm theo một cái nháy mắt :
_Ăn xong tối Tuyết đánh răng thì con sâu sẽ không ăn răng của Tuyết nữa đâu.
Trời đáng yêu quá. Lần đầu tiên thấy nó như vậy Nhi không để lỡ đưa tay lên bẹo má nó một cái :
_Đúng Tuyết đáng yêu và dễ thương thế này con sâu nào mà ăn răng , ᴆục răng của Tuyết Nhi sẽ cho nó ra Văn Điển ở luôn.
Nói rồi cả hai cùng bật cười.
_Trời tay của Tuyết sao thế ?Sao lại băng trắng thế này ?
Hắn đang tủm tỉm cười thầm vì vẻ đẹp hồn nhiên của hai nàng nhưng nghe Nhi nói vậy thì hắn vùng dậy cầm lấy tay nó săm soi :
_Tay của cô làm sao lại thế này ?
Vừa nói hắn vừa nhớ lại cuộc nói chuyện lúc nãy với Kiệt qua điện thoại .
****************************************
_Kiệt hả ! cậu giải quyết việc kia thế nào rồi ?
_Lúc bọn tớ đến dọn chiến trường và xem xét qua thì thấy một vụ ẩu đả mới. Tên cầm đầu của bọn vừa gây chiến với cậu hình như đã gọi thêm người và chặn đánh một người con gái. Cậu có biết cô gái đó là ai không?
Trong đầu hắn lúc đó hiện lên hình ảnh của người con gái mang mặt lạ có biệt danh là
" thiên thần của sự ૮ɦếƭ chóc
" .Nhưng không thể nào lúc hắn chưa kịp nói gì thì nàng đã dời đi rồi mà .Không thể nào người con gái mà kiệt đang nói lại chính là nàng được.Hắn hít một hơi rồi lắc đầu :
_Không ! Cậu nói xem.
_Cô gái đó chính là Bang chủ bang Huyết Bạch đó. Cô ta đeo mặt lạ .Hum ở bar của chúng ta .Tớ đã quan sát kĩ chiếc mặt lạ đó mà.
_Cậu khẳng định là cô ta ư?
_Tớ khẳng định trăm phần trăm không nhầm lẫn được đâu mà . Nhưng không ngờ đang đánh cô ta bị một tên lấy súng bắn vào tay trái .Mà tớ cũng công nhận cô ta giỏi ghê nha.Tay trái đã bị bắn trúng mà vẫn có đủ sức đánh hạ hơn 20 tên còn lại rồi mới rời đi.
**********************************************
Cầm tay nó hắn khẽ gầm lên :
_Nói ! làm sao cô lại bị thương ở tay lại còn là tay trái ?
Nó tỏ ra sợ hãi :
_Anh ! anh đang làm gì vậy?
Nhi thấy đột nhiên hắn lại nổi điên lên truy hỏi nó thì không khỏi kéo hắn ra :
_Cậu buông tay Tuyết ra .Cậu không thấy nó đang chảy máu hả ?
Ánh mắt hắn rực lửa khi nghe thấy Nhi nói vậy thì cảm giác tim có chút nhói .Nhưng đối với hắn bây giờ là phải giải quyết xong chuyện này đã.Hắn vẫn trừng mắt lên với nó.Nó thở dài :
_Hum qua tôi bị ngã xe máy .Bậy giờ anh bỏ tay anh ra khỏi tay tôi được chưa?
Soạt !!!!!!!!!
Hắn xé toạc chiếc băng trắng đã có máu của nó ra .Và trên cánh tay của nó hiện lên một viết xước dài và sâu đang chảy máu.Nhi bịp mồm khi thấy vết thương trên tay nó.Là một người hay yếu đuối nên khi thấy vậy Nhi đã rớm nước mắt tựa bao giờ.
Bốp ............
Nó cảm thấy mình bị xúc phạm bởi hành động vừa rồi của hắn.Nó nhìn vào mắt hắn.Nó căm hận chán ghét hắn. Nhi đẩy hắn ra và bước đến bên nó :
_Cậu thật quá đáng.Tuyết mình đưa cậu xuống phòng y tế.
Nó không nói một lời nào mà cùng Nhi đi xuống phòng y tế .Để hắn đứng trơ một mình .
Nó nói vậy .Lý do của nó là vậy. Nhưng sao .................. Không hắn phải kiểm tra xem có đúng hay không.Nếu không phải sáng nay người mà hắn gặp không mặc đồng phục của trường thì hắn đã không phải kiểm tra như thế và cũng không phải khiên nó căm hận hắn , nhìn hắn bằng ánh mắt oán hận đó.Tim hắn nhói đau .Lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy hối hận vì hành động của mình.