RENG...RENG...
-WHAT???-nó hét
-Ui trời! Dậy đi học nhanh lên tiểu thư à, 6h45\' rồi đấy-thư
-Còn sớm chán, được rồi 10\' nữa gặp nhau tại trường-nó nói giọng chán nản
-Ok-Thư cúp máy
10\' sau
"vèo...vèo..."
Hai chiếc mô tô phân khối lớn phóng vào trường Thiên Nam gây sự chú ý cho tất cả mọi người. Chủ nhân của chúng là 2 mĩ nam vô cùng "kiều diễm" có nét đẹp ૮ɦếƭ người (kinh khủng...đẹp gì mà ૮ɦếƭ người lun).Tụi con gái trong trường cứ thế mà đổ rầm rầm.
Chưa hết. Tiếp theo sau là hai chiếc Lamborghini của thế giới tiến vào gara của trường. Cạch...hai thiên thần trong xe vừa bước xuống đã làm cho bọn con trai đơ ngay tại chỗ, hồn vía treo ngược cành cây (trừ Khôi và hắn).Hazz!!! Cái trường háo sắc thấy sợ.
-Lại gặp nhau nữa rồi-Hắn khuôn mặt gian ta lại gần nó
-Ôi trời Thư ơi là Thư! Chắc hôm nay là ngày xui của tao quá! Mới sáng sớm mà gặp ngay âm binh xui xẻo rồi mày ợ-nó làm bộ mặt buồn rầu nghiêm trọng
Tội nghiệp! Nhỏ Thư chẳng hiểu nó đang nói cái quái gì hết
-Ơ... mày nói gì vậy? Sao lại xui?
Nó khẽ liếc nhìn, ôi khuôn mặt của hắn đang dần dần chuyển màu
-À không! Không có gì! Chúng ta đi thôi!-nó
-Ừ
Khôi nhìn hắn và dáng vẻ lúc nãy của nó thì Khôi bật cười
-Thú vị nhỉ?
-Thú vị con khỉ-Hắn nói rồi bỏ đi
Chưa có đứa con gái nào dám đứng trước mặt hắn mà lơ hắn cả, lại còn nói như thế nữa, có biết hắn là ai không chứ (anh là ai???0.0).Nhưng sao đứng trước cô gái này anh lại có cảm giác rất là kì lạ vậy nhỉ? Phải chăng anh lại thấy thích cô gái này (hay chỉ là hứng thú?)
Cmt ý kiến nhé mọi người. Dù hay hay dở cũng được coi như là động lực để em viết tiếp hjhj ^_^
Nó và Thư sau khi biết được mục tiêu cần đến là lớp 10A3 thì nhanh chóng đi tìm. Hắn và Khôi cũng vậy. Trùng hợp thay là 4 người cùng học chung một lớp.
Trước cửa lớp
-A lớp 10A3 đây rồi-Thư reo lên
-Cô giáo vào lớp rồi kìa, đứng đây đợi đi-nó
Vừa lúc đó
-Chà! Chà! Chà! Càng ngày chúng ta càng thấy chúng ta có duyên đấy-Khôi mỉm cười đi tới
-Chắc là do trùng hợp-Thư chẳng mấy để tâm
-Không, tôi thì rất là tin vào duyên số, còn vị tiểu thư đây thì sao?-Hắn nói với nó
-Tôi à? Phải rồi duyên số thì tôi rất tin và còn cả bói toán nữa. Chà thầy bói nói hôm nay là ngày xui của tôi. Quả không sai!-nó
-Cô...-hắn cứng miệng
-Mời 4 em vào lớp- Tiếng cô giáo cắt ngang cuộc nói chuyện của họ.4 người vừa bước vào thì cả lớp đã chìm vào im lặng(bị đơ toàn tập đó mà)
-Được rồi các em hãy giới thiệu đi -cô giáo Hương lên tiếng (cô giáo chủ nhiên của nó hiền lành, dịu dàng và vui tính)
-Nguyễn Hoàng Nguyên Vy-nó không quên nụ cười thiên thần của mình
-Mình là Lê Trần Mai Thư mong các bạn giúp đỡ-Lại cười ("muốn phan dép lắm rồi" suy nghĩ của các bạn gái ngồi phía dưới lớp)
-Trương Đình Khôi-Không cảm xúc
-Hàn Mạnh Vũ-lạnh tanh
5s sau
-Ôi, hai cô nàng kia thật là đẹp-học sinh 1
-Có gì mà đẹp chứ-học sinh 2
-Làm sao bằng tui-học sinh 3
-Hai anh chàng kia thật lạnh lùng và cuốn hút-học sinh 4
-Gì chứ? Cũng thường thui-học sinh 5
Bla...Bla...Bla...
-YÊN LẶNG !!! -Tiếng bà cô làm rung chuyển cả ngôi trường (hiền lành, dịu dàng đâu mà rồi???). Nhưng quả thật rất hiệu nghiệm, lớp học im phăng phắc
-Bây giờ cô sẽ phân chỗ ngồi cho các em nhé!-bà cô nhìn xung quanh-Ấy da! Lớp học kín hết rồi chỉ còn thừa hai chiếc bàn cuối lớp thôi, để giữ trật tự cho lớp học thì 1 bạn nam sẽ ngồi với 1 bạn nữa nhé.-Rồi cô nhìn vào 4 người trên bảng-Vy sẽ ngồi với Vũ, còn Thư sẽ ngồi với Khôi
-KHÔNG BAO GIỜ!!!-hắn và nó đồng thanh
-Không lằng nhằng nữa tất cả về chỗ chuyện còn lại miễn bàn
Tất cả đều thui thủi về chỗ của mình.Riêng hắn và nó thì có cục tức nghẹn ở cổ thật khó chịu
Về đến chỗ thì nó định lăn ra ngủ (mới vào học mà đã thế rồi) thì...
-Nè heo! Lúc nào rồi mà cô còn có tâm trí để ngủ chứ?-hắn là có ý định chọc tức nó
-Thứ nhất tôi không phải heo, thứ hai lúc này thì sao chứ? Thứ ba tôi ngủ thì chả liên quan gì đến anh cả. Vậy nên đừng làm phiền tôi OK?- nó điềm tĩnh chưa lộ vẻ bực tức
-NO OK-hắn
-Anh... được thôi vậy giờ anh muốn gì?-nó bắt đầu cảm thấy bực
-Chẳng gì cả.-hắn
-Vậy tôi ngủ được chưa?-nó chuẩn bị nằm xuống
-Chưa-hắn
-WHY?-nó tức phụt máu
-Không biết-Hắn mỉm cười hài lòng vì đã chọc được nó tức
-Tại sao tôi có thể quen biết cả tên vô lí, vô duyên như anh nhỉ?-nó than trời
-Là tại cô may mắn-hắn
-May cái đầu nhà anh ý. Chà! Chà hôm nay là ngày tận thế thì phải, xui còn hơn cái chữ xui, thế mà ông thầy bói dám nói là chuyện bình thường, tui phải đòi lại tiền mới được, ông ta không xong với tôi rồi-nó nói có vẻ suy nghĩ dữ lắm
Hắn biết là nó đang ám chỉ hắn nên tức đến mặt mũi đen xì, đầu bốc khói
-Cô giỏi lắm!
-Ồ quá khen-nó làm bộ mặt khiêm tốn
Quay sang cặp đôi Mai Thư-Đình Khôi nhé!
-Chào mình là Trương Đình Khôi cứ gọi mình là Khôi nhé!-Khôi vui vẻ bắt chuyện với Thư
-Ồ! Hình như lúc này you đã giới thiệu rồi thì phải, mình không có điếc-Thư cố sức làm ra vẻ lịch sự
Anh chàng biết mình hớ và bị nói móc nên nhanh chóng thu nụ cười lại
-You có cần phải như thế không? Tôi là con trai của tập đoàn M&K đó. You được làm quen với tôi là một vinh hạnh mà ai cũng muốn mà không có đấy.-Khôi sĩ diện khoe khoang mà quên mất đi điều mình nhìn thấy ở sân bay
"NÀy nhá! Tôi đã không định nói mà là do anh khoe trước đây nha!"-Thư nghĩ
-À! Hóa ra đây là con trai của bà chủ ngành thủy sản. Vậy xin tự giới thiệu, Tôi là người sắp thừa kế tập đoàn L&T-Tập đoàn đá quý xuyên quốc gia (quy mô và mức độ nổi tiếng còn hơn nhà Khôi nhiều)-Thư tự hào nói
Khôi lại bị hớ lần 2 nên lảng sang chuyện khác.
-À...ra vậy thôi chú ý lên bảng đi cô đang nhìn kìa
Cả hai đều quay lên bảng. Chả là Khôi đã bị rung động bởi nét đẹp của Thư ngay từ lần đầu tiên gặp mặt nên muốn làm quen nhưng cô nàng lại tỏ ra chẳng mấy để tâm nên anh định dùng gia thế để được điểm với cô (anh tưởng Thư là loại người gì?) nhưng ai dè...
Cmt đi mọi người. Ngồi viết nhức mắt quá ak ^_^
RENG...
Tiếng chuông báo hiệu hết giờ kéo không khí ảo não của các lớp học đi và thay vào đó là sự nhộn nhịp , ồn ào của học sinh ùa ra cổng như bầy ong vỡ tổ
Nó và Thư đã thu dọn xong sách vở và chuẩn bị ra về thì bị Khôi gọi giật lại
-Này! Đi ăn không?
-Tôi không nhớ là chúng ta thân đến mức đó-Thư
-Thì coi như tôi muốn làm quen đi-Khôi
-Ờ...(chần chừ, quay sang nó)thấy sao?-Thư
-Tùy mày thôi-nó làm ra vẻ dửng dưng nhưng thực ra trong lòng rất là háo hức vì được ăn của chùa mà
-Ý kiến hay đó! Đi ăn thôi-hắn từ bàn trên chồm xuống nói
-Ok-Thư va nó
Cả bọn kéo ra chiếc BMW của hắn, tại xe vừa mang tới còn mấy chiếc hùi sáng phone cho tài xế riêng tới mang về
Tại nhà hàng FOODWORLD
-Cho em cơm gà và nước suối-Thư nói với anh phục vụ
-Mày gọi đi!-Thư đưa menu cho nó
-Không-nó
-Của chùa đó cô hai-Thư quá hiểu tính nó
Nó mắt sáng rỡ giật lấy tấm menu và...
-Cho em salas, cơm sườn, gà quay, hải sản, sốt bò và nước cam ép à quên cho thêm kem dâu và kem socola nữa nhé!- Nó sổ một tràn làm anh phục vụ chóng mặt rồi lại cười một cái làm anh đơ ngay
Hắn cảm thấy rất khó chịu, tại sao chưa bao giờ nó cười với hắn như thế nhỉ? (thì tại anh toàn làm người ta ghét)
-Nè salas, cơm chiên , pepsi nhanh đi tôi đói rồi!-hắn
Khi anh phục vụ vừa đi khỏi
-Nè anh thực sự háu đói đến vậy sao? Vậy mà nói tôi heo anh mới là heo...-nó được trớn mắng hắn một tua nhưng chưa kịp dứt câu
-Stop! Hazz...Cô thật phiền phức-hắn
-Anh...anh...dám nói tôi phiền phức...-nó tức nói không nên lời
-Thôi thôi! Cho tôi xin, đồ ăn lên rồi kìa bạn hiền à-Thư nhảy vô can (khi*p...lại đánh trúng điểm yếu của người ta rồi! Nó thường nói có thực mới vực được đạo mà)
-Tạm tha!-nó không chịu thua (mặc dù đã thua)
Hắn không nói gì chỉ lắc đầu mỉm cười bó tay. Hành động này của hắn đã lọt vào mắt của anh chàng Khôi (Hàn Mạnh Vũ lạnh lùng thường ngày đấy sao?)
----------------
Mình định bỏ pic này rồi nhưng nhờ có sự ủng hộ của các bạn nên mình rất phấn khởi.Mình hứa sẽ ra chap thường xuyên. Cac ban hay dong gop y kien giup minh nhe!
Nó nhìn đống đồ ăn mà mắt sáng rỡ lên như đèn pha lê. Chà! Háu ăn nhỉ? Nó ăn một cách ngấu nghiến cứ như thể chẳng còn ai ở đây nữa. Mà có thì đã sao chứ? Nó chẳng quan tâm người khác nghĩ gì miễn sao no cái bụng là được
-NÀy! Có cần phải vậy không tôi đâu có dành ăn với cô-hắn lại nói móc
-Hứ! Đợi tôi ăn xong anh sẽ biết tay-Nó vừa nhai vừa nói
Mọi người đều ăn từ tốn trừ nó.Ăn xong cả bọn kéo nhau ra về sau khi ђàภђ ђạ cái thế yêu dấu của hắn"hic...hic...đây đâu phải là ý kiến của mình chứ"- hắn thầm than
Về đến nhà, nó chui tọt lên phòng đánh một giấc say (ăn với chả ngủ). HẮn cũng vậy nhưng không phải là ngủ mà là ngồi vào bàn máy tính xem lại một ít tài liệu mà thư kí của anh vừa gửi qua (hắn là phó giám đốc trong công ty của ba hắn)
-Thật không tầm thường!-hắn xem xong tài liệu thì mỉm cười thán phục
-Nguyen Vy! Dù cô có là ai đi chăng nữa thì Hàn Mạnh Vũ tôi chắc chắn sẽ làm cho cô phải chú ý đến tôi-hắn ngồi nói một mình (khìn)
Ở một góc nào đó trong bếp nhà hắn
-Quảy?-Băng
-Con khỉ nhỏ, sao rồi mày?-Nhi
-Khỉ mày thì có! Không biết chuyện gì mà từ nãy đến giờ thằng anh tao cứ ngồi trong phòng hát hát rồi lại cười cười-Băng tỏ vẻ khó hiểu
-Còn bà nhà tao thì tao phải dựng đầu dậy hỏi mãi bã mới chịu nói là đi ăn với bạn-NHi
-Thế bã có nói bạn nào không?-Băng
-Yên tâm, tao làm ăn kĩ lưỡng lắm, tao hỏi chị Thư rồi là hai mày với anh Khôi đó!-Nhi
-Hàn chi! Vậy là rõ rồi, nguyên nhân mà cái tên kia tự nhiên khìn khìn là đây!-Băng
-Xem ra đã có tiến triển rồi-Nhi
-Tiến hành kế hoạch 2 luôn hông mày?-Băng
-Từ từ đã, để vài hôm nữa thử-Nhi
-Ừ...vậy thui nha-Băng
-Bye-Nhi
Hôm nay có vẻ đẹp trời nhỉ!
Vừa bước chân vào lớp nụ cười trên môi của nó đã tắt ngẩm vì nhìn thấy cái kẻ nào đó ở góc lớp với gương mặt không hề thiện cảm một tí nào (bà này điên rồi! Con người ta đẹp vậy mà là không có thiện cảm)
-Sớm nhỉ?-nó
-Thường thui!-hắn
Đang định im luôn thì hắn chơi một câu làm nó xém té ghế.
-Chứ đâu ai ngủ như cái đồ heo nhà cô
-Anh được lắm! Ngày mai tôi sẽ đi sớm hơn anh cho coi-nó
Vừa lúc đó, Thư và Khôi cũng bước vào lớp
-Ờ hớ! Hôm nay đi chung hả ta?-nó
Khôi không nói gì chỉ mỉm cười rồi về chỗ
-Chung cái đầu mày ý-Thư
-Chứ sao...
-Tình cờ-Thư cắt lời nó
-Ồ vậy à!-nó vẫn chưa giấu đi cái vẻ mặt gian tà
-Cái đầu mày chứa gì vậy hả? Nghĩ ba xàm ba lác không à-Thư vừa nói vừa chỉ chỉ cái đầu nó
-Chứa bã đậu chứ gì-hắn lẩm nhẩm
-Anh nói cái gì?-nó vừa chợt nghe trót lọt câu nói của hắn
-Ở tôi có nói gì đâu-hắn làm bộ mặt vô (số ) tội "sao tai cô ta thính thế nhỉ?"
-Cô vào kìa-Thư nhắc nhở
-Hứ....!-nó liếc xéo hắn và lấy tập ra bắt đầu học
--------------
chương sau sẽ có 1 sóng gió nho nhỏ khởi đầu cho những sóng gió to to nhé!