Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê - Chương 42

Tác giả: Nguyệt Hạ Khuynh Ca

Bạch Vũ oán hận lý sự: "Ngươi tặng thì tặng, sao lại phá hư hoa đăng của người khác, hoa đăng của Tả Khưu Lan và Sa Hoằng đều rất đắt tiền!"
Ta quản hắn đắt hay không đắt.
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt nói: "Ta vui."
"Ngươi vui, ta không vui, bọn họ đều là bằng hữu của ta, ngươi bá đạo như vậy làm cái gì? Không phải là ghen chứ?" Bạch Vũ âm nghiêm mặt nói thầm.
Dạ Quân Mạc hừ lạnh một tiếng, cúi mắt không nói.
Bạch Vũ rớt cằm: “Thật sự không phải là ngươi ghen đó chứ?"
"......"
"Ha ha ha ha ——" Bạch Vũ cười như điên, nhìn bộ dạng Dạ Quân Mạc kiêu ngạo, lãnh mạc, bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ đáng yêu.
Một tay Dạ Quân Mạc kéo nàng vào trong lòng, bá đạo ôm đi.
Bạch Vũ một đường giãy dụa, bị ôm tới cửa Dược Thiện Đường rốt cục mới được tự do.
Dược Thiện Đường vẫn cực kỳ náo nhiệt như trước, hai nữ đệ tử vừa rồi chặn đường đã không còn thấy, nhưng Bách Lý Vân Diễm lại tự mình đứng ở cửa, cười dài nhìn nàng.
"Ta biết ngươi sẽ không ૮ɦếƭ tâm, còn có thể đến. Nhưng ngươi đến vài lần nữa cũng đừng nghĩ có thể vào được cửa Dược Thiện Đường." Bách Lý Vân Diễm nhẹ giọng nói xong, trong tươi cười cất giấu sát khí lợi hại.
Bạch Vũ nhíu mày: "Ngươi cảm thấy ngươi cản được ta?"
"Đương nhiên. Bạch Vũ tụ tập đông người gây rối, ý đồ phá rối Đại hội linh tửu, không được tiến vào Dược Thiện Đường." Bách Lý Vân Diễm kiều mỵ buông tay, "Ngươi xem, ta đã tìm được lý do rất tốt, trừ phi ngươi xông vào."
Nếu Bạch Vũ xông vào, Bách Lý Vân Diễm vừa vặn tìm được lý do giam giữ nàng.Bạch Vũ nở nụ cười, cười đến đặc biệt vui vẻ, dung nhan tuyệt sắc dưới khăn che mặt lộ ra tươi cười say lòng người, bách hoa thất sắc, khuynh quốc khuynh thành.
Bách Lý Vân Diễm căm tức nhìn nàng chằm chằm: "Ngươi cười cái gì?"
"Cười ngươi ngốc." Bạch Vũ nhìn về phía sau, Dạ Quân Mạc lạnh nhạt đi tới, giữ chặt Bạch Vũ đi vào trong Dược Thiện Đường.
Sắc mặt Bách Lý Vân Diễm trắng nhợt: "Mạc Điện, người đến xem Đại hội linh tửu sao? Bạch Vũ nàng ta......"
Dạ Quân Mạc đạm mạc nhìn nàng ta một cái, ngay cả một câu cũng không nói liền dẫn Bạch Vũ đi vào.
Bách Lý Vân Diễm cắn môi, chỉ một cái liếc mắt, tầm mắt khinh miệt mà lạnh như băng kia tựa như dao găm đâm vào trong lòng nàng ta, làm cho cả người nàng ta rét run.
Nàng ta luôn luôn ở trong Dược Thiện Đường hỗ trợ xử lý Đại hội linh tửu, không nghe được tin tức Dạ Quân Mạc tặng hoa đăng cho Bạch Vũ, càng không nghĩ đến vậy mà Bạch Vũ có thể khiến cho Mạc Điện dẫn nàng đi vào.
Nếu trưởng lão khác thì cũng thôi, cố tình lại là Mạc Điện, ngay cả thử ngăn cản một chút nàng ta cũng không dám. Bách Lý trưởng lão có nói với nàng ta, ở Vô Trần Cung, đắc tội Cung chủ nhưng đừng đắc tội Mạc Điện.
Lúc này, Tòng Nguyệt Cầm mang theo một bụng lửa giận đã trở lại, tức giận kể lại chuyện vừa rồi với Bách Lý Vân Diễm.
Sắc mặt Bách Lý Vân Diễm khó coi như là phụ mẫu đã ૮ɦếƭ, ghen tị cắn chặt răng: "Bạch Vũ, mệnh của ngươi sao lại tốt như vậy?"
Lúc ở Bắc La Quận Quốc có Bạch Tử Quỳnh chiếu cố, bây giờ lại có Mạc Điện.
Đây chính là Mạc Điện! Có tuấn dung tai ương trăm họ, có thực lực sâu không lường được, có địa vị một tay che trời, nam tử như vậy sao có thể coi trọng Bạch Vũ? Rốt cuộc nàng tốt chỗ nào? Tốt chỗ nào?
Bách Lý Vân Diễm âm tàn nhìn vào trong Dược Thiện Đường, Đại hội linh tửu lần này là sân nhà của ta, là cơ hội của ta, cho dù ngươi dựa vào Mạc Điện vào được, ta cũng tuyệt đối sẽ không để cho ngươi gây trở ngại đến ta, sớm hay muộn ta cũng sẽ dẫm nát ngươi dưới chân!
Nàng ta gợi lên một chút cười lạnh, lôi kéo Tòng Nguyệt Cầm cùng nhau quay lại trong Dược Thiện Đường.
Đại hội linh tửu được kéo dài trong thời gian rất dài, hiện tại có thể nói đã đến giai đoạn tỷ thí kịch liệt, một vài Dược Thiện Sư chân chính rốt cục cũng bắt đầu ra tay, đại đệ tử đỉnh Hắc Nham làm ra một ly linh tửu 17 điểm, giành được ủng hộ của cả sảnh đường.
Bạch Vũ bĩu môi, mới 17 điểm liền được cả sảnh đường ủng hộ, yêu cầu thấp như vậy?
Đang suy nghĩ, Dạ Quân Mạc bỗng đưa linh tửu tới cạnh miệng nàng: "Nếm thử."
Bạch Vũ đầu đầy hắc tuyến. Với thân phận của Dạ Quân Mạc ngồi ở đây, cho dù không phải Bình Thẩm, ba vị trưởng lão cũng dùng vẻ mặt tươi cười an bài ghế cho hắn, mời hắn cùng đánh giá, nhưng nàng chỉ là một đệ tử nho nhỏ, kéo nàng ngồi lên dãy ghế được an bài còn cùng nhau uống rượu như vậy thật sự có được không?
Dạ Quân Mạc tỏ vẻ cực kỳ tốt. Hắn chỉ để ý ôm Bạch Vũ, người khác nghĩ như thế nào thì có quan hệ gì tới hắn?
Bạch Vũ nếm một ngụm, chậc chậc lưỡi: "Tạm được, uống thêm mấy ly hẳn là có thể ngưng kết ra linh lực."
Mọi người ở đỉnh Hắc Nham căm tức trừng nàng, Bạch Vũ chớp đôi mắt to vô tội, nàng chỉ ăn ngay nói thật, nhưng hình như đúng lúc lại đắc tội với người, cứ tiếp tục như vậy, mọi người ở Vô Trần Cung nàng đều đắc tội hết.
Nàng buồn bực khép miệng lại, chỉ uống rượu, không nói lời nào.
Rột cuộc trên Đại hội cũng bắt đầu xuất hiện linh tửu hơn 20 điểm, 22 điểm, 23 điểm, 25 điểm, ly này so với ly kia tốt hơn, Đại hội linh tửu bắt đầu cuộc đấu quyết liệt nhất.
Một Hồng Y nam tử trầm mặc điều phối ở bên cạnh bàn cả một ngày, rốt cục mang sang một vò linh tửu trong suốt, ba vị Bình Thẩm phẩm rượu xong, ánh mắt đều thay đổi.
Tửu trưởng lão cười ha ha, trực tiếp đập bàn: "Khải Lâm, làm rất tốt, rượu này rất không tệ, có thể so được với Tụ Linh Thần Tửu của Vô Trần Cung. Sư phụ rất vừa lòng."
Vị Hồng Y nam tử này đúng là đồ đệ của Tửu trưởng lão, một trong tứ đại thủ tịch đệ tử - Túc Khải Lâm.
Túc Khải Lâm ngại ngùng cười, gật gật đầu, cuối cùng nhận được điểm cao tới 27 điểm, chỉ thiếu 3 điểm là có thể trọn điểm.
Trong Dược Thiện Đường, tiếng vỗ tay như sấm dậy, đối với việc Túc khải Lâm có thể nhận được điểm cao như vậy tuyệt không giật mình. Bản thân Túc Khải Lâm chính là Dược Thiện Sư danh xứng với thực, đã được ở Dược Thiện Đường giúp đỡ chế tác dược thiện, nói hắn là Dược Thiện Sư đứng đầu trong các đệ tử Vô Trần Cung tuyệt không nói quá.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn chính là người đứng đầu Đại hội linh tửu lần này.
Nghe nói ba tên đứng đầu Đại hội linh tửu lần này sẽ được đưa đến trước mặt Cung chủ, do Cung chủ chọn ra một ly làm Yến hội linh tửu Vô Trần Cung, người chế tác linh tửu cũng được chọn trở thành Dược Thiện Sư chính thức của Dược Thiện Đường!
Phải biết rằng Dược Thiện Đường Vô Trần Cung chế tác dược thiện đều là dược thiện trân quý nhất trên đời này, Dược Thiện Sư đều là trưởng lão, đây là lần đầu tiên tuyển đệ tử làm Dược Thiện Sư, nếu như có thể trở thành Dược Thiện Sư Vô Trần Cung, toàn bộ Vân Vũ Thần Châu đều có thể tung hoành.
Mâu quang Bách Lý Vân Diễm lạnh lùng, gợi lên một chút lãnh, đứng dậy đến bên cạnh Bách Lý trưởng lão xin chỉ thị kết quả tỷ thí. Túc Khải Lâm đã ra tay, hiện tại đến lúc nàng ta biểu hiện.
Linh tửu Bách Lý Vân Diễm chế tác cũng không tốn nhiều thời gian, nhưng thập phần phức tạp. Loại linh tửu này tên là Nhiễm Huyết (nhuộm máu), là loại linh tửu trân quý nhất mà Bách Lý trưởng lão dạy cho nàng ta, cần dùng một trăm loại dược liệu và năm, sáu giọt linh lực mới có thể làm ra một ly.
Mấy ngày nay cái gì nàng ta cũng không làm, nhưng không ngừng luyện tập chế tác Nhiễm Huyết, một ngày một đêm, bây giờ nàng ta nhắm mắt lại cũng biết làm như thế nào.
"Ly linh tửu này tên gọi là Nhiễm Huyết, mời ba vị trưởng lão nếm thử." Bách Lý Vân Diễm mềm mại rót rượu cho ba người.
Bạch Vũ cũng được một ly, thử qua một ngụm, trong lòng vừa động. Linh lực trong rượu này cực kỳ bá đạo, uống một vò rượu vào bụng sẽ mạnh mẽ tẩy gột linh mạch một lần, loại bỏ tất cả linh khí vẩn ᴆục, có xác suất năm thành làm cho linh mạch đột phá. Đáng tiếc, rượu này cũng không thể xem như rượu ngon.
Tửu trưởng lão uống một ly vào bụng, tròng mắt đều muốn trừng ra: "Rượu này...... Thứ tốt!"
"Đương nhiên là thứ tốt." Thần sắc Bách Lý trưởng lão lạnh nhạt, nhưng một tia đắc ý trong mắt vẫn bán đứng cảm xúc của bà ta. Thứ này vốn chính là thứ bà ta dạy cho Bách Lý Vân Diễm, đường nhiên bà ta không ngạc nhiên. Bách Lý Vân Diễm có thể học được Nhiễm Huyết ở trong một thời gian ngắn như vậy, cũng coi như không cô phụ sự dạy bảo của bà ta.
Ba vị trưởng lão không chút do dự cho điểm cao, Bạch Lý Vân Diễm vậy mà đạt được điểm cao tới 28 điểm, năng lực đè ép Túc Khải Lâm trở thành thứ nhất.
Mọi người xem náo nhiệt bộc phát ra một trận nghị luận, ánh mắt nhìn về phía Bách Lý Vân Diễm tràn ngập tò mò và tìm tòi nghiên cứu, một tiểu học đồ không có danh tiếng gì vậy mà có thể chế tạo ra linh tửu khiến ba vị trưởng lão khen ngợi không dứt, dễ dàng vượt qua Túc Khải Lâm, không đơn giản!
Bạch Vũ đang ở uống rượu, nghe được chấm 28 điểm, phun ra một ngụm: "Rượu này có thể được 28 điểm?"
Giọng nói của nàng không lớn, nhưng lại không nhỏ, tức khắc dẫn tới một đám ánh mắt tràn ngập hoài nghi, không phải vị này ỷ vào có Mạc Điện che chở nên chạy tới đây phá hoại đó chứ?
Tươi cười xinh đẹp của Bách Lý Vân Diễm nháy mắt biến mất, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm Bạch Vũ, hai tay không tự chủ được nắm chặt. Bạch Vũ làm hại nàng ta thành phế nhân còn chưa đủ, bây giờ còn không buông tha cho nàng ta.
Căn bản đối với linh tửu cái gì cũng không hiểu, còn dám ở đây phát ngôn bừa bãi, ngu xuẩn! Có Mạc Điện làm chỗ dựa thì thế nào? Nàng ta mới không tin Mạc Điện sẽ thích một nữ nhân ngu dốt phát ngôn bừa bãi.
Nàng ta đã không còn là Bách Lý Vân Diễm trước kia, sẽ không liều lĩnh đi khiêu khích nữa, nàng ta chỉ cần chờ xem Bạch Vũ xấu mặt như thế nào, bị Mạc Điện chán ghét vứt bỏ như thế nào là được rồi.
Nghĩ đến đây, trên mặt nàng ta lại lộ ra tươi cười kiều mỵ một lần nữa, chủ động thỉnh giáo Bạch Vũ, "Không biết Bạch Vũ sư tỷ đối với linh tửu của ta có gì bất mãn?"
Lập tức mọi người đối với Bách Lý Vân Diễm có cảm giác rất tốt, bị người khiêu khích, còn không buồn bực chút nào, khiêm tốn thỉnh giáo, có thể thấy được lòng dạ rộng lớn. Bọn họ nhìn về phía Bạch Vũ, muốn nghe xem lí do thoái thác của Bạch Vũ, có linh tửu trân quý trợ giúp đột phá, sao lại không xứng 28 điểm?Ba vị trưởng lão cũng nhìn về phía Bạch Vũ, ánh mắt Bách Lý trưởng lão lộ ra âm lãnh, nếu Bạch Vũ không có thể nói ra một bó tí, sửu, dần, mẹo (ý nói các lý do), nhất định bà ta sẽ làm khó dễ ngay tại chỗ.
Kỳ thật Bạch Vũ chỉ là thuận miệng cảm thán một câu, nàng thấy linh tửu gần như được trọn điểm thật sự không được tốt lắm, Đại hội linh tửu lần này làm cho nàng có chút thất vọng. Hiện tại nàng mới hiểu được vì sao Dạ Quân Mạc có biểu hiện tuyệt không cảm thấy hứng thú với Đại hội linh tửu, bởi vì hắn biết nơi này sẽ không xuất hiện thứ gì tốt.
"Quả thật Nhiễm Huyết có thể trợ giúp linh mạch đột phá, uống một vò rượu có năm thành cơ hội đột phá, nhưng chỉ hữu hiệu ở lần đầu tiên, về sau có uống nhiều hơn nữa cũng không còn hiệu quả." Bạch Vũ thản nhiên trả lời.
Bách Lý Vân Diễm thản nhiên cười: "Thì tính sao? Linh tửu có trợ giúp đột phá quá mức thưa thớt, một lần hữu hiệu đã là cực kỳ hiếm có."
"Đúng là hiếm có. Nhưng vấn đề là, ngược lại nếu không thể đột phá sẽ tạo thành tổn thương nghiêm trọng cho linh mạch, không chỉ không thể thăng cấp cảnh giới, còn có thể thụt lùi. Uống rượu này của ngươi cũng không có gì khác với đánh bạc, không thắng được tiền còn bị thâm vốn. Trừ phi là bị bức đến không còn biện pháp, bằng không ai sẽ uống?" Bạch Vũ cho nàng ta một ánh mắt rõ ràng.
Sắc mặt Bách Lý Vân Diễm trắng một chút, trong mắt Bách Lý trưởng lão tràn đầy kinh ngạc, ngay sau đó, sắc mặt so với Bách Lý Vân Diễm còn khó coi hơn.
Mọi người mở to hai mắt nhìn, thần sắc khác nhau. Thì ra linh tửu này có tác dụng phụ, còn có nhiều tác dụng phụ như thế. Không thăng cấp được nhưng ít nhất cũng không nên thụt lùi, tu luyện cũng không phải là đánh bạc, thăng cấp một cảnh giới không biết có bao nhiêu khó khăn, ai sẽ vì xác suất ngũ thành kia mà đi đánh cuộc?
Linh tửu Nhiễm Huyết này nhất định là vô bổ, đoán chừng sẽ không có vài người uống, một loại rượu làm ra mà không có người uống, dựa vào cái gì cho điểm cao?
Nghe mọi người nhỏ giọng nghị luận, Bách Lý Vân Diễm cắn môi, thẹn quá hóa giận quát Bạch Vũ: "Ngươi nói đơn giản, linh tửu có trợ giúp cho đột phá trên Vân Vũ Thần Châu xác suất đều quá thấp, chỉ có Nhiễm Huyết của ta có cơ hội thăng lên năm thành, cho dù có tác dụng phụ, cũng là bảo bối hiếm có. Có bản lĩnh ngươi lấy ra linh tửu tốt hơn so với ta, đừng chỉ biết khua môi múa mép."Ba vị trưởng lão không chút do dự cho điểm cao, Bạch Lý Vân Diễm vậy mà đạt được điểm cao tới 28 điểm, năng lực đè ép Túc Khải Lâm trở thành thứ nhất.
Mọi người xem náo nhiệt bộc phát ra một trận nghị luận, ánh mắt nhìn về phía Bách Lý Vân Diễm tràn ngập tò mò và tìm tòi nghiên cứu, một tiểu học đồ không có danh tiếng gì vậy mà có thể chế tạo ra linh tửu khiến ba vị trưởng lão khen ngợi không dứt, dễ dàng vượt qua Túc Khải Lâm, không đơn giản!
Bạch Vũ đang ở uống rượu, nghe được chấm 28 điểm, phun ra một ngụm: "Rượu này có thể được 28 điểm?"
Giọng nói của nàng không lớn, nhưng lại không nhỏ, tức khắc dẫn tới một đám ánh mắt tràn ngập hoài nghi, không phải vị này ỷ vào có Mạc Điện che chở nên chạy tới đây phá hoại đó chứ?
Tươi cười xinh đẹp của Bách Lý Vân Diễm nháy mắt biến mất, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm Bạch Vũ, hai tay không tự chủ được nắm chặt. Bạch Vũ làm hại nàng ta thành phế nhân còn chưa đủ, bây giờ còn không buông tha cho nàng ta.
Căn bản đối với linh tửu cái gì cũng không hiểu, còn dám ở đây phát ngôn bừa bãi, ngu xuẩn! Có Mạc Điện làm chỗ dựa thì thế nào? Nàng ta mới không tin Mạc Điện sẽ thích một nữ nhân ngu dốt phát ngôn bừa bãi.
Nàng ta đã không còn là Bách Lý Vân Diễm trước kia, sẽ không liều lĩnh đi khiêu khích nữa, nàng ta chỉ cần chờ xem Bạch Vũ xấu mặt như thế nào, bị Mạc Điện chán ghét vứt bỏ như thế nào là được rồi.
Nghĩ đến đây, trên mặt nàng ta lại lộ ra tươi cười kiều mỵ một lần nữa, chủ động thỉnh giáo Bạch Vũ, "Không biết Bạch Vũ sư tỷ đối với linh tửu của ta có gì bất mãn?"
Lập tức mọi người đối với Bách Lý Vân Diễm có cảm giác rất tốt, bị người khiêu khích, còn không buồn bực chút nào, khiêm tốn thỉnh giáo, có thể thấy được lòng dạ rộng lớn. Bọn họ nhìn về phía Bạch Vũ, muốn nghe xem lí do thoái thác của Bạch Vũ, có linh tửu trân quý trợ giúp đột phá, sao lại không xứng 28 điểm?Ba vị trưởng lão cũng nhìn về phía Bạch Vũ, ánh mắt Bách Lý trưởng lão lộ ra âm lãnh, nếu Bạch Vũ không có thể nói ra một bó tí, sửu, dần, mẹo (ý nói các lý do), nhất định bà ta sẽ làm khó dễ ngay tại chỗ.
Kỳ thật Bạch Vũ chỉ là thuận miệng cảm thán một câu, nàng thấy linh tửu gần như được trọn điểm thật sự không được tốt lắm, Đại hội linh tửu lần này làm cho nàng có chút thất vọng. Hiện tại nàng mới hiểu được vì sao Dạ Quân Mạc có biểu hiện tuyệt không cảm thấy hứng thú với Đại hội linh tửu, bởi vì hắn biết nơi này sẽ không xuất hiện thứ gì tốt.
"Quả thật Nhiễm Huyết có thể trợ giúp linh mạch đột phá, uống một vò rượu có năm thành cơ hội đột phá, nhưng chỉ hữu hiệu ở lần đầu tiên, về sau có uống nhiều hơn nữa cũng không còn hiệu quả." Bạch Vũ thản nhiên trả lời.
Bách Lý Vân Diễm thản nhiên cười: "Thì tính sao? Linh tửu có trợ giúp đột phá quá mức thưa thớt, một lần hữu hiệu đã là cực kỳ hiếm có."
"Đúng là hiếm có. Nhưng vấn đề là, ngược lại nếu không thể đột phá sẽ tạo thành tổn thương nghiêm trọng cho linh mạch, không chỉ không thể thăng cấp cảnh giới, còn có thể thụt lùi. Uống rượu này của ngươi cũng không có gì khác với đánh bạc, không thắng được tiền còn bị thâm vốn. Trừ phi là bị bức đến không còn biện pháp, bằng không ai sẽ uống?" Bạch Vũ cho nàng ta một ánh mắt rõ ràng.
Sắc mặt Bách Lý Vân Diễm trắng một chút, trong mắt Bách Lý trưởng lão tràn đầy kinh ngạc, ngay sau đó, sắc mặt so với Bách Lý Vân Diễm còn khó coi hơn.
Mọi người mở to hai mắt nhìn, thần sắc khác nhau. Thì ra linh tửu này có tác dụng phụ, còn có nhiều tác dụng phụ như thế. Không thăng cấp được nhưng ít nhất cũng không nên thụt lùi, tu luyện cũng không phải là đánh bạc, thăng cấp một cảnh giới không biết có bao nhiêu khó khăn, ai sẽ vì xác suất ngũ thành kia mà đi đánh cuộc?
Linh tửu Nhiễm Huyết này nhất định là vô bổ, đoán chừng sẽ không có vài người uống, một loại rượu làm ra mà không có người uống, dựa vào cái gì cho điểm cao?
Nghe mọi người nhỏ giọng nghị luận, Bách Lý Vân Diễm cắn môi, thẹn quá hóa giận quát Bạch Vũ: "Ngươi nói đơn giản, linh tửu có trợ giúp cho đột phá trên Vân Vũ Thần Châu xác suất đều quá thấp, chỉ có Nhiễm Huyết của ta có cơ hội thăng lên năm thành, cho dù có tác dụng phụ, cũng là bảo bối hiếm có. Có bản lĩnh ngươi lấy ra linh tửu tốt hơn so với ta, đừng chỉ biết khua môi múa mép."
"Được, ta đến làm." Bạch Vũ cười tủm tỉm đứng dậy. Nàng đến Đại hội linh tửu cũng không phải là đến chơi, hay là nói hướng về phần thưởng 1500 cống hiến mà đến, dù kết quả thế nào cũng muốn tự tay thử một lần.
Khóe miệng Bách Lý Vân Diễm co rút: "Ngươi làm?"
"Có thể hay không, ta thử xem chẳng phải sẽ biết."
"Thử xem?" Giọng nói nũng nịu của Bách Lý Vân Diễm trở nên bén nhọn: "Chế tác linh tửu là có thể tùy tiện thử sao?"
"Có gì không thể? Đại hội lần này không phải là để cho đệ tử Vô Trần Cung thỏa thích phô bày sao? Cho dù làm không tốt cũng không sao. Hơn nữa, không phải ngươi muốn ta làm sao?" Bạch Vũ một bộ ngựa ૮ɦếƭ làm thành ngựa sống.
Sắc mặt tái nhợt của Bách Lý Vân Diễm bắt đầu biến đen, ai muốn ngươi làm? Rõ ràng là chính ngươi mặt dày mày dạn, không biết mà giả bộ biết.
Bạch Vũ ở dưới tầm mắt tràn ngập hoài nghi của mọi người, cực kỳ hứng thú đi đến bên cạnh bàn, dọn xong dụng cụ ủ rượu, tuyệt 乃út vung lên, rả rích viết ra dược liệu và bình linh lực tràn đầy giấy.
"Làm phiền mang những vật liệu này tới cho ta." Bạch Vũ giao trang giấy cho đệ tử Dược Thiện Đường.
Khóe mắt đệ tử co rút, tùy tiện xem một chút, cả khuôn mặt đều tái đi: "Ngươi xác định cần những thứ này?"
Mặt trên có hơn mười loại dược liệu, toàn bộ đều yêu cầu hơn 300 năm, còn có bảy, tám loại dược liệu là cực kỳ hiếm thấy, có thứ trong Vô Trần Cung đại khái chỉ đang có một gốc cây, đến Cống Hiến Đường đổi cần tiêu tốn ngàn cống hiến, Bạch Vũ liền không chút khách khí muốn như vậy.
Bạch Vũ chớp đôi mắt to: "Không phải nói làm linh tửu ngay tại chỗ, toàn bộ vật liệu đều từ Vô Trần Cung ra sao?"
Nói là nói như vậy, nhưng tất cả những thứ ngươi muốn đều là dược liệu giá trị ngàn vàng, còn không biết ngươi sẽ làm ra thứ đồ chơi gì. Liền cho ngươi như vậy, ít nhất phải tùy tiện giày vò ngươi một trận, chẳng phải là tất cả đều lãng phí?
Đệ tử xanh mặt, trảm đinh tiệt thiết (chắc như đinh đóng cột) cự tuyệt: "Không được, những thứ ngươi muốn quá mắc!"
"A! Ý tứ của ngươi Vô Trần Cung không lấy ra được vật liệu ta muốn, Vô Trần Cung nghèo như vậy sao?" Bạch Vũ tỏ vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Đệ tử tỏ vẻ hắn muốn hộc máu, ngươi đừng ồn ào lớn tiếng như vậy được không, cho dù thật sự Vô Trần Cung không lấy ra được cũng không hi vọng bị rống lên trước mặt mọi người.
"Cho nàng." Dạ Quân Mạc mệnh lệnh.
Sắc mặt ba vị trưởng lão thâm trầm, trầm mặc không nói, tỏ vẻ đồng ý.
Rất nhanh, những thứ Bạch Vũ cần đã được đưa tới, không cần nói ba vị trưởng lão, người hơi chút có chút mắt nhìn cũng nhìn ra được dược liệu Bạch Vũ muốn có bao nhiêu trân quý.
Nhìn những dược liệu sang quý khó gặp này lăn qua lăn lại trong tay Bạch Vũ, tâm bọn họ đều đau đến mức co rút mãi. Đốt đàn nấu ngỗng (ý nói phá hư đồ tốt), giậm chân giận dữ!
Bạch Vũ không chút nào cảm thấy bị người khinh bỉ, tràn đầy thích thú đùa nghịch dược liệu.
Bách Lý Vân Diễm nhìn thấy ánh mắt mọi người căm giận bất bình, còn có sắc mặt ba vị trưởng lão chịu đựng tức giận, tối tăm, tâm tình nhất thời sung sướng.
Đây là Bạch Vũ tự làm tự chịu, đợi đến lúc cái gì Bạch Vũ cũng không làm ra được, tuyệt đối sẽ khiến nhiều người tức giận, nếu Mạc Điện bảo vệ Bạch Vũ, sẽ chỉ làm người khác càng thêm chán ghét Bạch Vũ. Đến lúc đó chỉ cần trợ giúp một chút, có thể làm cho thanh danh của Bạch Vũ hoàn toàn bị phá hỏng.
Bách Lý Vân Diễm kiên nhẫn chờ Bạch Vũ chế tác linh tửu, tuy rằng nàng ta không cho là Bạch Vũ có thể làm ra được cái gì.
Nhưng nàng ta không nghĩ tới tốc độ chế tác linh tửu của Bạch Vũ thật sự là chậm như ốc sên, đợi từ buổi sáng cho tới chạng vạng, rất nhiều người cũng không bình tĩnh, Bạch Vũ vẫn còn chậm rì rì ủ kỹ vò rượu, ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, chờ dược hiệu trong linh tửu dung hợp.
"Còn muốn đợi đến khi nào? Không phải ngươi cố ý kéo dài thời gian đó chứ?" Bách Lý Vân Diễm cười lạnh hỏi.
Bạch Vũ dựa vào trên bàn ôm vò rượu, như là đang ngủ, một chút cũng không để ý đến Bách Lý Vân Diễm.
Bách Lý Vân Diễm tức giận đến mức phổi muốn nổ tung, nếu như vậy phải hơn 12 giờ mới có thể làm ra một ly linh tửu, linh tửu của Túc Khải Lâm bắt đầu làm từ ngày hôm qua, mãi cho đến hôm nay mới hoàn thành.
Chẳng lẽ Bạch Vũ cũng muốn kéo dài hơn 12 giờ? Thật hèn hạ! Trong lòng Bách Lý Vân Diễm đã kết luận chính là Bạch Vũ đang kéo dài thời gian, kéo dài tới khi tất cả mọi người không còn kiên nhẫn, đều rời đi, nàng nói thêm một câu chế tạo thất bại nữa, cũng không có người nào sẽ trách tội.
Đương nhiên mọi người cũng nghĩ như vậy, đã có không ít người chờ không kiên nhẫn, rời khỏi đó trước. Toàn bộ trong Dược Thiện Đường không có ai khác đang làm linh tửu, ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú vào trên người Bạch Vũ.
Sắc mặt ba vị trưởng lão càng thêm khó nhìn. Tửu trưởng lão ngầm thở dài, hắn chủ trì năm mươi trận quyết đấu của Bạch Vũ, ấn tượng đối với Bạch Vũ vẫn rất không tệ, vẫn cảm thấy nàng là một người có thể bồi dưỡng, hôm nay lại cảm thấy rất thất vọng. Phô trương thanh thế, không biết lượng sức mình, không thể trọng dụng được.
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt nhìn khinh thường và không kiên nhẫn trong ánh mắt mọi người, trong mắt hiện lên một chút trào phúng, nhất định Bạch Vũ sẽ làm ra linh tửu thơm ngon hơn bọn họ, Bạch Vũ tiện tay lấy ra linh tửu cũng đủ để lay động toàn bộ Vân Vũ Thần Châu!
Bạch Vũ cũng không đợi cho mọi người đi hết, lúc sắc trời vừa mới hạ xuống, Bạch Vũ mở vò rượu ra, rót ba ly rượu, đưa tới trước mặt ba vị Bình Thẩm.
Rượu này trong suốt, hương thơm tinh khiết, nghe ra còn có loại cảm giác say lòng người, nhưng lại không khác với rượu Lê Hoa ngay từ đầu lấy đến, một chút linh khí cũng không có. Ba người hai mặt nhìn nhau, cái mũi đều hít đến nghiêng lệch, Bạch Vũ lăn qua lăn lại lâu như vậy, tất cả đều là lãng phí thời gian, còn lãng phí dược liệu.
Nhưng sau khi bọn họ không có bất cứ hy vọng nào uống xong linh tửu, cả người đều sợ ngây người.
Tay Tửu trưởng lão nắm ly rượu run lên nhè nhẹ: "Rượu này...... Ta có thể uống thêm một ly không?"
Bạch Vũ lắc lắc vò rượu, "Có thể, vẫn còn lại một ly. Nhưng tốt nhất là Tửu trương lão phải chuẩn bị tâm lý, rượu này tên là Nhiên Huyết (máu bốc cháy), uống hai ly sẽ bắt đầu có hiệu quả."
Tửu trưởng lão lại uống thêm một ly, linh khí cuồng loạn trên người bắt đầu khởi động, bỗng nhiên khuếch tán ra, biến mất vô ảnh vô tung.
Tửu trưởng lão kích động rơi nước mắt: "Ta đột phá! Ta đã mắc kẹt ở Triệu Hoán Sư cao giai năm mươi năm...... Ta đột phá......"
Toàn trường đều khi*p sợ đến mức rớt tròng mắt, Bách Lý Vân Diễm giống như bị sét đánh, đánh ૮ɦếƭ cũng không tin.
Làm sao lại có linh tửu hữu hiệu như vậy? Bình cảnh năm mươi năm không hề buông lỏng làm sao có thể nói phá liền phá, nhất định là có gì đó, nhất định là Tửu trưởng lão đang diễn trò! Nàng ta ở Bắc La nhiều năm như thế, nhưng chưa từng nghe nói Bạch Vũ biết làm linh tửu.
Nàng ta kinh hoảng nhìn phía Bách Lý trưởng lão, trên mặt Bách Lý trưởng lão lúc xanh, lúc trắng, thần sắc biến ảo không ngừng, một câu cũng không phản bác.
Đỉnh Chủ hối hận không đòi Bạch Vũ uống thêm một ly. Nhiên Huyết có thể thiêu đốt linh khí, cơ hội năm thành phá tan bình cảnh, tuy rằng cũng chỉ có hiệu quả ở lần đầu tiên, nhưng lại không có tác dụng phụ gì.
Hắn uống vào một ly rượu, cảm giác được linh khí cuồn cuộn trong cơ thể, đáng tiếc còn chưa đủ, hắn trông mong nhìn chằm chằm Bạch Vũ: "Bạch Vũ, ngươi có thể làm thêm mấy ly nữa được không, hoặc là cho bọn ta nhìn xem bí phương, Nhiên Huyết của ngươi......"
"Khụ khụ —— chuyện này có thể nói sau." Bách Lý trưởng lão ngăn lại Đỉnh Chủ tiếp tục nói tiếp. Sắc mặt bà ta đã không còn bình tĩnh, trong mắt có một chút ánh sáng đen tối không rõ.
"Cũng đúng, chúng ta cho điểm trước đi." Tửu trưởng lão vui tươi hớn hở trực tiếp gật đầu.
Bách Lý trưởng lão vung phất trần: "Không cần phiền toái như vậy, người đâu, lấy 1500 cống hiến đưa cho Bạch Vũ."
Nhãn tình Bạch Vũ sáng lên, ở trong ánh mắt mọi người hâm mộ sùng bái nhận cống hiến, tiêu sái vẫy vẫy tay áo, cùng nhau rời đi với Dạ Quân Mạc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc