Đoạt Hôn 101 Lần - Chương 123

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Cố Lan San còn chưa xem màn kịch vui do Thịnh Thế chuẩn bị, cô đã nhìn thấy một màn diễn trò mà mình không muốn coi nhất.
...
Buổi tiệc rượu từ thiện sắp tiến tới kết thúc.
Người chủ trì bước lên sân khấu, cầm lấy micro, nói tiếng phổ thông chuẩn nhất, "Trước đó, chúng ta đã thấy rất nhiều hoạt động công ích, họ khiến chúng ta cảm động vô cùng, đồng thời họ cũng rất chân thành với công việc của mình. Nhân đây, tôi muốn giới thiệu với mọi người một vị, vị này càng khiến chúng ta cảm động hơn ai hết."
Người chủ trì quả nhiên rất biết thừa nước ᴆục thả câu. Nói đến đây, anh ta dừng lại một phen, nở nụ cười nhẹ, cố gắng không nói ra danh tính mà lại kể một tràng về người kia, "Năm nay, cô ấy đã tham gia rất nhiều hoạt động công ích, mỗi hoạt động đều đóng góp rất nhiều tiền. Thậm trí trước đó không lâu, hoạt động công ích của cô ấy còn được quảng cáo, đài truyền hình phát một ngày không dưới 50 lần."
Nói đến đây, mọi người đã đoán được đó là ai.
Vương Giai Di ngồi sau lưng Cố Lan San, đáy lòng vui mừng vô cùng, nhưng ngoài mặt lại cố tỏ ra bình tĩnh, tựa như không kiêu ngạo, không nóng nảy.
Bà Cố ngồi bên cạnh cô ta, ánh mắt không kìm được sự vui mừng. Bà ta quay đầu, nói nhỏ với Vương Giai Di, "Giai Di, bác lặng lẽ đi làm mấy việc đó, xem ra hiện tại cũng hữu dụng rồi đó. Từ giờ, con sẽ là người phát ngôn cho tiệc rượu từ thiện mỗi năm một lần. Điều này khiến ba con nở mày nở mặt không ít. Gần đây, ba con lại có cơ hội thăng chức, hành động ngày hôm nay của con không chừng còn tăng thêm danh tiếng cho ông ấy. Ba con vui vẻ, ông ấy sẽ càng thương con hơn. Mặc dù ông ấy thích mẹ kế và em trai con, nhưng từ giờ về sau, sợ là cả họ cũng thua kém con rồi đó."
Vương Giai Di càng nghe những lời phân tích của bà Cố càng cao hứng. Cô ta nghiêng đầu, nhìn thoáng qua bộ trưởng Vương ngồi ở hàng thứ nhất, sau đó nói nhỏ với bà Cố, "Bác, con biết bác tốt với con nhất! Nếu ba con yêu thích việc con làm lần này, chỉ cần bác có gì cần giúp, con sẽ tận lực nhờ ba giúp bác."
"Mọi người đã đoán được đó là ai chưa nào?" Người chủ trì cầm micro, đứng trên sân khấu, giọng càng lúc càng cất cao, "Đó là cô Vương Giai Di!"
"Chúng tôi hân hạnh mời cô lên sân khấu để nói đôi lời chia sẻ về những lúc đi làm từ thiện, cô có suy nghĩ như thế nào."
"Cô Vương Giai Di ở đâu ạ?" Người chủ trì cao giọng, gọi tên Vương Giai Di.
Mọi người nhao nhao nhìn nhau.
Lúc này, Vương Giai Di mới nở nụ cười nhẹ rồi đứng lên.
"Mọi người nhường đường một chút để cô Vương Giai Di bước lên sân khấu nào."
Vương Giai Di bước đi thong thả trên đôi giày cao gót, tiến lên sân khấu. Người chủ trì đưa micro cho cô ta. Cô ta cầm lấy rồi cúi xuống chào mọi người.
"Mọi người có thể cho cô Vương Giai Di một tràng pháo tay được không ạ?" Người chủ trì cầm micro, vỗ tay trước.
Người ở dưới đồng loạt vỗ tay.
Cố Lan San nghe tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc bên dưới rồi lại nhìn lên Vương Giai Di duyên dáng yêu kiều ở trên sân khấu, cô cảm thấy trong lòng mình không thoải mái chút nào.
Vỗ tay xong, người chủ trì mới mở miệng khen ngợi, “Thật không ngờ cô Vương Giai Di không những trẻ tuổi mà còn rất xinh đẹp nữa.”
Cố Lan San bĩu môi.
Vương Giai Di đưa micro lên miệng, đáp lại một cách lễ phép trước lời khen tặng của người chủ trì, "Cảm ơn."
Nói xong, cô ta nhìn thoáng qua bộ trưởng Vương đang ngồi ở hàng ghế thứ nhất.
Bộ trưởng Vương nhìn con gái, nở nụ cười nhợt nhạt, dường như có chút tự hào.
Tâm tình của Vương Giai Di càng trở nên tốt hơn.
"Năm nay cô Vương Giai Di mới 24 tuổi, vậy mà đã làm được rất nhiều hoạt động từ thiện. Nghe nói, cô Vương Giai Di thường xuyên cùng bạn bè đến viện phúc lợi ở thôn Thái Dương để thăm trẻ em mồ côi, có cả ảnh chụp làm bằng chứng đây này.” Người chủ trì vừa nói, màn hình cũng vừa hiện ra bức ảnh mà Vương Giai Di chụp cùng trẻ em trong viện phúc lợi, “Cô Vương Giai Di, cô có thể chia sẻ với mọi người về cảm xúc của mình bây giờ không? Rốt cuộc thì điều gì đã thúc đẩy cô đến với những hoạt động từ thiện?”
Vương Giai Di nhìn người ngồi phía dưới, nở nụ cười thật tươi rồi nói, “Mỗi người đều có ước mơ của riêng mình, ước mơ của tôi chính là mong muốn trên thế giới này sẽ không còn nạn đói tồn tại. Tôi biết ước mơ này của mình quá lớn, không biết cuối cùng bản thân có thể giúp được bao nhiêu người, nhưng một người nhỏ bé như tôi sẽ cố gắng, phát huy sức mình đến mức cuối cùng, có thể giúp được ai đó, tôi sẽ giúp người đó ngay lập tức.”
Những lời này đều do bà Cố chuẩn bị cho Vương Giai Di. Cô ta làm từ thiện có mục đích, từ đó kiếm được rất nhiều lợi nhuận, nhưng mà bây giờ nói ra một cách đường hoàng, Vương Giai Di lại cảm thấy mình giống như làm việc nghĩa lớn vậy, tựa như anh hùng xả nước cứu người trong biển lửa, phát huy khả năng đặc biệt vượt xa người thường, "Khi tôi giúp được một người, nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy nước mắt của họ nở nụ cười rạng rỡ, tôi thấy bản thân mình hạnh phúc xiết bao. Tôi thật sự hy vọng tất cả mọi người, dù với điều kiện thế nào cũng có thể giúp đỡ người khác, cố gắng để biến đất nước ta chúng ta thành một đại gia đình ấm áp tuyệt vời, một nơi tràn ngập ánh nắng mặt trời.”
Lại thêm một tràng vỗ tay.
Vẻ mặt của bộ trưởng Vương càng lúc càng cao hứng. Mặt mày ông ta giãn ra, muốn bao nhiêu kiêu ngạo có bấy nhiêu kiêu ngạo.
"Wow... thật là cảm động quá!...” Người chủ trì tiếp tục nói, “Thật khó tưởng tượng làm sao, một cô gái còn trẻ như vậy mà lại nhân hậu vô cùng, thậm chí còn có tấm lòng bao la như vậy, thật sự rất là cảm động.”
"Cho nên tôi muốn tại buổi tiệc từ thiện năm nay, chúng ta cùng chúc mừng cô Vương Giai Di!”
"Chúc mừng cô, Vương Giai Di." Người chủ trì đưa tay ra, bắt tay cô ta, “Hy vọng từ nay về sau, những hoạt động từ thiện của cô sẽ càng được nhiều người ủng hộ. Chúng ta cùng cho cô Vương Giai Di một tràng pháo tay nữa nào.”
Đúng lúc mọi người đồng loạt giơ tay lên chuẩn bị vỗ, bên ngoài lại truyền đến những tiếng động ồn ào...
Mọi người nhao nhao quay đầu, nhìn về phía sau.
Bốn người phụ nữ xông vào cửa, bị nhân viên bảo an của buổi tiệc ngăn lại.
"Thưa cô, cô không có thiệp mời nên không thể vào.”
Trong bốn người phụ nữ, người đứng ở bên phải vừa cao vừa béo. Cô ta mở miệng quát, “Anh tránh ra cho tôi! Hôm nay tôi phải xông vào để xé nát mặt của con nhỏ khốn đó!”
Vừa nói, người phụ nữ béo vừa đẩy nhân viên bảo an qua một bên, sau đó nói với một người phụ nữ đứng bên cạnh – khoảng ba mươi tuổi, “Chị, em mở đường rồi đó, chị vào đi.”
Người phụ nữ béo vừa nói vừa chắn nhân viên bảo an, không để anh ta ngăn người phụ nữ ba mươi tuổi kia lại.
Người phụ nữ hơn ba muổi có sắc mặt lạnh lùng, đi giày cao gót, bước thẳng lên thảm đỏ trước mắt mọi người, tiến lên sân khấu.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Người chủ trì đứng đơ nửa ngày mới lấy lại tinh thần, sau đó nói thầm một câu, “Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?” Sau đó, anh ta quay đầu, nhìn người phụ trách buổi tiệc đêm nay.
Người phụ trách đứng dậy, nhìn người phụ nữ ba mươi tuổi kia. Cô ta mặc toàn đồ hiệu, dường như lai lịch không nhỏ, anh ta cũng chẳng dám lỗ mãng nên mới khách sáo mọt câu, “Cho hỏi chị là?”
Người phụ nữ ba mươi tuổi không thèm để ý đến người phụ trách buổi tiệc. Sắc mặt cô ta vô cùng khó coi. Cười lạnh một tiếng, cô ta đẩy người phụ trách ra rồi tiến lên sân khấu.
Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Vương Giai Di.
Đầu óc Vương Giai Di nhanh chóng xoay chuyển, phát hiện mình không biết đối phương là ai.
Nhưng trở ngại là ở đây nhiều người như vậy, cô ta lại đang đứng trên sân khấu, vì vậy chỉ có thể giữ nguyên nụ cười cho có lễ độ rồi bước tới gần người phụ nữ.
Người chủ trì dù sao cũng có chút danh tiếng. Anh ta thấy chuyện không hay thì vẫn bình tĩnh, nở nụ tươi, hỏi han đàng hoàng, “Cho hỏi cô đây là...”
"Bốp - - "
Người chủ trì còn chưa nói xong, tiếng bạt tai đã vang đến.
Câu nói trong miệng anh ta dừng ngay lại. Mọi người sững sờ nhìn một màn trước mắt này.
Cố Lan San vốn đang nhìn Vương Giai Di cao hứng ở trên sân khấu, nào ngờ cô ta bị người khác xông tới ngắt lời, cô cảm thấy tò mò rồi nhìn lên.
Nhìn chằm chằm người phụ nữ kia, Cố Lan San thầm khâm phục mười phần. Dáng vẻ và tư thế rất có vẻ phá trò, ai ngờ lại là phá trò thật.
Chẳng qua trận phá đám này không gây ảnh hưởng tới hội từ thiện mà lại ảnh hưởng đến người đại biểu cho buổi tiệc - Vương Giai Di.
Trong lúc đó, Vương Giai Di đứng ở trên sân khấu, dáng vẻ muốn hoàn mỹ bao nhiêu liền có bấy nhiêu, cả người thản nhiên mà vẫn rất xinh đẹp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc