Đội Trật Tự Và Nh­ững Kẻ Thích Đùa - Chương 04

Tác giả: vohinhnhubongtoi

- Thế nay là thế nào ??? Các người làm trò gì vậy ??? Quạ Mổ rít lên lanh lảnh !
- Hết đội trưởng hành hung học sinh lại đến đội phó đội GTT – Nguyễn Công Tùng làm thơ tình trong giờ học !!! Các người định bôi tro trát trấu vào mặt tôi à ??? Để Những Kẻ Thích Đùa xỏ mũi mà không thấy nhục sao ???
Đáp lại cơn giận giữ của Quạ Mổ chỉ là im lặng . Không một thành viên nào của GTT dám hó hé . Bị Quạ – Mổ cũng đau ra trò chứ chẳng chơi !
Gã chiếu tia nhìn đầy ” thiện cảm ” về phía nó .
- Hoàng – Thu – Dung !!! Cô là đội trưởng ! Cô nói tôi nghe thử xem ???
Khuôn mặt Dung Cà Chua trắng bệch :
- Cái này … thì … phải hỏi Tùng Baby !!!
- Cái gì ??? Sao lại hỏi tôi ??? Bà là đội trưởng . Bà không biết thì ai biết !!! Hắn giẫy nẩy !
- Vì … ông là nguyên nhân của bài báo vừa rồi chứ sao ! Người duy nhất không liên quan đến xì căng đan – Hà Điên lên tiếng .
Tùng Baby lườm con nhỏ bằng ánh mắt sắc như dao .
- Tại ai cơ chứ ??? Tôi còn chưa hỏi tội bà về vụ dám phô tô bài thơ của tôi đem bán đó !!!
- Ồ vậy sao ??? Ông nên nhớ một điều : Không chỉ có tôi chứng kiến mà còn có 44 người nữa cũng chứng kiến . Mà họ biết thì cả trường đều biết ! Trước sau gì cũng biết thôi thì để tôi giúp họ biết nhanh hơn . Đằng nào chả thế ???
- Bà nói thế mà nghe được à ??? Bạn bè thì phải giúp đỡ nhau chứ ? Bà làm ăn trên nỗi đau khổ của người khác mà coi được sao ???
- He he ! Thì là bạn bè nên tôi mới làm thế ! Ông có công lớn trong vụ này . Tôi không để ông thiệt đâu mà sợ !!!
Tùng Baby nhăn mặt .
- Đừng suy bụng ta ra bụng người ! Bà tưởng ai cũng như bà sao ??? Rõ là thứ hám tiền !!!
Lời nói vừa thốt ra , hắn liền hối hận . Coi kìa ! Khuôn mặt vốn hiện rõ chữ tiền nay trở lên lạnh băng .
- Phải ! Tôi hám tiền thì đã sao nào ? Còn hơn ông : Người – làm – thơ – tình – trong – giờ – học !!! Ông nổi tiếng toàn trường rồi đó ! Bằng một giọng vô cùng ” ngọt ngào ” con nhỏ bồi thêm :
- Tùng Baby mà cũng biết yêu cơ à ???
Hắn tức giận . Thích một người đâu có gì là lạ . Sao ai cũng m** mai hắn như thế ?
_ Tôi biết yêu thì đã sao ??? Còn hơn khối kẻ chỉ biết yêu tiền ! Đừng nghĩ mình tốt đẹp hơn tôi : Vũ Đình Hà !!!
Nó nhìn Tùng Baby và Hà Điên gầm ghè nhau một cách thích thú . Dù là bạn thân nhưng không hiểu sao chúng luôn tìm cách gây gổ lẫn nhau . Cả 3 gặp nhau lần đầu tiên khi mới vào lớp mười . Khi đó , Hà Điên đã vang danh toàn trường ! Tùng Baby thì nổi lên như một chàng … Đông ki sốt !!! Còn nó – chỉ là một kẻ bình thường như bao người khác .
Nó làm quen với Tùng Baby trong một tình huống không lấy gì làm tốt đẹp ! Lúc ấy , hắn có chuyện xích mích với ban nhạc Ba Con Rồng !!! Gọi là ban nhạc cho oai chứ bọn này có biết hát hò gì đâu … 3 thằng lớp 12 mà suốt ngày lêu lổng ! Chúng nổi tiếng là nhờ trò đánh đấm ! Bọn học sinh biết thân biết phận nào dám dây vào . Khổ nỗi ! Một người nghiêm khắc và đầy tinh thần trách nhiệm như Nguyễn Công Tùng đâu – thể – bỏ – qua !
Thế là sinh chuyện !!!
Hôm ấy Tùng Baby bị ba thằng dồn vào sau trường . Tiếp theo là một màn đe dọa bao gồm chử thề và đấm đá !!!
Nguyễn Công Tùng vốn giỏi văn hơn võ . Cộng thêm cơ thể có phần hơi ẻo lả ! Hắn chọi làm sao nổi 3 thằng to khỏe . Mà thằng nào thằng nấy rõ đầu bò đầu bướu ! Hắn chỉ biết phản công bằng sở trường của mình .
- Các anh lớn rồi ! Lớp 12 thì phải chăm lo học tập . Các anh làm thế không sợ xấu hổ với gia đình và bạn bè sao ??? Nghe lời tôi đi ! Bể khổ vô biên . Quay đầu là bờ !!!
Chả hiểu lời khuyên thấu tình đạt lý của hắn có tác dụng như thế nào ? Mà bọn chúng càng đánh càng hăng ! Một thằng còn gào lên :
- Mẹ kiếp !!! Chúng mày không làm nó câm mồm được à ??? Nó nói còn nhiều hơn cả bà già nhà tao !!!
Tùng Baby chắc chắn sẽ nằm viện vài tháng . Nếu Dung Cà Chua không xuất hiện !
Cái màn Mĩ Nhân cứu Anh Khùng này , tác giả xin mạn phép không tường thuật . Chỉ biết nó kinh dị tới mức : Ngay ngày hôm sau , Hoàng Thu Dung được gọi vào đội trật tự !!! Tất nhiên ! Ban nhạc Ba Con Rồng vĩnh viễn bị xóa sổ !
Quả xứng câu :
- Mỹ nhân tự cổ như ranh tướng .
Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu !!!
Rồi như một sự tình cờ . Dung Cà Chua , Hà Điên và Tùng Baby cùng gặp nhau tại đội GTT .
Dần dần , chúng trở nên thân thiết . Tùng Baby vốn không có bạn . Hà Điên thì chỉ quan tâm đến tiền ! Dung Cà Chua có khá hơn chút đỉnh . Nhưng chẳng ai dám thân thiết với nó cả ! Họ quá sợ bản tính máu me bạo lực . Thân với nó chỉ có nước đi mua quan tài sớm !!!
Nó giật mình thoát ra khỏi mộng tưởng . Tiếng Quạ Mổ vang lên the thé :
- Đủ rồi !!! Các người định làm loạn hả ??? Ở đây đâu phải là cái chợ !!!
Quạ Mổ quả là có trọng lượng . Tùng Baby và Hà Điên đã thôi tranh cãi . Cả hai ném cho nhau những cái nhìn tóe lửa . Dung Cà Chua dàn hòa bằng một câu hỏi lãng xẹt :
- Con nhỏ xấu số đó là ai vây ??? Tùng Baby …….
Quá sức chịu đựng . Quạ Mổ hét lên :
- Đủ rồi !!! Giải tán !!!!!!!!!!!!!!!!
Quay sang Dung Cà Chua , gã cau có :
- Thằng Tâm không biết hôm nay có cuộc họp sao ?? Bảo nó đến gặp tôi ngay !!!
Chưa bao giờ Đình Dương cảm thấy tệ đến thế ! Đã 5 năm rồi ! Một khoảng thời gian không quá dài , không quá ngắn . Nhưng cũng đủ để ta quên đi 1 con người .
Vậy tại sao hắn không quên ? Con người ấy , tiếng nói ấy , đôi mắt ấy luôn in đậm trong đầu hắn . Cô ta thực sự đã thay đổi . Không còn chút gì của Mỹ Trang ngày xưa . Nhưng tại sao hắn vừa gặp đã nhận ra ? Không ! Chỉ nghe tiếng hắn đã biết rồi . Phải chăng con người đó đã trở thành nỗi ám ảnh của cuộc đời hắn ???
Mang theo tâm trạng rối bời , hắn bước vào giờ kiểm tra . Đình Dương vốn học giỏi . Chỉ vì quá quậy phá mà hắn bị giáo viên ghét . Cộng thêm thói hợm hĩnh kiểu – công tử lắm tiền , hắn làm mưa làm gió tại khu Bất Trị ! Mà đâu riêng gì hắn . Đứa nào ở đó chẳng thế ? Khu Bất Trị toàn con nhà giàu . Mang tên Bất Trị thì hẳn các bạn phải hiểu nỗi khổ của giáo viên nơi đó . Ở khu Tự Trị kỉ luật được thắt chặt trên từng … cm ! Còn khu Bất Trị , kỉ luật là một từ chưa bao giờ được nhắc đến ! Không chịu nổi , cha hắn đã đề nghị hiệu trưởng tống hắn vào khu Tự Trị . Những mong hắn sẽ thay đổi . Hắn có thay đổi hay không thì từ từ các bạn sẽ rõ …
Gần hết giờ mà Đình Dương vẫn chưa viết được chữ nào . Hắn lơ đãng nhìn ra cửa sổ . Tâm trí hắn bốc tận mây xanh . Và chỉ được kéo trở về mặt đất khi thầy Thắng đọc to bài thơ của Tùng Baby trước lớp .
Hắn cố nín cười . Nhưng khi cả lớp vỡ ra như tổ ong . Hắn không chịu nổi mà bật lên cười sằng sặc . Đình Dương vỗ trán :
- Đâu phải đã đến ngày tận thế ! Vợ chưa cưới thì đã sao nào ??? Hắn không thích thì trời cũng không ép nổi !
Đình Dương chợt nhận ra . Lâu lắm rồi , hắn mới được cười một cách thoải mái thế . Hình như từ lúc bước chân vào khu Tự Trị , cuộc đời hắn đã có thêm nhiều màu sắc . Không còn là những chuỗi ngày vô vị ngập chìm trong rượu , bia và thuốc lắc . Không còn những đêm phóng xe bạt mạng ! Hắn dành nhiều thời gian hơn để nghĩ về bản thân , về những người xung quanh và cả về … nó !
Đình Dương mỉm cười . Bỏ cuộc bây giờ là quá sớm ! Phải chứng minh cho con nhỏ ấy biết : Hắn là một người không thể xem thường !!!
*******
Ôm gói quà hắn đưa , con bé vô cùng nghi hoặc . Trời hôm nay không bão , đời nào hắn lại tặng quà cho mình ? Gói quà với đủ màu sặc sỡ báo hiệu gu thẩm mĩ kinh hoàng . Nó nghĩ bụng . Quà của hắn chắc chả có gì tốt đẹp . Cứ nhìn hắn thì biết . Khuôn mặt gian xảo , cộng thêm điệu cười nửa miệng vô cùng đáng ghét ! Ây vậy mà lũ con gái trong lớp cứ nhất nhất phong tặng h­ắn danh hiệu hotboy . Chả hiểu hắn hot ở chỗ nào ??? ( Cái này phải kiểm tra mới biết được !^ ^ ” Lời của tác giả ” )
Nhìn vẻ mặt kì cục của con bé , hắn chỉ muốn lăn ra cười . Kịch hay còn ở phía trước ! Nhóc ạ !!! Hắn khiêu khích :
- Sao ??? Không dám mở à ? Nhóc lùn sợ rồi sao ???
Con bé nóng mặt :
- Hoàng Thu Dung này chưa biết chữ ” sợ ” viết – thế – nào !!!
- Thế thì mở đi còn chờ gì nữa ? Đảm bảo rùng rợn tới từng chân tơ kẽ tóc !!!
Phụ họa với hắn , bọn còn lại nhao lên :
- Phải đấy !!! Mở đi chứ ??? Đội trưởng đội GTT mà không dám mở quà người khác đưa thì kém cỏi quá đấy !!!
- Kém cỏi như thế thì ra lệnh cho ai được chứ ???
Đặng chẳng đừng , con bé đành nhắm mắt đưa chân .
Roạttttt.!!!!!!!!!!! ……..Chiếc hộp bật ra . Lũ con trai ồ lên thích thú . Còn bọn con gái rú rít bằng những tiếng tây tàu đủ cả ! Chẳng ai bảo ai , chúng đồng loạt lùi xa .
Đây !!! Món quà của tên băm trợn đang ngoe nguẩy bò . Khoảng hai chục con sâu đủ màu sặc sỡ đang thi nhau khoe sắc . Chúng kiêu hãnh vểnh râu như muốn bảo :
- Chúng tôi là sâu !!! Xin hãy nhìn ngắm và bảo vệ chúng tôi
Con nào , con nấy mập ú như được nuôi bằng thuốc tăng trọng . Cá biệt có con còn đầy gai tua tủa . Trông gớm ૮ɦếƭ !!!! Chả hiểu hắn tìm ở đâu ra nhiều sâu như thế ? Ở cái thành phố toàn khí thải công nghiệp này , sâu bọ được coi như đồ … quý hiếm !!!
Trước sự mong đợi của hắn , con nhỏ thản nhiên ném hộp quà xuống đất .
- Bụp !!!! Bụp !!!
Nó dẫm lên những chú sâu đầy tội nghiệp không chút thương xót .
Nguyễn Đình Dương trố mắt . Hắn than thầm :
- ૮ɦếƭ tiệt !!! Ai mà biết con nhỏ không sợ sâu cơ chứ ?
Nở nụ cười thật tươi . Con bé bĩu môi :
- Tưởng gì ??? Mấy thứ này đây Gi*t suốt ! Lần sau có muốn hù dọa thì ráng kiếm mấy trò khá khẩm hơn nha ???
Dực Bự vỗ vai hắn đầy thông cảm :
- Mày thua rồi ! Chỗ bạn bè tao khuyên thật tình : Không đấu lại nó đâu !!! Con nhỏ này dã man từ trong máu thịt .
Thích nhìn người khác đau khổ là bản tính của Hải Yến ! Tất nhiên cô dấu rất kĩ tật xấu của mình . Bạn bè không một ai biết cả ! Trong mắt họ , Hải Yến là một cô bé ngây thơ nhí nhảnh rất đáng yêu ! Chim Én Nhỏ là biệt danh họ đặt cho cô . Hải Yến chỉ bộc lộ con người thật của mình với những người cực kì gần gũi . Ví dụ điển hình là anh trai cô : Nguyễn Đình Dương ! Nhìn vẻ mặt đau khổ , giận dữ của anh mình cô bé cảm thấy rất vui sướng . Đáng sợ thay :
Miệng Vê Đan bụng một thùng … A xê tôn !!!
Theo như giới khoa học nghiên cứu thì Hải Yến đã mắc phải một căn bệnh lạ . Bệnh này đúng ra chỉ mới xuất hiện ở .. động vật . Tên khoa học của nó là : Hai Yên ௱ôЛƓ Tơ Muôi Đờ Hâm Hấp ! ( Họ đã lấy tên của người mắc bệnh đầu tiên làm tên của nó ! ) . Sau trường hợp phát bệnh đầu tiên ở Hải Yến . Căn bệnh này bùng phát một cách dữ dội và lây lan nhanh chóng . Hơn 10 triệu người ở các quốc gia trên thế giới đều mắc phải . Với triệu chứng lâm sàng là nóng nảy , bực tức trong người , luôn muốn nhìn k­ẻ khác bị ђàภђ ђạ và tìm đủ mọi cách để thỏa mãn ! Nhưng xin quý vị đừng lo lắng . Từ lúc ủ bệnh cho đến lúc phát . Người bệnh không hề gặp phải bất kì tổn thương nào về tinh thần lẫn sức khỏe ! Có chăng thì chỉ là những người xung quanh !!!
Đến thế kỉ 23 , một người nông dân tại Việt Nam đã tìm ra loại vắc xin phòng chống bệnh Hai Yên ௱ôЛƓ Tơ Muôi Đờ Hâm Hấp ! Nếu gia đình , người thân hay bạn bè của bạn có mắc phải căn bệnh này . Xin hãy giúp họ chữa trị bằng cách cho uống thật nhiều vắc xin Nụ Cười ! Phải ! Chính Nụ Cười là liều thuốc tốt nhất cho mọi loại bệnh tật !
Trước thời Hải Thượng Lãn Ông , các pháp sư , các thầy phù thủy đã biết cách áp dụng phương pháp này . Họ lưu truyền rộng rãi trong dân chúng . Và đến đời chúng ta thì biến mất ! Còn sót lại có chăng chỉ là theo dạng ám ngữ :
- Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ !
Dĩ nhiên theo tình hình quốc tế hóa , phương tây hóa như hiện nay . Những người có thể hiểu được ám ngữ thời cổ đại này không nhiều . Mà họ hiểu cũng chỉ để đấy . Bởi họ không tin trên đời lại có phương pháp kì diệu như thế !
Còn các bạn , các bạn có tin không ??? ( ^ ^ )
Trở lại hiện trường cuộc thanh trừng đẫm máu . Sau khi hạ gục tất cả , Võ Duy Tâm phủi tay , quay đi . Không thèm liếc nạn nhân lấy 1 lần !
Hải Yến giật mình , cô hốt hoảng gọi với theo :
- Cám ơn ! Này bạn ơi đừng đi vội … mình muốn hỏi cái này đã …
Nhưng lời cám ơn của Hải Yến chỉ bay vào … không khí ! Vì người đó đã đi mất !
Cô bé lầm bầm :
- Người chi mà kì cục ! Mình đang định hỏi có muốn cưa đôi tài sản của mấy gã này không ? Thì đã đi mất !!! Thôi vậy ! Xem như : Có họa cùng chia , phúc mình … hưởng cả !!! ( ^ ^ )
Nói là làm . Hải Yến lột sạch tư trang , tiền nong của 3 thằng côn đồ ! Không quên bồi thêm mấy cú đá !
Ngẫm ra mấy tên này cũng thật xui xẻo ! Chưa kịp làm gì thì đã bị ăn đòn. Không những thế lại còn bị trấn lột . Đúng là :
Họa vô đơn chí .
Phúc bất trùng lai !!!
Các bạn có biết vị cứu tinh của Hải Yến là ai không ? Cậu ấy chính là hung thần số 5 của đội GTT : Võ Duy Tâm – biệt danh Tâm Mắt Nai !
******
Một chiếc Mercedes đỏ chóe từ từ bò vào khu Tự Trị . Khỏi phải nói s­ự xuất hiện của chiếc xe đắt tiền này đã khiến mọi người ngạc nhiên như thế nào ! Họ xôn xao chỉ trỏ . Tất cả đều tò mò muốn biết chủ nhân của chiếc xe là ai ?
Nhưng khi cô ta xuất hiện . Tất cả đều im lặng . Họ im lặng vì sững sờ .
Chủ nhân của chiếc xe quá ư xinh đẹp . Một vẻ đẹp quyến rũ và gợi cảm ! Mái tóc dài được t** uốn cầu kì , đôi môi mọng ướt và thân hình bốc lửa kiểu Marilyn Monroe !!! Cộng thêm bộ đồ đỏ rực ! Tất cả làm nên một sức cuốn hút tuyệt vời .
Một người thốt lên :
- Trời !!! Giống hệt nàng Kiều !!!
Những người còn lại nhao nhao phản đối :
- Chỉ giỏi phét lác ! Mày nhìn thấy Kiều bao giờ mà bảo giống ???
- Ai bảo tao chưa nhìn thấy ??? Ngày nào tao chả gặp cổ trên … mạng !!!
Không thích thú như bọn con trai . Lũ con gái chỉ xì xào , bàn tán . Chốc chốc lại liếc mắt nhìn cô gái với vẻ khó chịu . Lẽ thường ở đời ! Con gái có bao giờ thích kẻ khác đẹp hơn mình ? Nhưng họ cũng chỉ dám nhìn thôi chớ không dám làm gì cả ? ( ^ ^ )
Bởi từ cô gái toát ra 1 khí thế vô cùng mãnh liệt . Nó lấn áp và khủng bố những người xung quanh .
Kiếp trước hẳn cô ta phải là … võ sĩ !!!
Cô gái kiêu hãnh bước đi trong những tiếng trầm trồ ! Nhếch môi cười khẩy , cô ta lẩm bẩm :
- Chuyện !!! Qua 7 lần dao kéo . Không đẹp mới là lạ !!!
Một chàng trai có vẻ là đại diện của thanh niên thế hệ mới . Khẩu hiệu đính trên иgự¢ áo anh ta là : Một cái đầu lạnh . Một trái tim nóng !
Anh ta nhìn lũ con trai xung quanh đầy coi thường .
- Hừ ! Toàn lũ kém cỏi ! Đàn ông con trai thì phải đỉnh thiên lập địa như ta !
Khỏi nói ! Bọn con gái nhìn anh ta lấp lánh vẻ ngưỡng mộ . Ngưỡng mộ quá đi chứ ? Anh hùng trên đời mấy ai qua được ải mĩ nhân ?
Đáng tiếc ! Sự ngưỡng mä chỉ kéo dài được 3 giây . Đến giây thứ tư . Cô gái nhìn thẳng vào mặt anh ta và gọi :
- Anh kia ! Lại đây tôi bảo ???
Chàng trai ngớ ra . Không tin người đẹp lại để ý đến mình . Anh ta lập cập hỏi lại :
- Cô … gọi … tôi ư ???
- Phải !!! Tôi gọi anh đấy !
Chỉ chờ có thế ? anh chàng lao tới chỗ người đẹp với vận tốc phá kỉ lục thế giới . Thiếu điều quỳ xuống , anh ta xun xoe :
- Kẻ bề tôi có mặt ! Người đẹp có gì sai bảo ???
- Lớp 11A5 nằm ở đâu ?
- Hả ???
- Điếc à ??? Tôi hỏi anh : Lớp 11A5 ở đâu ???
- Ờ .. thì .. đi thẳng , rẽ phải .. tầng ba ….
Không một lời cảm ơn , người đẹp quày quả bỏ đi . Để lại chàng trai đứng ngơ ngẩn . Nhưng anh ta cũng chẳng ngơ ngẩn được lâu . Đám con gái lúc nãy đã hằm hằm xông tới . Trên tay họ toàn νũ кнí . Thôi thì : gậy gộc , dao kéo , đất đá … đủ cả ! Với bất cứ thứ gì trên tay họ lạnh lùng táng thẳng vào anh chàng tội nghiệp . Theo kiểu : Nhằm thẳng quân thù mà bắn !!!
Lũ con trai thích thú nhìn cảnh hoạt náo . Đáng đời kẻ tham bát bỏ mâm . Dám mê thiên nga mà bỏ lũ vịt giời !!! ( Amen ! )
20 phút sau , hình hài tội nghiệp đó khóc ré lên :
- Hu hu !! Oan ức quá ! Tôi có tội tình gì đâu ……….
Bụt hiện ra , quẳng cho hắn túm bông băng thuốc đỏ , phán một câu gọn lỏn :
- Ngu thì ૮ɦếƭ ! Bệnh tật gì ???
Rồi biến mất !!! ( ^ ^ )
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc