Độc Sủng Chị Dâu - Chương 33

Tác giả: Lê Thủy Thanh Thuần

Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nhìn Âu Dương Tịch, hai người cận kề nhau, cô cảm thấy cơ иgự¢ hắn nổi lên rắn chắc, bụng dưới của cô lại có vật gì đó thô ráp đang chống đỡ. Trong tiềm thức, cô biết rõ nhưng chưa từng tiếp xúc thân thể nam tính thành thục như vậy, trong khoảnh khắc làm mặt cô ửng hồng.
Âu Dương Tịch ôm ngang eo cô cũng không có ý định thả ra, ngược lại nhẹ nhàng siết.
“Ưm……….” Thân thể Tầm Thiên Hoan mẫn cảm cực điểm,
Âu Dương Tịch chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mà tâm cô đã hơi run. Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mĩ, 21 năm qua đây là lần đầu tiên cô chủ động muốn tiếp xúc cùng đàn ông.
Âu Dương Tịch nhếch môi câu dẫn nói: “Thân thể em thật mẫn cảm.”
Tầm Thiên Hoan nhịn không được ngượng ngùng nổi lên hai gò má, có chút cúi đầu xuống, nhưng lại bị Âu Dương Tịch nâng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô thật sâu, hỏi: “Em có người yêu chưa?”
Người yêu...... Tầm Thiên Hoan lắc đầu.
Âu Dương Tịch mỉm cười:“Tốt lắm, từ nay về sau làm người phụ nữ của anh, anh sẽ hảo hảo che chở em.”
Tầm Thiên Hoan sửng sốt, trong nội tâm phức tạp khó có thể hình dung......đây là lần đầu tiên có người nói muốn che chở cô, người đàn ông đầu tiên.....
Tầm Thiên Hoan đưa mắt nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch, hỏi nghiêm túc: “Thật vậy chăng?”
Âu Dương Tịch mỉm cười, siết chặt bên hông cô, nói: “Đương nhiên, anh sẽ hảo hảo che chở em.”
Lúc này, Ki Ki rốt cục nhìn không được, từ phía sau giận dữ nói: “ Âu Dương Tịch, tôi đã nói là không được trêu chọc cô ấy, anh nghe không hiểu sao? Anh có phải thấy cô ấy dễ khi dễ, nói cho anh biết, có tôi ở đây đừng mơ tưởng chiếm tiện nghi của cô ấy!”
“Tôi thật sự muốn che chở cô ấy, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy.”
Ki Ki nói: “Khốn kiếp, loại công tử phong lưu như anh làm gì có việc vừa thấy đã yêu?”
Âu Dương Tịch cười: “Nhưng làm sao bây giờ, thật sự anh đã bị cô ấy hấp dẫn mất rồi.”
“Đó là chuyện của anh! Anh phải tôn trọng tâm ý của Thiên Hoan, không nên thấy cô ấy không có kinh nghiệm mà dụ dỗ!”
Âu Dương Tịch gật gật đầu. Sau đó quay đầu ôn nhu nhìn Tầm Thiên Hoan nói: “Em muốn anh không?”
Muốn? Cô tuy không hiểu nhiều về từ ‘Muốn’ đó có ý nghĩa như thế nào, nhưng mà trong tiềm thức, nhìn dáng người khêu gợi của hắn, còn có ngũ quan tuấn tú, hơn nữa thanh âm mê hoặc, cô khống chế không nổi suy nghĩ của mình, nhẹ nhàng mà gật đầu.....
Ki Ki lập tức nói: “Thiên Hoan, lần đầu tiên của bạn nên dành cho người cậu yêu.”
Tình yêu......
Tầm Thiên Hoan trong lòng cười nhạo chính mình vô số lần, yêu mến là cái gì, ai sẽ thích dáng vẻ của cô? Còn nữa, trong lúc làm chuyện đó người ta sẽ có ý nghĩ thích hay không sao? Làm sao có thể? Mọi người có thẩm mỹ quan đều yêu mến những gì xinh đẹp, tựa như cô bây giờ không thể phủ nhận, cô yêu mến vẻ đẹp của hắn, cho nên muốn có......
Lần này, tốt xấu cũng là lần đầu tiên cô chính thức trở thành người phụ nữ.
Tầm Thiên Hoan đùa cợt cười cười: “Tình yêu là cái gì?”
Ki Ki ngẩn người, Tầm Thiên Hoan đôi khi thật không có tim phổi, đối đãi với bản thân mình như thế. Ki Ki mỉa mai nói: “Đúng nhỉ, tình yêu là cái gì?”
Âu Dương Tịch nói cũng đúng, thời buổi này 21 tuổi còn là xử nữ chẳng còn bao nhiêu người? Ha ha, hơn nữa Ki Ki cô cũng không phải là người cổ hủ, quan niệm cùng một người âи áι nhất định phải yêu thương đối phương là không cần thiết, chỉ cần có thể cho mình khoái cảm là được.
Ki Ki cảm khái, Thiên Hoan, đây cũng chính là tự bạn muốn nên đừng hối hận. Ki Ki lắc đầu, thân thể trần trụi ra khỏi phòng, sau khi hoan ái cô có thói quen tắm rửa.
Âu Dương Tịch nghe vậy, nụ cười trên khóe môi sâu hơn, cúi xuống hôn lên mặt Tầm Thiên Hoan 2 cái, bàn tay đặt bên hông cô dời lên cởi bỏ nút áo trước иgự¢, một nút, hai nút, ba nút…
Sau đó chậm rãi với tay vào trong y phục, xoa phần no đủ mềm mại…Tầm Thiên Hoan hít sâu, khoái cảm lạ lẫm trào lên. Rất nhanh áo của Tầm Thiên Hoan rơi xuống, vuốt ve làn da trắng nõn, Âu Dương Tịch cảm giác không chịu nổi, môi mỏng khó dằn, hôn, ʍúŧ lên da thịt cô.
Trong lúc Tầm Thiên Hoan ý loạn tình mê, Âu Dương Tịch đột nhiên hỏi: “Em biết làm như thế nào không?”
Làm như thế nào??? Tầm Thiên Hoan sững sờ lắc đầu…
Âu Dương Tịch cười: “Vậy để anh tự làm.”
Đang lúc Tầm Thiên Hoan còn sững sờ, Âu Dương Tịch đã ôm ngang cô, hướng giường đi tới… Sau đó lại một trận ʍúŧ liếm, hôn khắp cơ thể cô, mà bàn tay cũng từ từ cởi bỏ nội y của cô lộ ra một đôi ngọc phong đứng thẳng, kiều diễm ướƭ áƭ, Âu Dương Tịch không khỏi lần nữa tán thưởng: “Bảo bối, không nghĩ tới em lại đẹp đến vậy!”
Tầm Thiên Hoan bị hôn đến mê loạn, hoàn toàn không hiểu được hắn đang nói gì, chỉ nhắm mắt lại, khó chịu lắc lắc cơ thể mềm mại…
Hai tay Âu Dương Tịch đồng thời xoa hai viên đậu đậu, nhẹ nhàng mà vê nhẹ, chỉ chốc lát sau đã nở rộ cứng rắn trong lòng bàn tay của hắn….
Thân hình Âu khêu gợi của Dương Tịch đè lên thân thể mềm mại của cô, một tay tiếp tục nắm bắt một bên đậu đậu, hé miệng ngậm lấy bên còn lại, tay kia chậm rãi hướng khu vực tam giác ẩm ướt.....
Âu Dương Tịch không khỏi tán thưởng: “Thân thể của em thật mẫn cảm.”
Một ngón tay tham tiến hoa cốc, nhẹ nhàng mà đùa hoa tâm......
“Ưm a...”
Mật hoa từng lớp chảy xuống.....
Âu Dương Tịch đem Tầm Thiên Hoan lật người lại, khiến cho cô cong đầu gối lên, sau đó ôm ௱ôЛƓ của cô, đem nam căn cự đại của mình tiến vào hoa kính của cô.......
Chậm rãi chậm rãi cắm vào.......
Tầm Thiên Hoan thống khổ cùng sung sướng kêu lên tiếng: “A...”
Hắn cùng với cô lần đầu tiên kết hợp, trên phân thân của hắn nhiễm lạc hồng của cô......
Từ ngày đó, Âu Dương Tịch và Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki, ba người xảy ra loại quan hệ phức tạp, hưởng thụ thân thể nhau mang đến sung sướng, hưởng thụ khoái hoạt cùng cuộc sống tự tại… Ba người trong lúc đó, tình cảm càng thêm sâu, giống như hòa hợp thành một.
Trong đầu hồi tưởng đến từng chuyện trong quá khứ.......Tầm Thiên Hoan tựa ở bên giường, có chút ngửa đầu, nhắm mắt lại, thở dài thật sâu......
Cô không phủ nhận, qua nhiều năm như vậy, Âu Dương Tịch đối với cô rất tốt, khắp nơi bám dính lấy cô, theo cô, che chở cô, cho cô hưởng thụ cùng tôn quý mà trước đây chưa từng có......
Chíỉ là, cô chưa từng hiểu hắn....... Đúng vậy, dù cho cùng một chỗ sinh sống vài năm, cho dù hắn [ cô ] trong lúc đó thân mật khăng khít, dù cho biết rõ hắn là hoa hoa công tử, chính là, quá khứ của hắn, gia cảnh của hắn, cô hoàn toàn không biết gì cả.....
Trong tiềm thức, cô lại cảm thấy hắn cùng với việc đoạn phim bị lộ kia là có quan hệ
Nếu quả thật người bên cạnh cô có liên quan đến chuyện đoạn phìm thì cô chỉ có thể nghi ngờ là hắn mà thôi.....
Bạn đang đọc truyện tại website Thich Truyen. VN - Web đọc truyện miễn phí tốt nhất hiện nay.
Tầm Thiên Hoan đứng ở cửa phòng, hướng về phía Bắc Diệc Uy đang ngồi trong phòng nhìn chăm chú màn hình máy tính, nói: “Anh cho tôi biết cách liên lạc với người uy Hi*p chúng ta.”
Bắc Diệc Uy hai tay vòng trước иgự¢, nhìn Tầm Thiên Hoan: “Em quyết định điều tra sao?”
Tầm Thiên Hoan lãnh đạm: “Chuyện này có liên quan tới tôi, anh vốn không cần bức tôi, tôi vẫn sẽ điều tra.”
Bắc Diệc Uy nhướn mày: “Vậy ý của em là việc tôi bức em là thừa thãi?”
Tầm Thiên Hoan đùa cợt cười cười: “Cũng chưa chắc, anh dùng video uy Hi*p tôi thì tôi không thể nào không tìm cho ra người đó, điều tra cho ra sự thật, còn nếu không có đoạn video thì tôi chỉ tùy sức mà làm, chưa chắc đã tìm ra được sự thật.”
Bắc Diệc Uy nhắm mắt lại, xoa xoa hai bên thái dương, hít thở thật sâu, rồi từ từ mở to mắt nhìn chằm chằm Tầm Thiên Hoan: “ Vậy hiện tại em đã nghi ngờ ai làm việc này?”
Tầm Thiên Hoan nhìn Bắc Diệc Uy, lãnh đạm: “Đó là chuyện của tôi, anh chỉ cần cho tôi biết cách thức liên lạc với đối phương, còn lại tôi sẽ dùng biện pháp của chính mình để đem đoạn phim kia về mà không tốn của anh một đồng nào, đến lúc đó mà tôi vẫn không thể đem được đoạn phim về thì mặc cho anh xử lý.”
Lời nói vừa dứt, Tầm Thiên Hoan cảm thấy tâm tình nặng nề như đeo một hòn đá vô hình, từ nhỏ đến giờ, cô chưa từng rơi vào tình cảnh nghiêm trọng như vầy…. Cô giống như đang đánh cuộc cho số phận của mình?
Bắc Diệc Uy khẽ nhếch khóe môi: “Đây là em tự nói.”
Tầm Thiên Hoan ánh mắt trong suốt kiên nghị nhìn Bắc Diệc Uy không chớp, “Hiện tại anh có thể nói cho tôi cách thức liên lạc với đối phương được chưa?”
Bắc Diệc Uy lấy một tờ giấy trên bàn, viết vài nét rồi đưa cho Tầm Thiên Hoan : “Đây là cách liên lạc duy nhất tôi biết.”
Một dãy số điện thoại di động, Tầm Thiên Hoan một tay cầm tờ giấy, một tay lấy điện thoại của Bắc Diệc Uy, đối phương đã nói chỉ tiếp điện thoại của Bắc Diệc Uy. Ngón tay trắng nõn run rẩy do dự hồi lâu…mới có thể nhấn số.
Nghe từng hồi chuông điện thoại, Tầm Thiên Hoan càng cảm thấy bực bội, thật lâu không có người nghe máy, ngay tại lúc Tầm Thiên Hoan tức giận muốn cắt ngang điện thoại thì tiếng chuông lại đột nhiên ngừng lại, Tầm Thiên Hoan cũng theo đó mà cảm thấy hít thở không thông, một lúc sau đầu dây bên kia mới truyền đến một giọng nữ: “Bắc thiếu gia vẫn khỏe chứ?”
Là giọng nữ sao!!! Tầm Thiên Hoan tim đập mạnh đến loạn nhịp, quên cả nói chuyện.
Đối phương bên kia chờ thật lâu không thấy ai đáp liền thúc giục: “Bắc thiếu gia như thế nào lại không dám nói chuyện?”
Thanh âm này lôi hồn phách của Tầm Thiên Hoan quay lại, giấu đi vẻ kinh ngạc nói: “Tôi không phải Bắc Diệc Uy.”
Đối phương kinh ngạc im bặt một lúc lâu, rồi một giọng cười nhẹ: “Thì ra Bắc gia đúng là không có người, lại cho một nữ nhân đứng ra ứng phó.”
Tầm Thiên Hoan giọng nói đầy mỉa mai trả lời: “Cô chẳng phải cũng là nữ nhân đó sao?”
Lại im lặng, một lát sau thanh âm thản nhiên bên kia vang lại: “Thiếu phu nhân hôm nay gọi điện đến là để cảm tạ tôi sao?”
Tầm Thiên Hoan cười lạnh: “Nói mà không biết ngượng.”
Bên kia cười: “Đối với cô quả thật là việc tốt nha.”
“Tốt cho tôi cái quỷ gì a! Ai làm chủ cô làm như vậy?”
“Đây là bản thân tôi tự muốn làm.”
Tự cô ta muốn làm? Tin được sao? Tầm Thiên Hoan tức giận: “Cô là đang châm ngòi ly gián sao? Tôi – Tầm Thiên Hoan đã chọc giận cô sao? Tôi cùng Bắc gia tại sao lại phải sợ cô? Cô ăn no rảnh rỗi không có việc gì để làm phải không?”
Giọng đối phương lại không có lấy một tia tình cảm, lạnh nhạt: “Tôi là đang giúp cô.”
“Được rồi, nếu là muốn giúp tôi, vậy nói cho tôi biết, cô là ai? Cô tại sao lại phải giúp tôi?”
Không đợi đối phương từ chối, Tầm Thiên Hoan tiếp: “Tôi phải biết rõ! Tôi không muốn làm người khác hiểu lầm!”
“Cô sợ Bắc gia hiểu lầm? Cô đang để ý đến người nhà Bắc gia?”
Tầm Thiên Hoan sững sờ, để ý....... Là thế này phải không?
Tầm Thiên Hoan tức giận: “Đó là chuyện của tôi!”
“Tốt lắm, như lần trước đã nói, mười ngày, không đúng, chín ngày sau, nếu Bắc Diệc Uy còn chưa đem một nửa tài sản của Bắc gia chuyển sang tên của cô, vậy hắn hãy đợi mất hết danh dự đi!”
Nói xong, bên kia lập tức truyền đến “tút…tút…”, bên kia đã dập máy điện thoại.
Tầm Thiên Hoan vẫn còn ở trong trạng thái giật mình sững sờ........
Cô ta nói Bắc Diệc Uy.....lời của cô ta vừa nói càng làm cho nghi vấn trong lòng Tầm Thiên Hoan rõ ràng, cô có thể càng thêm xác định, cô hoài nghi........
Tịch........
Tầm Thiên Hoan ném điện thoại, dứt khoát xoay người, chuẩn bị ra khỏi phòng......
Còn chưa đi tới cửa, một thân ảnh cao lớn chắn trước tầm mắt của cô, Tầm Thiên Hoan không thể không dừng lại, ngẩng đầu xem, lại chính là đại em trai Tầm Tân Đồng!
Người hầu A Đan cũng gấp gáp đi đến nơi hai người đang đứng: “Cậu tìm thiếu gia thì không thể tùy tiện vào phòng Thiếu phu nhân a.”
Tầm Thiên Hoan nhìn nhìn Tầm Tân Đồng, lại đưa mắt nhìn A Đan đang sững sờ ở cửa ra vào nói: “Cô trước đi ra ngoài đi, tôi có việc cần nói cùng em trai tôi.”
A Đan nghe vậy sững sờ gật đầu, sau đó cúi đầu rời đi.......
A Đan vừa mới rời đi, tay Tầm Tân Đồng đặt lên eo Tầm Thiên Hoan xoa xoa, Tầm Thiên Hoan giật mình gỡ cái tay kia xuống, nhanh chóng lướt qua hắn đóng cửa phòng, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, khi vừa xoay người lại thì Tầm Tân Đồng đã ở ngay trước mặt, ôm cô, hỏi: “Chị có khỏe không?”
Tầm Thiên Hoan nghĩ cố gắng giật tay của hắn xuống, bất đắc dĩ khí lực không bằng hắn, chỉ có lạnh lùng nói: “Em tới làm gì?”
Tầm Tân Đồng cúi đầu hôn hôn lên sợi tóc cô, nhẹ nói: “Nghe nói chị bị bệnh, ba mẹ bảo em tới xem chị thế nào.”
Tầm Thiên Hoan cau mày, nghiêng đầu, cô muốn tránh đi, lạnh nhạt nói: “Em bây giờ đã gặp chị, có thể đi.”
Nụ hôn của Tầm Tân Đồng rơi xuống phần cổ của cô, hô hấp thoáng dồn dập, nói khẽ: “Chị không nên đối với em tuyệt tình như thế?”
Tầm Thiên Hoan cắn môi, hít vào thật sâu: “Em là em trai của chị, máu mủ tình thâm, chúng ta thân thể chảy cùng một loại máu, cả đời đều là như thế, tại sao tuyệt tình?”
Tầm Tân Đồng trong ánh mắt xinh đẹp nổi lên một tầng sương mù, trong Ⱡồ₦g иgự¢ tựa hồ có vật gì đó đâm vào, hắn dán tại bên tai của cô nói: “Chị không nói em cũng biết, chị không cần phải lặp lại nhiều lần như vậy, không cần cứ xát muối lên vết thương của em, cũng bởi vì quan hệ này, em mới không thể yêu chị? Nếu như em rút sạch tất cả máu trên người, liệu em có thể được yêu chị?”
Tầm Thiên Hoan cảm giác chua xót trào lên, hốc mắt có chút ướƭ áƭ, иgự¢ truyền đến từng hồi run rẩy: “Tân Đồng, em là em trai thân thiết của chị. Chị có thể vì em làm tất cả, nhưng là, không thể ở cùng một chỗ với em, chị không muốn làm hại em..... Em hiện tại chỉ là bồng bột nhất thời, chờ em gặp được người con gái em yêu thì em sẽ phát hiện, em đối với chị không phải loại tình cảm này.......”
Không đợi Tầm Thiên Hoan nói xong, Tầm Tân Đồng đã hôn lên môi của cô, nuốt vào thanh âm của cô.....
Một lúc lâu sau mới kết thúc, Tầm Tân Đồng chăm chú nhìn vào trong mắt Thiên Hoan, trịnh trọng nói: “Em hiểu được cảm giác của chính mình, em hiện tại đã là người trưởng thành rồi! Chị không cần phải dùng những lời này làm em thay đổi, chúng đều vô dụng! Em rất yêu chị!”
“Đừng nói nữa!” Tầm Thiên Hoan cũng nhịn không được nữa, che lỗ tai của mình, liều mạng lắc đầu.
Thấy Tầm Thiên Hoan kích động như thế, Tầm Tân Đồng nhắm mắt lại thầm than, cuối cùng đem Tầm Thiên Hoan ôm vào trong иgự¢, thì thào: “Phải làm thế nào chị mới có thể tin tưởng em?”
Tầm Thiên Hoan khuyên bảo mãi Tầm Tân Đồng rốt cục cũng chịu rời khỏi Bắc gia, cũng đối với cô không có những hành động quá phận........
Tầm Thiên Hoan bấm đốt ngón tay tính toán thời gian hắn phải ra nước ngoài học cũng càng ngày càng gần, cô đột nhiên hy vọng ngày đó đến nhanh một chút, sớm đem gánh nặng nội tâm này chấm dứt......
Cô lúc này hoàn toàn tỉnh táo, cô biết rõ việc hiện tại quan trọng nhất là giải quyết việc đoạn phim kia.
Ngẫm lại, cô nên đi tìm Ki Ki.......
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc