“Phim của Vương Đạo, bất kể là đề tài nào, cũng đều có thể nắm được thị trường.” Lại có một cô gái khác, nhẹ nhàng ném ra một câu nói.
Cố Lan San đảo một bên rượu, trong lòng âm thầm tán thưởng cô gái này một cái, cảm thấy cô gái này thật đúng là biết nói chuyện, dễ dàng đánh gục lời nói nịnh nọt của cô gái trước đó, hơn nữa còn đánh sụp nền tàng muốn lấy lòng Vương Đạo.
”Vương Đạo quay xong một bộ phim, từ trước đến nay luôn được người ta chú ý, nói là Vương Đạo nắm được thị trường, không bằng nói thị trường theo chân Vương Đạo đi.”
Cố Lan San vốn cho rằng lời lấy lòng vừa rồi đã đến trình độ cao nhất, không nghĩ tới còn có người nói ra lời nịnh hót cao hơn nữa, cô không nhịn được âm thầm thở dài nói, những ngôi sao này thật đúng không hổ là diễn viên!
”Chỉ cần có thể cùng hợp tác với Vương Đạo, không phải từ một ngôi sao đến cuối cùng thành một đường ngôi sao sao? Vương Đạo không đơn thuần là tạo ra thị trường, Vương Đạo còn tạo ra vô số ngôi sao.”
Kế tiếp là các nữ ngôi sao không chịu cô đơn, ồn ào lộn xộn nói ra lời nịnh họt, phần lớn đều là lấy lòng Vương Đạo, cũng không có gì có thể đào móc và tin tức có giá trị.
”Vương Đạo, lần này anh cần chọn là nữ chính sao?” Trong lúc bất chợt, không biết là người nào đã hỏi một câu như vậy, hấp dẫn lực chú ý của Cố Lan San, cô cố ý chậm tốc độ rót rượu lại, chuyên chú lắng tai nghe.
”Nữ chính là một trong những người này.” Vương Đạo uống một hớp rượu do nữ ngôi sao bên cạnh đưa tới, trả lời vấn đề vừa rồi.
”Có hai nữ chính sao?” Lại có nữ ngôi sao chen miệng hỏi.
”Một bộ phim trong, hai nữ chính, có phải trọng điểm chưa đủ tốt không?”
”Cũng không tính là hai nữ chính, chẳng qua là phần diễn của hai nhân vật nữ đều rất nặng, cũng chính là sức nặng không kém nhau bao nhiêu. Cho nên, về phần ai thật sự là nữ chính, nữ phụ còn phải xem phim của người đó để đánh giá.” Vương Đạo cười giải thích.
Ở trong phim, chỉ kém nhau mấy cảnh diễn, chính là khoảng cách rất lớn giống như mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển.
Cho nên, Vương Đạo nói như vậy, khiến trong lòng mọi người bỗng chốc ổn định lại, nhưng những ai trong nghề đều biết, lần này chọn thật ra thì chính là nữ diễn viên hạng 2(sau vai chính một tí)?
Thế nhưng không phải nữ chính? Đáy lòng Cố Lan San lập tức nổi lên vô số vấn đề, không chọn nữ chính, là bởi vì nữ chính là đã dự định rồi hả? Người nữ chính kia sẽ là ai chứ? Là Vương Đạo chuẩn bị nâng người mới, hay là đặc biệt mời một nữ ngôi sao có tiếng? Nếu như cô có thể moi ra nữ chính, chắc hẳn sẽ vang dội hơn tin tức chọn nữ diễn viên hạng hai này.
Đáy lòng Cố Lan San vừa mới nổi lên nghi ngờ, các nữ ngôi sao trong phòng đã bắt đầu hỏi tới vấn đề giống cô đang tò mò.
” Vương Đạo này, còn một cô nữ chính khác sẽ là ai?”
”Vương Đạo, không phải anh đã chọn được người thích hợp cho vai nữ chính đó rồi chứ?”
”Vương Đạo quyết định muốn nâng người mới sao?”
”Là ai vậy, may mắn như vậy, thật tốt...... Thế nhưng có thể được Vương Đạo khai thác.”
”Đúng nha, thật đúng phúc khí tu luyện tám đời. Nghĩ đến dáng dấp nhất định rất xuất sắc.”
........
Vương Đạo nghe đến mấy câu này, chỉ là nhếch môi cười cười, cũng không cho người ta đáp án, trong khoảng thời gian ngắn rất khó cho người suy nghĩ đến rốt cuộc ông ta muốn nâng người mới, hay là mời ngôi sao nổi tiếng.
++++++
Vương Đạo nghe được mấy câu này, cũng chỉ câu môi cười cười, cũng không cho người ta đáp án, trong khoảng thời gian ngắn rất khó để cho người ta suy nghĩ ra rốt cuộc ông ta muốn nâng người mới, hay là muốn mời ngôi sao nổi tiếng.
Sau khi rượu quá ba tuần, không khí trong phòng dần dần sôi nổi hẳn lên.
Cố Lan San vẫn một mực yên lặng phục vụ cho tất cả mọi người có mặt, rót rượu, bưng một chút hoa quả và các món nguội, ăn vặt, thỉnh thoảng còn dựa theo bọn họ sai bảo đổi một ca khúc.
Những nữ minh tinh kia mặc dù đều là diễn trò, nhưng khi lên hát, cũng coi như rất chuyên nghiệp, có một vài nữ minh tinh, vừa hát ca, vừa đung đưa ánh mắt với Vương Đạo, trêu chọc quyến rũ ý vị mười phần.
Trong làng giải trí từ trước đến nay đều dùng quy tắc ngầm để leo lên vị trí cao chiếm đa số, rất nhiều nữ tinh có thể từ tầng dưới chót một đường bò đến vị trí cao đều dùng con đường bồi ngủ đi lên cho nên những nữ minh tinh này có thể tới Câu Lạc Bộ Kinh Thành cùng Vương đạo ăn bữa cơm này, hiển nhiên mục đích cuối cùng chính là leo lên giường Vương Đạo, phục vụ Vương Đạo tốt, dụ dỗ Vương Đạo cao hứng, có thể lấy được phần diễn nữ chính trong phim của ông ta.
Trước khi chưa uống rượu, các nữ minh tinh đều mang dáng vẻ đoan trang ngồi ở chỗ đó, mặt mỉm cười dương môi khẩu chiến, ngầm phân cao thấp, chờ đến khi qua vài vòng rượu xuống bụng, bản sắc vốn có của tất cả mọi người cũng đi theo lộ ra ngoài.
Ở Câu Lạc Bộ Kinh Thành, từ trước đến giờ trị an rất tốt, chưa bao giờ xuất hiện chuyện phóng viên lẩn vào, nếu không phải Cố Lan San có thẻ hội viên nơi này, kỳ thật bọn họ cũng không dễ dàng cải trang đi vào, ᴆục nước béo cò.
Cho nên, những nữ minh tinh đó cũng không sợ sẽ bị tóm lấy, một người càng hơn một người cử chỉ càng cởi mở, thậm chí có nữ minh tinh đã trực tiếp ngồi áp sát vào bên cạnh Vương Đạo, giọng nói kiều mỵ hỏi thẳng: “Vương Đạo, không biết tối nay ngài có thời gian hay không?”
Người thứ nhất áp sát vào bên cạnh Vương Đạo, người thứ hai cũng không yếu kém tụt lại phía sau.
Vương Đạo ở trong làng có danh là nhân vật phong lưu, ở trong vòng mỹ nữ, ông ta lần lượt quan sát một lần, chọn một người mình cảm thấy vừa ý nhất trong đó, lúc cô ta tự động áp vào bên cạnh mình mớm rượu, trực tiếp đưa tay vòng qua eo thon của cô ta.
Nữ minh tinh được Vương Đạo chọn trúng chính là người đầu tiên mở miệng nói chuyện, hỏi ông ta năm nay quay phim có nội dung gì, năm ngoái phòng bán vé bộ phim Hạ Tuế Phiến vượt qua một trăm triệu trong vòng ba ngày.
Cố Lan San ở trong vòng rượu hỗn tạp này, biết một vài động tác ám hiệu, lúc cô nhìn thấy Vương Đạo ôm eo của nữ minh tinh kia, thì đã biết Vương Đạo chọn trúng nữ minh tinh đó, cô ở đây làm nhân viên phục vụ phục vụ bọn họ hơn nửa ngày, chờ đợi chính là thời khắc này.
