Đội Trật Tự Và Nh­ững Kẻ Thích Đùa - Chương 05

Tác giả: vohinhnhubongtoi

Nó sốc ! Tùng Baby sốc ! Hà Điên sốc ! Cả lớp đều sốc .
Khi con nhỏ Redgirl ào vào lớp rối rít :
- Anh iu !!!Em tới rùi nè !!!!
2 con mắt nhìn xuống . 90 con mắt ngước lên đồng thanh :
- Ai là anh iu của cô ????
( 1 phút dành cho tưởng tượng … bắt đầu !!! )
- Anh yêu của tôi đâu rồi ??? Anh Dương đâu rồi ??? Đảo 1 vòng quanh lớp con nhỏ hét lên .
Bích Loan – hotgirl số 2 của lớp bĩu môi :
- Anh – Dương – nào – của – cô ???
Ngọc Trang – hotgirl số 1 của lớp tru tréo :
- Phải đấy !!! Lớp này có 4 Dương lận cơ ??? Dê Đen , Dê đỏ , Dê Trắng , Dê vàng ! Muốn tìm dê nào thì mau nói rõ ???
- Tôi muốn biết : Nguyễn Đình Dương – Anh yêu của tôi đang ở đâu ???
Dực Bự gật gù :
- Thì ra là tìm Dê Trắng !!! ^ ^
Các fan nữ của Đình Dương nhao lên tới tấp :
- Ai bảo Đình Dương là của cô ???
- Cậu ấy là của chúng tôi chứ !!!!!!
- ……………
Nó khoát tay . Cả lớp liền im lặng .
- Bạn muốn tìm Nguyễn Đình Dương phải không ???
- Phải !!! Các người dấu anh ấy đâu rồi ???
- Ăn nói cho cẩn thận ! Ai ” thèm ” dấu hắn chứ ??? Mà bạn là gì của hắn ???
- Vợ chưa cưới ! Có được không ??? Con nhỏ hất mặt thách thức .
Dung Cà Chua khó chịu . Cái con nhỏ hổng giống ai này tự dưng xuất hiện . Lại còn nói năng linh tinh . Xem ra không dạy con bé 1 bài học là không xong !!! ^ ^
Nở 1 nụ cười cực kì chuyên nghiệp . Nó tiếp lời :
- Thành thật thương tiếc báo tin : Anh – Đình – Dương – của – bạn hiện không có ở đây !!! Chắc khoảng sáng mai anh ta mới xuất hiện !!!
- Cái gì ??? Anh ấy đi đâu rồi ? Sao cô lại biết ? Con nhỏ nhìn nó ngạc nhiên xen lẫn vẻ nghi ngờ .
- À ! Là thế này . Trước lúc biến mất , cậu ấy có dặn tôi : Nếu có người đến tìm thì gửi lại vật này !
Dung Cà Chua rút phắt từ trong túi áo ra …. 1 chiếc điện thoại !
- A lô ! Trung tâm phục hồi chức năng thần kinh đó phải không ??? Có một bệnh nhân trốn trại đang ở chỗ chúng tôi . Làm ơn cho ngay 1 chuyến xe xuống địa chỉ Trường THPT Ngôi Sao Xanh , đường x y z … Phải ! Phải ! Cô ta mặc váy đỏ ! Lúc nào cũng lảm nhảm 2 từ ” Anh yêu ” !!!
Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái đỏ ửng . Lúc này cô ta có thể tranh chức vô địch với Dung Cà Chua . Đôi môi ướt mọng mở ra sáng lóa :
- Đồ xỏ lá !!! Mày … cứ đợi đấy !!! Sẽ có ngày mày phải quỳ xuống chân tao mà van xin !
- Tốt thôi !!! Đây sẽ chờ !!!
Redgirl bỏ đi cũng nhanh như lúc tới . Giọng nói xỏ lá của Dung Cà Chua còn đuổi theo tới tận hành lang :
- Ra về cẩn thận nhé ??? Đừng uất ức mà đâm đầu xuống cống nha ???
Không ai bảo ai . Lũ con gái còn lại trong lớp nhìn Dung Cà Chua như một thủ lĩnh . Chúng đồng loạt đứng nghiêm ,giơ tay chào theo kiểu nhà binh . Miệng hô to :
- Ha Ji Dung là số 1 !!! ( phỏng theo Ha Ji Me là số 1 ! – một manga của Nhật Bản ! )
*****
Cùng lúc ấy , nam nhân vật chính của chúng ta đang ở … nhà vệ sinh !
Hắn toát mồ hôi mà không sao vặn được cửa . Cánh cửa vốn trơn tru nay dở chứng nằm im . Chắc chắn đã bị khóa cứng bên ngoài . Tất nhiên , hắn thừa biết đây là tác phẩm của ai ? Mặt mũi con nhỏ không đến nỗi nào mà sao lòng dạ độc ác quá chừng ! Dám nhốt Hotboy tại nơi kinh khủng như vầy ? ^ ^
Co chân đạp cái rầm vào cánh cửa . Hắn bất lực thở dài ! Kiểu này chắc phải sáng mai mới ra được . Giờ là tiết cuối , sẽ chẳng có thằng nào mò ra đây làm gì ? Khối buổi chiều thì lại được nghỉ . Chỉ hi vọng sáng mai bác lao công sẽ quét dọn sớm !
Nguyễn Đình Dương ớn lạnh khi nghĩ tới con nhỏ Mỹ Trang . Vợ chưa cưới cái con khỉ ? Cứ tưởng đã thoát khỏi con nhỏ mà bây giờ nó lại lù lù xuất hiện . Đình Dương ngẫm nghĩ . Hình như tất cả những đứa con gái ở xung quanh hắn đều không bình thường thì phải ? Mỹ Trang thì dai hơn kẹo kéo ! Con em Hải Yến thì luôn tìm cách ђàภђ ђạ hắn . Còn nhỏ lùn ấy thì vừa thù dai , vừa bạo lực !!
Hắn gào lên trong nỗi thất vọng :
- Ông trời ơi !!! Con chỉ muốn tìm một người con gái vừa xinh đẹp , vừa thông minh . Có cá tính lại dịu dàng , tử tế ! Còn nữa : phải biết nấu ăn ! Chỉ có thế thôi mà sao khó vậy ???
Ông trời đang xem … Hoa Hậu Hoàn Vũ 2008 , nói vọng xuống :
- Đào đâu ra của quý hiếm ấy !!! Đến ta còn chẳng có nữa là …. ( ^ ^ )
Rời khỏi chỗ làm thêm , Dung Cà Chua phi một mạch đến nơi quen thuộc . Giờ này chắc Mắt Nai đang lang thang ở đó ! Không biết hắn đã bán hết vé số chưa ?
Đời có lúc buồn lúc vui . Trời có lúc mưa lúc nắng . Vé số lúc bán rất chạy , lại có lúc chẳng ma nào mua …
Cái cần câu cơm của Tâm Mắt Nai thật bấp bênh . Nhưng bấp bênh hơn thế nữa cũng đành chịu . Bởi đấy là phương tiện kiếm sống duy nhất của Võ Duy Tâm . Cuộc sống của hắn hoàn toàn trông chờ vào cái cần câu cơm này ! Việc mưu sinh tại v**** hè đâu phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió ? Đánh nhau giành khách , ma cũ bắt nạt ma mới , trộm cắp , ςướק giật và cả những lời nhục mạ coi thường của các vị thượng đế. Tất cả không làm hắn nản lòng ! Hắn phải sống ! Phải sống thật tốt để cho bọn họ sáng mắt ra …
Quẹo đầu vào khúc cua , Dung Cà Chua mừng rỡ khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc .Nhưng lại tái mặt ngay lập tức :
Coi kìa ! Mắt Nai của nó đang đứng đối diện với một gã đàn ông to cao . Gã khoảng hơn 30 . Râu ria xồm xoàm , thân hình lực lưỡng , cơ bắp cuồn cuộn , rồng phượng chạm trổ từ đầu tới … gót chân . Lý Đức nhìn thấy chắc cũng phải rỏ dãi vì thèm !
Tay lăm lăm chai rượu 65 , gã hất mặt trịch thượng :
- Nhóc con !!! Mày có biết đây là địa bàn của Mạnh Khủng Long không hả ??? Sao mày dám tới đây tranh khách với đàn em tao ???
Thằng nhóc không hề tỏ ra run sợ . Hắn thản nhiên đáp :
- Không biết ! Không nghe ! Không thấy ! Chim trời , cá nước vào tay ai người ấy hưởng …
Kiểu trả lời nhát gừng của thằng nhóc khiến gã nổi điên . Gã gầm lên đúng giọng … Khủng Long :
- Mẹ kiếp !!! Vuốt mặt phải nể trứng cá chớ ??? Mở to mắt ra mà xem đây …
Dứt lời , gã vung mạnh chai rượu lên cao thị uy . Rồi … hạ xuống rất nhẹ nhàng .
Tiếng bà chủ quán phở vang lên the thé :
- Có giỏi thì đập đi ??? Ngày mai đừng hòng vác mặt tới đây mà ăn nợ !!!!
Khung cảnh trước mặt quá ư hài hước . Một số thực khách vui tính ồ lên cười . Cá biệt ! Có bà cười nhiều tới nỗi rớt bịch xuống gầm bàn . Hai bắp chân chuối mắn giẫy lên đành đạch . Chỉ tội nghiệp ông chồng đứng cạnh không làm sao nâng vợ lên nổi !!! ( ^ ^ )
Gã đàn ông đỏ mặt . Chiêu vừa rồi khiến gã quê độ không để đâu cho hết . Gã nạt ngang :
- Im hết đi !!! Cười cái gì mà cười ???
Nhưng lời đe dọa của gã không có hiệu quả . Họ tiếp tục cười to hơn .
Cuối cùng mắc cỡ quá , gã dồn hết tức giận vào thằng nhóc . Hùng hổ lao tới gã hét lên :
- Xem đây !!! Chỉ dùng 2 bàn tay này tao thừa sức bó giò mày !!!
Chả hiểu gã đã bó giò được mấy người ? Chỉ biết lần này gã bắn thẳng về đằng sau như tên lửa . Rớt cái bịch xuống , thảm thương hệt đống giẻ rách .
Bọn đàn em , khoảng hơn chục đứa xúm lại gào khóc :
- Anh ơi , anh có sao không ???
- Anh ơi ! Sao anh nỡ bỏ bọn em mà đi ? Anh đi rồi lấy ai thu tiền bảo kê của bọn em ? Lấy ai bắt nạt , đánh đập bọn em ??? ( ^ ^ )
- Ới anh ơi là anh ơi ???
Đang bất tỉnh nhân sự , nghe những lời đại nghịch bất đạo của tụi đàn em . Gã gượng dậy , nghển cổ thều thào :
- Bọn mất dạy !!! Tao đã ૮ɦếƭ đâu mà ăn mừng ???
Rồi lăn ra xỉu tiếp …
Nhìn bóng dáng chiếc xe cứu thương chở gã đi , một bà hàng nước có vẻ ngoài phúc hậu rút khăn ra lau mắt :
- Ta đã bảo mà ! Cứ cậy mình khỏe mạnh , không chịu mua bảo hiểm y tế . Phen này tha hồ mà trả nợ !!! ^ ^
- Hello ! Mắt Nai !!! Truyện được biên tập và post tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (Thích Truyện.VN)
Khuôn mặt cau có của Võ Duy Tâm tươi tỉnh hẳn . Không hiểu sao cứ nhìn thấy bà chị lùn tịt này , hắn lại thấy thoải mái .
- Dung làm gì ở đây ??? ( Hắn chả bao giờ gọi nó là chị cả ! Mặc dù hắn kém nó một tuổi . Con bé đã đấu tranh rất nhiều . Bạo lực có ! Đe dọa có ! Năn nỉ có .. Nhưng hắn chỉ phán đúng 1 câu : Lòng ta sắt đá há lung lay !!! )
- Cậu nói thiếu chữ ” chị ” rồi đó !!! Tôi đến tìm cậu chứ còn làm gì nữa ? Nó nhăn nhó . Nhìn xấp vé số lấp ló nơi túi áo , con bé hỏi thăm :
- Còn mấy vé nữa vậy ???
- 15 thì phải …
Trước con mắt ngạc nhiên của Mắt Nai , nó giật xấp vé số lại . Rút ra 5 tờ đút tọt vào túi quần .
- Tiền đây ! Tôi mua 5 vé !!!
- Vớ vẩn !!! Dung lấy tiền đâu mà mua ? Trả vé lại cho tôi !! Hắn gạt phắt .
- Tiền làm thêm của tôi chứ còn tiền ở đâu ?
- Nhưng …
- Không nhưng nhi gì cả ? Cậu định cản trở con đường làm giàu của tôi hả ??? Tôi mà trúng độc đắc , đừng hòng tôi chia cho cậu 1 xu …
Hắn phì cười :
- Đây chả dám mơ ? Dung cứ việc ngồi đó mà chờ sung rụng …
- Hê ! Có ai đánh thuế giấc mơ đâu ? Đã tưởng tượng thì phải cho ra trò một chút chứ ? Với lại tôi mua sổ xố .. vừa ích nước lại lợi nhà đúng không ???
- Hết nói …
( Tác giả : Cái này sai rồi . Ích nước nhưng hại nhà thì đúng hơn … )
……………………………
- Cậu trả hết vé cho người ta chưa ???
- Rồi !!! Bây giờ ta đi đâu ???
- Dĩ nhiên là về nhà tôi … Anh Hai nhắn cậu tới ăn cơm đó !
Con ngựa sắt chở 2 người chồm lên phóng vụt đi . Võ Duy Tâm sung sướng nghĩ đến không khí đầm ấm sắp tới . Nếu có người hỏi hắn :
- Hạnh phúc là gì ???
Hắn nhất định trả lời :
- Hạnh phúc đối với hắn là được ở bên Dung Cà Chua và sư phụ !!!
Sư phụ hắn – Hoàng Dược Sư , biệt danh Anh Hai hay còn gọi là Hai Sư cũng chính là cha của Dung Cà Chua . Ông từng là một cảnh sát tinh nhuệ . Khi về hưu ông mở một lò võ dân tộc mang tên : Võ Đường Địa Ngục ! Đúng như tên gọi , chế độ tập luyện ở đây rất khắt khe . Những kẻ không có lòng kiên trì và quyết tâm cao không thể theo nổi . Do đó lò võ này có rất ít môn sinh . Tính cả hắn và Dung Cà Chua mới được gần chục người . Tuy vậy môn sinh ở đây võ nghệ đầy mình ăn đứt các môn sinh nơi khác .
- Sao làm một trận cho nóng người nha ? Nó hất mặt thách thức . Rồi không để cho hắn trả lời , con bé ra đòn .
Hắn rùn người tránh né . Phản kích bằng 1 cú đánh chỏ . Đáng tiếc ! Hắn chỉ đánh vào không khí .
Dung Cà Chua nhỏ con, nên có lợi thế về tốc độ . Điểm yếu của nó là cú đánh không có lực . Cho nên nếu gặp phải cao thủ cỡ : Tâm Mắt Nai . Con bé hoàn toàn bị vô hiệu hóa .
Trận đấu kết thúc sau một hồi giằng co khá vất vả .
Nó nằm vật ra sàn . Thở ra đầy chán nản :
- Lần thua thứ 199 ! Không thể tin nổi ! Rõ ràng mình tập võ lâu hơn Mắt Nai . Tại sao chưa bao giờ mình thắng cả ???
- Con gái yêu quý !!! Đó là sự cách biệt về tài năng ! Hai sư xuất hiện , nheo mắt nhìn nó .
- Con không chịu !!! Cha giấu nghề truyền riêng cho Mắt Nai phải không ??? 3 tuổi con đã tập võ . 5 tuổi gia nhập võ đường . Mắt Nai chỉ mới tập có 5 năm . Tại sao cậu ấy lại giỏi hơn con ??? Nó phụng phịu .
- Con là con ruột ta . Ta chẳng dậy riêng cho con thì thôi , chứ sao lại truyền cho thằng Tâm ? Con không đấu lại nó cũng đừng đổ thừa cho ta chứ ??? Ông phì cười . Quay sang hắn :
- Con tới lâu chưa Tâm ? Ở lại ăn tối với chúng ta luôn nghe ?
- Dạ !!!
- Ta bảo con bé Dung nấu món con thích nhất đó !
Hắn cảm động nhìn ông . Sư phụ đối xử với hắn như con ruột . Ông dậy võ cho hắn miễn phí . Thậm chí nhiều khi còn lén đóng học phí cho hắn . Sau bị hắn phản đối dữ quá . Ông mới chịu thôi . Chỉ thỉnh thoảng gọi hắn đến ăn cơm .
Dung Cà Chua nháy mắt :
- Nhất cậu đấy ! Cha thương cậu còn hơn cả tôi với anh Phong nữa đó !!!
- Ê , nói xấu gì anh đó ? Nhóc ! Một thanh niên mặc quân phục cảnh sát xuất hiện . Anh ta gật đầu chào hắn rồi quay sang véo má Dung Cà Chua .
- Tâm tới lâu chưa ? …… Nhóc , không chào anh hả ???
Con bé nhăn mũi :
- Em không phải nhóc ! Đồ Lọ Tương ạ ???
- Cái con bé này ! Anh tên là Đại Phong cơ mà ? Sao cứ gọi anh là Lọ Tương hả ???
- Anh ngốc thế !!! Chưa xem Trạng Quỳnh bao giờ à ? Chai mắm Đại Phong của ông ấy chính là Lọ Tương đó !!!
Hắn nhìn cảnh 2 anh em Dung Cà Chua đùa giỡn mà có chút chạnh lòng . Nếu hắn cũng có anh em thì tốt biết mấy !
Hai Sư nhìn contrai ngạc nhiên :
- Sao lại về giờ này ??? Con không phải trực sao ???
- Dạ không ! Hôm nay con trực đêm . Tranh thủ về nhà xin ít cơm nguội ! ^ ^
Nó giẫy nẩy :
- Anh Lọ Tương này kì ghê ! Về mà chẳng báo trước gì cả ? Em có nấu phần của anh đâu ???
- Hả ??? Nhóc không nấu cơm cho anh à ???
- Không !!! Em chỉ nấu phần của cha , em và Mắt Nai thôi !!!
- Trời ạ !!!
Hắn bối rối :
- Hay anh Phong ăn phần của em đi ! Để em đi ăn cơm bụi được rồi !!!
- Không được !!! Ba người còn lại đồng thanh .
Dung Cà Chua dậm chân :
- Mắt Nai không phải đi đâu cả ? Kệ Lọ Tương ! Ai bảo anh ấy về mà không báo trước ….
Hoàng Đại Phong phản đối tức thì :
- Người không được ăn là nhóc mới đúng ? Là đầu bếp mà chẳng chuẩn bị chu đáo gì cả ?
- Là anh !!!
- Không !!! Là em …
- Là anh …
- Là em !!!
……….
Hoàng Dược Sư can thiệp :
- Ta mời thằng Tâm đến ăn cơm . Tất nhiên không thể để nó đi về tay không được . Mà hai đứa bây không ai tình nguyện . Thôi thì để cho công bằng , ta chơi trò : Bịt Mắt Bắt Ma ???
- Cha cũng phải tham gia đó nghe ??? Nó mào đầu ranh mãnh .
Đại Phong tức Lọ Tương phụ họa :
- Đúng đó !!! Mọi người bình đẳng . Cả 4 đều phải tham gia …
- Tất … nhiên … rồi … Hai Sư trả lời không lấy gì làm vui vẻ . Hai đứa con trời đánh . Ngay cả ông mà chúng cũng không tha !!!
- Vậy ai sẽ làm ” Kẻ Bắt ” ??? Hắn lên tiếng .
- Tất nhiên là Lọ Tương !!! Hai Sư và con gái nhìn nhau cười ăn ý …
Theo dõi page để cập nhật truyện hay