Sau khi mẹ Chu tắm rửa lên giường, vẫn không ngừng thở dài.
Ông Chu đang dựa vào đầu giường xem tài liệu, trên mặt ông đeo một cặp kính gọng mảnh, trên người cũng đã thay bộ quần áo ở nhà, cả người nhìn qua nhiều hơn vài phần ấm áp so với lúc bình thường.
Ông nghe thấy tiếng thở dài của bà Chu, thả văn kiện xuống, thoáng nhìn về phía bà.
"Đang băn khoăn chuyện của Chu Khởi và Hứa Nùng sao?"
Bà Chu quay đầu trừng mắt nhìn ông, "Chu Khởi và Hứa Nùng cái gì, đó là con trai và con dâu! Anh gọi lạnh nhạt như vậy làm gì!"
Ông Chu sớm đã quen với dáng vẻ cố tình gây sự này của vợ mình, tháo kính mắt, ôm người vào trong иgự¢.
"Thật ra anh cảm thấy chuyện này em không cần lo lắng, em không thấy Hứa... con dâu của chúng ta, rất giống em khi còn trẻ sao?"
Bà Chu gật gật đầu, "Phải, cũng xinh đẹp như vậy."
"..." Ông Chu nhìn bà Chu, muốn nói lại thôi, cuối cùng vì bảo toàn tính mạng, rốt cuộc không nói ra suy nghĩ trong lòng, mà là tiếp tục lời vừa nãy, "Anh nói chính là thái độ và cách xử lý đối với một vài chuyện nào đó, em còn nhớ phản ứng của em sau khi vừa biết anh thích em không? Lúc em từ chối anh, nói bất kể là gia đình hay là năng lực cá nhân, chúng ta đều chênh lệch rất nhiều, không thích hợp."
"Ừ, khi đó quả thật cảm thấy rất không chân thật, hơn nữa cũng cảm thấy không được. Sau đó, một bức tranh của em giành được giải thưởng, rồi lại lần lượt lấy được một ít thành tích, mới thật sự lại cân nhắc quan hệ với anh."
Nói xong những lời này, bà Chu dường như là nghĩ ra cái gì.
"A, ý của anh là, con dâu chúng ta hiện tại cũng không khác em lúc trước? Nhưng là không nên nha, bọn nhỏ cũng lĩnh chứng nhận rồi, không giống tình huống của chúng ta khi đó."
"Em quên rồi? Trước khi lĩnh chứng nhận, con trai em nhưng còn chưa từng nói qua chuyện trong nhà."
Chuyện Chu Khởi vẫn luôn giấu diếm thân phận là sau đó bà Chu mới nhắc tới, ông Chu nghe xong cũng rất tức giận, từng lén lút giáo huấn Chu Khởi hai lần.
Bà Chu cảm thấy lời này ngược lại cũng có đạo lý, bà nghĩ một chút về cảm nhận của mình khi đó, lúc ấy điều bà nghĩ tới nhiều nhất chính là Chu gia là hào môn, trong nhà bà không xứng. Bản thân ông Chu cũng ưu tú chói mắt, bà càng là chỉ có thể ngửa mặt nhìn lên.
Bà cảm thấy sau khi bản thân chấp nhận hắn rồi, phần tình cảm này cũng chưa chắc sẽ dài lâu, vì thế bà đơn giản không muốn bắt đầu.
Sau đó, ông Chu theo đuổi rất sát, bà cũng động tâm, tuy rằng trên mặt vẫn chưa để lộ điều gì, nhưng lén lút đã bắt đầu âm thầm cố gắng rồi.
Tác phẩm giành được giải thưởng của bà một cái tiếp một cái, cũng mở một phòng trưng bày thuộc về mình, tuy rằng so với ông Chu vẫn là kém một mảng lớn, nhưng là bà lại không hiểu sao có sự tự tin.
Có lẽ suy nghĩ trong lòng con dâu của bà lúc này cũng giống với bà khi đó, không nhất định phải đuổi kịp và vượt qua người mà mình thích kia, chính là không muốn khiến cho bản thân kém quá xa.
Sau khi có ý tưởng này, mẹ Chu sáng tỏ thông suốt.
Bà vốn còn lo lắng Hứa Nùng là có băn khoăn gì khác, nhưng trải qua một lời nhắc nhở như vậy của ông Chu, lo lắng không còn, tâm tình cũng tốt hơn.
Tâm tình bà vui vẻ chui vào trong chăn, sau đó nói với ông Chu: "Em muốn ngủ rồi, anh nếu còn muốn xem tài liệu thì đi thư phòng đi, nếu không đèn bàn này chói em ngủ không được."
"..."
Ông Chu rất bất đắc dĩ, nhìn vợ mình, nghĩ thầm, chiêu qua sông đoạn cầu này của bà thật đúng là từ lúc trẻ dùng đến bây giờ, một chút cũng không chán.
...
Hôm sau, lúc Hứa Nùng và Chu Khởi rời đi, mẹ Chu cố ý kêu bảo mẫu làm một đống đồ ăn ngon dự trữ, thay bọn họ đóng hộp mang đi.
Trước lúc sắp chia tay, mẹ Chu ôm Hứa Nùng, ở bên tai cô nhỏ giọng nói một câu: "Con dâu à, yên tâm làm chuyện con muốn làm, cố gắng toả sáng, chúng ta đều chờ con về sau làm mặt trời nhỏ của Chu gia."
Hứa Nùng trong nháy mắt hốc mắt liền đỏ.
Sau đó, xe chạy ra giao lộ bên ngoài nhà cũ, lúc chờ đèn đỏ, Hứa Nùng đột nhiên tháo dây an toàn, nghiêng người qua ôm lấy Chu Khởi.
"Chu Khởi."
Chu Khởi bị động tác bất ngờ này của cô làm cho có chút trở tay không kịp, vỗ vỗ lưng cô, hỏi: "Sao vậy? Bà xã?"
"Cảm ơn anh."
"Cảm ơn cái gì?"
Hứa Nùng không nói gì nữa, cọ cọ trong иgự¢ hắn.
Muốn cảm ơn thì nhiều lắm, cô cũng không biết nên nói từ cái gì. Cảm ơn hắn khai sáng cho cô, cảm ơn hắn bảo vệ cô lâu như vậy...
Cũng cảm ơn hắn vẫn luôn cho rằng thích cô.
Chu Khởi thấy cô không trả lời, ngược lại cũng không vội vàng hối thúc đáp án, mà là lười biếng nhếch môi, lại hỏi: "Vậy nếu cảm ơn, chuẩn bị cho chồng em tạ lễ gì?"
Hứa Nùng ở trong иgự¢ hắn im lặng một lát, sau đó nói: "Mẹ tặng cái thảm yô-ga cho em, cũng đóng vào cốp xe mang về."
"...?"
"Thời kỳ đặc biệt, vì để anh không khó chịu, cho nên anh về nhà cũng tiếp tục ngủ thảm yô-ga đi."
"...???"
Cô vừa nói chuyện, vừa cười ngẩng đầu, "Cái tạ lễ này có phải rất tri kỷ hay không."
"..."
Cái tạ lễ này hắn không hề muốn.
————————
Đông đi xuân tới, liên tiếp hai năm.
Hứa Nùng thuận lợi từ năm ba khoa đạo diễn lên tới năm thứ tư, lại thuận lợi chờ đến kỳ tốt nghiệp.
Thầy hướng dẫn phụ trách lớp bọn họ ở khoa đạo diễn nổi danh tiếc tài, từ sau khi Hứa Nùng sang bên này, ông ta từng thấy Hứa Nùng mấy lần lén lút tác nghiệp và biểu hiện của cô, liền mở cho cô không ít chương trình học riêng.
Hứa Nùng vô cùng biết ơn thầy hướng dẫn này, cho nên bình thường đối phương kêu cô làm cái gì cô đều sẽ nghe theo mà làm.
Có điều, thầy hướng dẫn cho tới bây giờ cũng chưa từng muốn cô làm chuyện gì quá đáng, hơn nữa gần như mỗi một việc đều là có ích với cô, có hai lần nhìn là kêu cô đi đoàn phim làm em gái tạp vụ, nhưng hai nhóm kia đều là thuộc đội sản xuất lớn hàng đầu, Hứa Nùng ở bên trong ngây người một tuần, cảm thấy thứ học được còn nhiều hơn trong một quyển sách.
Vì thế, hôm nay khi thầy hướng dẫn kêu cô theo ông ta cùng nhau tham gia một buổi gặp mặt, cô một chút cũng không do dự liền đáp ứng.
Nhưng mà, cô cũng nói trước với thầy hướng dẫn, bản thân ở trên bàn không thể uống rượu.
Thầy hướng dẫn ngược lại là rất thông cảm, cười trêu chọc cô: "Sợ chồng giận à?"
Chu Khởi đến trường đón Hứa Nùng vô số lần, rất nhiều sinh viên của đại học B đều từng thấy hắn, càng đừng nói thầy hướng dẫn vẫn luôn ở cạnh cô.
Vì thế, Hứa Nùng cũng không giấu ông ta chuyện bản thân đã kết hôn, Chu Khởi sau đó còn vì cảm ơn thầy hướng dẫn đã chiếu cố Hứa Nùng, cố ý mời ông ta ăn một bữa cơm.
Hứa Nùng hiện tại đã quen với quan hệ của cô và Chu Khởi, cho nên cũng không có phản ứng nóng mặt linh tinh gì đó như trước kia, chỉ cười lắc đầu, "Không phải, cho dù anh ấy không nói em cũng cảm thấy con gái không thể ở bên ngoài uống rượu."
Thầy hướng dẫn gật gật đầu, "Đúng, có chút lòng phòng bị người là đúng. Có điều, lần này thầy đưa em đi gặp, là vài đạo diễn vòng trong mà thầy quen, tuy rằng không coi là tuyến 1 đặc biệt nổi tiếng, nhưng mỗi người cũng từng quay không ít phim thương mại ăn khách. Em không phải là đang chuẩn bị bộ điện ảnh đầu tiên của mình sao? Có thể thích hợp cùng bọn họ lấy chút kinh nghiệm."
Hứa Nùng viết một kịch bản, từ khai giảng năm thứ tư đã làm rồi, gần đây cũng tìm được người đầu tư, chuẩn bị làm thu xếp cuối cùng, đợi sau khi cô thuận lợi làm xong hết thảy tốt nghiệp ở trường học bên này, bên kia liền có thể đi vào quay phim.
Cho nên, nghe xong lời này của thầy hướng dẫn, Hứa Nùng vừa vui vẻ vừa hưng phấn, sớm thu thập xong đồ, chờ cùng thầy hướng dẫn đi tham gia tụ họp.
Bởi vì Chu Khởi đã sớm nói với cô chuyện tăng ca, cô cũng không sợ hắn đến trường đón mình nhưng không gặp. Nhưng mà trước lúc sắp đi, cô vẫn gửi WeChat cho Chu Khởi ——
【 WeChat 】Của Chu Khởi: Cố gắng tăng ca, em và thầy hướng dẫn tham gia một buổi gặp mặt, kết thúc sẽ đi đón anh về nhà.
Bên kia gần như một giây đáp.
【 WeChat 】Của Hứa Nùng: Gặp mặt gì? Cùng nam hay nữ? Gặp mặt về còn yêu anh không?
【 WeChat 】Của Chu Khởi: Anh có phải lại muốn ngủ trên thảm yô-ga dưỡng eo hay không?
【 WeChat 】Của Hứa Nùng:... Vợ đi chơi vui vẻ, không cần em tới đón, chơi mệt gọi điện thoại cho chồng, chồng em tới cửa vì em phục vụ.
Hứa Nùng ở bên này nhìn hồi đáp trước sau của hắn, nhịn không được cười một tiếng.
Thầy hướng dẫn thoáng nhìn cô, cười đến đôi mắt cong cong, "Vừa nhìn dáng vẻ này của em, thì chắc chắn là đang nói chuyện phiếm với chồng rồi. Yêu thích cũng sắp tràn ra từ trong mắt rồi."
Hứa Nùng mím môi ý cười càng đậm, cũng không phủ nhận.
Sau đó, khi cô và thầy hướng dẫn tới địa điểm tụ hội ở khách sạn, không sai biệt lắm xấp xỉ hơn sáu giờ tối.
Thầy hướng dẫn cũng không dặn dò gì nhiều, ông ta cảm thấy Hứa Nùng có tài, nhưng sự khiêm tốn trên người càng nhiều hơn, cho nên ông ta không lo lắng cô sẽ va chạm với những đạo diễn quen biết đó.
Sau khi đi vào, ông ta giới thiệu lần lượt từng người cho Hứa Nùng, tới tham gia gặp mặt trong phòng bao có năm đạo diễn, bốn người là nam, một người là nữ.
Hứa Nùng không biết quan hệ của bọn họ và thầy hướng dẫn là gì, cũng không dám lắm miệng, chẳng qua sau đó, khi nghe trong lời nói câu chữ của bọn họ đều ông ta gọi "Thầy", trong lòng Hứa Nùng liền có chút cơ sở.
Lẽ nào ngồi trong này, đều là học sinh mà thầy hướng dẫn vốn đã từng dạy qua?
Cô thừa dịp thời điểm người ở đối diện gọi đồ ăn, lặng lẽ hỏi thầy hướng dẫn một câu: "Thầy, những người này đều là học sinh thầy đã từng dạy qua sao?"
Thầy hướng dẫn mỉm cười không nói, sau đó gật gật đầu.
Giọng nói của cô ép xuống rất thấp, nhưng vẫn bị người ở đối diện nghe thấy. Trong đó vị nữ đạo diễn duy nhất kia ngẩng đầu cười nhìn về phía cô, "Đúng nha, chúng tôi đều là do thầy dạy bảo qua, tính theo bối phận, cô còn là Tiểu sư muội của chúng tôi đó."
Mấy người chuyện trò sôi nổi vài câu, tiếp đến liền gọi xong đồ ăn kêu người phục vụ đi ra ngoài, khoảnh khắc người phục vụ mở cửa muốn rời đi, trùng hợp có một nam một nữ đi ngang qua cửa.
Người đàn ông nhìn to khỏe láu cá, dáng người rất thấp, đỉnh đầu cũng có chút trọc. Nữ...
Hứa Nùng chỉ tùy tiện quét mắt một chút, liền không hiểu sao cảm thấy khuôn mặt nghiêng kia nhìn có chút quen mắt.
Người đàn ông vào lúc này cũng theo bản năng thoáng nhìn vào trong phòng bao, dường như là nhìn thấy người quen, "Ơ, các vị đạo diễn lớn đều ở chỗ này sao?"
Hắn nói xong, ôm bạn gái của mình, như quen thuộc từ lâu đi vào bên trong phòng bao bên này.
Khi chính diện đối mặt, Hứa Nùng thấy rõ khuôn mặt bạn gái của hắn, sửng sốt một chút.
Nếu cô không nhận sai, người phụ nữ này... là Mạnh Tư Ngữ đi?
Cô ban đầu giấu bà Tạ, không có cách nào chuyển khoa, chỉ có thể lén lút đi đến tổ phim mà Mạnh Tư Ngữ lập làm phó đạo diễn, khi đó bị cô ta làm khó dễ không ít.
Có điều, nếu như không cùng xuất hiện với Mạnh Tư Ngữ, cô và Chu Khởi có lẽ cũng không nhất định có thể tình cờ gặp được nhau.
Đang lúc miên man suy nghĩ, người ở đối diện cũng đã nhận ra cô, dẫn đầu ngạc nhiên mở miệng: "Hứa Nùng?!"
Hứa Nùng không có cách nào, chỉ là nhàn nhạt gật gật đầu, nhưng mà cũng không đứng dậy, thái độ mang theo sự lạnh nhạt mọi người đều có thể nhìn ra.
Người đàn ông ở bên người Mạnh Tư Ngữ là nhà đầu tư bộ phim chiếu mạng hiện tại của cô ta, bởi vì trước đó những thứ cô ta quay, ngoài bộ đầu tiên Hứa Nùng từng tham gia thu được chút lợi nhuận ra, gần như quay một bộ thua lỗ một bộ. Cho nên, nhân mạch tích lũy lúc trước, gần như đều sắp bị tan biến hết rồi.
Cô ta nuốt không trôi ngụm khí này, luôn cảm thấy bản thân là chưa gặp được cơ hội tốt, cũng không hoàn toàn từ bỏ.
Cho nên, không tìm được nhà đầu tư đáng tin, cô ta liền đi con đường không chính đáng, tìm con quỷ háo sắc này.
Lão quỷ háo sắc từng hứa hẹn, chỉ cần trong lúc hắn đầu tư cô ta luôn ở bên hắn, vậy hắn sẽ phụ trách ba bộ điện ảnh phía sau của cô ta.
Mạnh Tư Ngữ cắn răng, đáp ứng.
Chẳng qua cô ta không nghĩ tới, hôm nay mới là ngày đầu tiên ở cùng nhau, cô ta liền có thể gặp được Hứa Nùng.
Lúc trước, sự thay đổi lớn của cô gây nên chấn động ở trên diễn đàn trường, Mạnh Tư Ngữ cũng biết đến. Cô ta lúc ấy chỉ thấy cho dù đứa nhà quê biến thành xinh đẹp thì lại thế nào? Cô ta chỉ cảm thấy Hứa Nùng vẫn là đứa con gái bảo sao nghe vậy, ngẫu nhiên có chút khôn vặt kia.
Tuy rằng chuyện ký danh, bản thân cuối cùng bị cô bắt lấy một quân, nhưng Mạnh Tư Ngữ giống như trước không cảm thấy Hứa Nùng lợi hại lắm, đặc biệt là ở trên mặt năng lực chuyên môn, cô ta từ đầu tới cuối vẫn là lấy ánh mắt từ trên cao nhìn xuống đối xử với Hứa Nùng.
Đương nhiên, hết thảy những cái này đều là cô ta đơn phương.
Hôm nay lại vừa thấy Hứa Nùng, Mạnh Tư Ngữ liền biết suy nghĩ của bản thân lúc trước thái quá thế nào.
Người phụ nữ này hiển nhiên là càng ngày càng tốt, trước không nói quần áo bên ngoài, liền chỉ riêng nhìn khí chất càng ngày càng chín chắn ung dung trên người cô...
Mạnh Tư Ngữ cảm thấy bản thân không thể lại nghĩ tiếp, lại nghĩ tiếp, cô ta chắc chắn không khống chế được lại làm ra chuyện gì khác người.
Hôm nay là lần đầu tiên cô ta đi theo nhà đầu tư này, cô ta không thể chọc thêm phiền toái.
Nhà đầu tư vốn là sau khi tiến vào, dâm đãng dán mắt nhìn Hứa Nùng, lúc này vừa nghe Mạnh Tư Ngữ quen biết cô, càng là hào hứng.
"Thế nào? Tiểu Mạnh, em quen vị tiểu thư này?"
Mạnh Tư Ngữ âm thầm cắn răng, nhưng trên mặt lại vẫn là ý cười, "Đúng vậy, cô ấy là đàn em cùng trường, gọi Hứa Nùng."
"Tên này thật là dễ nghe." Nhà đầu tư kia như trước nhìn không chuyển mắt, nhìn chòng chọc lên người Hứa Nùng, vừa nhìn vừa lần mò thuốc lá từ trong túi, miệng còn không nhàn rỗi, "Hứa tiểu thư hiện tại cũng làm đạo diễn sao? Cần đầu tư không? Tôi cái khác không có, chính là tiền nhàn rỗi có một chút, cô nếu có cần có thể mở miệng nói với tôi a."
Hứa Nùng nhàn nhạt liếc hắn, không đáp lại lời hắn, ngược lại đột nhiên nói một câu: "Ngại ngùng, trưởng bối trong phòng khí quản không tốt lắm, không ngửi được mùi thuốc, nếu ngài muốn đốt điếu thuốc này, thì đi ra bên ngoài hút đi."
Cô nói chuyện giọng nói không lớn, nhưng lại lập tức khiến không khí có chút cứng ngắc.
Nhà đầu tư kia ngẩn người, điếu thuốc trong miệng sau cùng rốt cuộc lấy xuống, muốn cười nhưng không cười nhìn thoáng qua Hứa Nùng, lại nhìn thoáng qua vài vị đạo diễn ở đối diện.
"Cô bé này tính tình lớn như vậy sao? Bình thường đi theo các vị cũng là như vậy?"
Những đạo diễn kia đều từng hợp tác với người này, cũng biết bản tính háo sắc của hắn, cho nên cơ bản đều hợp tác qua một lần thì không lại liên hệ nữa.
Hôm nay có thể ở chỗ này gặp gỡ, bọn họ cũng không ngờ tới, càng không nghĩ tới, lão quỷ háo sắc này lại có thể còn có tâm tư không đứng đắn với Hứa Nùng.
Mấy người đều là một thầy hướng dẫn dạy dỗ ra, trên người đều có sự ngông nghênh, vì thế, lúc này đều muốn thay Hứa Nùng nói hai câu.
Nhưng chưa chờ bọn họ mở miệng, Hứa Nùng lại nói: "Tôi chỉ là đang trần thuật sự thật, khí quản của thầy quả thật không tốt, mấy vị đạo diễn trong phòng bao mỗi người cũng nghiện thuốc lá, nhưng vì thầy cũng vẫn luôn chịu đựng. Ngài hẳn là cũng không có tư cách trở thành trường hợp đặc biệt đi."
Hứa Nùng biết nhà đầu tư này, đối với chuyện của hắn cũng nghe loáng thoáng, cho nên trước kia đã quyết định không cùng loại người này hợp tác, lúc này đối với hắn đương nhiên sẽ không khách khí.
Cô thật ra đã uyển chuyển hạ lệnh đuổi khách, nhưng nhà đầu tư kia dường như là nghe không hiểu, ngược lại là ném thuốc đi.
"Được, Hứa tiểu thư nói cái gì tôi chiếu theo mà làm là được rồi, hôm nay khó có được gặp gỡ, cũng không thể bởi vì một điếu thuốc mà làm hỏng hứng thú của mọi người, đúng không?"
Nghe lời này của hắn, là chuẩn bị ngồi đây không muốn đi rồi?
Hứa Nùng nhíu mày, đột nhiên cảm thấy buổi gặp mặt hôm nay trở nên không có bất kỳ ý nghĩa gì, thầy hướng dẫn khẳng định cũng sẽ không vui vẻ.
Nghĩ đến đây, cô quay đầu lại nhìn thầy hướng dẫn một chút, trùng hợp đối phương lúc này cũng đang nhìn cô, khi ánh mắt hai người gặp nhau, thầy hướng dẫn tiến đến trước mặt cô nói: "Gửi tin tức cho chồng em, để hắn tới đón em."
Hôm nay chuyện muốn làm bị người quấy rầy, hơn nữa nhìn điệu bộ của nhà đầu tư kia, khẳng định không náo loạn một lát sẽ không bỏ qua.
Hứa Nùng một cô bé, dù có mạnh mẽ cũng rất khó chống lại được loại người lọc lõi trên thương trường này, huống hồ đối phương còn là một tên háo sắc, khó đảm bảo lát nữa hắn lại làm ra cái gì.
Tuy rằng, trong phòng bao bọn họ đông người, nhưng thầy hướng dẫn vẫn là không quá yên tâm, cho nên kêu Hứa Nùng nhanh chóng thông báo cho Chu Khởi.
Hứa Nùng cũng không do dự, đang muốn gửi tin nhắn cho hắn, Chu Khởi ở bên kia nhưng là trước một bước gửi tới một tin ——
【 WeChat 】Của Hứa Nùng: Vợ à, tăng ca tạm thời hủy bỏ, chồng em hiện đang chuyên tâm chờ đón em về nhà.
【 WeChat 】Của Chu Khởi: Vậy... Anh bây giờ qua đây?
Sau khi Hứa Nùng gửi xong cái đó, còn gửi cho hắn định vị của khách sạn cùng số phòng bao, Chu Khởi ở bên kia nhìn đến chỗ này, cũng cảm nhận được chuyện không thích hợp.
Hắn nhanh chóng cầm lấy áo khoác, bước nhanh ra khỏi văn phòng.
Cũng may khách sạn nơi gặp mặt cách cao ốc văn phòng của Chu thị rất gần, đều ở trong một khu vực trong trung tâm thành phố, Chu Khởi lái xe đại khái chỉ xấp xỉ mười phút thì tới.
Sau khi lên lầu, hắn theo phương hướng người phục vụ chỉ, tìm được vị trí phòng bao.
Nhà đầu tư ở bên trong vẫn đang nói chuyện, giữa những hàng chữ có gièm pha cùng khoe khoang.
"Tôi nói Hứa tiểu thư nha, cô chính là quá mạnh mẽ, phụ nữ ấy à, có sự nghiệp cũng phải có chỗ dựa, cô nói cô cái dạng này, về sau ở trong vòng luẩn quẩn này làm sao tiếp tục lăn lộn chứ."
Hứa Nùng thật sự lười phản ứng hắn, nhưng lại sợ hắn tìm thầy nói dông dài, vì thế tùy tiện đáp câu: "Sự nghiệp của tôi quả thật tạm thời còn chưa ra gì, nhưng núi dựa..."
Đang nói chuyện, Chu Khởi liền xuất hiện ở ngoài cửa phòng bao.
Bên miệng Hứa Nùng tức khắc hiện lên ý cười, nhìn về phía cửa.
"Núi dựa của tôi đến rồi."
Chu Khởi đến khiến người đang ngồi đây giật nảy mình.
Chu thị hai năm gần đây hầu như chuyện lớn chuyện nhỏ đều bắt đầu chuyển vào trong tay Chu Khởi, Chu Khởi cũng bắt đầu thay mặt Chu gia tham gia các loại trường hợp tụ hội, mà nhóm đạo diễn đang ngồi cũng đều ở mấy buổi tụ hội gặp qua hắn vài lần, biết hắn là cậu chủ của Chu gia.
Nhà đầu tư kia thì, càng là đối với Chu Khởi rất quen thuộc, từng có hai lần cùng xuất hiện, lúc này nhìn thấy hắn tới đây, rất nhiệt tình đứng dậy.
"Chu thiếu, ngài sao cũng đến đây? Ôi chao cậu xem, tôi nói hôm nay mắt trái của tôi cứ nhảy mãi, thật sự là luôn gặp được quý nhân a."
Trong lúc hắn nói chuyện, còn duỗi tay về phía Chu Khởi.
Chu Khởi ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt một cái, trực tiếp vòng qua bên cạnh hắn, đi tới trước mặt Hứa Nùng.
"Vợ à, vẫn còn tỉnh táo sao?"
Hứa Nùng trước kia cũng từng ở bên ngoài gặp mặt, Chu Khởi mỗi lần kêu cô gửi vị trí, cô đều chỉ gửi định vị, căn bản sẽ không giống hôm nay vậy kỹ càng tỉ mỉ gửi số phòng bao.
Cho nên, hắn nhìn thấy thì càng vội, sợ là cô bị ức Hi*p, liền nhanh chóng chạy qua.
Sau khi hỏi xong một câu vừa rồi, hắn cũng cẩn thận quan sát vẻ mặt của Hứa Nùng, nhìn còn xem như tỉnh táo, hắn cũng yên tâm một chút.
Mà nhà đầu tư kia cũng nhìn ra sự mập mờ giữa hai người, trên mặt vẫn là mang theo tươi cười, nhưng lời nói lại đột nhiên trở nên sâu xa không ít.
"Tôi đã nói mà, Hứa tiểu thư vừa rồi thế nào vẫn luôn không để ý đến tôi, hóa ra đã tìm cái núi dựa là Chu thiếu a?"
Hắn không nhanh không chậm ngồi trở lại vị trí của mình, dáng vẻ người từng trải, ôm eo Mạnh Tư Ngữ ở bên cạnh.
"Chu thiếu, tôi trước kia nghe bọn họ nói anh rất yêu vị trong nhà kia a, thế nào? Cũng nhịn không được đi ra ngoài ăn vụng sao? Ờ, tôi hiểu, Hứa tiểu thư như vậy... Ở trên giường khẳng định cũng có thể nhiệt tình đi! Ha ha, đổi lại là tôi, tôi cũng nhịn không được."
Chuyện Chu Khởi lĩnh chứng nhận kết hôn ở trong giới truyền đi mấy lần, mọi người cũng từng suy đoán đối tượng hắn tìm rốt cuộc là tiểu thư nhà ai.
Cho nên ở trong mắt nhà đầu tư này, loại nữ sinh viên giống như Hứa Nùng này là hoàn toàn không có khả năng tiến vào cửa Chu gia, hắn liền trực tiếp hiểu lầm cho rằng hai người là đang lén lút qua lại.
Chu Khởi vốn là lúc đi vào ở trước cửa nghe thấy nhà đầu tư nói với Hứa Nùng những lời kia, trong lòng đang tích tụ lửa, lão già kia đột nhiên lại nói đến mấy thứ này, hắn không hiểu sao bật cười.
Chỉ thấy Chu Khởi đem áo khoác đang cầm trong tay vắt lên lưng ghế, sau đó vừa cởi tay áo, vừa đi về phía nhà đầu tư bên kia.
Nhà đầu tư có chút ngoài ý muốn, muốn đứng dậy, lại bị Chu Khởi ngăn lại.
Hắn nghiêng người xoay xoay tầng trên cùng trên mặt bàn, cuối cùng đưa một bát canh lớn nóng hôi hổi về phía bên này.
Khuông mặt hắn an tĩnh, cụp mắt liếc nhà đầu tư kia một cái, tiếp đến, vào lúc tất cả mọi người có mặt đều chưa kịp phản ứng, một phen ấn gương mặt béo phì của nhà đầu tư kia vào trong cái bát to!
Vào lúc đối phương thống khổ kêu gào cùng giãy dụa, Chu Khởi lạnh lùng nói một câu ——
"Thích ăn vụng? Nào, cho mày ăn đủ."