Cô giả vờ muốn đi ra ngoài lấy rượu, cầm lấy cái khay trên bàn đá cẩm thạch, cái khay hơi lớn, cô nhanh chóng móc điện thoại di động của mình ra giấu phía dưới đáy khay.
Lúc cô bước vào phòng bao này điện thoại di động cũng đã mở sẳn chế độ camera, tay cô trượt mở khóa, khẽ nâng cao cái khay lên, vừa vặn che lại điện thoại di động của cô, ống kính nhắm thẳng về phía Vương Đạo cùng nữ minh tinh kia.
Nữ minh tinh kia vô cùng thẹn thùng dính vào trong иgự¢ của Vương Đạo, không biết nói với Vương Đạo những gì, Vương Đạo nghiêng đầu, kề vào phía bên tai của cô ta nói một câu, thuận thế cắn mang tai của cô ta một cái.
Cử chỉ không coi ai ra gì như thế dẫn đến những nữ minh tinh khác thường xuyên ném các loại ánh mắt ghen tỵ hâm mộ không thân thiện đến nữ minh tinh kia.
Duy chỉ có đáy mắt của Cố Lan San lại thoáng hiện lên chút ánh sáng, cô muốn chính là hình ảnh như vậy, cô vội vàng nhấn liên tục mấy cái, sau đó nhanh chóng thu điện thoại về trong lòng bàn tay, làm như không có chuyện gì xảy ra xoay người, chuẩn bị rời đi.
Duy chỉ có đáy mắt của Cố Lan San lại thoáng hiện lên chút ánh sáng, cô muốn chính là hình ảnh như vậy, cô vội vàng nhấn liên tục mấy cái, sau đó nhanh chóng thu điện thoại về trong lòng bàn tay, làm như không có chuyện gì xảy ra xoay người, chuẩn bị rời đi.
Đại công cáo thành, trong lòng Cố Lan San có chút mừng thầm, hôm nay tới, chẳng những lấy được tin tức trang đầu cho thứ hai tuần sau, còn biết được một tin tức mới.
Lúc Cố Lan San đi ra ngoài còn cách cửa phòng bao một đoạn, đột nhiên cửa phòng bao bị đẩy ra, tất cả mọi người bên trong phòng đều ngừng động tác của mình lại.
Đẩy cửa đi vào chính là hai người.
Một người nam, một người nữ.
Cô nàng kia dung mạo tinh xảo, chiếc váy dài bó sát rủ xuống đất phô bày hết vóc dáng hoàn mỹ ra ngoài, trên mặt mang theo nụ cười khéo léo, khoác lấy cánh tay của người đàn ông bên cạnh, tư thái có chút ngạo nghễ đứng ở nơi đó.
Cố Lan San chỉ nhìn cô nàng kia một cái, liền vội vàng cúi đầu xuống.
Tô Kiều Kiều......
Thật sự không ngờ, hôm nay lại ᴆụng phải cô ta ở chỗ này!
Chiếu theo hai lần chạm mặt trước giữa mình và cô ta, sợ rằng mình mà bị cô ta thấy được, mình đừng mơ tưởng thành công lui thân được!
”Vương Đạo, đã tới muộn, thật ngại quá.” Người đàn ông mà Tô Kiều Kiều khoác tay nói lời khách sáo xả giao với Vương Đạo: “Hôm nay tôi chính là dẫn người mà ngài vẫn muốn hợp tác hát ca khúc chủ đề cho bộ phim điện ảnh của ngài đến, giới thiệu cho ngài quen biết một chút, đây là ca sĩ kim bài của công ty chúng tôi, Tô Kiều Kiều, Kiều Kiều, đây là Vương Đạo.”
Tô Kiều Kiều chỉ nhếch khóe môi một cái, vẻ mặt có chút cao ngạo: “Vương Đạo, ngài khỏe chứ, tôi là Kiều Kiều.”
”Đâu nào, đâu nào, Từ tổng đồng ý tới, tôi rất vui mừng.” Vương Đạo vội vàng đứng lên, nhìn Tô Kiều Kiều, tươi cười đầy mặt: “Cô Tô, hạnh ngộ hạnh ngộ, mọi người nói Cô Tô người cũng như tên, người còn yêu kiều hơn hoa, hôm nay vừa thấy, thật đúng là danh đúng như thực.”
Tô Kiều Kiều nhàn nhạt gật đầu với Vương Đạo một cái, không nói gì, kéo cánh tay Từ tổng, nhìn thoáng qua bên cạnh của Cố Lan San.
Lúc Tô Kiều Kiều đi ngang qua bên cạnh Cố Lan San, cảm thấy bóng dáng của người bên cạnh này có chút quen mắt, cô ta liền nghiêng đầu liếc mắt nhìn thoáng qua, nhất thời không có nhận ra.
Cố Lan San trong lúc Tô Kiều Kiều đi sát qua bên cạnh mình tích tắc ấy, tim như sắp rơi xuống đất, nhưng mà, cô luôn luôn cẩn thận, nên vẫn vì dự phòng ngộ nhỡ, thừa dịp khe hở Tô Kiều Kiều cùng Vương Đạo chào hỏi, nhanh chóng cúi đầu, lật tay tìm kiếm mấy tấm hình mình chụp được, dùng tin nhắn truyền ra ngoài.
Cố Lan San vừa gởi tin nhắn, vừa đi ra bên ngoài.
Vẫn chưa đi được hai bước, Vương Đạo đột nhiên ở giữa chừng gọi một tiếng: “Nhân viên phục vụ, rót rượu cho Từ tổng và cô Tô.”
Cố Lan San âm thầm may mắn vì mình mới vừa gửi hình đi ra ngoài thành công, nhanh chóng đưa điện thoại di động đặt vào trong túi, cúi thấp đầu, đi tới trước bàn, rót rượu cho Tô Kiều Kiều và Từ tổng.
”Nào, Vương Đạo, tôi cùng Kiều Kiều trước chúc mừng bộ phim mới của ngài thành công lớn!”
Tô Kiều Kiều đi theo Từ tổng bưng ly rượu, cụng ly với Vương Đạo, ba người uống một hơi cạn sạch.
Cố Lan San trấn định tự nhiên đổi rượu khác cho ba người, sau đó, liền ôm khay, xoay người rời đi.
Ai ngờ, Cố Lan San vừa mới đi chưa được hai bước, giọng nói của Từ tổng lại truyền tới: “Kiều Kiều, nếu đã đến đây, thì hát tặng cho Vương Đạo một bài chứ?” Dừng một chút, hô: “Nhân viên phục vụ, đi đổi bài hát.”
Cố Lan San bị buộc dừng chân lại, đi tới trước sân khấu đổi bài hát, cất giọng êm ái hỏi: “Xin hỏi, đổi bài hát nào ạ?”
”Kiều Kiều, hát bài gì?” Từ tổng hỏi Tô Kiều Kiều.
Tô Kiều Kiều lại nhìn chằm chằm bóng lưng của Cố Lan San một hồi, bỗng nhiên đứng lên, đi về phía Cố Lan San.
Tô Kiều Kiều nhìn chằm chằm bóng lưng Cố Lan San một hồi, bỗng nhiên đứng lên, đi về phía Cố Lan San.
Cố Lan San đợi trong chốc lát, cũng không thấy đọc tên ca khúc nên hơi quay đầu, vừa vặn chạm vào tầm mắt của Tô Kiều Kiều.
Trong lòng Cố Lan San thất kinh
Trên mặt Tô Kiều Kiều là sửng sốt.
Chỉ chốc lát sau, Tô Kiều Kiều nhấc môi nói: “Thì ra là cô, khó trách tôi cảm thấy bóng dáng có chút quen thuộc.”
”Kiều Kiều, em biết cô ấy sao?” Từ tổng ngồi ở đó tùy tiện hỏi một câu.
Tô Kiều Kiều cho Cố Lan San một ánh mắt Gi*t người, rồi nghiêng đầu hướng về phía Vương Đạo và Từ tổng nở nụ cười kiều mị nói: “Vương Đạo, Từ tổng, nhân viên phục vụ này là phóng viên của tòa soạn SH. Em biết cô ấy.”
Tô Kiều Kiều vừa nói thế, toàn hội trường đều ngẩn ra.
Câu lạc bộ Kinh Thành vậy mà lại có phóng viên ẩn nấp.
Cố Lan San cũng đã hoàn hồn, thấy Tô Kiều Kiều phơi bày thân phận của mình thì cử động đầu tiên của cô chính là nhanh chóng đứng lên, bỏ chạy ra ngoài cửa.
”Bắt lấy cô ấy……… Trên người cô ấy có thể có máy ảnh hay gì đấy.” Vương Đạo hướng về phía ba người đàn ông mở miệng hô.
Ba người đàn ông ấy nhanh chóng hồi hồn, đuổi theo Cố Lan San.
Cả người Cố Lan San còn chưa chạy tới cửa đã bị cánh tay một người đàn ông trong đó ôm lấy, thuận thế đè vào lưng cô, kiềm chế cô làm cô không nhúc nhích được.
Tô Kiều Kiều nhìn Cố Lan San không có cách nào thoát được thì trên mặt hiện lên một nụ cười trào phúng, hướng về phía Vương Đạo nói: “Vương Đạo, đây là câu lạc bộ Kinh Thành, có rất nhiều quan viên xuất hiện, làm mọi chuyện rùm beng lên sẽ ảnh hưởng không tốt, tôi nghĩ nên dẫn cô ấy đi, lục soát thật kỹ trên người cô ấy xem có dấu thứ gì không.”
Một nữ minh tinh vừa mới nói rất nhiều điều quá đáng làm nhiều chuyện quá phận, bây giờ lại phát hiện có nhân viên phục vụ là phóng viên, mọi người đều sợ đến dung mạo biến sắc, thất kinh, nghe được lời Tô Kiều Kiều nói lập tức hưởng ứng.
”Đúng vậy, Vương Đạo, không thể để cô ấy mang tin tức không tốt ra ngoài được.”
”Trước tiên đem cô ấy ra khỏi nơi này, ép cô ấy lấy thẻ nhớ máy ghi âm gì đó giao ra đây.”
”Đám chó săn cũng thật là ghê tởm, chỉ có điều đây là câu lạc bộ Kinh Thành nha, vậy mà cũng tới ẩn nấp, thật là chó săn không có chỗ nào tốt!”
………………
Vương Đạo vẫn luôn không để ý tới người phục vụ này, bây giờ Tô Kiều Kiều nháo như vậy hắn mới thấy rõ bộ dáng người phục vụ này, da thịt trắng nõn, mắt đen môi đỏ mọng, tuy mặt mộc không trang điểm nhưng so với những minh tinh biến hóa nho nhỏ trong phòng này thì cảnh đẹp hơn rất nhiều.
Hắn đã ngủ qua không biết bao nhiêu minh tinh xinh đẹp, nhưng rất ít người có thể khiến hắn chỉ nhìn một bên mặt cũng cảm thấy xinh đẹp như vậy, hắn lập tức suy nghĩ, nói với ba người kia: “Đem cô ấy đưa đến chỗ ta ở trước đi.”
*************
Sau khi Cố Lan San bị đưa đi, những minh tinh khác tự nhiên cũng không còn tâm tình chơi đùa nữa, từng người tản ra.
Tô Kiều Kiều đi theo Vương Đạo đi ra câu lạc bộ Kinh Thành, Vương Đạo uống rượu mặt rất đỏ, bộ dáng rất vui vẻ: “Hôm nay thật sự cảm ơn cô, cô Tô!”
Tô Kiều Kiều tự nhiên biết Vương Đạo nói chỉ chuyện nữ phóng viên kia, thật ra thì cô ta cũng không phải vì họ, cô ta chỉ vì chính mình mà thôi.
Dĩ nhiên Tô Kiều Kiều sẽ không nói với họ cô ta và Cố Lan San rốt cuộc xảy ra những chuyện gì, nhưng mặt vẫn mỉm cười gật đầu một cái, khóe mắt sáng lên, lại liếc thấy chiếc xe quen thuộc dừng ở bên đường kia.
Dĩ nhiên Tô Kiều Kiều sẽ không nói với họ cô ta và Cố Lan San rốt cuộc xảy ra những chuyện gì, nhưng mặt vẫn mỉm cười gật đầu một cái, khóe mắt sáng lên, lại liếc thấy chiếc xe quen thuộc dừng ở bên đường kia.
Audi A8
Xe của Thịnh Thế.
Mấy ngày nay cô ta vẫn gọi điện thoại cho anh, thế nhưng anh lại chưa từng nghe máy.
Không nghĩ tới hôm nay lại gặp được ở chỗ này.
Tô Kiều Kiều suy nghĩ một chút, rồi nói với Vương Đạo và Từ tổng: “Thật xin lỗi, tôi thấy một người quen, xin lỗi vắng mặt.”
Sau đó, cô ta đi tới xe của Thịnh Thế, trực tiếp mở cửa xe ra ngồi xuống.
Thịnh Thế đang nói chuyện điện thoại, trong lúc bất chợt anh phát hiện chỗ cạnh ghế lái có một người tới, anh nghiêng đầu liếc mắt một cái thấy nụ cười sáng lạng của Tô Kiều Kiều đang hướng về mình, anh hơi nhíu mày, sau đó nhìn thẳng phía trước xe tiếp tục nói chuyện điện thoại.
Thịnh Thế tắt điện thoại, cũng không nhìn Tô Kiều Kiều.
Tô Kiều Kiều lại nở nụ cười rực rỡ, giọng nói mềm mại: “Anh Thịnh, anh còn nhớ rõ lần trước em đã nói với anh về cái người liên tục khi dễ em rồi chứ? Chính là cái người lần đầu tiên tát em hai cái, lần thứ hai là dội chân châu lên cả người em, tối nay em lại gặp cô ấy, lần này em đem món nợ hai lần trước cô ấy thiếu em đều hung hăng trả lại.”
Thịnh Thế đối với lời nói của Tô Kiều Kiều một chút cũng không có hứng thú, đợi Tô Kiều Kiều nói xong một chút, mặt anh không biến sắc mở miệng: “Nói xong rồi sao? Nói xong rồi thì xuống xe đi.”
Tô Kiều Kiều đã quen với thái độ tệ hại của Thịnh Thế, mặt mày quyến rũ buông lời khen với Thịnh Thế: “Anh Thịnh, em đã rất lâu không gặp anh, em rất nhớ anh.”
Thịnh Thế nghe nói như thế, quay mặt liếc mắt nhìn Tô Kiều Kiều, anh chợt nhếch môi nở nụ cười, cụ cười lóa mắt châm chọc nói: “Tô Kiều Kiều, cô bị người kia tát hai cái nên đầu không bình thường rồi à?”
”Anh thật đáng ghét!” Tô Kiều Kiều bĩu môi, trừng mắt liếc Thịnh Thế, lại thấy trên mặt anh dán băng keo cá nhân, ngay lập tức quan tâm, khẩn trương hỏi: “Anh Thịnh, trên mặt anh là thế nào vậy?”
Thịnh Thế liếc mắt nhìn Tô Kiều Kiều một cái, bộ dáng xa cách: “Vợ ta đánh thôi.”
Tô Kiều Kiều nghe nói như vậy đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó trong lòng lại vui vẻ một hồi, khó trách Thịnh Thế ngày ngày ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, tìm phụ nữ liên tiếp, thì ra vợ anh là một Mẫu Dạ Xoa.
Chỉ là, Tô Kiều Kiều không nói ra những lời này, cô ta biết đàn ông đều sĩ diện, cô ta chỉ giơ tay lên hướng về phía vết thương trên mặt Thịnh Thế sờ, giọng nói đau lòng: “Có đau hay không…….. Vợ anh sao lại xuống tay độc ác như vậy?”
Lúc Thịnh Thế thấy tay Tô Kiều Kiều sắp chạm vào mặt mình, anh đột nhiên giơ tay lên, lập tức hất tay cô ta ra đến “Rầm” một cái, “Thận trọng một chút, đừng có động tay động chân!”
Tô Kiều Kiều cong cong môi, xoa mu bàn tay bị đánh đau: “Em không phải là đau lòng cho anh sao? Đánh vào người anh, đau ở lòng em, anh Thịnh, không phải là anh cảm thấy em đối với anh tốt hơn rất nhiều so với vợ anh sao?”
Thịnh Thế nghe nói như vậy chợt nở nụ cười.
Tô Kiều Kiều thấy Thịnh Thế cười, tim đập nhanh hai nhịp, nháy mắt với Thịnh Thế, hỏi thẳng vấn đề mình tò mò: “Anh Thịnh, em có thể nhìn thấy vợ anh được không?”
Thịnh Thế giống như là nghe được một trò đùa lố bịch, khẽ cười một tiếng, sau đó nghiêng đầu, nhìn chằm chằm mặt Tô Kiều Kiều một hồi lâu, nhìn đến khi thấy sắc mặt xấu hổ của Tô Kiều Kiều anh mới từ từ mở miệng.