Độc Nữ PK Thầy Giáo Lưu Manh - Chương 19

Tác giả: Đào Đào Nhất Luân

“Ngay cả em cũng bị gọi tới ?” Cổ Dĩ Sênh thấy Lăng Thiên vội vàng chạy tới, mày càng nhíu chặt hơn,“Bên ngoài nóng như vậy,em thật đúng là đến đây?”
“Em không sao.” Lăng Thiên tính an ủi đến vỗ vỗ lưng hắn,“Kiểm tra kết quả thế nào? Dĩ Tiêu đâu? Đi nơi nào ?”
“Con bé chỉ viêm dạ dày bây giờ đã đi lấy thuốc.” Cổ Dĩ Sênh bất đắc dĩ ngồi ở ghế trên, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh, ý bảo Lăng Thiên ngồi xuống,“Mặc dù kiểm tra kết quả là âm tính nhưng mà anh vẫn không yên tâm. Chúng ta bình thường quá nuông chiều con bé, cho nên nó bây giờ coi trời bằng vung……”
Lăng Thiên nghe Cổ Dĩ Tiêu không có mang thai liền thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi nghe được cô ấy đến khoa phụ sản kiểm tra còn gặp được Cổ Dĩ Sênh,Lăng Thiên kinh ngạc không thôi. Có lẽ cô sớm nên ngăn cản con bé nhưng từ ngày kết hôn với Cổ Dĩ Sênh,Lăng Thiên rất ít đem chuyện đàn ông bỡn cợt,tự nhiên sẽ không ở trước mặt Cổ Dĩ Tiêu chửi bới đàn ông.“Bảo con bé về sau chú ý một chút thì được rồi,anh cũng đừng quá quan tâm,con bé hiện tại lớn như vậy,anh muốn quản cũng quản không được cô ấy.”
“Con bé không còn nhỏ nửa ngay cả chuyện này củng không hiểu? Lăng Thiên……” Cổ Dĩ Sênh chỉ vào chính mình,“Anh không phải là quá phong kiến rồi ? Anh cảm thấy Cổ Dĩ Tiêu còn đang đi học mà cùng nam sinh phát sinh quan hệ,anh cảm thấy thật không thể hiểu nổi?”
“Thật ra chuyện như vậy rất phổ biến ở đại học.” Lăng Thiên bĩu môi,“Có đại học đã cho phép học sinh kết hôn .” Nói xong cô lại nghĩ tới cái gì,liền kéo lấy tay Cổ Dĩ Sênh hỏi:“Anh nhìn thấy bạn trai Dĩ Tiêu không? Có già hay không?”
“Em tại sao lại hỏi như vậy?” Cổ Dĩ Sênh nhớ lại một chút nói:“So với anh trẻ hơn,khoảng hai mươi bảy,hai mươi tám gì đó.”
“Tại sao có thể? Làm gì có người trẻ tuổi như vậy làm phó giáo sư ?” Lăng Thiên cười nói,“Anh nhất định nhìn lầm rồi.”
Cổ Dĩ Sênh muốn giải thích, bỗng nhiên hắn nhìn về phía Lăng Thiên,“Phó giáo sư? Em tại sao lại biết?”
“Em……” Lăng Thiên cả kinh vội che miệng lại, nói thầm :“Chậc chậc, lần này cô tiui rồi……”
“Nói như vậy trước đó em đã biết?” Cổ Dĩ Sênh liếc xéo cô.
“Xin lỗi……” Lăng Thiên le lưỡi cúi đầu, thái độ thành khẩn quả thực khoa trương,“Em lần sau không bao giờ … giấu diếm anh nửa,anh tha thứ em đi, về sau em nhất định cái gì cũng nói anh nghe……”
“Dĩ Tiêu làm hư em rồi.” Cổ Dĩ Sênh không có biện pháp gãi gãi đầu,“Con bé còn nói gì với em? Người đàn ông kia có phải thật sự hay không ?”
Lăng Thiên khó xử nghĩ, nếu nói cho Cổ Dĩ Sênh về cái gì “Theo như nhu cầu” thì hắn nhất định lập tức lao xuống đi tìm Cổ Dĩ Tiêu.Người đàn ông kia không biết có nghiêm túc không,cô làm sao có thể nói ra? Cô đến bây giờ còn chưa có gặp qua người đó,cô cũng rất tò mò nha.
“Quên đi.” Cổ Dĩ Sênh kéo tay Lăng Thiên,“Em cũng chưa gặp qua hắn cho nên không biết hắn có nghiêm túc với Cổ Dĩ Tiêu .”
“Thật ra em cảm giác……” Lăng Thiên dừng một chút, lại nói:“Người không thừa nhận ngược lại chính là em gái anh.”
“Nói như thế nào?”
Lăng Thiên lắc đầu,“Đây chỉ là cảm giác của em mà thôi……”
☆★
Cổ Dĩ Tiêu chưa hết hoảng hồn có chút dại ra ngồi ở đại sảnh dưới lầu, chờ Dịch Thừa lấy thuốc trở về.Cô thật sự là người may mắn,chẳng qua chỉ bị viêm dạ dày,về phần kinh nguyệt vì sao đến muộn nửa tháng, bác sĩ nói liên quan đến thời tiếc và sức khỏe. May mắn là không mang thai thật sự là hù ૮ɦếƭ cô.
Xa xa nhìn bóng lưng của Dịch Thừa, trong lòng Cổ Dĩ Tiêu có loại cảm giác khác thường.Cô vẫn cảm thấy chính mình sẽ không thích dạng người như Dịch Thừa, nhưng mà cô hiện tại lại không bài xích phát sinh quan hệ thân mật với hắn nha? Cô xem tiểu thuyết,thích một người cảm giác là: Thích cùng đối phương ở chung một chỗ, cho dù bề bộn nhiều việc cũng nghĩ đến đối phương, đối phương bỗng nhiên rời đi sẽ rất đau khổ, đối phương cùng người khác phái ở một chỗ bản thân cảm giác không thoải mái. Cổ Dĩ Tiêu tính lại, cô và Dịch Thừa ở cùng một chỗ xác thực rất vui vẻ, về phần nghĩ đến hắn và …v..v..thì không giống tiểu thuyết thảo luận triền miên như vậy. Cô chẳng qua chỉ hưởng thụ cảm giác tuyệt vời ở chung một chổ với hắn mà thôi, có lẽ trong lòng cũng không có thích hắn nha? Nói nửa là hắn vẫn chưa nói thích cô, cô làm sao chịu thua kém nói thích hắn trước nha? Như vậy chẳng khác nào bại dưới tay hắn, tương lai hắn nhất định sẽ cười cô nha .
“Bốp!” Một bàn tay thật mạnh chụp lên bả vai Cổ Dĩ Tiêu,cô thiếu chút nữa không ném ghế tới phía dưới. Là Dịch Thừa sao? Hơi quá đáng! Biết rõ cô hiện tại thân thể không tốt còn ra tay mạnh như vậy! Cổ Dĩ Tiêu nâng mặt, vừa muốn oán trách thì khuôn mặt tròn của A Âu ánh vào mi mắt.“Là cậu?”
“Bạn tại sao ở nơi này?” A Âu ngồi ở bên người cô hỏi.
“Tới bị viêm dạ dày,mấy ngày nay không ăn nổi.” Cổ Dĩ Tiêu thở dài tựa vào trên người A Âu.
“Một người tới sao?”
“Ừm, đúng vậy.” Cô thật là một người tới, bởi vì hoài nghi trong cơ thể còn có một người.“Cậu làm sao vậy, cũng bệnh sao?”
“Không có,mình thăm một người thân nằm viện.” A Âu chỉ chỉ cái giỏ trái cây để ở một bên,“Đang muốn đi…… A? Dĩ Tiêu cậu xem –”
Cổ Dĩ Tiêu nhìn theo hướng cô chỉ,Dịch Thừa đang cầm một túi thuốc đi tới. Đồ ngốc này! Chẳng lẽ không phát hiện bên người cô có bạn học sao? May mắn là A Âu không có hứng thú với hắn,nếu đổi lại là Hoa Tri Chi và Tiểu Tư thì đã sớm chạy qua. Cổ Dĩ Tiêu có lệ nói:“Ý,đó không phải Dịch giáo sư sao?”
“Hắn hôm nay không mang kính mắt nha.” A Âu liếc mắt một cái liền phát hiện .
“Ha ha.” Cổ Dĩ Tiêu cười ngây ngô.
“Trùng hợp thế.” Dịch Thừa cũng thay đổi lập tức biến thành gương mặt không chút thay đổi,giáo sư cẩn thận tỉ mỉ,hắn dừng lại cách chổ các cô nửa thước, tuy rằng không có kính mắt trợ giúp hắn vẫn diễn thật tự nhiên — hai tay chắm sau lưng, mắt nhìn thẳng giống như đang ở trên khóa.
“Chào,giáo sư –” Cổ Dĩ Tiêu rất phối hợp mở miệng chào hỏi với hắn, còn cố ý hướng hắn chớp mắt.
Nụ cười hiện lên ở khóe môi Dịch Thừa,cũng rất khó phát giác.
A Âu thấy hắn từ trong quầy thuốc đi đến liền hỏi:“Dịch giáo sư, thầy không khỏe sao?”
Dịch Thừa im lặng,thay vì nói dối không bằng trầm mặc. Nhưng mà như vậy giống như rất kêu ngạo,dù sao đối phương là cũng là học sinh của hắn. Vì thế hắn trả lời mơ hồn:“Thầy đến làm một ít kiểm tra theo lệ thường.”
Cổ Dĩ Tiêu cố ý làm hắn khó xử liền hỏi:“Thường quy kiểm tra là cái gì? Nơi này kiểm tra tốt hơn sao.”
Dịch Thừa biết cô làm khó mình, nhìn chung quanh cuối cùng đem ánh mắt dừng tấm bảng quảng cáo kiểm tra có thai hay không, cố ý đem ánh mắt các cô dẫn tới nơi đó,để châm chọc Cổ Dĩ Tiêu khẩn trương đến kiểm tra kết quả chính là viêm dạ dày.
A Âu có chút giật mình không hiểu nhìn Dịch Thừa.
Cổ Dĩ Tiêu trong lòng hận đến nghiến răng nghiến dương nhìn chằm chằm một loạt quảng cáo kia, phát hiện ngoại trừ kiểm tra có thai, kỳ thật còn có rất nhiều hạng mục khác,cô xem trong chốc lát bỗng nhiên hét lên:“A! Thai ngoài țử çɥñğ! Dịch giáo sư thầy tới kiểm tra thai ngoài țử çɥñğ sao?!”
A Âu ngạc nhiên vội kéo Cổ Dĩ Tiêu một chút,nhìn Dịch Thừa nói:“Cô ấy hay nói giỡn , ha ha.”
Dịch Thừa mỉm cười nói:“Bạn học Cổ thật sự rất cởi mở.” Tiếp theo hắn nói một câu “tạm biệt” chấm dứt cuộc nói chuyện,xoay người rời đi.
A Âu cong môi,“Dịch giáo sư thật đúng là nghiêm túc a, thật không biết Hoa Tri Chi và các cô ấy tại sao thích thầy ấy,thầy ấy nhất định thích loại con gái dịu dàng, Hoa Tri Chi và các cô ấy căn bản không hợp yêu cầu nha.”
“Không chừng thầy ấy về sau tìm người giống tớ vậy ,để cho các cậu mở rộng tầm mắt.” Lời nói vừa đi ra ngay cả Cổ Dĩ Tiêu cũng giật cả mình.
“Thôi đi,cậu không nên đi hại Dịch giáo sư hiền lành của chúng ta.” A Âu nhấc giỏ trái cây,“Tớ đi trước đây.”
Cổ Dĩ Tiêu chờ cô đi xa mới đi ra đại sảnh bệnh viện,Dịch Thừa đem xe dừng ở trước cửa chờ cô.“Hôm nay ᴆụng thật nhiều người, xem ra bệnh viện thành phố so với bác sĩ quen càng không an toàn,anh trai em sẽ đến nơi này tham quan học tập,rất thân với các bạn học nơi này……” Cô tựa lưng vào ghế ngồi nhìn thấy Dịch Thừa cầm một đống lớn thuốc,“A, nhiều như vậy! Làm sao ăn cơm?”
“Quan hệ chúng ra nên thay đổi chút phải không?” Dịch Thừa một tay đặt trên tay lái,quay đầu nhìn cô.
Cổ Dĩ Tiêu sửng sốt trong chốc lát,“Thay đổi thế nào?”
“Có nghĩ tới quan hệ chúng ta bình thường hóa một chút hay không?”
“Ý anh là……” Cổ Dĩ Tiêu đưa hai đầu ngón tay lên sờ cằm,“Chính thức gặp gỡ?”
“Nếu không quen nhau,anh sẽ cảm thấy bản thân là người không chịu trách nhiệm.”
“Dịch Thừa.” Cổ Dĩ Tiêu nghiêng người ôm cổ hắn,“Anh thích em sao?”
Dịch Thừa trầm mặc,dời đi ánh mắt.
“Được rồi, em lại tự kỷ .” Cổ Dĩ Tiêu buông hắn ra, trong lòng đột nhiên thấy không vui,cong miệng,sau này trong đầu cô sẽ không có loại suy nghĩ như vậy nửa.
Dịch Thừa nhìn phía trước, vẫn không muốn nói ra cảm tình đích thực của mình,nói như thế nào Cổ Dĩ Tiêu cũng không thích hắn? Cô chính là con diều không có dây, ai biết cô muốn bay đến đâu với lại hắn làm sao bắt được cô?
“Anh thật sự thích cô gái dịu dàng còn rất nghe lời sao?” Cổ Dĩ Tiêu đột nhiên hỏi.
“Đàn ông đều thích con gái như vậy.” Dịch Thừa lập tức đáp lại một câu đưa mắt nhìn sang cô, phát hiện trong mắt của cô thản nhiên có đám sương, hắn mở to hai mắt luống cuống nhìn cô.
Cổ Dĩ Tiêu rũ mắt xuống cũng không biết bản thân vì sao bỗng nhiên đa cảm, vì thế cô đem đáy mắt ướƭ áƭ bức trở về,“Em không thích loại con gái như vậy.”
“Anh biết.”
“Cho nên anh sẽ không thích em đúng hay không?” Cổ Dĩ Tiêu cười rộ lên,vỗ vỗ vai hắn,“Yên tâm,em sẽ không cho làm cho anh khó xử,sau này anh tìm được một người dịu dàng,biết chăm sóc anh còn rất nghe lời,em sẽ làm bộ rất thích cô ấy.”
“Không thể.” Dịch Thừa nhướng mày,trong mắt lộ ra một chút tức giận.
“Tại sao lại không thể?” Cổ Dĩ Tiêu không rõ hắn vì sao khó chịu như thế, cô đã nhường nhịn như vậy hắn tại sao không vui ? Vừa rồi hắn không thừa nhận thích cô,cô tuy rằng mất hứng nhưng lập tức liền khôi phục , hắn tại sao không biết tốt xấu đâu?“Em sẽ không nói bậy với cô ấy !” Cô nghiêm túc đảm bảo.
“Không có loại con gái đó xuất hiện!” Dịch Thừa gầm nhẹ.
Cổ Dĩ Tiêu an ủi hắn:“Đừng bi quan nha, trên thế giới có bao nhiêu cô gái tốt đẹp đang chờ anh ,bao nhiêu người sẽ có một……”
Dịch Thừa trừng cô một cái, phát động xe, giẫm chân ga.
“A!” Cổ Dĩ Tiêu té ra sau hét to:“Anh không cần bỗng nhiên giẫm chân ga!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc