"Ngày mai tỉnh lại, có phải sẽ quên lời nói của anh đi không?"
"Ừm." Mạch Nhiên tiếp tục gật đầu như một con rối.
Thẩm Lâm Kỳ khẽ cười nói: "Anh rất thích em!"
***
Hậu quả của việc say rượu là, ngày hôm sau tỉnh dậy, đầu Mạch Nhiên đau như 乃úa bổ, mắt mũi lờ đờ, thật vất vả mới có thể trở mình mà bò dậy xuống giường, ngay sau đó Mạch Nhiên phát hiện Linda đã tới từ lúc nào, trong tay mang theo một đĩa bánh kem cùng một chiếc bánh tráng trứng gà.
Mạch Nhiên cảm động nói: "Chị Linda, chị thực là hiểu em, nếu có kiếp sau, em nhất định tiếp tục tìm chị làm người đại diện."
"Thôi đi!" Linda trợn mắt lườm Mạch Nhiên, "Kiếp sau em còn gây tai họa cho chị, ngay cả cửa cũng chẳng có! Ngày hôm nay nếu không phải Thẩm tổng đích thân giao phó, chị còn lâu mới mang điểm tâm đến cho em, cho em ૮ɦếƭ ở nhà đi!"
Thật đúng là nữ nhân hung ác a! Mạch Nhiên trong lòng thầm cảm thán, bỗng nhiên cả kinh, hỏi lại: "Thẩm Lâm Kỳ sai chị tới?"
"Còn không phải sao, Thẩm tổng đặc biệt căn dặn, nói em hôm qua uống quá nhiều, bảo chị tới chăm sóc em." Linda nói xong, bỗng nhiên nháy mắt với Mạch Nhiên nói: "Không phải ngày hôm qua em uống say mà quá nhiệt tình, khiến Thẩm tổng sợ đấy chứ?"
Linda vừa nói, miếng bánh kem trong miệng Mạch Nhiên phun ra.
Mạch Nhiên nói: "Chị mới nhiệt tình, cả nhà chị nhiệt tình! Chị đừng có mà cho rằng em vì chuyện tối qua xảy ra không dậy nổi mà có thể nói xấu em. Em xin thề, em lúc uống say so với bình thường tỉnh táo hơn gấp vạn lần."
"Ồ" Linda đáp lại, gật đầu một cái, len lẽn cười.
Nhất thời Mạch Nhiên hận không thể nhổ vào vẻ mặt phân chó kia của Linda. Trời đất chứng giám, cô thật là thuần khiết nha, tuy rằng thật sự cô cũng không nhớ rõ tối qua xảy ra chuyện gì. (!!!)
Thấy Linda nói xấu mình, Mạch Nhiên quyết định bắt cô ta thực hiện nô dịch suốt hai giờ liền, cô cùng tàn ác.
"Linda, em muốn uống nước"
"Linda, em không muốn uống nước, em muốn ăn sữa chua"
"Linda, sữa chua không ngon, hay là cho em ăn bánh kem đi"
"Linda...a!"
Đầu Mạch Nhiên hung hăng bị cốc một cái, Linda tàn bạo nói: "Uống cái muội! Dậy thay quần áo mau, không thì cả đời này em đừng có mong chị mang cho em điểm tâm nữa!"
Mạch Nhiên lại nghĩ, danh dự dù đáng quý, thanh bạch càng quý hơn, nhưng vì một bữa điểm tâm, cả hai thứ kia đều vứt!
Vì vậy, Mạch Nhiên vuốt bụng no căng đứng lên, tinh thần phấn chấn chào Linda theo nghi thức tiêu chuẩn, nói: "Yes, Madam!"
Bởi vì bị sự kiện đánh nhau lúc trước ảnh hưởng, những việc vốn đã định sẵn phải làm rốt cuộc đã gác lại, hôm nay phong ba cuối cùng cũng đã qua, Mạch Nhiên phải đối mặt với lượng công việc gấp đôi thường ngày.
Quay quảng cáo, nhận phỏng vấn của báo chí, tổng duyệt lại chương trình... Các loại công việc nối đuôi nhau mà đến, lịch làm việc của Mạch Nhiên được sắp xếp dày đặc, hoàn toàn không có thời gian rảnh.
Tuy nhiên có đôi khi, Mạch Nhiên nghĩ bận rộn như vậy thật tốt chí ít cũng chứng minh được Mạch Nhiên còn có thể kiếm được tiền, có thể lo thuốc men cho A Triết.
Bệnh viện gọi điện đến, nói bệnh tình của A Triết rất ổn đinh, thế nhưng lại rất muốn chị gái đến thăm. Mạch Nhiên lại hoàn toàn không có thời gian, buổi sáng là chụp ảnh cho một tạp chí, nam diễn viên là việc cùng kia cứ như bị điên, vỗn dĩ nữa ngày có thể giải quyết công việc xong xuôi, lại bị hắn kéo dài tới tận chiều.
Mạch Nhiên vô cùng tức giận, nhìn xung quanh tên kia, nhân viên chụp ảnh khúm núm nói lời xin lỗi hắn, hận không thể ςướק lấy máy ảnh trong tay hắn, ném vào mặt tên khốn kia.
Để ngăn không cho bản thân mình làm chuyện dại dột, Mạch Nhiên đứng lên, quyết định đi ra ngoài hít thở không khí.
Tòa cao ốc này thuộc sở hữu của tạp chí trong nước mới nổi danh tên là In-max, bởi vì co không ít chuyên gia stylist hàng đầu, cho nên Mạch Nhiên cuối cùng gặp phảo đồng nghiệp ở đây.
Kỳ thực gặp phải đồng nghiệp cũng chẳng có gì to tát, sợ nhất chính là oan gia ngõ hẹp, gặp phải kẻ thù.
Mạch Nhiên thừa nhận, cô lúc đó có tôn sùng cô ta một chút,
kỳ thực trước kia là cô cũng đa có phần quá đáng, khiến cho Từ Lâm này nổi lên thành sao hạng hai, thực sự nổi tiếng một lần, đến nay trên mạng còn bị người ta gọi là "Từ bát bát" ("bát bát": ngang ngược)
Nhưng sự thực là cũng vì cô ta ςướק đoạt mất hợp đồng quảng cáo của Mạch Nhiên, theo lý mà nói, bọn họ như vậy là đã tính toán xong nợ nần. Thế nhưng cô ta lại nhân dịp tiến sát đến cạnh Mạch Nhiên, cố ý hung hăng mà xô vào Mạch Nhiên một cái.
Mạch Nhiên vốn có đề phòng sẵn, sao có thể khiến cô ta thực hiện được âm mưu. Vậy mà cô ta sốt ruột muốn báo thù, thấy Mạch Nhiên không bị sao, thậm chí cô ta đang đi giày cao gót còn muốn giẫm lên chân Mạch Nhiên.
Mạch Nhiên nhất thời luống cuống.
Nếu như lúc này trăng mờ gió rít, bốn bề vắng lặng, cô ta tìm Mạch Nhiên một mình đấu, Mạch Nhiên còn tự tin thắng được cô ta. Nhưng hiện tại thì rõ ràng thanh thiên bạch nhật, nếu Mạch Nhiên cùng cô ta phân cao thấp, ngộ nhỡ bị phóng viên chụp được ảnh, hình tượng của cô ta không cần để ý, nhưng hình tượng của Mạch Nhiên rất đáng giá a!
Mạch Nhiên suy nghĩ cho danh tiếng của bản thân, không nói hai lời liền quay đi, không ngờ, cô ta lại đuổi theo, giày cao gót nện xuống, nhất nhất không muốn dừng. Mạch Nhiên sâu xa nghĩ, ngày hôm nay mà không trốn đi, sợ rằng sẽ không thoát khỏi người đàn bà điên rồ này, vừa vặn vào lúc này có một chiếc thang máy xuống, Mạch Nhiên nhanh chóng chạy vọt vào.
Sau đó Mạch Nhiên trợn tròn mắt.
Ngày hôm nay đến tột cùng là cái ngày hoàng đạo gì khiến cho Mạch Nhiên tại cùng một nơi gặp tới hai người quen, người trước khiến cô đau đầu, người sau... Mạch Nhiên nhìn thấy mắt Kiều Minh Dương đang tự tiếu phi tiếu.
Thẳng thắn mà nói, cảm tình của Mạch Nhiên với Kiều Minh Dương rất phức tạp.
Ngày đó, hắn không để ý đến hình tượng mà cứu cô, quả thực trong lòng Mạch Nhiên rất cảm kích. Nhưng sau một loạt chuyện xấu, cùng với các fan điên cuồng của hắn, cũng khiến Mạch Nhiên cảm thấy đố kỵ, rất sợ lại bị bọn cẩu tử bắt gió bắt bóng (đồn đại không căn cứ), khiến cô rơi vào tình trạng lung lay, mang tiếng xấu.
Trong giới này, danh tiếng chính là đại biểu cho tiền tài, Mạch Nhiên có thể phớt lờ hình tượng, nhưng cô tuyệt đối phải quan tâm đến tiền đồ của mình.
May mắn là Kiều Minh Dương cũng không phải là người duy nhất trong thang máy, bên cạnh hắn còn một người đàn ông trung niên đeo một chiếc kính râm, Mạch Nhiên nhìn qua cảm thấy quen mắt nhưng không nghĩ ra đã từng gặp ở đâu.
Mạch Nhiên tỉ mỉ hồi tưởng lại một chút, thoáng chốc, hai con mắt tựa như con chuột mười ngày không ăn cơm, phát ra tia yêu ớt.
Trời ạ! Đó là Tưởng Vân Đạt!
Tưởng Vân Đạt, cái tên này trong giới giải trí không ai là không biết đến, không ai là không hiểu rõ.
Là nhà sản xuất đã đạt huy chương vàng, ông ta lãnh đạo việc quay phim của đội ngũ sản xuất phim ở Trung Quốc và thậm chí ở khắp châu Á, liên tục tạo ra những kỳ tích trên bảng xếp hạng. Đặc biệt là trước đây ông ta còn hợp tác với Kiều Minh Dương trong bộ phim thần tượng "Hello, my love", bộ phim này đã nhanh chóng trở thành cơn sốt tại các nước châu Á, không chỉ phá vớ kỷ lục vể lượng người xem trên TV mà còn giúp cho lượng fan của Kiều Minh Dương ở các nước Đông Nam Á, Hàn Quốc, Nhật Bản tăng lên đáng kể.
Thế nhưng vận may xác thực còn chưa dừng lại ở đó
Khi Mạch Nhiên cung kính hướng về phía Tưởng Vân Đạt chào một tiếng, ông ta bỗng nhiên tháo kính râm xuống, hai con mắt sắc bén quan sát Mạch Nhiên từ trên xuống dưới, sau đó nghiêm túc hỏi Mạch Nhiên: "Bạch tiểu thư, nếu như tôi mời cô tham gia vào bộ phim truyền hình sắp tới của tôi, cô có đồng ý không?"
Lúc đó Mạch Nhiên chấn kinh, há hốc miệng, thật lâu không thể nói ra lời.
Cũng không biết qua bao lâu cô mới nói: "Tưởng đạo diễn, tuy rằng hiện tại tôi rất cảm kích, cũng rất muốn nhận lời, nhưng tôi vẫn muốn hỏi lại, ông xác thực là không phải nhìn nhầm người chứ? Có phải nói đùa với tôi không?"
(Tội nghiệp chị Nhiên, tự coi mình là Độc dược phòng vé mất rồi >< tự tin lên tý chứ!)
"Vậy còn phải xem chính cô lý giải thế nào!" Tưởng Vân Đạt nói xong, thang máy mở ra, ông ta đeo kính lên rất bình tĩnh đi ra ngoài.
Mạch Nhiên đứng tại chỗ ngây như phỗng, rốt cuộc không có biện pháp nào chậm rì đi ra.
Kiều Minh Dương liếc mắt nhìn Mạch Nhiên cười, nhấc chân bước ra ngoài. Mạch Nhiên lấy lại tinh thần, một phát bắt được tay hắn giữ lại.
Mạch Nhiên nói: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hai người các ngươi phải là hùa vào với nhau chỉnh em chứ?"
"Sao có thể?" Kiều Minh Dương nhún vai, "Chúng ta cũng không phải tiên tri, có thể đoán trước được em đột nhiên lại chạy vào!"
"Vậy vừa rồi đạo diễn Tưởng có ý gì?" Mạch Nhiên cấp tốc hỏi hắn.
"Kỳ thực cũng không có ý gì, chẳng qua chỉ là vừa rồi ông ta còn oán hận nói với tôi không thể tìm được nữ diễn viên thích hợp"
"Sau đó?"
"Sau đó tôi đề nghị ông ta, chi bằng phó thác cho số phận, chọn người tiếp theo đi vào thang máy làm diễn viên, sau đó...", Kiều Minh Dương thâm sâu mà liếc Mạch Nhiên một cái, cảm thán nói, "Tiểu Bạch, em thật là may mắn!"
Anh mới may mắn!
Nhất thời, Mạch Nhiên quả thực dở khóc dở cười, không thể tưởng tưởng nổi thế giới này a, anh ta có thể cẩu huyết được như vậy sao?